– Giang Nam, ngươi còn dám tới Yêu Thần Tông ta?
Trong Yêu Thần điện, nhiều Thiên Cung cường giả của Yêu Thần Tông tụ tập dưới một mái nhà, có khoảng hơn hai mươi người, so sánh với Huyền Thiên Thánh Tông còn muốn kinh khủng, Yêu Thần lại càng nhất cử hiện ra bảy đại Thiên Cung, đem tòa Thần Điện này bố trí giống như quan điện, điềm nhiên nói:
– Ngươi có biết ngươi ban đầu cự tuyệt tiểu nữ để cho ta như cũ ghi hận trong lòng, hận không thể bới ra da của ngươi ăn thịt của ngươi, coi như là xương vụn thịt cặn, ta cũng sẽ tinh tế gặm sạch sẻ! Ngươi lại còn dám đến!
Giang Nam tay cầm một quyển thư họa, khom người cười nói:
– Hai nhà đại chiến sắp tới, tiểu đệ đặc biệt tới dâng lên một bức thư họa, khẩn thỉnh đạo huynh đánh giá.
– Ngươi tới đưa bảo lấy lòng ta cũng không được!
Yêu Hoàng cười ha ha không khỏi đắc ý nói:
– Vừa rồi Thái Huyền Thánh Tông Vương Đạo Minh, đã đến đây thông báo ta, khẩn cầu Yêu Thần Tông ta cùng Thái Huyền Thánh Tông tiêu diệt Huyền Thiên Thánh Tông, chia đều thiên hạ, ta đã đáp ứng hắn! Hiện tại ngươi tới cầu ta, sớm biết hôm nay, cần gì ban đầu cự tuyệt ta?
– Yêu Hoàng lượng cao nhã chi, không ngại trước nhìn thư họa một chút.
Giang Nam mỉm cười nói.
Yêu Hoàng lấy tay mang thư họa tới, triển khai nhìn thoáng qua, chỉ thấy trên bức họa chính là một con trai lớn, còn có một con Hắc Thước bay tới cố gắng ăn con trai, con trai thì hợp chặc song bối, kẹp lại miệng mình, hai người giằng co không dứt, mà ở cách đó không xa thì có một thợ săn lặng lẽ đến gần, trong tay nắm một cái lớn lưới, đang chuẩn bị phát ra.
Mà trên bức họa còn có hai hàng chữ, chia ra viết “Đệ nhất thiên hạ đại phái” cùng “Đệ nhất thiên hạ cường giả”.
Yêu Hoàng cười ha ha, dương dương đắc ý đem bức họa này bày ra trước mặt nhiều trưởng lão Thái Thượng Trưởng Lão của Yêu Thần Tông, không khỏi đắc ý nói:
– Người biết lòng ta, chỉ có Giang Tử Xuyên!
Nhiều Yêu Thần Tông trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão than thở liên tục, khen tặng nói:
– Trai cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, Yêu Thần Tông ta chính là ngư ông sau trận chiến này, nhất định thành đệ nhất thiên hạ đại phái, tông chủ cũng là đệ nhất thiên hạ cường giả, Sở Hướng Vô Địch!
Yêu Hoàng hài lòng, thu bức họa, hướng Giang Nam cười nói:
– Ta cũng coi là cùng Tịch Ứng Tình có tình bạn cố tri, hắn vừa mới chết, ta cũng không nên đi tiêu diệt tông môn người ta. Ngươi đi đi.
Giang Nam cáo từ rời đi.
Trong Vạn Long Sào, Long Hoàng mới vừa đưa sứ giả Thái Huyền Thánh Tông đi, đang trong do dự, lại thấy Ứng Vô Song cùng một vị thanh tú Đạo Nhân tay bày Nguyệt Quế Thần Thụ đi tới, vừa nói vừa cười, trong lòng không khỏi trực nhảy:
– Mỹ nam kế tới! Giang Tử Xuyên người này, một bụng thủ đoạn lưu manh, hư đại sự của ta!
Ứng Vô Song cười dài nói:
– Chưa từng nghĩ đạo hữu lại còn luyện hóa thân bực này, ngươi hôm nay là đứng đầu một phái, ta phải đốc tạo tinh môn, cũng là người bận rộn, bất quá nếu đạo hữu luyện hóa thân, không bằng thường xuyên lui tới, theo ta trò chuyện giải buồn.
Giang Nam Thái Âm hóa thân cười nói:
– Tử Xuyên đang có ý đó, giai nhân ước hẹn, làm sao dám không tuân mạng?
– Bại hoại!
Trong lòng Long Hoàng hung ác nói.
– Bất quá, thánh tông ta nguy cấp, Tử Xuyên có thể vượt qua kiếp này hay không còn không biết số lượng, chỉ sợ khó giữ được tánh mạng.
Giang Nam thở dài nói.
– Đây là có ý gì?
Ứng Vô Song cười nói:
– Ngươi là Thần Tôn chuyển thế, phụ thân ta ước gì lấy lòng ngươi, lần trước có nhiều hiểu lầm, hôm nay hiểu lầm hóa giải, coi như là chấm dứt một cọc tâm nguyện của ta.
Nàng hé miệng cười nói:
– Chỉ là ta không tốt tùy tiện xuất thủ, tránh cho đắc tội Thái Hoàng, ý tứ của phụ thân ta là lấy lòng ngươi, đồng thời cũng không có thể đắc tội Thái Hoàng, tránh cho trống rỗng dựng một cường địch rất có tiềm lực. Khó được ngươi gặp nạn, chỉ tiếc ta không tốt trực tiếp ra mặt, nếu không ắt gặp Thái Hoàng ghi hận. Không bằng như vậy…
Nàng trầm ngâm chốc lát, gọi Long Hoàng nói:
– Long Hoàng, ngươi đi giúp Giang đạo hữu giúp một tay, giúp hắn vượt qua kiếp này.
Giang Nam nhìn Long Hoàng một cái, cố ý vô ý nói:
– Này cũng rất tốt, chỉ là ta cùng Long Hoàng có rất nhiều hiểu lầm…
Long Hoàng giận tím mặt, cơ hồ không nhịn được muốn nhảy bật lên chỉ vào lỗ mũi tiểu tử này mắng to:
– Hiểu lầm con mẹ ngươi, ngươi giết hai đứa con trai của ta, ăn hai huynh đệ ta, còn dám nói hiểu lầm?
Dĩ nhiên, những lời này hắn không dám ở trước mặt Ứng Vô Song rống đi ra ngoài, chỉ có thể buồn bực ở trong lòng, cơ hồ đem mình buồn bực đến muốn hộc máu.
– Long Hoàng là người biết nguyên tắc, sẽ không bởi vì chuyện nhỏ mà ảnh hưởng tiền trình của Ứng Long Đại Thế Giới.
Ứng Vô Song thản nhiên nói:
– Long Hoàng, ngươi nói có đúng hay không?
– Phải…
Long Hoàng một lời nước mắt trong bụng chảy nói.
– Long Hoàng đạo đức tốt, bỏ qua hiềm khích lúc trước, đem hết khả năng giúp ta, ta liền yên tâm.
Giang Nam cười nói:
– Vô Song, ta đi về trước chuẩn bị chiến tranh, ngày khác lại tìm ngươi.
Ứng Vô Song gật đầu, cười nói:
– Nhớ thường liên lạc.
Long Hổ Tông, Úc Trường Thanh, Trường Thanh Đạo Nhân, Long Hổ Tông Chủ cùng với mấy ngàn đệ tử, trưởng lão, Thái Thượng Trưởng Lão Long Hổ Tông chen chúc bay ra, đằng đằng sát khí, hướng Huyền Thiên Thánh Tông phi đi, Long Hổ Tông Chủ cỡi Hắc Hổ cười nói:
– Trường Thanh đạo huynh, ngươi không đến mời, ta còn không biết chuyện này. Huyền Thiên Thánh Tông lấn ta quá đáng, Giang Nam giết ái đồ ta, hủy chưởng giáo tương lai ta, Tịch Ứng Tình diệt uy phong ta, ở Khốn Long Quan không để cho ta mặt mũi, ta từ lâu nhìn Huyền Thiên Thánh Tông rất khó chịu!
Một vị Long Hổ Tông Thái Thượng Trưởng Lão cười nói:
– Nếu nói đắc đạo đa trợ, Thái Huyền Thánh Tông đắc đạo Thái Hoàng đắc đạo, đây là trời giúp! Huyền Thiên Thánh Tông đạo đức bại hoại, lấn thiện sợ ác, chuyện xấu làm tuyệt, mất đi chính nghĩa, Tịch Ứng Tình bỏ mình đạo tiêu, Huyền Thiên Thánh Tông diệt môn đây là do thiên định kiếp số! Hôm nay diệt Huyền Thiên Thánh Tông, Long Hổ Tông ta là thuận lòng trời mà đi, có trời giáng đạo đức gia thân, công đức vô lượng!
Trường Thanh Đạo Nhân cùng đám người Long Hổ Tông Chủ cười ha ha nói:
– Đạo huynh nói rất đúng, chỉ những lời này, là nên uống cạn một chén lớn, đáng tiếc nơi đây không có rượu, nếu không Trường Thanh nhất định phải cùng chư vị đạo huynh say một cuộc, thừa dịp men rượu đi đem bọn đạo chích của Huyền Thiên Thánh Tông giết sạch!
– Rượu không có, chỉ có máu uống hay không?
Đột nhiên một thanh âm vắng lạnh truyền đến, một đạo kiếm quang như dải lụa hiện lên, đem đỉnh đầu của vị Long Hổ Tông Thái Thượng Trưởng Lão mới vừa rồi kia cắt lấy, một thủ chưởng trắng nõn giơ lên cái đầu này, đưa đến trước mặt Trường Thanh Đạo Nhân!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Giang Nam - Quyển 7 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 07/01/2015 03:38 (GMT+7) |