Vừa mới buông điện thoại của Trần Diễm xuống không lâu, Quý Như Lan đã biết Hạ Tưởng trong hội nghị thường vụ đã chính thức lấy sự kiện Trần Diễm làm khúc dạo đầu, ván đầu tiên từ khi nhậm chức ở tỉnh Tây, công khai với bên ngoài. Cô chỉ biết, lúc này cô không nên tham gia vào cuộc phân tranh giữa Hạ Tưởng và Trần Diễm.
Thật ra, cũng không có thể xem là phân tranh, chỉ có thể xem như Hạ Tưởng nhằm vào Trần Diễm để ra tay. Cô thấy, Trần Diễm hoàn toàn không phải một đối thủ cấp quan trọng với Hạ Tưởng. Hơn nữa, Hạ Tưởng lấy Trần Diễm để khai đao, là có ám chỉ khác, Trần Diễm chỉ là điểm tựa, cũng không phải là điểm dừng chân.
Lần này cô lại đến Tấn Dương, giúp Hạ Tưởng, thực có lỗi với giao tình nhiều năm giữa cô và Trần Diễm. Trợ giúp Trần Diễm, càng không thể! Cho dù cô tự nhận mình không phải là người trọng sắc khinh bạn, nhưng muốn cô đưa ra một chọn lựa giữa Hạ Tưởng và Trần Diễm, cô sự yên lặng không chút do dự lựa chọn Hạ Tưởng.
Thật ra, sau khi biết được tin tức, Quý Như Lan vẫn muốn tự mình đến Tấn Dương một chuyến. Ít nhất, cô cũng muốn cố gắng hết sức để Hạ Tưởng và Trần Diễm không náo loạn đến mức độ quyết liệt. Nhưng, sau khi cô nhận được điện thoại từ Lĩnh Nam, lại thay đổi chủ ý.
Điện thoại là do Quý Trường Hạnh gọi tới.
Quý Trường Hạnh nói với Quý Như Lan, về sau không cần nhúng tay vào chuyện của Hạ Tưởng. Kỳ nhậm chức ở tỉnh Tây, là một nhiệm kỳ khảo nghiệm trí tuệ chính trị của Hạ Tưởng, tốt nhất để Hạ Tưởng dựa theo suy nghĩ của mình đối mặt với mỗi vấn đề khó khăn mà hắn gặp phải ở nơi hắn tới. Bất luận là giúp đỡ hắn một cách trực tiếp hay gián tiếp, có lợi ngắn hạn đối với hắn, nhưng lại có ảnh hưởng tiêu cực đối với sự phát triển lâu dài của hắn.
Nhậm chức ở tỉnh Tây, là chính thức đặt nền móng Hạ Tưởng có thể giành ngôi hay không!
Hiếm thấy khi nào ông cụ lại khuyên bảo cô tận tình như thế. Quý Như Lan không phải là một người phụ nữ không biết điều quan trọng. Trước kia cô không biết điều quan trọng, làm tùy hứng. Tuy nhiên, hiện tại khi một người phụ nữ đã yêu thương một người đàn ông sâu sắc, hiện tại, cô đã bình tĩnh hơn, lúc này chợt nghe theo ông cụ lời nói, lòng đã thảnh thơi.
Tuy nhiên… Cô vẫn có một chút lo lắng cho Hạ Tưởng – khuyết điểm chung của một người đàn ông chính là khả năng kiềm chế quá kém. Nếu có một người phụ nữ đẹp chủ động cởi hết quần áo nhào vào ôm lấy, không có mấy người đàn ông có thể khống chế được. Cô tin rằng Trần Diễm ở một thời điểm nào đó sẽ liều lĩnh dùng thủ đoạn, coi đàn ông như con mồi để săn bắt – Cô liền gửi tới Hạ Tưởng một tin nhắn.
Nội dung tin nhắn rất đơn giản, chỉ có ít ỏi vài từ:
– Trần Diễm là phụ nữ lạ, cũng là một người phụ nữ xinh đẹp. Tập tư liệu có liên quan của cô ấy, tôi đã gửi vào trong hòm thư tay của anh.
Tin tưởng Hạ Tưởng sẽ cảm động và nhớ nhung tới mối tình thắm thiết của cô!
Mà sở dĩ Hoa Nhài Vàng từ Bắc Kinh tới Tấn Dương, là có chuyện cần trao đổi với Nga Ni Trần, có lẽ cũng muốn gặp mặt Hạ Tưởng để nho nhỏ tâm sự cũng chưa biết chừng.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 20 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-20-full/
Lôi Trị Học hít sâu một hơi, thoáng trầm ngâm, nói:
– Nếu đồng chí Hạ Tưởng chính thức đề nghị xếp vấn đề Trần Diễm vào đề tài thảo luận của hội nghị thường vụ, tôi cũng không có ý kiến, lý lẽ không tranh luận không hiểu được, sự việc không quan sát không rõ. Sự kiện Trần Diễm bị người khác tung lên trên mạng với dụng ý xấu, sinh ra ảnh hưởng nhất định tới hình tượng tỉnh Tây. Hôm nay xin ý kiến phê bình thảo luận một chút về tính đúng đắn trong sự kiện Trần Diễm.
Âu Khắc Nhân thuận thế tiếp nhận ý đồ chân chính của Lôi Trị Học. Nếu chính Hạ Tưởng đem sự tình đặt lên trên bàn, nhân vật số một cũng không dễ dàng trực tiếp phủ quyết đề nghị lâm thời của nhân vật số hai. Đơn giản là thuận nước đẩy thuyền xác định tính đúng đắn của sự kiện Trần Diễm, cũng tiện thống nhất nhận thức, khiến Hạ Tưởng từ bỏ ý định!
Hơn nữa, trong bài phát biểu của Lôi Trị Học đã trực tiếp ám chỉ sự kiện Trần Diễm là bị internet đồn đại với dụng ý xấu. Một câu lời đồn đại với dụng ý xấu vừa nói, chính là khiến mọi người đang ngồi nghe hiểu được rõ ràng, không cần phát sinh mặt đối mặt để xem xét, liền cùng nhận định Trần Diễm vô tội là được.
Hạ Tưởng sao có thể nghe không hiểu dụng ý âm thầm kêu gọi đầu hàng của Lôi Trị Học, khẽ gật đầu:
– Nếu Bí thư Lôi không có ý kiến, các đồng chí, cùng nói xem lời đồn đại trên internet đang sối sục về sự kiện Trần Diễm là tin đồn vô căn cứ, hay là xác thực.
Vừa nói xong, ánh mắt Hạ Tưởng liền dừng ở trên người Đông Phương Hiểu.
Nếu lúc này, Đông Phương Hiểu còn không dũng cảm tỏ rõ lập trường, vậy Hạ Tưởng hoàn toàn có thể kết luận sau này không thể trọng dụng cô ta!
Đông Phương Hiểu chần chừ một chút, rồi lên tiếng:
– Qua điều tra, quả thật vấn đề Trần Diễm báo khống là thật.
Đông Phương Hiểu khoe sự thông minh, Trần Diễm khoản báo khống là sự thật không cần tranh cãi, không ai có thể phủ nhận. Nhưng báo khống chỉ là việc nhỏ. Các tỉnh trong cả nước, có tỉnh nào không tồn tại vấn đề báo khống chứ? Chân tướng của sự kiện báo khống mới thực sự là nơi mà mũi kiếm của Chủ tịch tỉnh Hạ hướng tới.
Chẳng qua Đông Phương Hiểu cũng không biết Hạ Tưởng đã xác thực đến bước nào rồi, hoặc là nói, đối với nội tình sự kiện Trần Diễm đã biết rõ, cho nên cô cũng không dám nói lung tung.
Đông Phương Hiểu nói xong, Vương Hướng Tiền lại lên tiếng. Làm trợ thủ đắc lực của Lôi Trị Học ở Ủy ban nhân dân tỉnh, hôm nay gã và Hạ Tưởng với ý tứ hàm súc mà đối chọi nhau một cách gay gắt. Cũng có thể hiểu được, thân là người có tuổi tại Ủy ban nhân dân tỉnh, lại là Phó chủ tịch thường trực tỉnh, dựa vào sự ủng hộ của Lôi Trị Học, nếu trên đề nghị ngày hôm nay, gã có thể ép Hạ Tưởng lui một bước, như vậy kế hoạch liên hợp của Hạ Tưởng không thể thực hiện được, trận chiến mở màn giành được thắng lợi.
– Báo khống là hiện tượng phổ biến, không là chuyện gì lớn, chiếm dụng thời gian quý báu của hội nghị thường vụ để thảo luận về vấn đề của một các bộ cấp phó Cục, dường như có vẻ chuyện bé xé ra to.
Giọng điệu Vương Hướng Tiền khi nói chuyện rất bình tĩnh, bình tĩnh cũng ý nghĩa là gã vô cùng tự tin.
– Tôi đề nghị, yêu cầu Ban tổ chức cán bộ điều tra một chút chân tướng của sự việc, yêu cầu Trần Diễm trả lại tất cả tiền lương đã nhận, sau đó lại căn cứ vào tình tiết nặng nhẹ, hoặc dứt khoát rời khỏi đội ngũ của bộ, hoặc yêu cầu một lần nữa vào lại vị trí, kết quả xử lý do Ban tổ chức cán bộ báo cáo với hội nghị hường vụ, sau đó lại yêu cầu Ban tuyên giáo tăng cường kiểm soát internet, cho cư dân một lời giải thích, giải quyết sự tình cho tốt.
Nếu Vương Hướng Tiền chỉ đích danh Ban tổ chức cán bộ, Mao Thân Văn liền nói tiếp:
– Đề nghị của đồng chí Hướng Tiền, có tính khả thi nhất định, trên nguyên tắc tôi đồng ý.
Mao Thân Văn nói vừa xong, ánh mắt không tự nhiên thoáng nhìn về phía Hạ Tưởng, lại nhanh chóng thu hồi ánh mắt.
Lúc này, trình tự lên tiếng đã bị rối loạn, nhân vật quan trọng thứ ba ở Tỉnh ủy là Phó bí thư Tỉnh ủy Trương Duy Chiếu chưa lên tiếng, hơn nữa nhìn bộ dạng cúi đầu không nói của y, hiển nhiên cũng không muốn tỏ thái độ bây giờ.
Âu Khắc Nhân liền tỏ thái độ:
– Tôi cũng cho rằng đề nghị của đồng chí Hướng Tiền rất hợp lý, tuy nhiên cá nhân tôi cho rằng, đồng chí Trần Diễm đã không thích hợp ở lại trong đội ngũ cán bộ, tốt nhất là trực tiếp thanh trừ, trả lại tiền lương lĩnh thừa.
Vương Hướng Tiền gật đầu phụ họa với ý kiến của Âu Khắc Nhân:
– Đồng chí Khắc Nhân suy xét chu toàn hơn so với tôi. Quả thật đồng chí Trần Diễm đã không thích hợp ở lại trong đội ngũ cán bộ.
Cho dù là ai cũng nhìn ra được, Âu Khắc Nhân và Vương Hướng Tiền, kẻ xướng người hoạ, có ý khống chế tiết tấu của hội nghị thường vụ, nắm giữ đại cục chặt chẽ. Âu Khắc Nhân là ai? Là thân tín thứ nhất của Lôi Trị Học. Vương Hướng Tiền là ai? Là trợ thủ đắc lực nhất của Lôi Trị Học trong bộ máy chính quyền. Hai người anh tới tôi đi, coi người bên ngoài như không có người, rõ ràng là đang thể hiện ý đồ hàm súc của Lôi Trị Học.
Trận giao phong thứ nhất, Hạ Tưởng liền rơi vào thế bất lợi.
Hơn nữa, Đông Phương Hiểu cũng nhìn ra, ở hội nghị thường vụ, ngoại trừ cô và Đổng Văn Vũ ra, gần như không người nào ở cùng phía Hạ Tưởng. Rốt cuộc là ức hiếp Hạ Tưởng trẻ tuổi, cũng ức hiếp Hạ Tưởng mới đến. Thân là Chủ tịch tỉnh ở hội nghị thường vụ lại không có mấy người đồng minh kiên định, không thể không cảm thấy xót xa.
Đông Phương Hiểu có chút tuyệt vọng. Vừa rồi, cô đã cao hứng quá sớm. Rõ ràng, Hạ Tưởng còn chưa có sự chuẩn bị tốt cho trận chiến hôm nay đã vội vàng ra tay. Hiện tại bị Lôi Trị Học phản chế đến nỗi không có sức trả đòn. Vừa ra trận đã không có lợi, về sau muốn hòa nhau một ván, cũng khó khăn.
Trận chiến mở màn thất bại thật sự có hại tới sĩ khí, cũng cực kỳ bất lợi với bố cục sau này của Hạ Tưởng, cũng khiến ủy viên thường vụ trung lập trong các ủy viên thường vụ không dám dựa vào hắn. Đông Phương Hiểu bất đắc dĩ nghĩ, sự thật về Hạ Tưởng, hoá ra cũng không giống như trong truyền thuyết, đã chiến đấu thì không thể không thắng, tấn công không thể không thành.
Cuối cùng, một nhân vật cấp quan trọng khác ở Tỉnh ủy, xếp hạng thứ ba Tỉnh ủy là Phó bí thư Tỉnh ủy Trương Duy Chiếu, đã mở miệng.
Trong ấn tượng của mọi người, Trương Duy Chiếu chính là đồng minh của Lôi Trị Học, chăm chú đi theo bước chân của Lôi Trị Học. Cho tới bây giờ, trên mỗi một quyết sách lớn quan trọng ở tỉnh Tây, anh ta đều tán thành quyết định của Lôi Trị Học, chưa từng có lần nào bỏ phiếu chống đối. Không chỉ toàn bộ Tỉnh ủy, toàn bộ nhân vật số một, số hai của thành phố cấp 3 tỉnh Tây cũng không có một người nào không cho rằng Trương Duy Chiếu chính là tay sai đắc lực của Lôi Trị Học.
Từ lúc làm Phó bí thư Tỉnh ủy đến nay, Trương Duy Chiếu cũng coi như một kẻ không có tài cán gì. Nhưng bị người coi là không có tài cán, bất cứ lúc nào, khuôn mặt Trương Duy Chiếu cũng lộ ra một nụ cười tủm tỉm, giống như một thủ quỹ hòa khí phát tài, khách khí khiến tất cả mọi người đều cho rằng anh ta là người hiền lành.
Một hàm nghĩa khác của người hiền lành là bất tài mặc kệ mọi chuyện.
Gần như tất cả mọi người đều cho rằng, hôm nay Trương Duy Chiếu tỏ thái độ, tất nhiên là lại chặt chẽ theo sát phía sau Bí thư Lôi, hơn nữa có Vương Hướng Tiền và Âu Khắc Nhân ám chỉ ở phía trước, với một phiếu của anh ta, trăm phần trăm sẽ quay đầu hướng về Lôi Trị Học.
Ai cũng thật bất ngờ chính là, cao nhân ẩn núp lớn nhất ở tỉnh Tây rốt cục đã lộ nguyên hình. Người hiền lành với nụ cười tủm tỉm chỉ là lớp ngụy trang bên ngoài. Trương Duy Chiếu thực sự, đảm nhiệm Phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây ba năm, lần đầu tiên lộ răng nanh trước mặt mọi người!
– Sự kiện Trần Diễm, nhìn bề ngoài việc là một chuyện nhỏ đến mức không thể nhỏ nhỏ, ăn khoản báo khống, tiền lương nhận thừa hơn một trăm nghìn tệ, thanh trừ người đương sự ra khỏi đội ngũ cán bộ, trả lại khoản tiền lương, dường như là một kết quả xử lý rất hợp lý. Nhưng, như vậy có phải đã bỏ qua nguyên nhân có ý nghĩa sâu xa phía sau hay không?
Khi Trương Duy Chiếu nói ra, nụ cười trên khuôn mặt dường như vẫn không giảm, làm cho bài phát biểu của anh ta thiếu đi sự nghiêm túc. Nhưng vẻ tươi cười của anh ta không tương xứng nữa, giọng điệu của anh ta cũng có sự nghiêm khắc mà trước nay chưa có, thậm chí, còn có một chút lạnh lùng.
Trương Duy Chiếu vừa nói xong, lập tức khiến tất cả mọi người đều chấn động. Đúng, mọi người, bao gồm cả Lôi Trị Học.
Đón ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Trương Duy Chiếu theo phía sau lấy ra một tập tư liệu, nhẹ nhàng đặt ở trên bàn, dùng một ngón tay gõ vài cái:
– Năm đó, khi Trần Diễm đảm nhiệm Phó chủ tịch quận, còn không đến 30 tuổi. Một cán bộ cấp phó Cục không đến 30 tuổi, ngay lúc đó lại kinh động tới Bí thư Thành ủy Tấn Dương. Bí thư Thành ủy tự mình đến làm công tác ở quận, trực diện nói với Bí thư Quận ủy, nếu Trần Diễm không đảm nhiệm Phó chủ tịch quận, Bí thư Quận ủy bị miễn chức ngay tại chỗ! Hơn nữa vài năm sau nữa, khi Trần Diễm được đề cử làm Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố Tấn Dương, lại có lãnh đạo Tỉnh ủy tự mình ra mặt làm công tác, yêu cầu đem việc trúng cử của Trần Diễm trở thành một nhiệm vụ chính trị.
Nếu nói Hạ Tưởng tung ra sự kiện Trần Diễm ra thảo luận trên hội nghị thường vụ chỉ là một mồi lửa, như vậy những lời mà Trương Duy Chiếu vừa lên tiếng mới chính thức dẫn nổ quả bom đầu tiên có uy lực rất lớn của tỉnh Tây.
Trương Duy Chiếu nói vừa xong, Vương Hướng Tiền vỗ bàn đứng lên!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |