– Đem những lời mà ngươi vừa mới nói ghi lại cho ta, ghi rõ nguyên nhân phải phơi bày thân phận.
An Chính Phong muốn lưu lại chứng cứ để báo cáo kết quả làm việc với cấp trên, không thì khi trở lại mà lỡ Miêu Nghị đã chết ở đây rồi, người ta muốn chứng cứ thì hắn cũng không lấy ra được.
Miêu Nghị không muốn ghi, nhưng là không ghi không được, chỉ có thể đắn đo những lời vừa nói rồi mới hơi sửa chữa để ghi xuống tới, lấy pháp ấn của chính mình xuống cho đối phương.
An Chính Phong không có ý định ở lại đây lâu hơn, sau đó thì đích thân Miêu Nghị đưa tiễn hắn ra cửa, nhìn theo người ta biến mất ở không trung trong nháy mắt, thở phào một hơi.
Đoán chừng nếu như hắn không kịp thời về bên này, chắc chắn là lão già này muốn bắt hắn đi một cách cưỡng chế, nếu là người của thương hội dám cưỡng chế để bắt đi một tên Điện chủ ở trong này, vậy thì thật sự sẽ khiến nhiều chư hầu trong địa phương tức giận, phỏng chừng đến Mục Phàm Quân cũng không thể giữ được lão già này.
Lúc này vừa ứng phó xong An Chính Phong rồi, không cần đợi bao lâu, Yến Bắc Hồng lại dẫn hai gã Hành Tẩu bay vụt tới từ trên không trung.
Nhận được thông báo, đích thân Miêu Nghị ra cửa nghênh đón. Từ phía xa, Yến Bắc Hồng vừa bước nhanh đến vừa chắp tay.
– Lão đệ, chúc mừng chúc mừng! Chúc mừng được vinh dự lên chức Điện chủ của Trấn Giáp điện!
– Cùng chức chủ quản hai điện của Yến Đại ca ngươi thì cái này không đáng nhắc tới.
Miêu Nghị chắp tay để chào, không nhiều thì ít cũng có chút bất ngờ, không nghĩ tới Yến Bắc Hồng có thể chạy tới để gặp hắn, quả thật là có năng lực bay trên trời thì lui tới cũng thuận tiện rất nhiều.
Yến Bắc Hồng quay đầu lại để giới thiệu hai vị Hành Tẩu đi theo cho Miêu Nghị biết. Toàn quá trình như một vị nửa chủ nhân, cũng không khách khí với Miêu Nghị, trực tiếp phân phó Tuyết Nhi dẫn hai gã thủ hạ của chính y đi nghỉ ngơi ở nơi khác, chính y thì khoác cánh tay của Miêu Nghị rồi cùng vào trong điện.
– Điện ngọc thạch này cũng không tồi. Khi nào về thì ta sẽ bảo cấp dưới cũng làm một cái.
Nhìn quanh tiểu điện một lần, Yến Bắc Hồng tấm tắc một tiếng, đột nhiên tới hăng hái, giang hai tay ra, phóng khoáng mà nói:
– Hồi tưởng năm xưa, huynh đệ chúng ta vào sinh ra tử ở Vạn Trượng Hồng Trần, sao có thể nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay!
Miêu Nghị mỉm cười, nhớ năm đó xem hiện tại, đích thật là khiến người ta cảm thấy xúc động.
Thiên Nhi bưng trà đến, sau khi hai người ngồi xuống mỗi bên, Miêu Nghị hơi có chút kỳ quái hỏi:
– Làm sao mà Yến Đại ca có thời gian rảnh đến chỗ của ta?
– Đến đây mấy lần cũng không thấy ngươi. Thiên Nhi, Tuyết Nhi lại không chịu nói thật, biết ngươi đã trở lại thì tất nhiên phải đến xem.
Yến Bắc Hồng hạ giọng mấy phần, hỏi:
– Lão đệ, ngươi hãy nói thật cho ta biết, ngươi đã đi đâu những năm này vậy?
Miêu Nghị im lặng một lúc rồi mới đáp:
– Đi Lưu Vân Sa Hải, cấp trên phái ta thi hành nhiệm vụ bí mật, không được nói ra ngoài. Hiện nay, chuyện U Minh long thuyền huyên náo xôn xao, chắc hẳn Yến Đại ca cũng nghe qua rồi.
Thì ra là thế! Yến Bắc Hồng bỗng nhiên hiểu ra, lại hạ giọng mà hỏi:
– Lưu Vân Sa Hải thực sự tồn tại U Minh long thuyền sao?
Miêu Nghị hơi gật đầu một cái.
Yến Bắc Hồng tò mò:
– Ngươi đã có thể khẳng định, có phải là đã gặp được?
Miêu Nghị lại gật nhẹ đầu một cái.
– U Minh long thuyền hiện thân lần này là do ta tìm được đấy.
Đứng ở một bên là Thiên Nhi đang hơi có chút kih ngạc, từ khi đại nhân trở về vẫn chưa nói đến chuyện này, không nghĩ tới đại nhân lại gặp đến thứ trong truyền thuyết kia.
– Trông như thế nào?
Yến Bắc Hồng hăng hái nói:
– Nghe nói trên thuyền chở đầy bảo bối đến từ Đại thế giới, có phải là thật hay không vậy?
Trên thuyền có chứa bảo bối hay không thì ta không biết, ta hoàn toàn không có cách tới gần, ta chỉ thấy một đám xác sống bị buộc xích sắt, kéo một chiếc thuyền khổng lồ mà di chuyển trong sa mạc.
– Thì ra truyền thuyết là thật.
Yến Bắc Hồng đứng lên rồi dạo bước.
– Xem ra nếu có cơ hội thì cần phải đi Lưu Vân Sa Hải mở mang kiến thức một chút.
– Ta khuyên ngươi không nên gặp thì tốt hơn, ta cũng tình cờ gặp được thôi, chỉ đi theo để xem mà thiếu chút nữa là mất mạng. Đếm được đến hàng nghìn xác sống kéo thuyền kia. Sức mạnh của mỗi kẻ đều mạnh đến kinh người, ngay cả tử liên cao thủ cũng không đỡ nổi một đòn tấn công của một con cương thi trong đám đó, kim liên cao thủ của Tiên Quốc thì đến chuyện lên thuyền cũng khó khăn, ta là không muốn gặp lại quỷ thuyền kia nữa.
Hiển nhiên, Yến Bắc Hồng có chút không đồng ý, vừa ngồi lại vừa hỏi:
– Lão đệ biết U Minh long thuyền kia giấu ở nơi nào không?
– Hẳn là di chuyển không cố định trong Lưu Vân Sa Hải, Yến Đại ca, ngươi không phải là muốn đi tìm thật đó chứ? Ta khuyên ngươi nên dập tắt suy nghĩ này. Đến nay, sáu nước phái lượng lớn cao thủ tìm kiếm ở Lưu Vân Sa Hải trong những năm này cũng không tìm được, ngươi đến thì có thể tìm tới cái gì?
– Xem ra Đại thế giới trong truyền thuyết thật sự tồn tại…
Yến Bắc Hồng lẩm bẩm một tiếng, lại nâng chén trà lên rồi nhấp một hớp:
– Bất kể thế nào, lão đệ có thể trở về bình yên thì ta yên lòng rồi, khi nào thì đi địa bàn của ta ngồi một chút?
Miêu Nghị cười khổ.
– Ta đâu chạy thoát được, đại phiền toái lập tức muốn tới, có thể còn sống vượt qua cửa ải trước mắt này hay không cũng là cái vấn đề phải giải quyết.
Yến Bắc Hồng ngẩn ra:
– Sao nói vậy? Ngươi vừa thăng chức lên làm Điện chủ, đường làm quan đang rộng mở trước mắt, ở đâu ra phiền toái chứ?
Y vượt đường xa mà đến, còn chưa biết tình hình ở bên này.
– Nhật Hành cung, Mộc Hành cung, Thủy Hành Cung, sắp triển khai một trận đại chiến, hơn mười vạn nhân mã sắp chém giết nhau, có thể nguy hiểm hơn cả Tinh Túc Hải Kham Loạn Hội, đến cả tử liên tu sĩ cũng cần gia nhập trận chiến…
Miêu Nghị cũng không lừa y, kể khái quát về tình thế nguy hiểm đại khái của Thủy Hành Cung.
Các cung của Tu luyện giới chém giết lẫn nhau, số người gia nhập trận chiến kia có ít nhất là hai mươi vạn nhân mã trở lên, đến thời đại này mà nói, cũng là chuyện bất thường, dù sao thì tu sĩ tu luyện đạt tới tử liên cảnh giới của một phương khá là không dễ, nếu không phải do có hố không vượt qua được, hoặc là nắm chắc mười phần thành công, không có người sẽ mạo hiểm như vậy.
– Đại chiến giữa ba cung! Yến Bắc Hồng hít vào một luồng khí lạnh, sau khi kinh ngạc, mắt y lóe tên tia sáng khác thường, hỏi:
– Kia chẳng phải là gần một trăm năm mươi tu sĩ có tu vi từ Hồng Liên trở lên tham gia trận chiến này sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Miêu Nghị - Quyển 9 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/10/2019 03:36 (GMT+7) |