Địa ngục xâm lấn Tiểu Quang Minh Giới chiến đấu còn chưa kết thúc, nhiều đệ tử thánh tông ma quyền sát chưởng, trưởng lão các đại Linh sơn cũng có không ít người nóng lòng muốn thử, lần này thánh tông động viên chiến lực tinh nhuệ rất nhiều, thậm chí nữ ma đầu Lạc Hoa Âm cũng tự thân xuất mã, ngay cả Nhạc Ấu Nương cũng bị nàng mang theo bên người, trong thánh tông chỉ còn lại một chút đệ tử trẻ tuổi cùng Thái Thượng Trưởng Lão ở lại giữ nhà.
Tịch Ứng Tình tự mình tế lên bức họa đưa bọn họ tiến vào Tiểu Quang Minh Giới, Giang Nam phát giác đám người Thiên Cơ Tú Sĩ, Vô Tướng Thiền Sư cùng Cáp Lan Sinh, Thạch Cảm Đương cũng xen lẫn trong đám người, trong lòng biết tất nhiên là Tịch Ứng Tình đối với nữ ma đầu này Lạc Hoa Âm thật sự không quá yên tâm, cho nên mới để cho quần ma cùng nhau đi tới.
– Có mấy vị huynh trưởng cùng đi, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Giang Nam tĩnh hạ tâm lai, tĩnh táo mấy ngày, bình định tâm thần, chuẩn bị đột phá Thất Bảo Đài, đánh sâu vào Minh Đường cảnh giới.
Nửa năm thời gian tới nay, hắn không ngừng luyện bảo, tu vi cũng rất có tinh tiến, đã sớm có thể tu thành Minh Đường Thần Phủ, bất quá hắn mạnh mẽ áp chế xuống, không có cho mình đột phá.
Minh Đường cảnh chính là cảnh giới thứ nhất của Thần Phủ tám cảnh, về Đạo Đài bát cảnh Thần Phủ tám cảnh, Giang Nam so sánh với trước có nhận thức càng sâu, nếu nói Đạo Đài, trong đó thai là bậc thang, là tám bậc thang đi lên thần minh cảnh giới. Sau khi đi lên tám bậc thang, là có thể tiến dần từng bước.
Mà Đường, chính là Minh Đường, là phụng thiên thừa vận, là chỗ thừa thiên, đứng ở một cảnh giới này, là có thể ở phàm trần nhìn lên Thiên Cung, cảm ứng được pháp chỉ của Chư Thần, cực kỳ kỳ diệu.
Thần Phủ tám cảnh cảnh giới thứ hai là Côn Luân cảnh, Côn Luân là thăng thiên chi sơn, là đường phải qua để tới thiên giới.
Cảnh giới thứ ba Thiên Môn cảnh, Thiên Môn là Nam Thiên Chi Môn, môn hộ tiến vào Thiên Cung.
Cảnh giới thứ tư Huyền Đô cảnh, Huyền Đô là nhà của thần tiên, nhìn thấy thần tính.
Cảnh giới thứ năm Ngọc Kinh cảnh, Ngọc Kinh là Chư Thần chi tông, là nơi truyền thừa.
Cảnh giới thứ sáu Ngọc Cung cảnh, Ngọc Cung là Nguyệt cung, là nơi ở đế vương, bắt đầu cuộc sống hàng ngày.
Cảnh giới thứ bảy Thần Phủ cảnh, Thần Phủ là phủ đệ thần minh, đại biểu thần uy trang nghiêm.
Cảnh giới thứ tám Động Thiên cảnh, Động Thiên là nơi tu luyện của thần minh, Động Thiên mở ra, tất cả Thần ở vào trong đó, tu sĩ ở cảnh giới này đã coi như là đại thành, bước kế tiếp là có thể tiến quân Thiên Cung, tiến vào con đường thành Thần.
Thần Phủ tám cảnh, Minh Đường cảnh thân là chỗ phụng thiên thừa vận, là đường mà tu sĩ tiến dần từng bước phải qua, cực kỳ trọng yếu, Giang Nam không muốn qua loa tu thành cảnh giới này.
Không chỉ có như thế, hắn cũng cần tĩnh hạ tâm thần, đem công pháp Thần Phủ tám cảnh hoàn thiện.
Lần này hành trình Địa ngục, hắn thu hoạch rất nhiều, thu hoạch lớn nhất cũng không phải là Sâm La Đại Đế khai sáng Ma Cực Chứng Tiên Kinh, mà là vị Ma Tôn trong Đế chiến chi địa lưu lại Ma Ngục Huyền Thai Kinh.
Vị Ma Tôn Ma Ngục Huyền Thai Kinh kia dung hợp hàng vạn hàng nghìn công pháp trong địa ngục, bao hàm toàn diện, rốt cục để cho Ma Ngục Huyền Thai Kinh của Giang Nam có tiến bộ bay vọt, tích lũy nội tình vô cùng nhiều!
Trong chuyện này chỗ tốt vô cùng, trực quan nhất chính là hắn có thể thuận lợi khai sáng ra Thần Phủ tám cảnh thậm chí cả Thiên Cung tám cảnh công pháp!
Lúc trước, lấy tích lũy của hắn cũng có thể khai sáng ra Thần Phủ tám cảnh công pháp, nhưng chính là Huyền Môn Chính Đạo, Ma Đạo làm phụ, nhưng mà hôm nay Thần Phủ tám cảnh công pháp của hắn bao hàm Chính Ma hai đạo, tự thành nhất thể, uy lực cũng muốn so sánh với trước lớn không biết bao nhiêu!
– Linh phong tiêu thắng cảnh, Thần Phủ gối thông xuyên. Ngọc điện nằm dưới chân, Minh Đường trong giấc mộng…
Trong lòng Giang Nam khẩu quyết lưu chuyển, đem công pháp hoàn thiện, dần dần, hơi thở của hắn bắt đầu phát sinh biến hóa, Đạo văn xông ra, phía sau hiện lên dị tượng nặng nề.
Vô cùng Đạo văn ở phía sau hắn câu liên thành linh phong hùng vĩ, hóa thành thắng cảnh, phô tựu đại xuyên, Đại Hà bôn lưu, chạy về phía mênh mông biển lớn, biển rộng sóng xanh mênh mông cuồn cuộn, có nhật nguyệt từ trong biển dâng lên, mặt trời ánh trăng, tinh thần từng vết lóe lên tia sáng.
Từng ngọn Đạo Đài từ trong biển dâng lên, rầm rầm mang theo thành từng mảnh lũ lụt từ không trung rớt xuống, bọt nước từng vết phiếm ánh mặt trời, trong suốt như châu.
Linh Đài bát giác, Dao Đài như trì, Liên Đài như hoa, Đạo Đài dày nặng, Huyền Đài truyền đến Đạo Âm Hát Xướng thần bí, Thần Đài thâm thúy như uyên, Sinh Tử Đài Huyền Hoàng nhị khí hóa thành Thái Cực Đồ, Thất Bảo Đài thì có Thiên Phủ Trọng Lâu, Thiên Dực Thần Chu nhiều pháp bảo trôi nỗi.
Tám tòa Đạo Đài giống như tám bậc thang, một cấp một cấp hướng về phía trước phô đi, nhưng mà phô đến Thất Bảo Đài, phía trước đã không có đường.
Trong miệng mũi Giang Nam phát ra Đạo âm, phảng phất phật âm Phạm xướng, lại phảng phất Phật Đạo âm xướng, lại tựa hồ là Ma Thần từ trong địa ngục phát ra Thiên Ma âm hấp dẫn.
Thật ra thì, những điều này là do bên ngoài, hắn đọc tụng chính là công pháp áo nghĩa Minh Đường cảnh của Ma Ngục Huyền Thai Kinh, chẳng qua là lấy phương thức Đạo âm rung động bày ra, theo Đạo âm chấn động, một ngọn Thần Phủ dần dần hiện ra trên bầu trời Thất Bảo Đài.
Ngọc điện Minh Đường, điêu lương bích trụ, vân cấp ngọc thê, Đạo văn lần lượt thay đổi thành hoa thảm, trong điện cung phụng Thần Ma, đây chính là phụng thiên thừa vận, nơi lắng nghe Thần Ma Diệu Âm, Minh Đường Thần Phủ!
Minh Đường Thần Phủ cung phụng Thần Ma có quy tắc tương ứng, tu luyện Chính Đạo công pháp, cung phụng Thần Ma thường thường không tự chủ được xuất hiện nhân vật Thần Ma tu luyện trong công pháp, tu luyện Ma Đạo công pháp, xuất hiện thường thường là Ma Thần.
Tỷ như tu luyện Hỗn Nguyên Nhất Khí Khổng Tước Minh Vương Kinh, trong Minh Đường Thần Phủ cung phụng Thần Ma chính là Khổng Tước Đại Minh Vương. Mà tu luyện Sinh Tử Vạn Hóa Ma Luân Kinh, hiện ra trong Minh Đường Thần Phủ chính là Ma La tộc Ma Thần.
Giang Nam tu Ma Ngục Huyền Thai Kinh, tham chiếu không biết bao nhiêu công pháp, trong Minh Đường Thần Phủ xuất hiện Thần Ma chi chít, đếm không xuể, chia làm hai bên đại điện, cung kính mà đứng, phảng phất là quần thần trong điện.
Mà ở chủ vị Thần Điện, trên đại điện, cung phụng tượng thần mi thanh mục tú, giống như một thư sinh, chính là tượng thần của Giang Nam.
Lấy mình thành Thần, phụng mình vi tôn, phụng thiên của mình, thừa vận của mình, trấn áp Chư Thần Chư Ma, cử động lần này có thể nói là đại nghịch bất đạo!
Nhưng mà tinh nghĩa của Ma Ngục Huyền Thai Kinh là như thế, tổ tông chưa đầy pháp, Thiên Đạo chưa đủ sợ.
Thiên Đạo cũng không sợ, huống gì Thần Ma?
Chỗ Minh Đường Thần Phủ này mới vừa thành tựu, đỉnh đầu của Giang Nam liền có sấm sét thoáng hiện, điện thiểm Lôi Minh, kiếp vân cuồn cuộn mà đến, hạo hạo đãng đãng.
Đóa kiếp vân này không phải là kiếp vân bình thường, thậm chí so với lúc hắn độ Sinh tử kiếp thất trọng kiếp vân thêm vào, uy lực còn muốn lớn hơn vô số lần, trong kiếp vân lại có Lôi Đình Hóa Hình, hóa thành từng tôn Thiên Thần kim giáp, cao cao đứng ở trên mây.
Những Thiên Thần này có ba đầu sáu tay, có sinh tam nhãn, có cầm trong tay kim giản, có tay cầm thiên thư, có diện mục dử tợn, có phẫn nộ như lửa, từng cái từng cái rất sống động, giống như thần minh chân chính.
Bọn họ phảng phất là tức giận vì Giang Nam bất kính Thương Thiên, bất kính thần minh, xúc động thiên nộ, chuyên vì trừng phạt hắn mà đến, muốn đem hắn đánh cho hồn phi phách tán, thần hồn câu diệt!
Bất quá Giang Nam lại biết, những Thiên Thần này là lôi văn biến thành, là Thiên Lôi hóa thành Đạo văn tạo thành hư ảnh Thiên Thần!
Mặc dù là hư ảnh Thiên Thần, nhưng mà trận đại kiếp này uy lực không giống bình thường, mỗi một hư ảnh Thiên Thần mơ hồ tràn ngập thần uy, thân thể của bọn họ là do Thiên Lôi biến thành, trong cơ thể ẩn chứa năng lượng vô cùng kinh khủng, chiến lực chỉ sợ so sánh với Quân Thiên Đạo Nhân chỉ kém hơn một chút!
Trên dưới một trăm hư ảnh Thiên Thần, tương đương với trên dưới một trăm vị Quân Thiên Đạo Nhân, muốn vượt qua một kiếp này, khó khăn nặng nề, không thể lạc quan!
Đột nhiên, lại có một đóa kiếp vân đen nhánh hiện lên, cùng đóa kiếp vân vừa rồi kia ở chung một chỗ, mây đen tia chớp, răng rắc răng rắc không ngừng rơi xuống!
Đây là một đóa ma vân, Lôi Điện màu đen như mặt nước ở trong mây di động, hóa thành một ngọn Lôi Trì chu vi năm ba mươi dặm.
Rầm.
Trong Lôi Trì đứng lên từng tôn Ma Thần, rõ ràng cũng là Ma lôi ngưng kết thành, trên dưới một trăm tôn Ma Thần cùng Thiên Thần phân biệt rõ ràng, nhưng lại có một mục tiêu giống nhau, đó chính là Giang Nam!
Muốn đem Giang Nam cái đại nghịch bất đạo, không phục giới luật của trời, không phục Thần Ma, cuồng vọng ngỗ nghịch này oanh giết!
– Di?
Trên Tông Chủ Phong, Huyền Ẩn Đạo Nhân lưu lại trấn thủ thánh tông, xa xa thấy hai đóa kiếp vân này của Giang Nam, không khỏi biến sắc, thất thanh nói:
– Hai đóa kiếp vân, chẳng lẽ tiểu tử Tử Xuyên này thoáng cái tu thành Minh Đường Thần Phủ cùng Côn Luân Thần Phủ?
– Sư thúc, ngươi nhìn lầm rồi.
Tịch Ứng Tình đứng ở bên cạnh hắn, mỉm cười nói:
– Tử Xuyên vẫn chỉ tu thành Minh Đường Thần Phủ, về phần vì sao có hai đóa kiếp vân, thì có nguyên nhân khác.
Mộ Vãn Tình đã lớn bụng, ngắm nhìn kiếp vân nghi ngờ nói:
– Tử Xuyên tu luyện công pháp cực kỳ pha tạp, ta đây là biết đến, đoán chừng hắn tu luyện Ma Đạo công pháp cùng hung cực ác, lúc này mới có mỗi lần đột phá cảnh giới sẽ giáng xuống thiên kiếp. Bất quá ta lại chưa từng nghe nói, tăng lên một cảnh giới sẽ giáng xuống lưỡng trọng thiên kiếp. Công pháp cùng hung cực ác nữa, làm nhiều việc ác, tội ác tày trời, cũng quả quyết không đến nỗi giáng xuống lưỡng trọng thiên kiếp a?
Huyền Ẩn Đạo Nhân cũng cực kỳ nghi ngờ không giải thích được, gật đầu nói:
– Phu nhân nói chính phải, lưỡng trọng thiên kiếp, rõ ràng là đột phá hai đại cảnh giới mới sẽ xuất hiện dị tượng. Vì sao chưởng giáo nói Tử Xuyên chỉ tu luyện đến Minh Đường Thần Phủ cảnh giới?
– Các ngươi nhìn!
Tịch Ứng Tình hướng phía sau Giang Nam chỉ chỉ, cười nói:
– Nhìn cẩn thận chút ít, phía dưới Minh Đường Thần Phủ của Tử Xuyên, có phải còn có một Thần Phủ hay không?
Huyền Ẩn Đạo Nhân cùng Mộ Vãn Tình nhìn chăm chú, quả nhiên thấy phía sau dị tượng của Giang Nam, phía dưới tòa Minh Đường Thần Phủ này còn có một Thần Phủ, tràn đầy bóng tối, âm trầm kinh khủng, giống như một ngọn Ma cung.
Bất quá Thần Phủ này là đang kiến tạo, từ xa nhìn lại, giống như Minh Đường Thần Phủ tọa lạc ở trên mặt kính, mà tòa Ma cung đen nhánh này thì phảng phất là cái bóng của Minh Đường Thần Phủ!
Nhưng mà, hai người bọn họ lại biết, Ma cung này không phải thật sự là cái bóng của Minh Đường Thần Phủ, mà là công pháp của Giang Nam tạo thành một tòa Thần Phủ khác, giống như trước cũng là Minh Đường Thần Phủ!
– Một tia ý thức tu thành hai tòa Minh Đường, một ngọn Ma cung, một ngọn Thần Phủ, hai tòa Minh Đường, điều này sao có thể?
Huyền Ẩn Đạo Nhân lẩm bẩm nói.
Mộ Vãn Tình cũng nhíu mày, cẩn thận hồi tưởng, cuối cùng lắc đầu, nàng cũng chưa từng nghe nói qua loại quái sự này, hơn nữa, hai tòa Minh Đường này một chánh một tà, làm sao sẽ xúc động thiên kiếp Thiên Phạt?
Theo lý mà nói, chỉ có tu luyện Ma Đạo công pháp mới có thể xúc động thiên kiếp Thiên Phạt, giáng xuống kiếp vân, nhưng Giang Nam có hai kiếp vân, thật sự trái ngược lẽ thường.
– Có thể Tử Xuyên làm chuyện xấu nhiều lắm a?
Vị chưởng giáo phu nhân Mộ Vãn Tình này có chút không dám khẳng định nói.
– Bỏ đi hai tòa Thần Phủ, thật ra thì ta lo lắng hơn chính là hai đóa kiếp vân này.
Sắc mặt Tịch Ứng Tình có chút ngưng trọng, trầm ngâm nói:
– Loại kiếp vân này uy lực quá mạnh, thế sở hiếm thấy…
Huyền Ẩn Đạo Nhân cùng Mộ Vãn Tình gật đầu lia lịa nói:
– Thiên Lôi hóa thành Đạo văn, tạo thành hư ảnh Thiên Thần cùng Ma Thần, đúng là lần đầu thấy qua.
– Tử Xuyên một lần đột phá, triệu tới hai đóa kiếp vân trước đây chưa từng gặp, cũng là chưa từng có ai? Chẳng qua là lúc độ kiếp khẳng định càng thêm thê thảm…
Giang Nam như cũ khoanh chân mà ngồi, tinh tế thể ngộ lĩnh ngộ ở một sát na khi mình đột phá Thất Bảo Đài, tiến vào Minh Đường cảnh.
Đám người Tịch Ứng Tình không có nhìn lầm, hắn thật sự tu thành hai tòa Minh Đường Thần Phủ, đệ nhị tọa Thần Phủ của hắn là ma cung, trong Ma cung cũng như đệ nhất Minh Đường, từng tôn Ma Thần cũng ở hai bên, chỉ có tượng thần của Giang Nam là ngồi chính vị, mà những Ma Thần kia giống như thờ phụng một Đế Hoàng trong Ma Thần.
Hai tòa Thần Phủ giống như cái bóng lẫn nhau, đây là bởi vì Ma Ngục Huyền Thai Kinh của hắn hấp thu nhiều Thần Ma công pháp của Huyền Môn chư thiên vạn giới, lại hấp thu địa ngục Ma Tôn Ma Ngục Huyền Thai Kinh, một Ma một Tiên, một thiện một ác, ở trong địa ngục nhìn lên Thiên Đình chân thiện mỹ, từ Thiên Đình nhìn xuống địa ngục ngụy ác xấu xa.
Chân thiện mỹ là ta, ngụy ác xấu cũng là ta.
– Thiên ma không cần phải diệt, đúng như ý cần gì phải cầu? Bổn nguyên từ tính Thần đủ tu, mê ngộ nói câu trước sau? Ngộ thì chớp mắt thành thần, mê thì vạn kiếp luân lưu. Nếu có thể nhất niệm khế chân tu, diệt tẫn hằng sa tội cấu!
Dưới hai đóa kiếp vân, Giang Nam ngâm nga ca xướng, nói ra bản thân ở trong phút chốc lĩnh ngộ đối với thiên kiếp, nhất niệm khế chân tu, ở trong phút chốc này, hắn thậm chí có một loại mình thoát khỏi vạn kiếp, cảm giác tâm tính thành thần, để cho tâm tình Đại Tông Sư của hắn đứng ở độ cao thần minh!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/01/2015 03:38 (GMT+7) |