Cùng một bầu trời xanh, cùng một trái đất, ai bảo là cùng một phong cảnh như nhau?
Hạ Tưởng và Diệp Thiên Nam ngồi cùng máy bay bay về Dương Thành, hai người chỉ thỉnh thoảng tán gẫu với nhau, tâm tình đều vô cùng thả lỏng. Trái lại Đường Thiên Vân ở bên cạnh lại có chút rầu rĩ không vui, dường như đang có rất nhiều tâm sự.
Hạ Tưởng và Diệp Thiên Nam thoải mái, là bởi vì tiền đồ của hai người đều đã được xác định. Hạ Tưởng sắp tới tỉnh Tây nhậm chức, còn Diệp Thiên Nam thì chuyển tới đảm nhiệm chức vụ Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Tỉnh, cũng đã thông qua sự xét duyệt của Ban tổ chức Trung Ương.
Đường Thiên Vân đối với tiền đồ của mình thì lại vô cùng lo lắng.
Cho dù đối với lý lịch của Hạ Tưởng, Đường Thiên Vân đã sớm có nghiên cứu qua, biết Hạ Tưởng là lực lượng hậu bị, không có khả năng sẽ nhậm chức ở một tỉnh nào đó quá lâu. Nếu không với năng lực của Phó Bí thư Hạ, đã rất dễ dàng năm vững một tỉnh hoặc một vùng, nhưng lại không ngờ rằng, thời gian Phó Bí thư Hạ nhậm chức ở Lĩnh Nam lại ngắn như thế!
Tất nhiên, xuất phát từ nội tâm, đối với việc Hạ Tưởng được thăng chức, Đường Thiên Vân rất vui mừng. Rất vui mừng, nhưng cũng mơ hồ lo lắng cho tiền đồ của mình – Phó Bí thư Hạ cũng không nói rõ có dẫn anh ta cùng đến tỉnh Tây nhậm chức hay không.
Bước tiếp theo của Phó Bí thư Hạ sẽ là bước vào cánh cửa của Bộ, là cán bộ cấp Bộ trưởng, có thể mang theo thư ký đến nhậm chức. Nói đúng hơn, nếu Phó Bí thư Hạ đồng ý anh ta, thì hoàn toàn có thể chỉ cần một lời đã quyết định tiền đồ của anh ta, dẫn anh ta cùng tới tỉnh Tây.
Nhưng….Hạ Tưởng lại chưa hề đề cập đến việc này, khiến cho trong lòng Đường Thiên Vân cảm thấy bất an, không biết rốt cuộc là Phó Bí thư Hạ có dự định gì với y. Xét một cách công bằng, y vô cùng mong ước lại có thể đi theo Phó Bí thư Hạ vài năm nữa để rèn luyện, tạo dựng một cơ sở tốt, chứ không muốn sớm bị đuổi đi. Tuy y cũng biết rõ, Hạ Tưởng đối với những người ở bên cạnh mình đãi ngộ rất tốt, nếu y ra bên ngoài, thì ít nhất cũng cất bước từ chức Chủ tịch huyện trở lên.
Tuy nhiên làm người phải biết nhìn xa trông rộng, phải có kế sách lâu dài, tốt nhất vẫn là đi theo bên cạnh Phó Bí thư Hạ mới có triển vọng…Từ sau khi Mễ Kỷ Hỏa đến Lĩnh Nam, Đường Thiên Vân liền quyết định lấy Mễ Kỷ Hỏa làm tấm gương học tập của y.
Y muốn làm một Mễ Kỷ Hỏa thứ hai, như vậy điều kiện quan trọng nhất và cũng là điều kiện tiên quyết chính là vị trí sau này của Phó Bí thư Hạ!
Trước đây Đường Thiên Vân có chút hoài nghi đối với con đường sau này của Hạ Tưởng, hiện tại thì y hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ, vị Chủ tịch Tỉnh trẻ tuổi nhất từ khi xây dựng đất nước đến nay, dễ dàng trở thành quan to cấp Bộ, nếu nói triển vọng sau này của Phó Bí thư Hạ không rộng lớn thì còn ai có thể chứ?
Tâm tư của Đường Thiên Vân chìm nổi, nghe được nội dung sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu giữa Diệp Thiên Nam và Hạ Tưởng, trong lòng đột nhiên hạ quyết tâm. Bị động chờ đợi là không thể thành công được, bất kỳ việc gì cũng phải biết nỗ lực thực hiện!
– Lãnh đạo…
Đường Thiên Vân vừa mới mở miệng, y mới cảm thấy cũng không quá khó khăn như suy nghĩ,
– Anh đi tỉnh Tây, không thể thiếu người bên cạnh được, tôi tự đề cử mình, nguyện ý đi theo bên cạnh lãnh đạo.
Diệp Thiên Nam kín đáo mỉm cười, im lặng nhìn Đường Thiên Vân.
Đối với việc Hạ Tưởng cuối cùng có thể bước vào con đường của Bộ, hơn nữa còn tới tỉnh Tây đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh, trong lòng Diệp Thiên Nam có chút ghen tỵ, nhưng vẫn vui vì Hạ Tưởng đã đạt được một bước có tính chất lịch sử. Nếu đã cùng với Hạ Tưởng trên một con thuyền, ông đương nhiên hy vọng con thuyền này của Hạ Tưởng thuận nước thuận gió, một ngày nào đó sẽ trở thành một con thuyền dẫn đầu.
Đối với việc vẫn ở lại Lĩnh Nam tiếp tục hoàn thành sự nghiệp cạnh tranh của Hạ Tưởng, Diệp Thiên Nam vô cùng tự tin, ông ta hy vọng sẽ ở Lĩnh Nam bước từng bước một đến vị trí của Hạ Tưởng. Một ngày nào đó khi Hạ Tưởng chính thức trở thành một vị tướng soái lớn, hy vọng ông ta cũng có thể rảo bước tiến lên cánh cửa của Bộ.
Hạ Tưởng cười đầy thâm ý, thấy Đường Thiên Vân cuối cùng cũng chịu chủ động mở miệng, hắn cười cười gật đầu:
– Tôi còn đang cân nhắc.
Tin tức Hạ Tưởng sắp đi tỉnh Tây, vẫn chưa công bố ra bên ngoài, nhưng tất cả mọi người ở Tỉnh ủy Lĩnh Nam đều đã biết.
Ai cũng cho rằng Hạ Tưởng ở lại Bắc Kinh là có chuyện khác, không ngờ, lại trong im lặng, một bước rảo bước trên còn đường tiến vào Bộ, khiến rất nhiều lãnh đạo ở Tỉnh ủy Lĩnh Nam bị bịt mắt trước đó, chấn động.
Chẳng những giật mình, còn khiếp sợ, dù sao Hạ Tưởng cũng còn rất trẻ, cho dù con đường ở Phó bộ của Hạ Tưởng cũng đã được mấy năm rồi, lý lịch kinh nghiệm cũng miễn cưỡng cho là đủ, nhưng vẫn không thể chấp nhận sự thật một người trẻ như vậy đã lên làm Chủ tịch tỉnh!
Từ khi xây dựng đất nước đến nay, đây là người đầu tiên! Quan lớn cấp Bộ trẻ tuổi nhất!
Hạ Tưởng vừa vào Tỉnh ủy, liền cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn mình không giống bình thường. Trước kia là thân thiết và cung kính, hiện tại lại là kính sợ và xa cách. Cho dù khi chào hỏi vẫn như cũ, nên bắt tay thì vẫn bắt tay, nhưng không khí lại khác nhau rất lớn.
Lúc Hạ Tưởng bước lên tầng, đúng lúc gặp được Lâm Song Bồng đang đi xuống. Lâm Song Bồng nhìn thấy Hạ Tưởng và Diệp Thiên Nam quay về, đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới nói:
– Phó Bí thư Hạ đã về, vất vả rồi.
Lại chuyển luôn đề tài:
– Ở sân bay không gặp được Như Lan sao?
Hạ Tưởng sửng sốt:
– Không gặp.
Diệp Thiên Nam thấy Hạ Tưởng và Lâm Song Bồng nói về việc riêng, liền khẽ gật đầu rồi đi lên tầng.
– Hôm nay Như Lan lên máy bay, bay đến Bắc Kinh….
Lâm Song Bồng khẽ lắc đầu,
– Kỳ thực cô ấy biết hôm nay cậu trở về, cũng biết chuyến bay của cậu, chuyến bay của cô ấy chậm hơn của cậu một giờ, nếu có lòng, đương nhiên vẫn có thể gặp được.
Có lẽ Quý Như Lan trốn ở một nơi nào đó, chỉ muốn nhìn hắn một cái mà không cho hắn phát hiện, trong lòng Hạ Tưởng nhất thời cảm thán.
Đi tới văn phòng, sau khi xử lý xong một vài việc, còn chưa kịp lên lầu gặp mặt Trần Hạo Thiên, liền nhận được điện thoại của một người.
Là Lôi Trị Học.
– Phó Bí thư Hạ, tôi đại diện cho Ủy ban nhân dân tỉnh Tây, hoan nghênh cậu tới công tác ở tỉnh Tây.
Giọng nói của Lôi Trị Học vẫn rất bình tĩnh, không chút lên xuống, nghe ra thì hoàn toàn không bị chuyện của Lôi Tiểu Minh làm cho ảnh hưởng gì,
– Không ngờ, thời cuộc biến hóa lại nhanh như vậy, làm cho người ta hoa cả mắt. Tôi còn nghĩ có lẽ sau này sẽ không còn cơ hội được cùng ngồi uống trà nói chuyện phiếm với Phó Bí thư Hạ, thế mà chớp mắt một cái, đã thành đồng sự của nhau, đúng là niềm vui bất ngờ.
Hạ Tưởng cũng đành phải nói vài câu khách sáo:
– Sau này còn phải học hỏi Bí thư Lôi nhiều, còn mong Bí thư Lôi góp ý giúp chỉ ra chỗ sai.
– Tỉnh Tây cần cán bộ trẻ tuổi đầy hứa hẹn như cậu, có thể cùng một bộ máy với Phó Bí thư Hạ, là may mắn của tôi, là phúc của nhân dân tỉnh Tây.
Ngắt điện thoại của Lôi Trị Học, Hạ Tưởng vui mừng mỉm cười. Cho dù điện thoại của Lôi Trị Học chỉ là vài lời nói chuyện mang tính khách sáo, nhưng theo thái độ chủ động gọi điện thoại tới của ông ta thì có thể thấy, Lôi Trị Học đối với việc hắn tới nhậm chức ở tỉnh Tây, thứ nhất là cảm thấy bất ngờ, thứ hai là có chút mâu thuẫn nội tâm.
Đừng nói Lôi Trị Học cảm thấy bất ngờ, chỉ sợ có không ít người cũng không ngờ hắn sẽ một bước từ Lĩnh Nam bước đến tỉnh Tây. Không thể không nói, Ngô Tài Dương giữ bí mật rất giỏi.
Mượn cơn gió đông là Tào Vĩnh Quốc lui xuống, mượn cơn gió đông là sự kiện Ngô Hiểu Dương, dưới sự tham gia thúc đẩy bất ngờ của lão Quý, lão Trịnh, lại có bốn thế lực gia tộc lớn cùng liên kết với nhau cùng đề cử, hơn nữa còn có Thủ tướng ở sau lưng thúc đẩy, Hạ Tưởng cuối cùng cũng có thể ở độ tuổi đó, thành công mà ung dung bước vào hàng ngũ quan lớn trong chính bộ đứng đầu trong nước!
Nghe nói khi Ban tổ chức cán bộ Trung ương đề cử Hạ Tưởng đến nhậm chức Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây, quyền Chủ tịch Tỉnh, lúc ấy phe phản đối vô cùng kinh ngạc, vốn định tận lực phản đối, nhưng dưới áp lực hùng mạnh do sự liên kết giữa Tổng bí thư và Thủ tướng gây ra, lại nghe được hầu như toàn bộ phiếu của nhóm các ông cụ đều đồng ý với Hạ Tưởng, phe phản đối biết không thể cứu vãn được nữa, đành phải thuận theo dòng nước của lịch sử. Cuối cùng đề cử Hạ Tưởng với ưu thế tuyệt đối là tỷ lệ 8:1 mà được thông qua.
Hạ Tưởng sau khi nói chuyện riêng với Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa, đã đem ý nghĩ của chính mình về bước tiếp theo về thế cục ở Lĩnh Nam ra trình bày. Đồng thời cũng truyền đạt với Trần Hạo Thiên và Mễ Kỷ Hỏa, lão Quý đối với triển vọng tương lai của Lĩnh Nam, rất hy vọng Trần Hạo Thiên ở nhiệm kỳ cuối ở Lĩnh Nam, vẫn tiếp tục tiến nhanh về phía trước, vì các tỉnh anh em trong nước dám tiên phong làm ra tấm gương sáng vì dân vì nước.
Dám tiên phong vì đất nước, ngụ ý chính là hy vọng Trần Hạo Thiên tiếp tục thúc đẩy việc cải cách chính trị, nhà họ Quý sẽ ủng hộ Trần Hạo Thiên trong tất cả mọi việc.
Trải qua hành trình ở Bắc Kinh, cùng với cuộc tiếp xúc với lão Quý và lão Trịnh, Hạ Tưởng càng thêm hiểu rõ về tình hình ở Lĩnh Nam. Trần Hạo Thiên ở Lĩnh Nam nếu không được tam hệ ở Lĩnh Nam ủng hộ, thì nửa bước cũng khó đi, mọi chuyện đều bị làm khó, mà tam hệ ở Lĩnh Nam lại như Thiên lôi của nhà họ Quý, sai đâu đánh đó.
Sau đó, Tỉnh ủy Lĩnh Nam tiến hành điều chỉnh một loạt nhân sự.
Đầu tiên là miễn đi chức vụ Phó bí thư Tỉnh ủy của Hạ Tưởng, Diệp Thiên Nam lên thay. Sau đó, Lưu Kim Nam từ Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy chuyển thành đảm nhiệm chức Phó chủ tịch Tỉnh, cũng thông qua sự đồng ý của phần lớn người trong Tỉnh ủy.
Mễ Kỷ Hỏa chủ trì tổ chức Hội nghị thường vụ tỉnh, nghiên cứu việc phân công Phó chủ tịch tỉnh, Thân Gia Hậu được phân công quản lý công việc hàng ngày của tỉnh, tương đương với việc chính thức được đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực tỉnh.
Lưu Kim Nam cũng được phân công, quản lý không ít các phân ngành quan trọng.
Điều khiến mọi người chú ý không phải là sự điều chỉnh trong bộ máy Tỉnh ủy, mà là sau khi thư ký Thành ủy Hồng Hoa Đường Kỳ Danh được đề bạt làm Bí thư Tỉnh ủy, Lý Dật Phong mới đảm nhiệm chưa lâu chức vụ Phó thư ký Thành ủy Hồng Hoa liền tiến lên trước một bước, lên chức chính ngay tại địa phương, đảm nhiệm chức Thị trưởng.
Đến Lĩnh Nam đã mấy năm, nhưng Lý Dật Phong vẫn không có chút tiếng tăm gì. Hạ Tưởng đến sau không lâu, lại một bước lên mây, từng bước thăng chức, ý tứ hàm súc trong đó không cần nói cũng biết.
Một tháng sau, Trung ương đưa ra quyết định, đồng chí Tào Vĩnh Quốc sẽ không đảm nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ, thư ký Tỉnh ủy tỉnh Hắc Liêu nữa. Tin tức vừa được công bố ra, đã dẫn đến hàng loạt suy đoán của bên ngoài. Kỳ thực bên ngoài không biết là, vừa qua sau khi Mặt trận Tổ quốc bàn bạc, Tào Vĩnh Quốc đã chính thức được lựa chọn làm Phó chủ nhiệm Mặt trận Tổ quốc, tuy nhiên lúc ấy do xuất phát từ phương diện suy xét nào đó, mà không được công bố ra bên ngoài.
Tào Vĩnh Quốc đột nhiên từ chức, tin tức này khiến cho những người có tin tức nhanh nhạy đều lập tức ngửi được sự khác thường. Lẽ nào, cha vợ vì con rể mà từ chức? Nhưng, Hạ Tưởng dù sao vẫn còn quá trẻ, có thể một bước bước vào cánh cửa chính bộ sao?
Hơn sáu mươi năm xây dựng đất nước, chế độ dùng người vẫn dậm chân tại chỗ, ngoại trừ việc đảm nhiệm chức Tổng thư ký còn có chút cải tiến. Mấy chục năm trước, người trẻ tuổi vẫn không có cơ hội tỏ hết tài năng, khiến cho đất nước trong một thời gian dài vẫn nằm dưới sự cai quản của những người già.
Chẳng lẽ là…Thực sự sẽ có một vị Bộ trưởng cấp cao trẻ tuổi nhất từ khi thành lập đất nước đến nay?
Tất cả mọi người đều chăm chú theo dõi sự thay đổi nhân sự ở tỉnh Hắc Liêu.
Tào Vĩnh Quốc từ chức, nguyên Chủ tịch tỉnh tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, còn chức vụ Chủ tịch tỉnh thì do Phó chủ tịch thường trực tỉnh tiếp nhận, nhìn không ra có chút liên hệ gì với việc Hạ Tưởng đến tiếp nhận chức vụ đó. Lại khiến bên ngoài thêm phỏng đoán, chẳng lẽ không phải Hạ Tưởng đến đảm nhiệm chức Chủ tịch tỉnh ở Hắc Liêu?
Lại nửa tháng sau, nhân sự ở tỉnh Tây có sự thay đổi, nguyên Chủ tịch tỉnh bị điều đi nơi khác, Trung ương quyết định, đồng chí Hạ Tưởng đảm nhiệm chức vụ Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Tây, Phó Bí thư, quyền Chủ tịch tỉnh.
Ngay khi tin tức được công bố chính thức, lập tức khiến giới truyền thông bùng nổ, những sơ yếu lý lịch, ảnh chụp, đời sống liên quan đến Hạ Tưởng, sau khi tin tức được công bố ra chưa đến mười phút, đã che trời phủ đất thổi quét toàn bộ internet.
Một vị Chủ tịch tỉnh trẻ tuổi nhất kể từ khi xây dựng đất nước tới nay đã chính thức xuất hiện, tất cả mọi người đều nhớ rõ thời khắc có tính chất lịch sử này!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |