Cho nên Miêu Nghị cần một nhóm người cùng hắn trưởng thành. Năm người bọn họ là lựa chọn tốt nhất để giúp hắn nắm dư nghiệt Lục Đạo trong tay. Chỉ có bọn họ khống chế thế lực Lục Đạo, dư nghiệt Lục Đạo rời khỏi luyện ngục sau đó mới có khả năng ràng buộc. Bằng không bất luận là Miêu Nghị hiện tại giao Lục Đại Kỳ Công cho Lục Đạo, hay là tương lai giao ra, đều không khống chế được Lục Đạo. Cho dù là Phật Chủ, Thanh Chủ gì đó cũng đừng mơ tưởng khiến cho bọn họ dễ dàng khuất phục. Thiên hạ không ai có thể dễ dàng khống chế được lực lượng này. Muốn khống chế, chỉ có thể nhân lúc bây giờ bọn họ còn nhốt ở trong lồng.
Nói trắng ra, chính là muốn biến dư nghiệt Lục Đạo thành thế lực của bản thân bọn họ. Mối thù cũ của dư nghiệt Lục Đạo có liên quan gì tới bọn họ chứ? Không thể để cho dư nghiệt Lục Đạo vì thù cũ mà làm loạn. Muốn làm gì chỉ có thể hành động ở dưới sự khống chế của bọn họ. Vè điểm này, bất luận là Miêu Nghị hay năm người bọn họ đều có xung đột với tin ngưỡng của Lục Đạo hiện tại. Miêu Nghị và năm người bọn họ tuyệt đối có cùng lập trường và lợi ích.
Trải qua giáo huấn lần này, hiểu rõ điều này, năm người có cảm giác nguy cơ. Bọn họ biết hiện nay trọng điểm của bọn họ nằm ở chỗ nào. Chuyện hỗn loạn của thế lực bên ngoài tạm thời không có quan hệ gì với bọn họ. Một khi cửa địa ngục mở ra, bọn họ không khống chế được năm đạo mới là phiền toái lớn nhất.
Chỉ sợ bản thân Miêu Nghị cũng không biết, mình chỉ muốn dạy dỗ bọn họ lại ra hiệu cho năm người bọn họ rõ ràng như thế.
Mà lúc này đám người Kim Mạn vẫn đắm chìm trong cảm giác bất đắc dĩ khó hiểu này. Người kia ở bên trong lại dẫn dắt thế lực Thiên Đình tiêu diệt bọn họ. Ngoài lại có thế lực không rõ có thể càn quét thế lực bên ngoài của bọn họ. Bọn họ đơn giản là không thể nào phản kháng.
Chỉ có điều ba người Kim Mạn vẫn âm thầm cảm thấy may mắn. May mắn là Vô Lượng Nhất Đạo không có cùng năm đạo khác làm chuyện này. Bằng không tất nhiên sẽ đi theo, cùng nhau tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Bọn họ không tham dự, cũng bởi vì điều bọn họ e ngại nhiều hơn so với năm đạo khác. Bởi vì Miêu Nghị, cơ sở ngầm trong Thiên Đình liên lạc cùng với bọn họ tương đối nhiều.
Chỉ trầm ngâm một chút, Kim Mạn đã hiểu rõ ý của bọn họ. Nàng nói:
– Nếu như Thánh Chủ không có động thủ đối với cửa hàng ở Thiên Nhai, trả lại Phá Pháp Cung, chắc là còn mang tâm tư giơ cao đánh khẽ, cũng sẽ không động thủ nữa.
Trưởng Tôn Cư than thở:
– Cũng có lẽ bởi vì ở Thiên Nhai động thủ không quá thuận tiện. Vì đề phòng nếu chẳng may, vẫn làm phiền cầu xin tha thứ. Lục Đạo hiện tại hao tổn quá lớn.
Đám người Vân Ngạo Thiên vẫn không lên tiếng, nhưng trong lòng lại biết rõ. Miêu Nghị đưa đám người Vân Tri Thu đi, hiển nhiên là có tâm tư động thủ đối với cửa hàng ở Thiên Nhai. Hắn thuần túy là nể mặt mũi của đám người Vân Tri Thu mới bỏ qua. Đương nhiên, bọn họ cũng sẽ không tiết lộ quan hệ đám người Vân Tri Thu và Miêu Nghị. Có chút bí mật bọn họ sẽ không dễ dàng tiết lộ. Giống như Lục Đạo cũng không chịu nói ra toàn bộ nội tình của thế lực bên ngoài. Lần này nếu không phải Lục Đạo chính mình nói ra, bọn họ còn không biết có cứ điểm bí mật gặp phải tập kích.
Mọi người cùng nhau tìm tới cửa, Kim Mạn cũng có không cách nào từ chối. Nàng chỉ đành phải lấy ra tinh linh liên hệ với Miêu Nghị.
Ai ngờ Miêu Nghị vừa mở miệng liền mắng: Tám trăm vạn chiếc Phá Pháp Cung tự nhiên mất không! Kim Mạn, nàng nói cho đám Vương bát đản kia biết, sau đó bớt ở sau lưng lão tử chơi trò mờ ám đi!
Sau khi mắng xong, tâm tình hắn sảng khoái vô cùng. Hắn phát hiện Thiên Hành Cung thật sự lợi hại. Chắc hẳn việc Thiên Hành Cung thoáng cái thăm dò ra mười cứ điểm bí mật của năm đạo kia đã khiến những gia hỏa kia bị dọa sợ.
Trước mắt hắn còn không biết rốt cuộc điều này đã tạo ra tốt thất lớn tới mức nào cho năm đạo.
Mãi đến mấy ngày sau, Vân Ngạo Thiên bảo Vân Tri Thu liên hệ với Miêu Nghị biểu thị giải hòa cùng áy náy, Miêu Nghị mới giật mình kinh ngạc. Thiên Hành Cung không ngờ một lần hành động tiêu diệt một phần năm thực lực của năm đạo ở bên ngoài, thật sự khiến hắn bị chấn động kinh sợ!
Hắn biết Thiên Hành Cung lợi hại, nhưng không nghĩ tới sẽ lợi hại như vậy!
Đương nhiên, Vân Tri Thu cũng không cầu tình. Nàng chỉ đại khái chuyển đạt ý tứ của Vân Ngạo Thiên một chút. Nàng cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Chẳng những là Vân Tri Thu liên hệ với hắn, ngay cả đám người Cơ Mỹ Lệ cũng bị sư môn yêu cầu liên lạc xin tha.
Cơ Mỹ Lệ không giống những người khác nói Miêu Nghị mềm lòng. Bàng chỉ nói phu quân bảo trọng, thiếp chờ ngươi trở về.
Miêu Nghị nghe vậy rất vui vẻ. Hắn có thể tưởng tượng được lúc Cơ Mỹ Lệ nói ra những lời này, làm sao chịu nổi.
Đám người Vân Ngạo Thiên bảo mấy nàng cầu tình, tất nhiên không phải mục đích chính. Bọn họ chỉ bảo mấy nàng tạm thời hòa hoãn quan hệ với Miêu Nghị trước. Sau khi nhận được ý tứ của Miêu Nghị tạm thời đã dừng chuyện này, năm lão gia hỏa tự mình đăng tràng. Đã lâu, bọn họ không tự mình liên lạc qua với Miêu Nghị, lần này lại tự mình liên lạc.
Có một số việc chỉ là phán đoán, nhưng bọn họ vẫn muốn xác nhận.
Có thể cho rằng chịu thua, cũng có thể cho rằng đàm phán. Mấy người bọn họ biểu thị nguyện ý cúi đầu trước Miêu Nghị là việc chính. Bọn họ nguyện ý giúp Miêu Nghị nắm thế lực năm đạo trong tay. Điều kiện trước tiên là Miêu Nghị đáp ứng sau khi tìm được Lục Đại Kỳ Công sẽ cho bọn họ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 24 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 18/12/2019 11:29 (GMT+7) |