Tật Phong Tham Lang cùng Kim Linh Ưng đều gia nhập vòng chiến, đồng thời phóng xuất công kích đánh xuống.
Hô cáp!
Hoa Thải Thiềm Thừ không cam tâm chờ chết, mở to miệng hít sâu một hơi, đem năng lượng oanh tới hút vào trong bụng.
Trong lúc nhất thời thân thể lớn hơn bốn thước lại trướng to biến thành sáu bảy thước, có vẻ thập phần đồ sộ.
Hô cáp!
Theo tiếng hô vang lên, năng lượng bị nó hút vào lại phun ra ngoài, hướng võ giả vương cấp trên không trung oanh tới.
– Không xong!
Tinh bào trung niên hô to, là người đầu tiên lao ra xa.
Người thứ hai chính là tráng hán, những người khác bị chậm nửa nhịp.
Có ba vương cấp đê giai phản ứng chậm nhất, trực tiếp bị đoàn năng lượng đánh thành tro bụi.
Mấy người chạy trốn đều lau mồ hôi lạnh.
Lúc này trên mặt Liệt Minh Cường cũng tuôn mồ hôi lạnh vì may mắn chạy thoát, sau thoáng do dự, hắn xoay người biến mất trong rừng.
Vừa rồi tình hình chiến đấu tranh đoạt kịch liệt Lăng Tiếu đều nhìn thấy thật rõ ràng.
Mặc dù hắn không tham dự bên trong, nhưng vẫn có thể cảm nhận được uy hiếp tử vong.
Sau lưng hắn ướt đẫm mồ hôi, nhìn thấy Liệt Minh Cường cương quyết rời đi, hắn không khỏi có chút bội phục người kia.
Người hiểu được nên lấy hay bỏ thường thường sẽ sống lâu hơn một ít!
– Mẹ nó, quá kinh khủng!
Lăng Tiếu lau mồ hôi trán, thầm mắng một câu, trong lòng đã có ý tưởng bỏ chạy.
Ngay một khắc hắn định xoay người, Tật Phong Tham Lang đột nhiên phát ra vài đạo phong nhận bắn về hướng Hoa Thải Thiềm Thừ.
Cùng lúc đó thân hình linh hoạt mạnh mẽ của nó cấp tốc xông về phía trước.
Nó muốn lợi dụng phong nhận quấy nhiễu Hoa Thải Thiềm Thừ, sau đó nhân cơ hội cướp đoạt Hồ Lô Thánh Quả.
Lá gan thật sự quá lớn!
Không chỉ một mình nó có lá gan lớn, Kim Linh Ưng cũng không cam yếu thế, tốc độ của nó không chậm, thẳng tắp vọt xuống.
– Hỗn đản, liều mạng!
Tinh bào trung niên cắn chặt răng, hai tay liên tục kết thủ ấn, từng đoàn linh lực cấp tốc hội tụ tới.
Cự kiếm trong tay tráng hán bên cạnh cũng chậm rãi vung lên, từng đạo kiếm quang không ngừng lóe sáng.
Hai vương cấp còn lại cũng lập tức tế ra tuyệt chiêu cực mạnh.
Tinh bào trung niên dẫn đầu rống to:
– Quang mang vạn trượng!
Một đoàn cột sáng như diễm dương tản ra khí tức hủy diệt mênh mông hướng bên dưới oanh thẳng xuống.
– Thiên La Địa Võng!
Tráng hán cũng quát to một tiếng, cự kiếm dệt võng thẳng áp xuống.
– Thất Sát Trảm!
– Vũ sái tinh tiên!
Bốn cỗ năng lượng cường đại nở rộ, ép tới cây cối chung quanh sụp đổ nát bấy, đá vỡ bay tung, bụi mù dâng lên!
Hô cáp!
Lần này Hoa Thải Thiềm Thừ không dám chậm trễ, trong miệng phun ra đoàn khói độc cường đại oanh thẳng tới năng lượng đánh xuống trên không trung.
Oanh long!
Năng lượng va chạm, một đoàn ô vân bốc cao trên không trung.
Bốn vương cấp trên không trung đều bị chấn bay ra ngoài thật xa, không cẩn thận hút vào khói độc liền vội vàng lấy ra đan dược giải độc nuốt vào.
Trước Ngũ Thải Hồ Lô Thánh Quả, Tật Phong Tham Lang vẫn chưa cướp được linh quả, bởi vì Kim Linh Ưng đang dây dưa với nó.
Chúng vẫn chưa ý thức được Hoa Thải Thiềm Thừ đã tích súc thêm lần nữa, một đoàn khói độc phun ra ngoài.
Đoàn khói độc tuy yếu hơn vừa rồi rất nhiều, nhưng đã đủ thương tổn Tật Phong Tham Lang cùng Kim Linh Ưng.
Tuy rằng hai đầu linh thú đúng lúc phản ứng nhưng vẫn bị dính khói độc.
Tật Phong Tham Lang chưa chạy được vài bước đã lảo đảo té xuống, mà Kim Linh Ưng cũng bay thêm mười thước sau đó thẳng tắp rơi xuống.
Bốn vương cấp lui ra xa xa nhìn thấy một màn này, thần sắc đều biến đổi.
Ngay sau đó bốn người đều lao xuống đất bắt đầu bức độc chữa thương.
Vừa rồi bọn hắn đã hút vào khói độc, tuy đã có Tích Độc đan nhưng họ không dám ỷ lại, vạn nhất dược hiệu không đủ thì họ nhất định phải chết.
Trong lúc nhất thời bên cạnh Hồ Lô Thánh Quả chỉ còn lại Hoa Thải Thiềm Thừ.
Đàn linh thú tan tác, có con bỏ trốn có con tử vong, không còn một đầu linh thú nào ở lại.
– Vậy đã xong rồi?
Lăng Tiếu ở xa xa quan sát chiến trường không khỏi ngây người.
Hắn muốn ngồi hưởng ngư ông đắc lợi, đáng tiếc Hoa Thải Thiềm Thừ vẫn còn sống, hắn làm sao chống cự lại đầu độc vật kia đây?
Nhưng đúng lúc này trong miệng con linh thú kia không ngừng trào ra từng đoàn chất lỏng màu đen.
Nó không ngừng thở dốc, chất lỏng màu đen kia càng chảy nhanh hơn.
– Chẳng lẽ còn có hy vọng?
Lăng Tiếu không khỏi run lên.
Lúc này Hoa Thải Thiềm Thừ nhảy từng bước chậm chạp về hướng Hồ Lô Thánh Quả, tựa hồ muốn ăn vào lập tức.
Lăng Tiếu trơ mắt nhìn một màn này, trái tim nhảy mạnh không ngừng.
Ngay khi Hoa Thải Thiềm Thừ muốn phun đầu lưỡi cuốn lấy Hồ Lô Thánh Quả, Lăng Tiếu hét lớn một tiếng:
– Tiểu Kim đi ra!
Kim Sắc Lang Vương nháy mắt xuất hiện.
– Dùng con mắt thứ ba bắn nó!
Lăng Tiếu vội vàng phân phó.
Hoa Thải Thiềm Thừ nghe được động tỉnh, dừng động tác, xoay người nhìn về hướng Lăng Tiếu cùng Kim Sắc Lang Vương.
Hưu!
Con mắt thứ ba của Kim Sắc Lang Vương xuất hiện!
Một đạo kim sắc quang trụ huyễn lệ không chút trở ngại chiếu lên người Hoa Thải Thiềm Thừ.
Động tác Hoa Thải Thiềm Thừ cứng ngắc, ánh mắt biến thành tan rả.
Lăng Tiếu không chút chần chờ, toàn bộ linh lực truyền vào dưới chân, toàn thân như quỷ mị bắn tới chỗ Hồ Lô Thánh Quả.
Ngay khi hắn nhổ lên toàn bộ gốc Hồ Lô Thánh Quả, Hoa Thải Thiềm Thừ chợt động.
Nó nhìn thấy thánh quả đã bị hái lên, nhất thời giận dữ mở miệng táp về hướng Lăng Tiếu.
Nó muốn nuốt chửng cả thánh quả lẫn Lăng Tiếu.
– Xong rồi!
Trong nháy mắt đó động tác Lăng Tiếu có chút khựng lại, nhìn thấy mình sắp lâm vào tử vong, toàn thân giá rét.
Trong khoảnh khắc này, con mắt thứ ba của Kim Sắc Lang Vương lại bắn ra cột sáng chiếu thẳng vào Hoa Thải Thiềm Thừ.
Lăng Tiếu lập tức phục hồi lại tinh thần, ngón trỏ liên tục điểm ra ngoài.
Hưu hưu!
Hai đạo lam diễm hỏa mang quỷ dị nháy mắt bắn vào hai mắt Hoa Thải Thiềm Thừ.
Oa!
Đầu linh thú bị thương, phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân hình khổng lồ không ngừng nhảy loạn, miệng phun khói độc khắp nơi.
Lăng Tiếu đã nhân cơ hội nhảy thoát xa xa.
Si Mị Lam Diễm thuộc loại thiên hỏa, có thể đốt hết thiên địa vạn vật.
Tuy Hoa Thải Thiềm Thừ cường đại, nhưng hai mắt bị thiêu hủy, hơn nữa hỏa mang không hề yếu bớt, ngược lại càng đốt càng vượng, cho đến cuối cùng cháy sạch hoàn toàn.
Lăng Tiếu lao tới chộp lấy ngũ giai thú đan rơi xuống.
Thú đan ngũ giai còn có chỗ trọng dụng, hắn làm sao có thể bỏ qua.
Tâm tình hắn hiện tại vô cùng sảng khoái.
Rốt cục hắn đã lấy được Hồ Lô Thánh Quả, đây thật sự vô cùng may mắn.
May mắn có Kim Sắc Lang Vương trợ giúp, bằng không thật sự tai kiếp khó tránh.
Lăng Tiếu nhìn Kim Sắc Lang Vương vô lực ủ rũ, hỏi:
– Tiểu Kim, ngươi không phải nói trong một tháng ngươi chỉ dùng con mắt thứ ba một lần sao? Vừa rồi sao có thể dùng hai lần?
Còn nhớ rõ lúc hắn vừa có được Kim Sắc Lang Vương từng nghe nó nói qua mỗi tháng chỉ có thể sử dụng con mắt thứ ba một lần, hiện tại có thể liên tục dùng hai lần, vì vậy mới hỏi thăm.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lăng Tiếu - Quyển 5 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 13/05/2019 03:29 (GMT+7) |