Sự thanh toán lần thứ hai, đúng hẹn lại lên.
Hứa Quan Hoa hiện tại vô cùng lo lắng. Không chỉ bởi vì ông ta vốn có thế lực từ xưa, có lão Quý trợ sức, có lão Trịnh ủng hộ, có Quân ủy bày mưu đặt kế, thậm chí còn có Quan Viễn Khúc gợi ý cho.
Không sai, trước khi Hứa Quan Hoa trở về Dương thành. Ông ta, dưới sự sắp xếp của Hạ Tưởng, đã được Quan Viễn Khúc tiếp kiến.
Mặc dù nói cuộc gặp mặt với Quan Viễn Khúc không đàm luận nhiều chủ đề. Chỉ là một cuộc gặp gỡ thoái mái tự nhiên. Ngay cả việc chính cũng không đề cập. Nhưng ý nghĩa rất quan trọng. Bởi Quan Viễn Khúc không những là Phó chủ tịch Quân ủy, lại liên tưởng đến thân phận của ông ta trước đây, trong lòng Hứa Quan Hoa liền đầy hy vọng, hiểu được dụng tâm sâu xa của Hạ Tưởng giật dây từ giữa để ông ta gặp Quan Viễn Khúc.
Mạng lưới quan hệ đang đan bện đâu vào đấy.
Nếu Quân ủy có người không công bố thông tin cái chết của Ngô Hiểu Dương, có lẽ là Ngô Hiểu Dương không thể thấy được rằng hậu quả sau khi được giải quyết vẫn chưa thanh trừ sạch sẽ. Cho nên, Hứa Quan Hoa cũng phải hết sức lợi dụng việc Ngô Hiểu Dương còn “khỏe mạnh” để tra rõ vụ án tham ô hủ bại của Ngô Hiểu Dương. Tập trung sức lực triển khai hành động thanh toán lần thứ hai ở Dương Thành.
Lần thứ nhất máu chảy thành sông, là kết quả thỏa hiệp của lực lượng các bên trong Quân ủy. Xem như là Quân ủy vì Ngô Hiểu Dương chủ mưu sát hại quan lớn địa phương mà cúi đầu nhận sai một lần tới Tỉnh ủy Lĩnh Nam. Người ký lệnh xử lý chính là hậu phương lớn nhất của Ngô Hiểu Dương ở Quân ủy.
Ngô Hiểu Dương dưới suối vàng có biết bộ hạ cũ của mình bị Hứa Quan Hoa thi hành lệnh xử bắn, cũng không biết là sẽ có cảm tưởng thế nào? Nên oán giận Hứa Quan Hoa lòng dạ lang sói hay chỉ trích hậu phương trở mặt vô tình.
Cũng không còn cách nào, ai cũng phải lo cho bản thân. Nếu không cho Tỉnh ủy Lĩnh Nam một lời giải thích, không để Hạ Tưởng hả giận, không trả sự trong sạch cho Hạ Tưởng, thì các lãnh đạo quân ủy tiền nhiệm do lão Cổ đứng đầu sẽ liên hợp đề nghị lên Trung ương, khiển trách lớp quân ủy hiện tại.
Mượn gió bẻ măng, Ngô Hiểu Dương ứng với lực lượng còn sót lại của quân khu Dương Thành, sau khi biết được mười mấy sĩ quan tấn công gây rối bệnh viện bị bí mật thi hành án – trong quân đội, việc bí mật thi hành đều có quy trình, không nhất thiết phải lên tòa án quân sự. Chỉ cần bị gán dấu hiệu phản quốc, về cơ bản là có chết không có sống, ngay cả chỗ nói lý lẽ cũng không có, cũng là tính đặc thù của quân đội, có người thấp thỏm lo âu, có người lòng đầy căm phẫn, có người sẵn sàng đối mặt với cái chết. Nhưng cho dù là loại biểu hiện nào vẫn đều không kịp phản ứng đã bị khống chế toàn bộ rồi.
Mộc Phong đích thân chỉ huy thuộc hạ một mẻ tóm gọn các thế lực tàn dư của Ngô Hiểu Dương. Tránh không khỏi bỏ sót, chí ít sĩ quan cấp thiếu tá trở lên, bắt toàn bộ. Dưới thiếu tá thì tạm thời không cần để ý tới.
Mà lúc tấn công bệnh viện, mấy chục binh sĩ ngoài phiên trực, mấy người cầm đầu bị trực tiếp bắt giữ, chuẩn bị đưa lên toàn án quân sự. Còn những người ủng hộ đều phải chuyển ngành hoặc bị điều đến nơi xa xôi. Có thể nói cùng lúc với các sĩ quan bị xử bắn, các binh sĩ phía dưới đã định trước bị bi kịch.
Ngô Hiểu Dương làm ăn ở Dương Thành đã nhiều năm. Thế lực tàn dư tự nhiên sẽ không chỉ có các binh sĩ và sĩ quan tấn công bệnh viện, còn có không dưới mưới mấy người thân tín bao gồm có Thi Khải Thuận.
Mặc dù trong toàn bộ sự việc, Thi Khải Thuận che dấu rất kỹ, cũng không có chứng cứ trực tiếp cho thấy ông ta đích thân tham dự sự kiện này. Nhưng sau sự việc, Thi Khải Thuận vẫn ngay lập tức bị cách ly để thẩm tra. Mệnh lệnh được đưa ra từ hậu phương của Ngô Hiểu Dương, dụng ý đã rất rõ ràng. Bề ngoài là cách ly kỳ thực là đề phòng Thi Khải Thuận mở miệng nói lung tung, cũng là để cảnh cáo Thi Khải Thuận. Nếu Thi Khải Thuận không kiên định lập trường mà nói ra thì cẩn thận bị diệt khẩu.
Tuy rằng vẫn chưa xác định được Thi Khải Thuận rốt cuộc có vấn đề hay không, nhưng thân là Tư lệnh quân khu Lĩnh Nam bị cách ly thẩm tra, cứ coi như không công bố ra bên ngoài cũng là gây ra động tĩnh không nhỏ. Hơn nữa tin đồn truyền ra, Thi Khải Thuận có thể sẽ bị mất chức. Hứa Quan Hoa tiếp nhận chức Tư lệnh viên quân khu Lĩnh Nam, vận mệnh của Thi Khải Thuận thế nào tạm thời không đề cập. Hứa Quan Hoa quả thực có đảm nhận chức Tư lệnh quân khu Lĩnh Nam hay không thì cũng không thích thú lắm. Ông ta hiện tại chủ yếu tinh lực đều dùng vào việc quét sạch thế lực tàn dư của Ngô Hiểu Dương ở Dương Thành.
Phương án của Hứa Quan Hoa là xử quyết hơn mười người còn lại, triệt để quét sạch thế lực của Ngô Hiểu Dương trong quân khu. Sau khi đánh tan bộ phận thân cận, thuyên chuyển đến quân khu các vùng, khiến cho thế lực trong quân khu mà Ngô Hiểu Dương khổ tâm thiết lập mười mấy năm, phó mặc hoàn toàn trong tay của ông ta.
Cũng xem như xả giận cho Hạ Tưởng.
Kỳ thực, nếu như theo cách nghĩ của Mộc Phong, thế lực tàn dư của Ngô Hiểu Dương, cấp thiếu tá trở lên toàn bộ xử bắn mặc dù cách nghĩ có chút điên cuồng. Nhưng dưới sự toàn quyền chủ trì của Hứa Quan Hoa, muốn chụp mũ bức chết đối phương cũng không phải là chuyện khó. Nhưng Hứa Quan Hoa cuối cùng không hạ độc thủ. Không phải mềm lòng mà là Hạ Tưởng có lời, để lại một đường cho dù không phải là để sau này gặp lại thì cũng để một số người nhận ra mình lạc lối mà biết đường quay lại.
Bất luận thế nào, Hứa Quan Hoa sau sự kiện của Ngô Hiểu Dương nhanh chóng trở thành ngôi sao chính trị mới của Quân khu Dương Thành. Có người dự đoán, không tới 3 năm, Hứa Quan Hoa sẽ có thể lên đến chức trung tướng và đảm nhận vị trí Đại Tư lệnh Quân khu. Còn có lời đồn là Hứa Quan Hoa đã ngồi chắc vị trí Phó Tư lệnh Quân khu Dương Thành.
Mà Mộc Phong cũng từng bước vào hàng ngũ thiếu tướng và có thể thuyên chuyển công tác đảm nhận vị trí Phó Tư lệnh hoặc Phó chính ủy.
Tâm tư của Hạ Tưởng còn chưa bừng tỉnh từ trong chân dung của Quý Như Lan, trong lòng vẫn than thở không nguôi. Mới xuống lầu liền nghe thấy ông cụ nhà họ Quý trịnh trọng phó thác một việc, không khỏi sửng sốt.
– Ông Quý nói quá lời rồi, có việc gì xin chỉ bảo.
Hạ Tưởng thái độ rất khiêm tốn, tỏ ra cung kính.
Ông cụ nhà họ Quý đưa tay mời Hạ Tưởng ngồi:
– Ngồi xuống hãy nói.
Hạ Tưởng ngồi xuống, trong lòng còn nhiều điều chưa hiểu. Với uy vọng của ông cụ Quý ở Lĩnh Nam còn có việc gì quan trọng đến mức ông ta phải trịnh trọng như vậy?
– Bí thư Hạ, cậu là người trẻ tuổi hiếm thấy, vừa chín chắn lại có nhiệt huyết, hơn nữa việc gì cũng điềm đạm, lòng không dao động. Nói thật lòng, tôi gặp vô số người, cậu là người lý trí nhất, điềm tĩnh nhất trong số những người trẻ tôi từng gặp.
Ông cụ Quý tán dương Hạ Tưởng trước, lại nói:
– Thị phi ân oán giữa Như Lan và cậu thì không đề cập nữa. Việc đã qua rồi. Tôi cũng không cần phải nhắc lại ân tình nhà họ Quý nợ cậu nữa. Có một chuyện muốn nhờ, hi vọng Phó Bí thư Hạ sẽ không từ chối.
Nếu ông cụ nhà họ Quý đã nói như vậy, Hạ Tưởng cũng rõ chắc không phải là việc khó khăn gì, nếu không ông cụ nhà họ Quý sẽ không nhắc tới món nợ ân tình liền nói:
– Sự giúp đỡ của ông Quý với tôi rất lớn, tôi cũng muốn cảm tạ ông Quý.
Lão Quý khoát tay:
– Từ nay về sau, cánh cửa nhà họ Quý vĩnh viễn rộng mở với cậu.
Lại đột nhiên dừng lại, ngước mắt lên lầu.
– Nói là một việc kỳ thực là hai việc. Việc thứ nhất có liên quan đến Như Lan.
Nhắc tới Quý Như Lan, thần sắc ông cụ Quý ảm đạm hẳn.
– Như Lan muốn rời khỏi Lĩnh Nam, nói phải đến Bắc Kinh. Nó không có nhiều quan hệ ở Bắc Kinh. Tôi sợ nó không quen. Tôi không ở Bắc Kinh nhiều năm rồi, có một số quan hệ cũ cũng không tiện nói ra. Nếu Phó Bí thư Hạ tiện thì giới thiệu vài người bạn cho nó, cũng là để nó nhanh chóng thích ứng.
– Được, không thành vấn đề.
Hạ Tưởng đồng ý giới thiệu vài người bạn ở Bắc Kinh cho Quý Như Lan. Nhưng việc nhỏ nhặt đó hà tất ông cụ Quý phải đích thân mở lời.
Nhớ tới chân dung ở giữa phòng tối trên lầu vừa nãy, trong lòng Hạ Tưởng không khỏi thương cảm. Quý Như Lan nói không ít nhưng chưa nói việc muốn đi Bắc Kinh. Trong lòng cô ấy vẫn có nút thắt không thể tháo gỡ được.
Tuy nhiên một việc khác ông cụ Quý nhắc đến sau mới đặc biệt quan trọng, khiến Hạ Tưởng hiểu ra.
– Song Bồng luôn lởn vởn ở Lĩnh Nam, chưa bao giờ ra quá Lĩnh Nam. Trước kia luôn cảm thấy ngồi ở Lĩnh Nam hướng về Bắc Kinh thì đủ rồi. Bây giờ lo ngại sóng gió ở Lĩnh Nam, lại thêm chuyến đi Bắc Kinh lần này của tôi, nói với lão Cổ rất nhiều đề tài có liên quan đến nhà họ Ngô mới biết không ra Lĩnh Nam, luôn an phận ở một góc cuối cùng tầm mắt vẫn rất thấp.
Ông cụ Quý nói có lý. Nhà họ Quý tuy là thế lực gia tộc truyền thống, thế lực trải khắp Lĩnh Nam. Nhưng so với thế lực to lớn của nhà họ Ngô ở trong nước thì còn có chênh lệnh không nhỏ. Cho dù so với thực lực yếu nhất trong bốn nhà, nhà họ Quý cũng có phần không bằng.
– Tôi quyết định, lúc chờ cơ hội thích hợp để Song Bồng vào Bắc Kinh. Nhưng Song Bồng là người Phương Nam, không hiểu lắm về khí hậu, phong thổ con người Phương Bắc. Tôi hy vọng từ giờ trở đi, để anh ta ở bên cạnh Phó Bí thư Hạ học hỏi … Không biết Phó Bí thư Hạ có tiện không?
Ông cụ nhà họ Quý từ đề xuất cánh cửa lớn nhà họ Quý vĩnh viễn mở rộng với hắn, lại đến đề cập để Lâm Song Bồng ở bên cạnh hắn học hỏi. Trong lòng Hạ Tưởng đột nhiên thông suốt. Từ khi ông cụ Quý nhắc đến Quý Như Lan đến Bắc Kinh, lại có ý sắp xếp Lâm Song Bồng vào Bắc Kinh nhậm chức. Tất cả suy nghĩ trong lòng biểu đạt chính là nhà họ Quý muốn mượn Quý Như Lan và Lâm Song Bồn để ràng buộc, thiết lập quan hệ hợp tác chặt chẽ với hắn.
Nếu nói lúc trước quan hệ mật thiết giữa hắn với bốn nhà họ Ngô, Mai, Khâu, Phó là các thế lực gia tộc mới nổi. Như vậy việc bắt tay chặt chẽ với nhà họ Quý là lần đầu tiên hắn mở cánh cửa lớn của thế lực gia tộc truyền thống. Do đó, hiện tại trước mắt hắn lại sẽ là một thế giới càng thêm rộng lớn.
Mặc dù thế lực gia tộc truyền thống khá phân tán, xa không bằng sự hợp tác chặt chẽ giữa thế lực gia tộc mới nổi mà tiến triển từng bước. Nhưng thế lực gia tộc truyền thống đều là khai quốc công thần, tại giới thượng lưu trong nước không thể xem nhẹ sức ảnh hưởng của lịch sử. Chính là nói, nếu được sự giúp đỡ của thế lực gia tộc truyền thống, trên chính đàn trong nước hắn sẽ càng có thêm sức mạnh.
Hạ Tưởng sửng sốt. Ông cụ Quý thật sự ấn tượng tốt với hắn, hay là vì chuyện của Quý Như Lan. Cho dù là nguyên nhân nào, tóm lại ông ta tỏ ra vô cùng rộng lượng và hào hiệp, lần nữa tung ra điều kiện.
– Nhà họ Quý không chỉ giúp đỡ Tào Vĩnh Quốc vào Mặt trận Tổ quốc cũng sẽ thúc đẩy Trần Phong vào Hội đồng nhân dân.
Hạ Tưởng hơi sốc. Ông cụ Quý thật sự toàn lực ủng hộ cho hắn sao?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |