– Ngươi biết làm sao còn ở lại nguyên giới, không nhân cơ hội đi ngoại giới tu thành Thần minh? Ngươi nếu thành thần, pháp lực bạo tăng, tu vi cảnh giới thoáng cái áp qua Thái Hoàng Lão Tổ, đối với Thái Hoàng còn không phải là muốn giết liền giết sao?
– Thái Hoàng cũng biết.
Tịch Ứng Tình ném ra tin tức làm người ta khiếp sợ, thản nhiên nói:
– Man Hoang tử thành ngật đứng ở nơi đó nhiều năm như vậy, ta cùng Thái Hoàng Lão Tổ há có thể không có đi dò xét qua? Tòa tử thành này chính là nơi phong ấn buông lỏng, ta đã từng dò xét qua nơi đó, thấy có một trái tim khổng lồ bị trấn áp ở trên nguyên giới tinh hạch, còn có nhiều trận pháp trấn áp. Ta cũng từng đi qua thế giới khác, được chứng kiến Thần Ma thế giới khác, biết rõ chiến lực Thần Ma cũng không mạnh hơn ta. Ban đầu ta cùng với đám người Nhị đệ chém giết Bất Tử Minh Vương, cũng chỉ dùng một thân ngoại hóa thân.
Hắn nhẹ giọng nói:
– Thái Hoàng so với ta sớm biết điểm này hơn, hắn đã từng chu du chư thiên vạn giới, cuối cùng vẫn trở lại, quyết định ở nguyên giới thành thần.
Giang Nam không hiểu chút nào:
– Hai người các ngươi nếu đã biết điểm này, vì sao còn muốn giữ gìn nguyên giới, vì sao còn muốn liều ngươi chết ta sống? Thái Hoàng Lão Tổ đại khái có thể đi thế giới khác tu thành thần minh!
– Bởi vì Thái Hoàng muốn vấn đỉnh cảnh giới cao hơn.
Tịch Ứng Tình mỉm cười nói:
– Ta hiểu rõ Thái Hoàng nhất, hắn khát vọng thứ nhất, khát vọng khiêu chiến, hắn tuyệt sẽ không bởi vì nguyên giới khó có thể thành thần liền rời nguyên giới. Hắn muốn mượn nguyên giới trấn áp như cũ leo lên đỉnh, đi lên Thần vị!
Trên mặt hắn lộ ra vẻ kính nể, nghiêm nghị nói:
– Thái Hoàng chính là một tồn tại đáng sợ khả kính như vậy, nếu hắn thành thần, cho dù là ở Thần Giới, cũng sẽ trở thành tồn tại hùng bá nhất phương, tiền đồ vô lượng!
Giang Nam cau mày, hiểu rõ nhất ngươi, là đối thủ của ngươi.
Tịch Ứng Tình đã nghiên cứu Thái Hoàng Lão Tổ này 130 năm, đối với Thái Hoàng Lão Tổ biết quá sâu, thậm chí so với Mộ Vãn Tình còn hiểu hơn.
– Ta không cách nào rời đi.
Tịch Ứng Tình thản nhiên nói:
– Ta là đối thủ mà Thái Hoàng Lão Tổ bồi dưỡng, hắn sẽ không để cho ta thoát khỏi khống chế của hắn, nếu ta rời nguyên giới, sau một khắc thánh tông ta tất nhiên tiêu diệt, mọi người, bao gồm thê tử của ta, còn ngươi nữa, hết thảy sẽ chết. Hơn nữa, ở một sát na ta rời đi nguyên giới, Thái Hoàng cũng sẽ tìm tới ta, sẽ không cho ta thời gian thành thần.
Hắn êm tai nói tới, phân tích tính cách thói quen của Thái Hoàng Lão Tổ, phảng phất là hướng Giang Nam giới thiệu địch thủ tương lai mà hắn phải đối mặt.
Giang Nam mặc nhiên, Thái Hoàng Lão Tổ vẫn nắm giữ quyền chủ động, đem tất cả lộ số của Tịch Ứng Tình phá hỏng, Tịch Ứng Tình hiểu rõ Thái Hoàng, Thái Hoàng giống như trước hiểu rõ Tịch Ứng Tình.
Hắn nắm giữ nhược điểm của Tịch Ứng Tình, không để cho Tịch Ứng Tình có bất cứ cơ hội nào!
– Hai người các ngươi, cần gì phải như thế?
Giang Nam thở dài nói:
– Lùi một bước trời cao biển rộng…
– Lùi không được!
Tịch Ứng Tình ngẩng đầu nhìn trời, nhẹ giọng nói:
– Ta cùng với Thái Hoàng đánh một trận, không cách nào tránh khỏi! Cho dù hắn không tìm ta, ta cũng phải tìm hắn, vì ân sư báo thù!
Hắn nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói:
– Ân sư đối đãi ta giống như thân tử, dưỡng dục ta, tài bồi ta, sư dạ như cha, kia lớn như trời, công ơn nuôi dưỡng, ơn tri ngộ của hắn, Ứng Tình không có để báo đáp. Chỉ có dùng thân này nghênh địch, mặc dù tan xương nát thịt, cũng không lùi bước!
Hắn không bỏ được quên mất thân nhân của mình, người yêu của mình, con của mình, vì vậy không có tu luyện Huyền Đô Vong Tình Thiên Thư.
Nhưng mà vì báo ân sư, vì báo sư thù, hắn bỏ được thân thể của mình, bỏ được hết thảy của mình.
Ở rất nhiều người xem ra, hắn chấp nhất rất ngu, nhưng đây chính là Tịch Ứng Tình, Tịch Ứng Tình ứng tình mà sinh.
Bởi vì hữu tình, cho nên không bỏ được vong tình, bởi vì hữu tình, hắn lại bỏ được tánh mạng của mình, lấy thân chịu chết!
– Tử Xuyên, ngươi giúp ta hạ chiến thiếp, ta muốn ở ba ngày sau, khiêu chiến Thái Hoàng Lão Tổ!
Tịch Ứng Tình cười một tiếng dài, cất cao giọng nói:
– Ngươi yên tâm, trận chiến này ta cũng không phải là hoàn toàn không có phần thắng, lòng ta không hề bỏ, tất nhiên đem hết toàn lực muốn bảo toàn bản thân, nhất định sẽ ra sức chiến thắng Thái Hoàng!
Hắn đạo tắc xông ra, ngưng tụ thành văn, một tờ chiến thiếp thành hình, phiêu phiêu rơi vào trên tay Giang Nam nói:
– Ngươi từ Thái Huyền Thánh Tông trở về, chính là lúc ta đem Chưởng Giáo Chí Tôn vị truyền cho ngươi!
Giang Nam nhận lấy chiến thiếp, khom người nói:
– Tử Xuyên tất không phụ chưởng giáo kỳ vọng.
Hắn đi ra Tông Chủ Phong, trở lại Lĩnh Tụ Phong, lúc này Địa ngục cùng Tiểu Quang Minh Giới đánh một trận đã kết thúc, Tiểu Quang Minh Giới ở Địa ngục đại quân gọi về Địa ngục Thần Ma hóa thân, đem Tiểu Quang Minh Giới hóa thành một mảnh Huyết Hải, đã không thể ngăn chặn.
Vì an toàn, nhiều đệ tử, trưởng lão thánh tông đã từ Tiểu Quang Minh Giới trở về, chỉ còn lại có đám người Thạch Cảm Đương còn ở nơi đó chinh chiến chém giết. Lần này lịch lãm, có đám người Lạc Hoa Âm bảo vệ, những thánh tông đệ tử, trưởng lão này tuy có tổn thương, nhưng mà không lớn, mỗi người đều được đến Sinh Tử lịch lãm, thu hoạch phong phú, tu vi cũng nhận được tiến bộ nhảy vọt.
Mấu chốt nhất chính là, đã trải qua một kiếp Địa ngục xâm lấn, xuất nhập hài cốt phô thiên cái địa, nhìn thấy Tiểu Quang Minh Giới từ Phật Môn thế giới hóa thành Địa ngục Huyết Hải, khiến tâm cảnh của thánh tông đệ tử, trưởng lão này rất có tăng lên, thậm chí đã có người lĩnh ngộ Đạo Tâm, còn có tư chất tuyệt hảo như Phong Mãn Lâu, Vân Bằng, Giang Lâm, đã đem tâm tình tôi luyện viên mãn, trở thành tông sư.
Thánh tông tiềm lực bị kích phát ra, nếu qua trên dưới một trăm năm nữa, nhất định hiện ra rất nhiều nhân vật kiệt xuất.
– Chưởng giáo phải bảo vệ chính là những thứ này…
Giang Nam đứng ở trên Lĩnh Tụ Phong, nhìn xa dãy núi thánh tông, thấy được thánh tông tương lai, thấp giọng nói:
– Hắn không bỏ được cũng là những thứ này.
Tịch Ứng Tình đón đám người Lạc Hoa Âm trở lại, nhưng không có để cho đám người Thạch Cảm Đương trở lại, hiển nhiên là không đành lòng để cho những huynh đệ này theo hắn cùng đi nghênh chiến Thái Hoàng, Thái Hoàng quá mạnh mẻ, so sánh với Bất Tử Minh Vương mạnh hơn, chiến lực của hắn tương đương với hai Long Thần bị vây ở trạng thái đỉnh, nếu đám người Thạch Cảm Đương gia nhập trận chiến này, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!
– Chưởng giáo phu nhân.
Giang Nam ở Thúy Vân Cung gặp được Mộ Vãn Tình đến đây tránh nạn, vội vàng làm lễ ra mắt, vị chưởng giáo phu nhân này hiển nhiên nhận lấy kinh sợ, hôm nay kinh hồn chưa định, Lạc Hoa Âm đang an ủi nàng nói:
– Sư tỷ, ngươi yên tâm, nếu ta gặp phải Tịch phụ tình kia, liền thọc hắn năm kiếm, bảo đảm trên người hắn nhiều ra năm lỗ thủng! Tử Xuyên, ngươi tới vừa lúc, ngươi tới bảo vệ nàng, ta đi tìm Tịch phụ tình tính sổ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/01/2015 03:38 (GMT+7) |