Lăng Cười nhìn thấy lập tức ôm lấy nàng chạy vào trong phòng.
Từ sau lần trước vui vầy cá nước cùng Cát Bội Hân, Lăng Tiếu phát hiện trong cơ thể nàng ẩn chứa một cỗ năng lượng cường đại, lại có chút quan hệ đến Âm Phong Châu trong thức hải của hắn.
Lần này hắn không chỉ muốn lên vu sơn với nàng một phen, còn muốn cảm thụ kỹ hơn một chút xem có thể thăm dò năng lượng trong cơ thể nàng có tính nguy hiểm gì hay không.
Vạn nhất ngày nào đó phong ấn bị giải trừ, năng lượng nổ tung nhất định sẽ làm thân thể Cát Bội Hân bị phá hủy.
Vì nữ nhân của mình, hắn không thể không cẩn thận.
Lăng Tiếu vừa thực hiện động tác càng thêm gần gũi, Tiên Thiên Âm Phong Châu bắt đầu dị động, một cỗ tiên thiên âm phong sát khí từ trong cơ thể hắn truyền vào cơ thể Cát Bội Hân, không ngừng tuần hoàn lặp lại, càng lúc càng tăng lớn.
Cát Bội Hân được đưa lên đỉnh vu sơn, thân hình không ngừng vặn vẹo, miệng rên rỉ càng lúc càng lớn.
Tuy rằng Lăng Tiếu muốn tận tình hưởng thụ, nhưng hắn không thể không phân tâm, bắt đầu nghĩ biện pháp tìm hiểu gốc rễ cỗ năng lượng trong thân thể Cát Bội Hân.
Nhưng mỗi khi hắn muốn dùng tinh thần cảm ứng đi giải thích cỗ năng lượng kia, tựa hồ bị tầng tầng trở ngại ngăn trở, căn bản không thể tìm hiểu được chút tin tức nào bên trong.
Thử vài lần hắn đành bỏ qua ý nghĩ này, chỉ hy vọng đoàn năng lượng kia ngày sau có thể hoàn toàn thuộc về Cát Bội Hân, bằng không chính hắn cũng không biết là họa hay phúc.
Hai người đại chiến một ngày một đêm mới dừng lại trận đấu.
Lần này Cát Bội Hân có thể tốc hành lên tới huyền giả đỉnh, chỉ cần chuyển hóa thuộc tính thì có thể thành tựu huyền sĩ giai.
Lăng Tiếu không khỏi cảm khái tốc độ tu luyện như vậy quả thật là thần tốc vô cùng.
Trước khi rời khỏi phủ thành chủ, Lăng Tiếu để lại cổ cầm cùng cầm phổ cho Cát Bội Hân, đồng thời dặn Cát Đồ nên nhanh chóng giao tiếp vị trí thành chủ ra ngoài.
Bởi vì Lăng Tiếu muốn Cát Đồ quay về trong tông môn dùng Nhập Vương đan nhanh chóng đột phá tu vi.
Hiện giờ với quan hệ của Lăng Tiếu, muốn Cát Đồ nhập tông tu luyện là chuyện dễ dàng, huống hồ Mộc Hòe rất bảo hộ hắn, chức chấp sự nội môn của Cát Đồ chính do hắn sắp xếp.
Cát Đồ không chút suy nghĩ liền đáp ứng lời đề nghị của Lăng Tiếu.
Hắn đã có hy vọng đột phá vương cấp, như vậy còn lưu luyến quyền lợi thế tục làm chi nữa?
Giao phó xong hết thảy, Lăng Tiếu liền quay về tông môn.
Lăng Tiếu cũng không có được bao nhiêu thời gian nhàn rỗi, lập tức đi vào phòng luyện đan, luyện chế Phá Linh Đan cho Băng Nhược Thủy các nàng.
Luyện chế Phá Linh đan không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng hắn vừa luyện xong đan dược thì Ôn Khả Điệp lại đi qua biệt viện của hắn.
Lần này nàng cũng không đi qua một mình mà đi cùng mẫu thân Ôn Hải Yến.
Khi nhìn thấy Ôn Hải Yến, Lăng Tiếu nhiều ít có chút ngoài ý muốn, tuy nói hiện tại hắn cũng là thân phận trưởng lão, nhưng so sánh với chín phong chủ vẫn còn chút chênh lệch, cũng may hắn đã là luyện dược sư tứ phẩm, thân phận tôn quý bày ra đó, không có vẻ thua kém gì với Ôn Hải Yến.
– Lăng Tiếu gặp qua Ôn trưởng lão, không biết Ôn trưởng lão giá lâm nên không kịp tiếp đón từ xa, thật sự là xin lỗi.
Lăng Tiếu vô cùng khách khí nói.
Hắn xem như có chút quen thuộc với Ôn Hải Yến, biết tính cách của mỹ phụ này không tệ, vì vậy luôn xưng hô vô cùng tôn trọng.
Ôn Hải Yến vô cùng hài lòng với thái độ biết lễ của Lăng Tiếu, liền nói:
– Lăng trưởng lão… không, ta gọi ngươi Lăng đại sư đi, ngươi nói như vậy quá khách sáo, ta và ngươi vốn là đồng môn, ngươi là đệ tử Mộc sư huynh, theo lý nên gọi ta là sư thúc mới đúng.
Lăng Tiếu lại nhanh chóng thay đổi xưng hô, bỗng nhiên nói:
– Sư thúc cũng đừng gọi Lăng đại sư, trực tiếp xưng hô tên của đệ tử là được.
Ôn Hải Yến cười dài nói:
– Hì hì, tốt, lời khách sáo cũng không cần nói nhiều, ta nghe Khả Điệp nói ngươi có thể ưu tiên giúp Bích Tuyền các luyện chế Nhập Vương đan hoặc là Tấn Vương đan, hôm nay ta mang linh thảo đến.
Ôn Hải Yến nói xong không đợi Lăng Tiếu lên tiếng, không gian giới chợt lóe, một đống linh thảo xuất hiện ngay trước mặt Lăng Tiếu.
Lăng Tiếu thật sự không nghĩ tới Ôn Hải Yến hành động nhanh như vậy, cho dù chính Mộc Kỳ phong muốn thu thập nhiều linh thảo như vậy tựa hồ cũng không nhanh đến thế.
Ôn Hải Yến lại nói:
– Những linh thảo này do Bích Tuyền các cất chứa nhiều năm, tiểu Tiếu phải giúp chúng ta luyện chế mấy viên đan dược ah, dư ra thì cấp cho tiểu Tiếu ngươi, dù sao lưu lại Bích Tuyền các cũng vô dụng.
Lăng Tiếu đương nhiên không khách khí với Ôn Hải Yến, hơn nữa hắn còn cần linh thảo luyện chế Nhập Vương đan cho Dư Thương Giang nữa đâu.
– Sư thúc yên tâm, Lăng Tiếu sẽ tận hết khả năng luyện tốt đan dược cho sư thúc.
Lăng Tiếu thu lại linh thảo đáp.
– Như vậy đã làm phiền ngươi, ngày sau có chuyện gì cần đến Bích Tuyền các cứ việc nói.
Ôn Hải Yến vui mừng đáp, chờ khi nào luyện thành đan dược, thực lực Bích Tuyền các sẽ gia tăng, bà làm sao mà mất hứng đây.
Lăng Tiếu lại khách khí vài câu với Ôn Hải Yến, sau đó nhớ tới mình đã luyện xong Phá Linh đan, vì vậy đem ra đưa cho Ôn Khả Điệp vẫn luôn nhìn mình chằm chằm không chớp mắt nói:
– Sư muội, đây là Phá Linh đan muội cần.
Ôn Khả Điệp không biết đang suy nghĩ gì, Lăng Tiếu gọi nàng nhưng vẫn sững sờ, không tiếp nhận đan dược.
Ôn Hải Yến quát khẽ:
– Điệp nhi, sư huynh đưa cho con đan dược, còn không mau nhận lấy.
Ôn Khả Điệp bừng tỉnh, khuôn mặt đỏ hồng, đa tạ một tiếng tiếp lấy Phá Linh đan.
Trong lòng Lăng Tiếu đắc ý nhủ thầm:
– Chẳng lẽ a đầu này thật sự đã yêu bổn thiếu sao?
Lúc này Ôn Hải Yến nói:
– Khả Điệp, con đi ra ngoài trước, mẹ có vài lời cần nói với sư huynh của con.
Ôn Khả Điệp thoáng do dự, liếc mắt nhìn Lăng Tiếu sau đó đi nhanh ra đại sảnh.
Nhưng nàng vẫn chưa đi xa, chỉ trốn ngoài cửa nghe trộm.
Động tác của nàng đương nhiên không tránh được Ôn Hải Yến cùng Lăng Tiếu.
Ôn Hải Yến vẫn không vạch trần, Lăng Tiếu đương nhiên không cần thiết.
– Sư thúc, không biết có chuyện gì phân phó?
Lăng Tiếu hỏi.
– Cũng không có việc gì, chỉ hy vọng ngươi chiếu cố cho Điệp nhi một chút trong Thệ Tông đại hội, đừng để nàng bị thương tổn, việc này xem như sư thúc thiếu ngươi một nhân tình được không?
Ôn Hải Yến nói.
Lăng Tiếu không chút suy nghĩ liền đáp ứng:
– Làm sư huynh tự nhiên sẽ cẩn thận chiếu cố sư muội.
Hiện tại Ôn Khả Điệp là huyền sĩ cao giai, cho dù dùng Phá Linh đan đạt tới linh sư đê giai nhưng thực lực vẫn chưa củng cố, mà Lăng Tiếu đã là linh sư cao giai, Ôn Hải Yến đề nghị như vậy đương nhiên Lăng Tiếu sẽ không chối từ.
– Như vậy là tốt rồi.
Ôn Hải Yến lên tiếng, chợt hỏi:
– Tiểu Tiếu, ngươi cảm thấy Khả Điệp nhà ta như thế nào?
Trong lòng Lăng Tiếu chợt lộp bộp, nghĩ thầm:
– Chẳng lẽ muốn bức hôn?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/05/2019 03:29 (GMT+7) |