– Chị ơi, chị đã sữa cập vú lúc nào vậy? Nguyệt bị hỏi bất ngờ, không nhớ. Ông Hùng cho biết chừng năm. Tú Quyên tự tin hơn:
– Đúng rồi vì thế mới gặp hoạn nạn, đường “tình ái” thì thênh thang, nếu không nói là mang nét đa dâm kỳ bí, bị nam giới xem như món hàng quý giá nhất thời.
Như vậy, còn nhiều bí ẩn nửa: Vú, rồi vòng eo, mông, âm hộ… lần lượt. Eo chị và mông có sữa không. Tiếng dạ có, từ miệng Nguyệt.
– Còn âm hộ chị có lông hơi ít màu nâu nâu, chứ không đen – là tiện cách. Làm vợ người không lâu, sủng ái nhất thời nhưng không chết, trường thọ phúc túc viên mãn.
Tú Quyên liếc thấy dương vật ông Hùng – chồng hờ – khá hùng dũng, dài nhưng hơi đen bóng, thật quý cách. Thể hiện qua nét mặt: Con người thanh liêm, đức tính cương trực, thích trắng đen rõ ràng, đơn sơ nề nếp.
Ông Hùng vừa được gần bên vợ, rảo bước với nhau ban chiều ngoài bãi biển, giờ ông chỉ còn muốn “oanh tạc” vợ nằm phơi chênh hênh, nghe Tú Quyên kể dài dòng tướng cách, nhưng tới cái âm hộ vợ – lại không đỏ, bờ môi không dày tái tái – như mồng gà mái tơ. Quyên cho “tiện cách”. Nhưng con chim chồng đen thì quý cách. Vậy hai nhập lại có ra “trung cách” hay bàng cách đây? Ông cứ đưa dương vật vô âm hộ nắc Thanh Nguyệt tơi bời. Miệng lầm bầm: Của nhà không “ăn” nè, đem “chiêu hàng” cho ông Chủ, Tài phú, Thợ máy, cho Tài công, rồi… ông Tusima… ông nắc nữa âm hộ Nguyệt từ tái sang hồng nước tươm rịn. Thanh Nguyệt ôm ghì chặt chồng rên la sướng sướng… như tận hưởng nghĩa tình chồng vợ.
Tú Quyên, hơi thất sắc thần hồn, ngồi bệt xuống xem kỹ hơn, mép lồn Nguyệt như đang nhai nhai dương vật chồng. Tinh khí ông ọc… ọc chảy ra. Ồ! Uy dũng người nữ – Thanh Nguyệt thấy hơi nhón người trở thế – thì tiếng la thất thanh của ông Hùng:
– Trời ơi! Sao đau quá như ai bóp đầu khấc anh vậy?
Ông Hùng ngả người như né tránh con chim tuột khỏi vị trí, tinh dịch trào theo lai láng bên ngoài.
– Anh tha tội cho em, em đang thực tập: ‘Nhiếp âm hộ’, thành công ngày về sum họp không xa.
Quá sung sức ông Hùng đè tiếp Tú Quyên chơi hiệp nhì, nhớ lời người tình nói thỏ thẻ – em tắt kinh – ông nắc, ông ngâm dương vật cho thật lâu rồi nắc tiếp. Tinh lực ông nhét dồn hết trong âm hộ Tú Quyên, rồi cả ba bước vào nhà tắm.
Đêm hôm ấy cả ba người quấn quít chung giường.
Phái đoàn quay về thủ đô Bangkok rất sớm, họ dạo khu phố thương mãi mua đồng hồ, sắm áo montagu nam nữ, hàng vải nhập cảng quý giá, dầu thơm… so với hối suất Úc kim quá rẻ, trước giờ ăn trưa đã định. Đây trạm dùng chân chót để phái đoàn lên phi cơ vào 22 giờ đêm nay, tạm từ giã nhau.
Ông bà Tusima đặt nhà hàng danh tiếng thịt rừng: Rắn rùa, heo rừng, mển, nhiếm… Rắn, ăn giúp Nam giới cương lâu, tăng cường dương lực đẩy đưa với vợ, nhân tình hằng giờ chưa “co vòi”. Do đó, họ làm ba con rắn hổ đất, khoản đãi phái đoàn bằng món gỏi đặc biệt, độc nhất vô nhị, khai vị trước.
Nhà hàng cho rắn “biểu diễn” trước mặt thực khách. Con rắn phùng mang nhảy mổ tới – người đao phủ thủ lui bước – một lúc con vật đành khuất phục, bị tay chuyên nghiệp nắm đầu đưa cao cắt tiết, trước bàng quan thiên hạ trong bàn, hứng máu pha vào ly rượu, rồi móc mật để trên dĩa nhảy thoi thóp.
Bà Mỹ Ly bưng đĩa mật rắn, mời ông chủ Lý Tế Thâm.
– Anh hãy nuốt trửng, rồi ực ly rượu pha chế nầy.
Liên tiếp mời Ông Hùng, và Tài phú thưởng thức… như đặc sản địa phương quý hiếm. Chẳng mấy chốc ba ông như bừng bừng lửa dục, khí sắc khác thường: Tai, má hồng hào, háo hức trong lòng… đứng ngồi không yên.
Quý bà, mời ăn món chim sẻ ra – ràng, hầm yến sào với sâm, cũng rộn ràng, tay chân day động không ngừng.
Nhưng Quỳnh Hoa, nàng nhớ món Dơi quạ to con, – đòi hỏi – bà cho biết phải ăn vào mùa có bông trái gòn – mới tác dụng, “sung” những không “mãn” bằng loài chim sẻ. Bạo phát thì bạo tàn, cu cương nhanh thì xìu cũng lẹ. Dơi loại khó kiếm vào mùa này nhà hàng hiện không có.
Quý chị thấy chim se sẽ trống nè, chút nhảy lên đạp mái… liên tục. Em cam đoan quý chị đòi hỏi phải: Ba bốn thanh niên khỏe mạnh giao hợp liên tục mới thấm. Em mời quý vị toàn thức ăn cường dâm, cường dương. Ông uống rượu bà thầm khen hay.
Bà Mỹ Ly giải thích tiếp: Chim se sẽ vừa đủ lông gọi “ra ràng”, ăn trọn con, chỉ loại bỏ “bầu cứt” phía sau. Yến sào – nước miếng của nó – chưng cách thủy đi vào thận, giúp hormone tiết ra từ từ, dương vật chạm cửa tử cung sẽ rịn ướt như gái tơ – xuân tình hừng hực – tưng tưng nhẹ như cái gì bay bổng trong âm đạo: Cơ vòng mở rộng, co giật liên hồi. Chồng nắc vợ mê man thầm khen thưởng lẫn nhau. Sự ma sát càng lâu, càng thấm tức cu của nam giới càng to tát dụng càng sướng. Sâm, loại nhân sâm nấu hầm, già từ ba năm tuổi trở đi, chứ không phải loại pha chế trà uống. Thâm nhập vào đường tâm, can – tức gan và tim, giữ độ co bóp đều đều máu lưu thông về âm hộ êm như dòng suối cuối Xuân, chờ đón Hè nóng đến, tức từng tế bào âm đạo mở từ từ hiến dâng như chiếc bách trên dòng êm ả. Sướng lắm quý bà quý chị ơi, bà le lưỡi liếm vành môi mình… chấp chấp như nuối tiếc, như ngon ngon vướng kẽ răng. Nhân sâm cũng nuôi tế bào da, ăn nhiều tăng trưởng vú, mông cồn cộn cao cho mà xem.
Quý bà, cô nghe Mỹ Ly nói lòng rộn ràng, mở to hai con ngươi, liền có kẻ thúc chồng, người ghì tay bạn trai như tở mở trong lòng.
Em xin bảo đảm nếu quý vị, ăn đủ món như tụi em thết đãi, được giao hợp đúng sách, cái “bụng sẽ phình to”, đó vợ nhà – đồ quốc nội – . Còn “hàng hoàng triều” tức em út xứ Thái – nước quân chủ lập hiến – phải cho em biết trước một phút hay Tài phú sẽ thỏa mãn. Mình phải “hòa hợp” dân tộc với nhau phải không quý vị…
Bà Mỹ Ly đứng cạnh chồng nắm tay đưa cao, nói như có bằng chứng bảo đảm, nếu vợ chồng sau bữa ăn lên từng trên hu hý mà không mang bầu, chúng tôi sẽ mua vé cho quý vị đó lại đây năm sau: Ăn, ngủ giải trí miễn phí. Với điều kiện “đá” thứ thiệt, “súng đạn” quý vị tốt và đủ cấp số bắn không kẹt…
Lý Tế Thâm thầm mừng trong lòng. No lòng bây giờ ấm cật, nắm tay Tuyết Lê đi thẳng lên lầu, do hầu Nam dẫn đường mở cửa. Nghe tiếng mở cửa lạch cạch kế bên: Ông Hùng dẫn Tú Quyên và vợ Thanh Nguyệt. Tài phú của mình cũng nắm tay vợ bước vào phòng bên – càng đông càng vui chớ.
Cả ba phòng đóng ập chỉ còn hầu cận đứng ngoài…
Để đúng bài bản hay thử thuốc, thử thầy, thử nhà hàng…
Súng ông Thâm vốn tốt, số đạn lên nòng đúng chỉ số. Tuyết Lê biết trách nhiệm của người thiếp giờ phút riêng tư, quần áo sẵn sàng vui vẻ với chồng, Lý Tế Thâm như tự tin vào tinh lực và sự sung mãn dư thừa chỉ sau vài mươi phút giao hợp, bắn tinh rồi nằm kề ôm người tỳ thiếp không cho dương khí xuất ra. Hoàn toàn tin Tuyết Lê sẽ thụ thai như ý muốn.
Ông Hùng tin Tú Quyên đã thụ thai, chờ xét nghiệm âm tính, giờ có hành sự thêm thừa mứa. Ông biết vợ – Thanh Nguyệt đang cần sự âu yếm hơn là giao hợp, ngâm dương vật cho nàng mang bầu, – cả hai ông bà như muốn tự do hơn là bị ràng buộc “bận rộn”, “lòng thòng” con cái. Ông Hùng bị men rượu thấm, dục vọng xác thịt thúc hối nên dương vật cương cứng, nhìn Nguyệt đang nằm trên giường dang rộng đôi chân, cho khe lạch lộ hẳn ra, mời gọi chồng viếng động Thiên cung… như hổ đói sắp vờn mồi trước khi nhai nuốt vào mồm no lòng. Ông Hùng xáp chiến, khoan thai theo bài bản, tâm hồn hai người như hòa nhập thật sự sống trong tình nghĩa phu thê cao đẹp, vì vợ buôn bán vì ham mê chút bạc tiền làm giàu nhanh, đôi khi phải hiến dâng “chiếc lá đa” cho người khác, phải ý thức mới thấy chân hạnh phúc của nhau. Mỗi lần cuối xuống hôn vợ, Nguyệt thấy chồng còn đậm đà còn mặn nồng gối chăn, lòng như tủi tủi trong lòng sự gì đó. Ông cũng thương vợ, tin tưởng lẫn nhau – sống vì nghĩa hơn tình. Khi tình đời: “Lỗ sâu sâu cấm mấy cũng vừa”, người đàn bà có âm hộ đàn hồi khối người đàn ông mê mệt chết vì si tình, gục ngã vì sắc đẹp của Nguyệt.
Ông khom người nắc mạnh như chút dư tửu rượu rắn hoành hành, vợ của mình không thừa hưởng còn chờ lúc nào…
Ông nắc như mưa bấc – mang cơn lạnh cho cây cỏ ngã đổ, hùng dũng cho Nguyệt phải khuất phục. Ông sướng, Nguyệt hưng phấn chồng vợ đề huề phóng tinh trong âm đạo vợ rồi ngả người ôm nhau, độ năm phút sau cảm thấy ướt lạnh bên chân ông giật mình, tinh khí bị Nguyệt vọc chảy ra ngoài bỏ đi, nàng sợ thụ thai…
Vợ chồng Tài phú Hà Mậu Ích, vắng nhau giờ có dịp gần gũi lại tin vào lời Mỹ Ly, tin vào món ăn cường dương, lòng thầm mừng kiếm thêm baby, vì thằng cu lớn hơn năm tuổi – có thêm cũng không sao: Gia hòa vui thế sự, thật hậu hĩ, thật mãn nguyện…
Quả đúng thuốc hay, thầy giỏi có người thử trị được bệnh, nhưng còn tùy vào thể tạng, tùy vào nhiều yếu tố tâm lý…
Ba người ăn, uống đều cường dương như nhau, hưng phấn giao tình như nhau nhưng kẻ muốn có con người không chịu thụ tinh… tình đời nan giải…
Phái đoàn đứng nối đuôi chờ check – in trước quầy hãng bay. Phong thu gom passport chung lo thủ tục với chị dâu Quỳnh Hoa cho mọi người, trong lòng ai nấy đều vui vẻ, trước khi phái đoàn thật sự giã từ tạm biệt.
Ông chủ và Tuyết Lê theo vợ chồng Mỹ Ly lên tầng trên vào phòng đặc biệt cho VIP, dành cho giới thương gia uống nước giải khát, trao đổi. Dịp cuối cho đôi bạn sơ giao trao chiếc hôn tạ từ… đạt kết quả làm ăn.
Họ mới có dịp ngắm phong cảnh chung quanh phi cảng Bangkok khá rộng lớn bao la, phi cơ lên xuống nhộn nhịp không ngừng, dù gần 21 PM. Du khách dập dìu qua lại trong từng dãy nhà kiếng có thể nhìn thấy rõ ràng, thật đời sống văn minh con người nối kết nhau khắp năm châu bốn bể, họ di chuyển bằng khối sắt rỗng bay, bằng khối sắt rỗng nổi. Nhân loại ngày hôm nay “gần bên nhau” không phân biệt sắc màu da, dù đen hay trắng… trong đó men tình mãi mãi được nuôi dưỡng, và sinh sôi nếu trong mỗi người còn nhân tố: Lòng thánh thiện thuở ban đầu. Nhân chi sơ tánh bản thiện.
Cuộc đời có có không không…
Trăm năm còn lại tấm lòng này thôi…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Ông chủ thích phá trinh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ máy bay, Đụ mẹ vợ, Đụ tập thể, Đụ vợ bạn, Làm tình tay ba, Truyện bóp vú, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 08/05/2015 09:23 (GMT+7) |