Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Quan Tri huyện » Phần 302

Quan Tri huyện


Update Phần 310

Phần 302: Lương thực bị trộm

Mặc dù Thảo Tuệ kể chuyện ở Túy Hoa Âm chỉ là đùa thôi, nó hoàn toàn không nghĩ Lãnh Phúc có khả năng cưới cô nương ở đó, Trác Xảo Nương thì hết sức nghiêm túc, nàng không thích nơi đó: “Nhị đệ đừng gấp, hôn sự của đệ ta sẽ để ý, nếu không ta đi tìm bà mai ngay.”

Lãnh Phúc xua tay: “Không, không cần ạ, tẩu tử, cô nương ở Túy Hoa Ẩm tốt lắm rồi.”

Trác Xảo Nương khuyên giải: “Tốt mấy cũng là cô nương thanh lâu, giờ ca ca đệ hay dở gì cũng là thông phán một phủ, đệ là thân đệ đệ của chàng, nếu cưới nữ tử thanh lâu truyền ra ngoài không hay.”

“Không sao, đệ không để ý tới mấy chuyện…” Lãnh Phúc tỏ ra rất khoáng đạt ai dè bì Lãnh Trường Bi cho một bợp: ” Gia gia, sao lại đánh cháu?”

“Thằng nhãi không hiểu chuyện, đã không giúp ca ca kiếm tiền thì thôi, còn định làm ca ca ngươi mất mặt à?”

“Chính gia gia nói…”

“Nói cái gì? Nói cái gì chứ hả?” Lãnh Trường Bi quát át lời thằng cháu, ông cụ cũng hơi xấu hổ, lần đầu thấy một cô nương xinh đẹp như thế, đúng là có ý mang về nhà, nhưng mà sau đó thấy nhiều rồi nên liền mất giá. Hơn nữa đi một vòng xem hết sản nghiệp trong nhà, tầm nhìn cũng khác, lại cho hắn thêm cái bợp gáy nữa, mắng không cho Lãnh Phúc kịp mở miệng: ” Ngươi không cần nói gì nữa, ca ca ngươi vừa là mệnh quan triêu đình, lại có sản nghiệp còn lo không có hôn sự à?”

Lãnh Phúc chỉ biết tủi thân xoa đầu, lúc trước còn kén chọn giữa Tiểu Thúy, Hương Ngưng hay Hàn Mai, giờ thì hay rồi cơ hội kén chọn cũng chẳng có.

Đúng lúc này trông cửa chạy vào báo: “Đại lão gia, Tống bộ đầu tới, nói có chuyện khẩn cấp ạ.”

Lãnh Nghệ vội cáo lỗi với gia gia rồi ra tiền sảnh.

Tống bộ đầu đang đi đi lại lại trong phòng, vừa thấy Lãnh Nghệ tới, vội bẩm báo: “Đại lão gia, lương thực chẩn tai có vấn đề rồi, thiếu tới 6000 thạch.”

“Cái gì?” Lãnh Nghệ thất kinh, tưởng nghe chưa rõ: ” Thiếu bao nhiêu?”

“6000 Thạch ạ, vừa rồi ti lương chạy đi báo, bọn họ phát hết lương thực rồi, nhưng dựa trên sổ sách mà nói còn 6000 thạch lương mới đúng.”

Đây không phải chuyện nhỏ, Lãnh Nghệ không kịp quay lại chính sảnh lấy quan mạo, cứ thế dẫn Tống bộ đầu tới kho hàng nha môn.

Ti lương đang mồ hôi đàm đìa đứng trước nhà kho rỗng quát tháo, một đám ti lại cúi đầu, không dám ho he gì.

Lãnh Nghệ chạy nhanh tới hỏi: “Có phải thiếu 6000 thạch lương không? Đã kiểm tra kỹ chưa?”

Ti lương chắp tay thi lễ: “Vâng ạ, tiểu nhân đã đối chiếu ba lần rồi.”

“Lúc giao nhận với triều đình có kiểm kê rõ ràng không?”

“Có ạ, không chỉ chúng ta kiểm kê, triều đình lúc giao lương thực cũng kiểm kê rõ ràng, không sai được.”

Lãnh Nghệ trầm ngâm, đưa ra kết luận: “Vậy là lương thực mất trong tay chúng ta chúng ta à?”

Ti khố đã mở hết kho lương, đều trống cả, chỉ có cái cuối cùng có vài chục bao trong góc. Lãnh Nghệ thì xem ổ khóa đồng cực to, không có dấu vết cạy khóa, cơ mà loại khóa thô sơ này muốn mở không khó, không có dấu hiệu không có nghĩa là không bị người ta mở ra.

Xem xét một lượt, cuối cùng tìm thấy góc tường bao nhà kho ở vị trí vắng vẻ có cái lỗ lớn, rất mới, trên mặt đất có vết tích có thứ nặng bị kéo qua lỗ, Lãnh Nghệ sai người lần theo dấu vết để lại truy tìm.

Ti khố trông mà lỗ hổng đủ lớn cho một người trưởng thành khom người đi qua, nổi khùng quát tháo: “Trông kho đâu, ai là người trông coi? Gọi tới cho ta.”

Ti lại vội vàng chạy đi tìm mấy người phụ trách trông coi nhà kho, vừa tới nơi thấy cái lỗ lớn trên tường bao thì ai nấy tái mặt, rối rít nói: “Hôm qua bọn tiểu nhân tuần tra thì không có cái này.”

Lãnh Nghệ hỏi đám người đó: “Hôm qua ngươi tuần tra lúc nào?”

“Canh hai ạ.”

“Sau đó tới phiên ai?”

Ti lương mặt như đưa đám: “Thông phán đại nhân, theo quy củ thì ban đêm không cần tuần tra, dù sao các đây cũng là nha môn ai mà dám… Chuyện này, tiểu nhân đáng chết…”

Nói tới đó lại đùng đùng nổi giận đá người: “Các ngươi, các ngươi làm ăn kiểu gì thế? Ai bảo các ngươi ban đêm không đi tuần tra, giờ bị trộm nhiều lương thực như thế, các ngươi đi mà đền.”

Mấy người trông coi khóc như cha chết, bọn họ biết trong kho mất rất nhiều lương thực rồi, làm sao mà đền nổi, cầu xin luôn mồm.

“Im hết!” Lãnh Nghệ quát át đi, hỏi: ” Hôm qua các ngươi ngủ ở đâu?”

Đám trông kho chỉ căn phòng ở đại môn: “Bọn tiểu nhân ngủ ở đó.”

Từ đại môn tới nơi này phải mấy trăm bước, bên này đào bên kia không nghe thấy là bình thường.

Lãnh Nghệ ngồi xuống xem xét chỗ bị người ta đào tường, tường bao làm bằng gạch xanh, gạch được cậy ra sau đó xếp lại qua loa, hẳn là trì hoãn thời gian bị phát hiện. Y cảm giác có gì đó không đúng, 6000 thạch gạo đưa qua lỗ hổng này trong một đêm cần mấy chục người, nhưng dấu vết để lại quá ít, không giống có nhiều người như vậy, làm sao đối phương mang đi hết được, tay đang cầm viên gạch tiện tay ném lên ném xuống, chợt mắt sáng lên quát đám trông kho: “Cởi hết giày của các ngươi ra.”

Đám trông kho không hiểu Lãnh Nghệ muốn họ cởi giày làm gì, nhưng không dám không nghe.

Lãnh Nghệ cầm mấy đôi giày lên, xem kỹ từng cái, sau đó nhìn chủ nhân một đôi trong đó, cười lạnh: “Chính là ngươi đào tường.”

Người đó như bị sét đánh lùi lại rối rít xua tay: “Không phải tiểu nhân, không phải tiểu nhân.”

“Hừ, nói cho ngươi biết khi nước lũ kéo tới, vì đại môn ngăn cản, cho nên bùn tràn vào sân ít hơn nhiều, còn bên ngoài gần như bị bùn lấp hết, thế nên tường bao từ đó khác biệt trong và ngoài.” Lãnh Nghệ cầm viên gạch lên: ” Nhìn đi, viên gạch này có hai mặt, một mặt vẫn còn dính vết bùn, còn một mặt không, mà chỗ dấu vết bị đào lại ở mặt không có bùn, điều này nói lên cái gì?”

Ti lương không ngốc, vừa nghe Lãnh Nghệ nói liền vỡ lẽ, hùng hổ chất vấn người kia: “Bức tường này bị đào từ bên trong chứ không phải bên ngoài! Ngươi, nói mau, lương thực đâu?”

“Không phải tiểu nhân.” Trông kho kia quỳ sụp xuống: ” Không phải tiểu nhân, tiểu nhân luôn ở trong phòng, không biết gì cả.”

“Thế à?” Lãnh Nghệ lật đế giày lên chỉ: ” Tuyến đường tuần tra của các ngươi là ở bên trong tường bao, cho nên giày của các ngươi chỉ có bụi, không có bùn. Duy nhất đế giày ngươi có bùn, vì khi đảo xong tường thì ngươi chui qua bên kia, nên bị dính vào, còn dám cãi?”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Phần 282
Phần 283
Phần 284
Phần 285
Phần 286
Phần 287
Phần 288
Phần 289
Phần 290
Phần 291
Phần 292
Phần 293
Phần 294
Phần 295
Phần 296
Phần 297
Phần 298
Phần 299
Phần 300
Phần 301
Phần 302
Phần 303
Phần 304
Phần 305
Phần 306
Phần 307
Phần 308
Phần 309
Phần 310
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Quan Tri huyện
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện cổ trang
Tình trạng Update Phần 310
Ngày cập nhật 24/11/2024 05:55 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Trò nghịch ngợm
Oanh cũng nằm xuống cạnh Đô nói thủ thỉ... “Nhóc con đã bỏ cuộc rồi sao” Đô cười ngượng nghịu gãi đầu không biết nói sao... “Thôi để cô giúp cháu hồi phục phong độ nhé” Oanh nó khi cô cầm lấy con cặc Đô vuốt dọc từ dưới lên trên. Không chút e dè Oanh ngậm dương vật...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm lồn Truyện móc lồn Truyện sex cô giáo Truyện sex hay
Nguyệt - Tác giả Oceano
Khi trên đường quay về Hà Nội, cả tôi và anh Tùng đều phấn khích khi nhận được thư cảm ơn từ chú Mạnh kèm theo khoản phí thanh toán theo hợp đồng. Công ty của chúng tôi đã xuất hiện trên báo chí và thư mời đích danh để tham gia thiết kế cho một số dự án nghỉ dưỡng chuẩn bị đầu tư...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ lỗ đít Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex cô giáo
Mẹ kế tuổi đôi mươi
Trong căn phòng ngủ ấy... Từng âm thanh xác thịt nối tiếp cứ vang vọng... Dâm dục làm sao... Tiếng nữ cất lên... “Hiền ơi... con... con... Hức... hức... Con ra mấy lần rồi?” “Sao cái của con vẫn còn chưa xuống...” Pha lẫn giọng trẻ con... “Mẹ ơi... con ra đây... Con ra... lần...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú vú Truyện người lớn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba