– Chiến Thiên, ta còn có việc, không có thời gian cùng ngươi hồ nháo. Ta có thể cảm giác được còn có một tồn tại không thua ta và ngươi bị trấn áp ở phụ cận. Vẫn là nhanh tìm được người này, thật sớm vì Quang Vũ Kỷ Kiếp chuẩn bị! Khi đó, ta muốn Chư Thiên này run rẩy vì ta!
Chiến Thiên Ma Tôn lưu luyến hướng phương hướng Giang Nam rời đi nhìn thoáng qua, đi theo thiếu niên áo vàng hướng trong bóng tối vĩnh hằng đi tới, thầm nói:
– Trước hết để cho ngươi sống lâu một thời gian ngắn, ngày khác ta lại đem ngươi giải phẩu cắt miếng… Ha hả tiểu quỷ, thừa dịp trong khoảng thời gian này trở nên mạnh mẻ một chút, ngươi trở nên càng mạnh, cắt ra mới càng thú vị…
Giang Nam một thân một mình lên đường, ở trong bóng tối vĩnh hằng cô độc đi về phía trước, thỉnh thoảng tế lên gương sáng hắn luyện chế, chỉnh lý phương vị.
Hắn luyện chế pháp bảo cùng Đại Thiên La Thiên Nghi trong tay Lạc Hoa Âm kia bất đồng, Đại Thiên La Thiên Nghi dùng chủ yếu là sưu tầm tính toán phương vị thế giới kiều, khả năng tính toán cường đại, nhưng mà về phương vị thì không quá trực quan.
Mà hắn luyện chế gương sáng thì đối phương vị càng thêm nhạy cảm, đối với khả năng tính toán thì không quá coi trọng.
Gương sáng ở trên tay, điểm sáng trung tâm chính là vị trí của mình, chỉ cần ở trong kính chỉ điểm Huyền Minh Nguyên Giới, trong kính sẽ xuất hiện một đường thẳng tắp, vẽ ra đường tắt ngắn nhất, kể từ đó liền không đến nỗi bị lạc ở trong vũ trụ.
Hơn nữa, hai mặt gương sáng này hiệu quả không chỉ có như thế, còn có thể lẩn tránh chướng ngại, mặc dù khả năng tính toán không mạnh, nhưng cũng có thể tìm được phương vị thế giới kiều.
Kỳ lạ hơn chính là, hai mặt gương sáng này còn có chức năng chỉ đạo.
Tỷ như Giang Nam muốn tiêu diệt địch nhân ở phía trước mấy vạn dặm nào đó, chỉ bằng thần thức dẫn đầu tới, dẫn dắt thiên địa linh khí mới có thể bộc phát Thần Thông, từ lúc thiên địa linh khí tụ tập đến Thần Thông bộc phát, có một đoạn thời gian trống không ngắn ngủi, cho địch nhân khả năng chạy trốn.
Mà hiện tại có hai mặt gương sáng này, chỉ cần kế hoạch tốt phương hướng, pháp lực cùng thần thức trực tiếp chuyển vận, Thần Thông trực tiếp bộc phát, đem đối thủ oanh giết, không có để lại bất kỳ thời gian chạy trốn!
Hai mặt gương sáng này, hắn xưng là Huyền Minh La Thiên Kính cùng Trung Thiên La Thiên Kính.
– Có Trung Thiên La Thiên Kính, ta đi Trung Thiên thế giới cũng không trở thành hai mắt vẻ đen, càng thêm dễ dàng tìm kiếm tin tức tỷ tỷ.
Mấy tháng sau, Giang Nam rốt cục đi tới Huyền Minh Nguyên Giới, tâm thần một trận kích động, lẩm bẩm nói:
– Rốt cục trở lại…
Ở trong bóng tối vũ trụ lưu lạc, hắn tiền tiền hậu hậu hao tốn hơn nửa năm thời gian, kể từ khi hắn rời Huyền Minh Nguyên Giới đến nay, đã có ba năm rưỡi thời gian.
Mà trong đoạn thời gian này, tu vi của hắn cũng có đột phá, đạt tới Thất Bảo Đài Cảnh viên mãn, nghĩ đến tích lũy một thời gian ngắn, là có thể xông lên Thần Phủ cảnh.
– Sinh linh trong Huyền Minh Nguyên Giới đại khái còn không biết, ta chuyến này lại trong lúc vô tình tiêu diệt hết kế hoạch địa ngục xâm lấn, cứu hàng tỉ vạn sinh linh trong nguyên giới.
Giang Nam nghĩ tới chuyện này, trong lòng cũng có chút tự đắc.
Hắn mặc dù tính tình có chút nhanh nhẹn, nhưng cũng không phải là người xấu, cứu vớt hàng tỉ vạn chúng sinh Huyền Minh Nguyên Giới, loại chuyện này là trái phải rõ ràng, hắn tự nhiên phấn đấu quên mình.
Bất quá loại chuyện này, chúng sanh Huyền Minh Nguyên Giới không biết gì cả, hơn nữa mặc dù hắn nói ra cũng sẽ không có người tin tưởng hắn nói, người nào cũng không biết Giang Tử Xuyên đã từng làm hại nguyên giới, lại là ân nhân cứu mạng của bọn hắn.
Mấy ngày sau, hắn tiến vào Huyền Minh Nguyên Giới, trở lại Huyền Thiên Thánh Tông.
Hôm nay Huyền Thiên Thánh Tông so với lúc hắn rời đi càng thêm thịnh vượng, các đại Linh sơn thu không ít vị đệ tử trẻ tuổi kiệt xuất, kể từ khi Tịch Ứng Tình ở Khốn Long Quan đại bại hơn mười Chưởng Giáo Chí Tôn, đánh ra Huyền Thiên Thánh Tông danh tiếng, anh tài mộ danh mà đến bái sư cầu nghệ nối liền không dứt.
Hai tai tinh Lạc Hoa Âm cùng Nhạc Ấu Nương này ở bên trong Thánh Tông, làm Giang Nam có chút kinh ngạc, kể từ khi Nhạc Ấu Nương bái hắn làm thầy tới nay, cho đến ngày nay đã tu luyện tới Linh Đài Cảnh, loại tốc độ này để cho Giang Nam làm sư tôn cũng xấu hổ không dứt.
Cô gái này là thần minh chuyển thế, tốc độ tu luyện cực kỳ mãnh liệt, thiên hạ hãn hữu, hơn nữa, nàng có công pháp của mình, lại tăng thêm Giang Nam đem Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển truyền thụ cho nàng, thành tựu tương lai của nàng, chỉ biết vượt xa kiếp trước!
Mà Lạc Hoa Âm thì như cũ bị vây ở Thiên Cung nhị trọng, Hậu Thổ Thiên Cung cảnh giới, bất quá khoảng cách Trường Sinh Thiên Cung cũng không xa, đoán chừng không được bao lâu, nàng sẽ đột phá.
– Sư tôn, ta có một chút lễ vật muốn tặng cho ngươi.
Giang Nam lấy ra bản thân sưu tập những Ngũ Hành linh châu, hết thảy để ở trước mặt Lạc Hoa Âm, rầm một tiếng cơ hồ đem tiểu nữ nhân này bao phủ, cười nói:
– Có những Ngũ Hành linh châu này, Đại Ngũ Hành Kiếm Khí của sư tôn ngươi tuyệt đối có thể đạt tới trấn giáo chi bảo!
Lạc Hoa Âm kiểm tra những linh châu này, không khỏi động dung, tâm hoa nộ phóng, ôm lấy hắn nặng nề hôn một cái, ngay sau đó vứt qua một bên, chống nạnh cười nói:
– Lão nương vô địch! Tử Xuyên, Ấu Nương, lão nương sắp vô địch! Cái gì Tịch Ứng Tình, cái gì Ma La Thập, cái gì Thái Hoàng Lão Tổ, hết thảy cũng sẽ té ở dưới chân lão nương, cúi đầu xưng thần!
– Tổ sư ngươi điên rồi.
Giang Nam bị nàng hôn một cái, trên mặt cũng không khỏi lặng lẽ hiện lên vẻ đỏ bừng, hướng Nhạc Ấu Nương phẫn nộ nói.
– Tử Xuyên, ngươi đưa cho người ta bảo bối tốt như vậy, người ta làm sao báo đáp ngươi đây?
Nữ ma đầu hiếm thấy ôn tồn xuống, nhu tình như nước, như chim nhỏ nép vào người hắn, đầu ngón tay xẹt qua lồng ngực của hắn, thả khí như lan, nhẹ giọng nói:
– Nếu không, người ta lấy thân báo đáp?
Cái trán của Giang Nam toát ra mồ hôi lạnh, cảm thấy chịu không nổi, lúng ta lúng túng nói:
– Sư tôn, ngươi muốn trâu già…
Một thanh kiếm sơn sáng loáng đặt ở bờ vai của hắn, nữ ma đầu nụ cười âm trầm, cười lạnh nói:
– Nói tiếp, ngươi dám đem mấy chữ phía sau nói ra, ta liền cắt ngươi!
Giang Nam thấy nàng sắp bạo tẩu, vội vàng cười nói:
– Sư tôn làm sao phải trâu già? Sư tôn thanh xuân vĩnh trú, thọ cùng trời đất, mê loạn thương sinh, đệ tử chẳng qua là cảm giác tự ti mặc cảm, không xứng với ân sư lọt mắt xanh!
Lạc Hoa Âm lúc này mới hài lòng, thu kiếm sơn, Nhạc Ấu Nương le lưỡi, nhảy đến trên bả vai của Giang Nam ngồi, lắc lư hai cái chân, nhỏ giọng kề tai nói nhỏ:
– Sư tôn, ngươi cùng tổ sư động phòng đi…
Giang Nam bị nàng nói khiến cho lỗ tai ngứa, đem tiểu nha đầu này nhéo xuống, có chút ý không tốt nói:
– Hồ nháo! Đúng rồi, sư tôn, Ấu Nương, mấy ngày nay các ngươi chạy đi nơi nào?
Lạc Hoa Âm cũng bị tiểu nha đầu này nói có chút ý không tốt, sửa sang lại mặt mũi, cười dài nói:
– Hảo đồ nhi, ngươi có điều không biết, ngươi mới vừa rời đi thánh tông, chúng ta liền gấp trở về. Sau đó liền xảy ra một đại sự, ngươi bỏ lỡ trận đại sự này, nhất định hối hận suốt đời!
Giang Nam thấy nàng nói nghiêm trọng, vẻ mặt khẽ nhúc nhích, động dung nói:
– Đại sự gì?
Nhạc Ấu Nương thúy sinh sinh nói:
– Đó chính là Địa ngục xâm lấn chư thiên vạn giới! Hình như là Địa ngục Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ, suất lĩnh đại quân tiến vào Tiểu Quang Minh Giới, trăm vạn Địa ngục đại quân, đông nghịt một mảnh, còn có chiến hạm khổng lồ vận Địa ngục đại quân liên tục không ngừng đến, phô thiên cái địa, giết đến máu chảy thành sông!
Lạc Hoa Âm chậm rãi gật đầu nói:
– Những cường giả trong Địa ngục đó quả thật rất cao, tồn tại Thiên Cung cấp đếm không xuể, nhân vật Chưởng Giáo Chí Tôn cấp cả thảy hơn ngàn vị, thậm chí ngay cả cường giả gần Thần cũng chi chít, rất kinh khủng. Những Địa ngục cường giả đó tru diệt tu sĩ Tiểu Quang Minh Giới không biết bao nhiêu, ngay tại chỗ mượn máu tươi gọi về nhiều Ma Thần, Chân Ma, những Ma Thần Chân Ma đó rối rít giáng xuống hóa thân, còn có Thần Chủ hóa thân phủ xuống, giết cả Phật Đà của Tiểu Quang Minh Nguyên Giới.
– Ngay cả Phật Đà cũng vẫn lạc?
Giang Nam thất thanh nói.
Phật Đà tương đương với Thần minh, Tiểu Quang Minh Nguyên Giới có Phật Đà trấn giữ, thực lực so sánh với Huyền Minh Nguyên Giới mạnh hơn không biết gấp bao nhiêu lần, nhưng mà ngay cả Phật Đà cũng bị Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ hóa thân giết chết, chỉ sợ Tiểu Quang Minh Giới nguy ở sớm tối.
– Ta cùng tổ sư cũng đi đến đó tham chiến.
Nhạc Ấu Nương cười nói:
– Không những chúng ta, các đại giáo Thánh Địa của Huyền Minh Nguyên Giới chúng ta, cũng riêng phần mình phái ra tinh anh trong môn phái, mang đến Tiểu Quang Minh Giới tham chiến lịch lãm. Còn có cao thủ thế giới khác, cũng liên tục không ngừng chạy tới Tiểu Quang Minh Giới, thậm chí không thiếu tồn tại Thần Minh cấp, Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ muốn hoàn toàn chiếm cứ Tiểu Quang Minh Giới, còn cần phí nhiều công sức.
Lạc Hoa Âm gật đầu nói:
– Tiểu Quang Minh Giới còn chưa hoàn toàn luân hãm, còn có cơ hội chuyển bại thành thắng, chỉ cần chống được đến lúc Thần Giới phái xuống đại quân, vẫn có thể đánh lui Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ cùng Địa ngục đại quân.
Sắc mặt Nhạc Ấu Nương ngưng trọng, lắc đầu nói:
– Chỉ sợ Thần Giới phái không ra đại quân. Hôm nay Thần Giới rồng rắn lẫn lộn, thế cục rất là nghiêm trọng, Thần Giới đã sớm cấm nghiêm, phong tỏa lối đi thiên địa, nghiêm cấm bất luận kẻ nào ra vào. Bất quá khi đó ta chuẩn bị chuyển thế, cụ thể xảy ra chuyện gì, ta cũng không biết.
Sắc mặt Giang Nam ngưng trọng, Thần Giới đối với chúng sanh Tiểu Quang Minh Giới chết sống chẳng quan tâm, có thể thấy được trong thần giới đấu tranh đến trình độ kịch liệt bực nào, từ đó cũng có thể thấy được, Quang Vũ Thần Đế thọ nguyên chỉ sợ đúng là còn thừa không nhiều lắm.
Quang Vũ Thần Đế có thể nói là một trong mấy vị Thần Đế mạnh nhất từ cổ chí kim, nhưng thủy chung không phải là Tiên Nhân, không cách nào Trường Sinh vĩnh cửu, rốt cục cũng vẫn lạc.
– Tịch sư huynh đoán chừng lần này Địa ngục xâm lấn còn phải đánh một thời gian ngắn, đang định động viên tinh anh đệ tử trong thánh tông chúng ta, theo mấy vị Thái Thượng Trưởng Lão bảo vệ, đi Tiểu Quang Minh Giới lịch lãm. Ở Tiểu Quang Minh Giới cùng Địa ngục cường giả tỷ thí, đối với mấy đệ tử này mà nói thế tất là một cuộc khảo nghiệm thật lớn, nếu như có thể còn sống sót, tương lai sẽ là cao thủ rất giỏi!
Lạc Hoa Âm cười nói:
– Hắn lần này đem ta gọi trở lại, chính là tính toán để cho ta theo những đệ tử này cùng nhau đi tới, bảo vệ an nguy của bọn hắn. Tử Xuyên, đây là đại tràng diện, ngươi há có thể bỏ qua?
Giang Nam lắc đầu nói:
– Tiểu Quang Minh Giới ta không đi. Ta còn có việc, muốn tìm chưởng giáo, trước đi Tông Chủ Phong một chuyến!
Trên Tông Chủ Phong, trong Thuần Dương Đại Điện, Giang Nam cùng Tịch Ứng Tình ngồi trên bồ đoàn, ba năm không thấy, ánh mắt của Tịch Ứng Tình so sánh với trước càng thêm thâm thúy, lẳng lặng nghe Giang Nam giảng giải Sâm La Đại Đế khai sáng ma công, Ma Cực Chứng Tiên Kinh.
Ma Cực Chứng Tiên Kinh cực kỳ phức tạp, không phải là tiếng nói có thể tận tình biểu đạt, môn công pháp này Giang Nam lấy thần thức ba động trực tiếp truyền thụ cho hắn, bất quá hóa thân của hắn đã tu luyện Ma Cực Chứng Tiên Kinh, cộng thêm trí nhớ của Thần Thiếu Thương, Giang Nam cũng hơi có tâm đắc, trong miệng hắn giảng giải chính là tâm đắc hắn trải qua mấy ngày nay, Tịch Ứng Tình có thể dễ dàng sớm lĩnh ngộ.
– Không hổ là Ma Đế đã từng thống trị Địa ngục, nhân vật có chí Vấn Đỉnh thành Tiên, nhãn giới kiến thức vượt xa ta có thể so sánh.
Qua một lúc lâu, Tịch Ứng Tình thở dài nói:
– Chỉ là muốn tu luyện môn công pháp này, phải phế bỏ tu vi từ trước, tu luyện từ đầu, ta không có nhiều thời giờ như vậy, nếu không thật muốn từ đầu thử một chút, xem một chút tu luyện ma công này, có thể đạt tới thành tựu như thế nào.
– Sư tôn ta khai sáng ra Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển, môn công pháp này có thể tu luyện lục đại hóa thân, sao chưởng giáo không thử lấy hóa thân tu luyện môn công pháp này một chút?
Giang Nam nói tới đây, thần thức ba động, đem Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển truyền thụ cho hắn nói:
– Tu luyện hóa thân, liền không cần tu lại từ đầu, kể từ đó, cùng Thái Hoàng đối quyết, chưởng giáo liền có mấy phần thắng.
Tịch Ứng Tình tinh tế thể ngộ Lạc Hoa Âm Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển, động dung nói:
– Lạc sư muội chạy tới một bước này, thật là khả kính, đáng sợ! Có Ma Cực Chứng Tiên Kinh, trước kia thời hạn ta có thể cùng với Thái Hoàng đánh một trận là hai mươi năm, nhưng có Lục Đạo Thiên Luân Thánh Điển, ta chỉ cần mười năm!
Giang Nam thấy hắn trong lúc bất chợt lòng tin gấp trăm lần, trong lòng cũng có chút vui mừng.
Đột nhiên, Tịch Ứng Tình khẽ cau mày nói:
– Không đúng, Ma Cực Chứng Tiên Kinh này có cái gì không đúng, trong kinh văn có vấn đề, Tử Xuyên, ngươi nhìn một câu này “được tích đang cảm giác thì ta Vĩnh Sinh” những lời này có vấn đề, ma kinh này sợ rằng trong đó có huyền cơ khác!
Giang Nam thấy hắn sắc mặt ngưng trọng, vội vàng nói:
– Chưởng giáo, địa phương nào có vấn đề.
– Này làm ta cảm giác thành tựu là Đạo Quả, mà tích chỉ là quá khứ, vãng tích, nhận được thành tựu Đạo Quả vãng tích, thì ta Vĩnh Sinh.
Tịch Ứng Tình tinh tế phân tích, êm tai nói:
– Ta và ngươi cũng không có được Đạo Quả, tự nhiên không có cách nào nhận được vãng tích Đạo Quả cùng thành tựu, như vậy cái “Ta” này sợ rằng chỉ không phải là ngươi và ta, mà là người khác!
Giang Nam trong lòng vừa động, thất thanh nói:
– Khai sáng Ma Cực Chứng Tiên Kinh chính là Sâm La Đại Đế, cái chữ Ta này, chỉ nhất định là hắn! Bất quá, điều này sao có thể? Ta tu luyện Ma Cực Chứng Tiên Kinh hắn làm sao nhận được Đạo Quả?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/01/2015 03:38 (GMT+7) |