Đầu hơi choáng váng, mắt hơi đau rát, không phải bởi vì khó chịu, mà là bởi vì kích động và hưng phấn.
Sự kiện Trần Diễm, do cô cố ý tuyên truyền, Hạ Tưởng khéo léo thúc đẩy, rốt cục bay lên tới giai đoạn đọ sức bằng đao thật súng thật!
Tâm tình Đông Phương Hiểu đã trải qua sự biến đổi nhanh chóng, đối với Hạ Tưởng là từ kỳ vọng đến thất vọng, lại đến Trương Duy Chiếu châm ngọn lửa chiến tranh, trong nháy mắt, sự sùng bái của cô đối với Hạ Tưởng lập tức bay lên tới độ cao không gì sánh kịp rồi.
Chủ tịch tỉnh Hạ là người giấu tài không để lộ!
Chủ tịch tỉnh Hạ quả là một người không ra tay thì thôi, vừa ra tay liền trúng ngay chỗ hiểm!
Lúc này cô hoàn toàn hiểu được, Hạ Tưởng chẳng những có chuẩn bị trước, hơn nữa còn chuẩn bị vô cùng phong phú.
Phải nói, trừ Hạ Tưởng ra, tất cả ủy viên thường vụ tỉnh ủy, bao gồm cả Đông Phương Hiểu, đều biết rất rõ người đứng phía sau sự kiện Trần Diễm năm đó là ai. Đó là nhân vật thứ tư hiện tại của Tỉnh ủy Vương Hướng Tiền.
Có thể nói, Trần Diễm có thể đảm nhiệm Phó chủ tịch quận, đúng là do một tay Vương Hướng Tiền – Bí thư Thành ủy Tấn Dương lúc đó thúc đẩy. Sau đó, Trần Diễm có thể được chọn làm Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc thành phố, cũng là khi Vương Hướng Tiền đảm nhiệm Phó chủ tịch thường trực tỉnh đích thân quan tâm đến, mới có thể nhậm chức thuận lợi.
Nếu nói điều tra tìm nguồn gốc thật sự của bàn tay phía sau đã thúc đẩy sự kiện Trần Diễm, Vương Hướng Tiền là người đầu tiên làm việc nhân thì không cần nhường thầy.
Đúng vậy, Trương Duy Chiếu chỉ hướng đặc biệt rõ ràng, Vương Hướng Tiền mới trong lúc không thể át giận được, vỗ bàn đứng lên:
– Đồng chí Trương Duy Chiếu, anh có ý gì? Anh ngấm ngầm hại người, rốt cuộc là chịu sự sai khiến của ai mà phải dùng sự kiện Trần Diễm tạt nước bẩn lên người tôi?
Trương Duy Chiếu bị Vương Hướng Tiền chỉ mũi, lại còn có thể cười:
– Đồng chí Hướng Tiền không cần kích động. Tôi làm sao dám ngấm ngầm hại người? Tôi chỉ kể lại sự thật. Chẳng lẽ anh muốn nói, năm đó anh đã đề bạt Trần Diễm?
Cũng không biết là anh ta giả bộ hồ đồ hay là cố ý chọc giận người khác. Thật đúng là cúi đầu suy nghĩ, bỗng nhiên vỗ đầu.
– Ai da, tôi mới nhớ ra. Lúc đó, Bí thư Thành ủy Tấn Dương thật sự là anh.
Thở “phù” một tiếng, Mộc Thành Kiệt đang muốn uống trà rốt cuộc không nhịn nổi, nước trà trong miệng đều phun ra, phun đầy cả bàn. Gã thấy mọi người đều quay đầu nhìn gã với ánh mắt bất mãn, vội không ngừng gật đầu, úp tay xuống, sau đó dùng tay mình lau sạch.
Chủ yếu cũng là do màn biểu diễn của Trương Duy Chiếu rất giống như thật, quả thực chính là chỗ cao siêu khiến người tức chết mà chẳng thèm đền mạng.
Hạ Tưởng dùng một ngón tay nhẹ nhàng gõ lên bàn:
– Đồng chí Hướng Tiền, biểu hiện của anh hôm nay, khiến tôi có ấn tượng sâu sắc. Động một tí là chen lời, động một tí là đập bàn. Trong mắt anh còn có tính tổ chức và tính kỷ luật hay không?
Hạ Tưởng một câu như một kiếm xuyên tim, khiến Vương Hướng Tiền đứng cũng không được, ngồi cũng không xong, muốn có bao nhiêu xấu hổ thì có bấy nhiêu xấu hổ. Không có biện pháp, Hạ Tưởng trực tiếp đè từ trên xuống, quan lớn một cấp đè chết người. Vừa rồi, ai bảo gã khí thế quá thịnh?
– Trương Duy Chiếu cố ý nói bóng gió tôi. Mong đồng chí Lôi Trị Học và đồng chí Hạ Tưởng phân xử cho tôi.
Vương Hướng Tiền dưới có sự bức bách trong bông có kim của Trương Duy Chiếu, lại bị khí thế của Hạ Tưởng hăm doạ, chỉ có thể lui về sau một bước.
Lôi Trị Học liền không thể không tỏ thái độ:
– Cách nói của đồng chí Duy Chiếu, có căn cứ xác thật hay không? Không có căn cứ xác thực thì không nên nói lung tung, ảnh hưởng tới danh dự của đồng chí khác sẽ không tốt lắm.
– Phát biểu của đồng chí Duy Chiếu cơ bản là thật. Lúc đó, Bí thư Quận ủy đương nhiệm Phó thị trưởng Tấn Dương Trần Kinh, đã chính miệng làm chứng với tôi về chuyện này.
Càng làm cho người khác không thể tưởng được chính là, Trương Bình Thiếu không ngờ đánh phá, gia nhập vào thảo luận!
Trương Bình Thiếu là Bí thư Thành ủy Tấn Dương, lời của anh ta tương đương cú đánh kết thúc về sự thật Vương Hướng Tiền vi phạm quy định đề bạt Trần Diễm năm đó!
Sắc mặt của Vương Hướng Tiền đã biến đổi lại càng biến đổi thêm, trong sự khiếp sợ còn có vẻ khó có thể tin được. Ánh mắt của gã không ngừng nhìn Hạ Tưởng, Trương Duy Chiếu và Trương Bình Thiếu.
Ngoài mặt, Lôi Trị Học có vẻ bình tĩnh, ý kinh hãi của nội tâm cũng như lúc hiểm nghèo. Nếu không phải ông ta kiềm chế tốt, từng trải qua trường hợp lớn, thì vừa rồi khi Trương Duy Chiếu phát ngôn, cũng suýt nữa không thể khống chế được!
Không nghĩ tới, Trương Duy Chiếu vẫn theo sát chân ông ta, vậy mà chỉ sau khi Hạ Tưởng nhậm chức ba ngày, liền lập tức phản chiến hoàn toàn, quay ngoắt lại đứng về phía Hạ Tưởng, Hạ Tưởng đã ngầm mạnh miệng hứa hẹn với Trương Duy Chiếu điều gì?
Lôi Trị Học càng nghĩ càng tức giận, nghĩ lại mà sợ. Vừa nghĩ tới mấy năm qua Trương Duy Chiếu đối với ông ta vô cùng cung kính, không ra lệnh thì không làm. Trong nháy mắt, lại giống như người lạ, cùng Hạ Tưởng mặc chung một quần. Cảm giác bị người mà mình tín nhiệm nhất phản bội làm cho người ta gần như phát điên.
Cũng may, Lôi Trị Học nhịn được.
Tuy nhiên nếu Lôi Trị Học biết được, trên thực tế, mấy năm qua, Trương Duy Chiếu vẫn ẩn núp ở bên cạnh ông ta, chưa bao giờ từng có một ngày nào thật lòng với ông ta. Hơn nữa, Trương Duy Chiếu vốn là người của Lô Uyên Nguyên, nói không chừng ông ta sẽ tức giận đến hộc máu.
Mấy năm qua, ông ta chuyên tâm loại trừ thế lực còn sót lại của Hình Đoan Đài, Lô Uyên Nguyên và Tào Vĩnh Quốc. Lại không nghĩ rằng, bên người có một tai hoạ ngầm lớn nhất vẫn ẩn núp. Có thể nói, mai phục thời hoà bình còn ngoạn mục hơn cả mai phục thời chiến tranh được diễn trên TV, càng ngoài dự đoán của mọi người, càng chấn động lòng người?
Không chỉ Lôi Trị Học khiếp sợ, Đông Phương Hiểu lại không thể tin được cảnh tượng đang rất sống động phát sinh ở trước mắt!
Trương Duy Chiếu lâm trận liền quay giáo, cũng khiến cô nhất thời đầu choáng váng hoa cả mắt, thật sự không nghĩ ra Trương Duy Chiếu một người mà Lôi Trị Học nói gì liền nghe nấy, sao lại đột nhiên quay ngược lại, hướng về phía Hạ Tưởng?
Bàn về cấp bậc, Lôi Trị Học là nhân vật số một. Bàn về lý lịch kinh nghiệm, Lôi Trị Học đã tới tỉnh Tây trước Hạ Tưởng đến mấy năm. Hơn nữa, chỉ mấy năm nữa, Lôi Trị Học còn có hy vọng vào cục, rõ ràng hơn một khóa so với Hạ Tưởng. Lại thêm vài năm ăn ý và giao tình giữa Trương Duy Chiếu và Lôi Trị Học, Hạ Tưởng làm thế nào để thuyết phục được Trương Duy Chiếu khiến anh ta không tiếc trở mặt ra một đòn dễ như trở bàn tay?
Không hề nghi ngờ, bắt đầu từ hôm nay, từ lúc Trương Duy Chiếu trực tiếp chỉ trích Vương Hướng Tiền, anh ta và Lôi Trị Học đã hoàn toàn cắt đứt quan hệ, không đội trời chung với Vương Hướng Tiền, lại càng không thể giải hòa.
Hạ Tưởng thực sự có trình độ, mới nhậm chức ba ngày đã xúi giục nhân vật số 3 của Tỉnh ủy, khiến Tỉnh ủy tỉnh Tây vẫn luôn bị bao trùm dưới cái bóng của Lôi Trị Học, từ viêc chỉ có một phái Lôi Trị Học đảo mắt liền biến thành một phái Lôi Trị Học một phái Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng mượn sự kiện Trần Diễm, mượn Trương Duy Chiếu ra tay, lại có Trương Bình Thiếu ở bên cạnh trợ uy, mạnh mẽ, cứng rắn vùng lên. Trận chiến đầu tiên liền một kiếm trúng mục tiêu, mở ra cửa chính kín không kẽ hở của tỉnh Tây.
Ngoài mặt, sự kiện Trần Diễm chỉ mũi nhọn vào Vương Hướng Tiền, trên thực tế, chính Lôi Trị Học là người tổn thất lớn nhất.
Không đề cập tới Trương Duy Chiếu xoay người hướng về phía Hạ Tưởng, ngay cả Trương Bình Thiếu cũng phụ họa cho Trương Duy Chiếu, không lưu tình nể mặt mượn sự kiện Trần Diễm để công kích Vương Hướng Tiền. Cũng chứng minh một điểm, Trương Bình Thiếu cũng toàn diện quay ngược về phía Hạ Tưởng!
Sao lại thế này?
Sao có khả năng? !
Trước kia, Hạ Tưởng chưa nhậm chức ở tỉnh Tây, Trương Duy Chiếu và Trương Bình Thiếu được xưng là Nhị Trương (hai người đều là họ Trương) tỉnh Tây, Lôi Trị Học nói gì nghe nấy, thậm chí bị người ta coi là ông Thiện ông Ác của Lôi Trị Học. Kết quả hai người cùng quay giáo đánh một đòn. Tin rằng Lôi Trị Học không tức giận đến hộc máu, cũng sẽ đau đầu ba ngày.
Sau khi Trương Bình Thiếu phát biểu, hội nghị thường vụ lại lâm vào tình trạng trầm mặc khó xử, không khí nhất thời trở nên kỳ lạ, đối chọi gay gắt, tràn ngập mùi khói thuốc súng.
Từ lúc Lôi Trị Học nhậm chức tỉnh Tây tới nay, đây là lần đầu tiên hội nghị thường vụ xuất hiện dấu hiệu không khống chế được. Uy phong của Hạ Tưởng, chỉ một trận chiến mà tạo dựng được!
Dưới hai tầng chỉ trích của Phó bí thư Tỉnh ủy và Bí thư Thành ủy Tấn Dương, sự thật thắng hùng biện, Lôi Trị Học khó xử. Nếu sự tình thật sự phải đào sâu xuống, sẽ liên lụy đến Vương Hướng Tiền thì phiền toái. Sự tình có thể lớn có thể nhỏ. Lớn, có lẽ sẽ huỷ đi tiền đồ của Vương Hướng Tiền, chỉ cần lãnh đạo trung ương không truy cứu, có lẽ Vương Hướng Tiền sẽ toàn mạng lui ra.
Nhưng hiện tại phải kết thúc như thế nào mới tốt?
Hiện tại, Lôi Trị Học xem như đã chân chính hiểu rõ dụng tâm âm hiểm của Hạ Tưởng, mượn sự kiện Trần Diễm làm mồi lửa, một ít bom liên tiếp rơi, nếu thật sự muốn xem xét tới việc dùng người cẩn thận truy cứu tất cả cán bộ liên quan tới sự kiện Trần Diễm, không chắc sẽ có bao nhiêu người thất thế!
Hơn nữa nói không chừng tất cả còn có thể đều là người của ông ta!
Lôi Trị Học nheo mắt lại, quay đầu thoáng nhìn về phía Hạ Tưởng đầy thâm ý, chỉ tiếc, Hạ Tưởng làm bộ như không nhìn thấy ánh mắt bất mãn của ông ta.
Mặc dù phần lớn những người đang ở trong hội nghị thường vụ vẫn chưa tỏ thái độ, Lôi Trị Học biết không thể mạo hiểm, có trời mới biết được Hạ Tưởng đã xúi giục mấy người, nếu chẳng may đi tiếp toàn bộ đều ra sức ủng hộ Hạ Tưởng thì thật sự không thể xong việc. Với chủ ý trước, ông ta hơi hơi cúi người, quay về phía Hạ Tưởng nhỏ giọng nói vài câu gì đó.
Hạ Tưởng nghe xong, khẽ gật đầu, cũng nhỏ giọng đáp lại vài câu.
Được Hạ Tưởng đồng ý, Lôi Trị Học liền tuyên bố quyết định:
– Sau khi thương lượng với đồng chí Hạ Tưởng, sẽ tiếp tục bàn bạc về sự kiện Trần Diễm khi có cơ hội thích hợp. Tan họp.
Tuy rằng tan họp, nhưng tất cả mọi người đều biết, Lôi Trị Học đã thua một ván, hơn nữa còn thua cực thảm. Chủ yếu nhất chính là, nếu trợ thủ đắc lực nhất của Lôi Trị Học trong bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh bị sự kiện Trần Diễm liên lụy tới, vô cùng có khả năng, Lôi Trị Học rất có khả năng sẽ mất đi năng lực nắm giữ bộ máy chính quyền trong tay.
Chủ tịch tỉnh Hạ ra tay, thật sự là sắc bén, vừa ra tay liền đánh trúng điểm yếu của Lôi Trị Học.
Mọi người đã tản đi, Vương Hướng Tiền vẫn ngồi bất động ở trên ghế. Trong hội nghị thường vụ hôm nay, là Waterloo của gã. Tuy rằng gã còn chưa tính là thảm bại, trên thực tế thanh danh đã bị hao tổn nghiêm trọng. Theo nghĩa nào đó mà nói, Hạ Tưởng mượn sự kiện Trần Diễm làm lý do, đã đạt được mục đích đả kích uy vọng của gã.
Phùng Kiện Siêu nén lại cuối cùng, chờ sau khi tất cả mọi người đi hết, anh ta mới đến trước mặt Vương Hướng Tiền, nhẹ nhàng nói một câu:
– Đồng chí Hướng Tiền, chuẩn bị trước một chút, lập tức sẽ tổ chức cuộc họp hội nghị thường vụ chính quyền, đề tài thảo luận là triển khai hành động đặc biệt điều tra loại bỏ các xí nghiệp xử lý nước thải trái pháp luật.
Nói vừa xong, Phùng Kiện Siêu liền xoay người rời đi, để lại cho Vương Hướng Tiền một bóng dáng đầy dư vị.
Triển khai hành động đặc biệt điều tra loại bỏ các xí nghiệp xử lý nước thải trái pháp luật? Vương Hướng Tiền bỗng chốc cảnh tỉnh. Đúng rồi, Hạ Tưởng muốn khai đao bắt các xí nghiệp trọng điểm gây ô nhiễm, mà nắm công tác ô nhiễm môi trường là phần việc của gã.
Trong lòng Vương Hướng Tiền trầm xuống. Ở bên trong bộ máy Ủy ban nhân dân tỉnh, Chủ tịch tỉnh Hạ muốn thu quyền!
Sau đó, Hạ Tưởng theo Lôi Trị Học đi vào văn phòng bí thư Tỉnh ủy, Trần Hạo vội tiến lên trước một bước, mở cửa phòng ra, vẻ mặt mỉm cười kính cẩn mời Lôi Trị Học và Hạ Tưởng đi vào.
Hạ Tưởng cố ý quay lại gật đầu với Trần Hạo, còn chủ động giơ tay bắt tay Trần Hạo:
– Trần Hạo. Không tồi, cái tên rất hay.
Về phần hay cụ thể đến làm sao, hắn lại không rõ nói. Dường như chỉ thuận miệng mà nói, lại dường như có ám chỉ khác.
Sau khi ngồi xuống, câu mà Lôi Trị Học mở miệng nói đầu tiên là:
– Đồng chí Hạ Tưởng, về việc xử lý sự kiện Trần Diễm như thế nào, anh có ý tưởng cụ thể nào hay không?
– Có…, thật ra là có, chẳng qua còn chưa thật sự thích hợp.
Hạ Tưởng khoe ra một cái nút, cố ý không nói rõ ràng.
– Hiện tại, Trung ương đã ba lần năm lượt yêu cầu phải nghiêm túc khi lựa chọn cán bộ, chỉ sợ sự kiện Trần Diễm sẽ làm cho trung ương chú ý…
Trong lòng Lôi Trị Học cả kinh, sao chứ, chẳng lẽ Hạ Tưởng đã báo lên Ban Tổ chức Trung ương, nhất định phải dồn Vương Hướng Tiền vào chỗ chết hay sao? Quá độc ác!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |