Vừa mới buông điện thoại, điện thoại Vương Hướng Tiền liền gọi đến.
– Bí thư Lôi, chủ tịch tỉnh Hạ…
– Sự tình tôi đã biết, hiện giờ nói cái gì cũng đã trễ, ngày mai sẽ mở cuộc hội nghị nghiên cứu.
Lôi Trị Học e sợ Vương Hướng Tiền làm ra sự tình mất lý trí, còn nói:
– Anh trước tiên tỉnh táo lại đã, không cần bối rối. Một khi loạn, liền dễ dàng làm lỗi.
– Tôi đã biết.
Vương Hướng Tiền đáp trong điện thoại, trong lòng cũng là cực kỳ rối loạn.
Lôi Trị Học cũng là trong lòng rối như tơ vò, lộn xộn không được rõ ràng, đã sớm nghe nói qua thủ đoạn Hạ Tưởng làm người ta khó mà đề phòng, cứ tưởng rằng hành động đặc biệt chẳng qua là kéo dài chính sách của chính phủ, không nghĩ tới Hạ Tưởng tại sự kiện của Trần Diễm vừa mới yên tĩnh không lâu, mượn cơ hội của hành động đặc biệt mà kiếm chuyện.
Càng làm cho Lôi Trị Học hoảng sợ chính là, Mã Hoài Minh lãnh đạo hành động đặc biệt, Mộc Thành Kiệt không ngờ tự mình ra mặt phối hợp hành động, Mộc Thành Kiệt giúp chính là Mã Hoài Minh hay là Hạ Tưởng?
Có lẽ nói, từ lúc nào Hạ Tưởng đã thu phục được Mộc Thành Kiệt?
Lúc này đã là cuối mùa xuân, thời tiết của Tấn Dương cũng đã trở nên nóng bức, cho dù đêm khuya cũng sẽ không lạnh, nhưng Lôi Trị Học lại cảm thấy từng đợt gió lạnh theo khe hở cửa sổ thổi vào phòng, làm phát lạnh cả người.
Hạ Tưởng… Thật là đáng sợ, trong lúc bất động thanh sắc, lại có một gã ủy viên thường vụ đổ về phía Hạ Tưởng, y bản thân là bí thư tỉnh ủy, là người đứng đầu, chẳng những trước đó không hay biết gì, hơn nữa hiện tại ngay cả lập trường của ủy viên thường vụ đều không nhìn rõ, thật là thất bại lớn.
Mộc Thành Kiệt sao có thể đổ về phía Hạ Tưởng? Sao có thể như thế?
Lôi Trị Học vẫn là không thể tin được Mộc Thành Kiệt phản bội y, nếu nói Trương Duy Chiếu dựa vào Hạ Tưởng, khiến y khiếp sợ có thừa, chỉ là sợ hãi mà thôi – bởi vì tính tình của Trương Duy Chiếu rất ngọt ngào, vốn là khiến cho y không thể tin tưởng như vậy được, Mộc Thành Kiệt trong chớp mắt đã rời đi, khiến cho y ngoài cảm giác khiếp sợ, còn có nổi thất vọng không thể áp chế.
Đúng vậy, thất vọng trầm trọng – y có kỳ vọng rất cao đối với Mộc Thành Kiệt, và bên trong tỉnh ủy chiếu cố Mộc Thành Kiệt hơi nhiều, thậm chí còn nghĩ Mộc Thành Kiệt sẽ trở thành thuộc hạ thân tín, Mộc Thành Kiệt phản bội không chỉ là lập trường chính trị của y, còn có lừa gạt tình cảm của y.
Lôi Trị Học liền vượt cả sự phẫn nộ.
Trương Duy Chiếu đảo về phía Hạ Tưởng, y có thể chấp nhận, cho dù là Trương Bình Thiếu chợt cũng trở thành tay sai của Hạ Tưởng, y cũng nhịn, nói cho cùng, Trương Duy Chiếu là phó bí thư tỉnh ủy, tuy rằng phân công quản lý Đảng và quần chúng, nhưng y và Mao Thân Văn liên hợp kiềm chế, cũng rất khó có nhiều đất dụng võ. Mà Trương Bình Thiếu tuy là ủy viên thường vụ, lại còn là Bí thư thành ủy Tấn Dương, phương diện quản lý, cũng lay động không được căn cơ đại cục Tỉnh ủy mà y nắm trong tay.
Nhưng Mộc Thành Kiệt phản bội sẽ không giống vậy, tuy rằng Mộc Thành Kiệt ở Hội nghị thường vụ xếp hạng gần cuối, nhưng anh ta là Bí thư Đảng ủy công an tỉnh, giám đốc sở Công an, là nhân vật số một có lực lượng vũ trang nhân dân lớn nhất ở địa phương, Mộc Thành Kiệt ngã về phía Hạ Tưởng, là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm, ý là trong tay Hạ Tưởng có được lực lượng chuyên chính có thể mượn dùng
Lực lượng chuyên chính trong tay, Hạ Tưởng muốn đánh vỡ cục diện của bọn quan thương kết cấu ở tỉnh Tây, chẳng khác nào có được pháp bảo đầu tiên chế tạo chiến thắng. Lôi Trị Học vẫn áy náy mà ngạc nhiên, hay cho một Hạ Tưởng, đâu vào đấy cũng là muốn thu quyền ở các mặt nhân sự, chính trị pháp luật và lực lượng chuyên chính, cái cần chính là sau khi cầm quyền, thúc đẩy toàn diện tình hình kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây chuyển mình.
Hạ Tưởng thật muốn liều lĩnh đẩy mạnh cải cách, hắn không sợ bị cơn thịnh nộ của tập đoàn lợi ích thêu sạch không còn hài cốt sao?
Càng nghĩ sâu vào, trái lại Lôi Trị Học dần dần nguôi giận, Trương Duy Chiếu cũng tốt, Trương Bình Thiếu và Mộc Thành Kiệt cũng tốt, e là đều đã sập bẫy Hạ Tưởng, trước khi chưa biết quan niệm chính trị mà Hạ Tưởng muốn thúc đẩy ờ tỉnh Tây, đã đi theo sau chân của Hạ Tưởng, chờ bọn họ biết rõ Hạ Tưởng rốt cuộc muốn ở tỉnh Tây làm một số việc gì, thì trước mặt bọn họ chỉ có hai con đường có thể đi.
Một là một đường đi tới cùng, cùng Hạ Tưởng buộc cùng chết một chỗ. Hai là cải tà quy chính, một lần nữa trở lại bên cạnh y. Lôi Trị Học lạnh lùng cười, y tin tưởng Trương Duy Chiếu, Trương Bình Thiếu và Mộc Thành Kiệt là người thông minh, sau khi nhận rõ Hạ Tưởng điên cuồng, nhất định sẽ quay đầu lại là bờ, sẽ không tiếp tục cùng Hạ Tưởng gây sức ép nữa.
Hạ Tưởng quá ngây thơ rồi, cục diện tỉnh Tây mấy mươi năm trước vẫn như thế, giai tầng đã hình thành, thế lực tập đoàn lợi ích đã sớm ăn vén bên trong, không thể lung lay, hắn mới đến Tỉnh Tây, chỉ bằng một bầu nhiệt huyết liền nghĩ đến thay đổi hiện trạng? Người ngốc nói mê !
Trung ương phê chuẩn tỉnh Tây thành lập khu vực chuyển hình kinh tế cấp tỉnh đã hơn một năm, thành lập cho đến hôm nay còn chưa có bất cứ chuyển biến gì, không phải tỉnh ủy và ủy ban nhân dân tỉnh không làm, mà là y cũng đã bắt tay vào làm cùng với chủ tịch tỉnh tiền nhiệm nhằm thúc đẩy quá trình thay đổi, còn chưa gióng trống khua chiêng hoạt động rầm rộ sôi nổi, liền gặp phải chướng ngại vật to lớn, sau khi tính toán cân nhắc lợi và hại, phát hiện ra kết quả thu được và công sức bỏ ra không tương xứng, thậm chí có thể khiến y thất thế, hay liền dừng tay.
Hiện tại y và Cổ Thu Thật chính là so tư cách và lý lịch, không phải tinh thần sáng tạo và thành tích, cho nên, nhất thiết phải ổn định cầu tiến, không thể liều lĩnh được.
Sau khi hệ thống phân tích tình hình tiếp theo sau của tỉnh Tây, Lôi Trị Học lại không lo lắng như vậy, nhưng đối với việc Mộc Thành Kiệt phản bội vẫn là khó giải được mối hận trong lòng, cầm điện thoại liền gọi cho Trần Hạo:
– Trần Hạo, thông báo cho đồng chí Mộc Thành Kiệt, sáng mai đến văn phòng của tôi một chuyến.
Y phải giáp mặt cáo Mộc Thành Kiệt.
Trong một đêm đủ để tiến trình lịch sử tỉnh Tây rung chuyển, Mã Hoài Minh mượn uy lực lượng chuyên chính, rốt cuộc ở trong hành động đặc biệt, một phát làm rơi mấy điểm xử lý nước bẩn kiêu ngạo
Mấy điểm xử lý nước bẩn trước kia đều là mấy chỗ lừa dối kiểm tra trót lọt, cực kỳ kiêu ngạo, hành động đặc biệt còn đang triển khai rầm rộ, liền dám ở thời gian nửa đêm mà sắp xếp khôi phục xả nước thải, chứng minh đối phương không có đem hành động đặc biệt để vào mắt, cũng cho thấy đối phương tự tin mười phần, nhận định tổ hành động đặc biệt chỉ cần bắt tay hành động, thì sẽ được thông báo cho biết trước.
Cũng là gần đây Mã Hoài Minh lãnh đạo hành động đặc biệt, không nói ân tình, thường xuyên đột kích kiểm tra, khiến rất nhiều xí nghiệp cần phải ngừng sản xuất để chỉnh đốn lại, vì bù lại tổn thất, chỉ có thể lén lút tăng ca giữa đêm khuya.
Mức độ ô nhiễm nặng, ở xa mấy chục mét, là đã đập vào mặt khiến mọi người không mở mắt ra được, nước ô nhiễm cuồn cuộn, chảy thẳng đến hạ du, mà hạ du, là vô số đồng ruộng
Cùng mảnh đất Châu tam giác tạo nên vô số thôn bị chứng ung thư cùng loại chính là, không đề cập tới toàn bộ tỉnh Tây, chỉ là lân cận vùng Tấn Dương cũng có nhiều thôn mang bệnh hiểm nghèo, thôn bị mất mùa… Bạch cốt phơi bày như nơi hoang dã, ngàn dặm không tiếng gà gáy…
Không khoa trương nói, nếu không gia tăng xử lý, cứ thế mãi, tỉnh Tây sẽ là chỗ không thích hợp cho con người sinh sống
Mã Hoài Minh lần này được Mộc Thành Kiệt trợ giúp, chỉ dẫn dắt mấy người rất tín nhiệm bên mình, còn lại tất cả đều là cảnh sát, bộ dạng yên lặng mới đánh đối phương trở tay không kịp. Khi cảnh sát từ trên trời giáng xuống hiện thân tại mấy điểm xả nước thải, tuy rằng đối phương cũng khiếp sợ, nhưng không ngờ còn dám động thủ chống lại.
Kết quả Mộc Thành Kiệt liền hạ lệnh, dám phản kháng người thi hành công vụ thì bắt giữ quy án.
Cuối cùng, dưới tình huống nhân số ở sở cảnh sát chiếm ưu thế, chỉ dùng gần nửa tiếng đã cưỡng ép đóng cửa điểm xả nước thải, và bắt được mười mấy người. Mã Hoài Minh làm việc hiện trường, chỉ thị bộ phận bảo vệ môi trường áp dụng phạt nặng đối với xí nghiệp xả nước thải không hợp pháp
Bộ Bảo vệ môi trường mở hóa đơn phạt bốn mươi ngàn đối với việc này.
Theo sau, đoàn người Mã Hoài Minh nhanh như chớp, đột ngột tiến tới tra xét mỏ than của anh họ bên vợ Vương Hướng Tiền
Bởi vì đi tới mỏ than xả nước thải nghiêm trọng hơn, và chỉ bảo bao nhiêu lần mà không sửa, còn chống cự lại pháp luật, bộ Bảo vệ môi trường lập vé phạt nặng năm mươi ngàn!
Nếu nói sự kiện Trần Diễm là Hạ Tưởng giáp mặt đánh Vương Hướng Tiền, như vậy sự kiện vé phạt tương đương với việc Mã Hoài Minh tung một cước, trúng ngày giữa ngực Vương Hướng Tiền.
Vương Hướng Tiền tức giận đến thiếu chút nữa hộc máu, quyết định phản công hàng loạt.
Trước kia cũng nói qua Vương Hướng Tiền ở tỉnh Tây thâm niên rất lâu, thế lực ăn sâu bén rễ, hơn nữa trong lúc y còn đảm nhiệm Bí thư thành ủy Tấn Dương, lại càng có vây cánh rộng lớn, hơn nữa bản thân y vốn là người tỉnh Tây, tung hoành quan trường hơn mười năm, tử trung vô số.
Lúc đầu Vương Hướng Tiền ôm cách nghĩ lui một bước nhường ba phần, đợi sau khi Hạ Tưởng quan mới nhận chức đốt ba ngọn lửa qua đi, y lại trả thù, hiện tại phải tránh đi cạnh sắc, không ngờ Hạ Tưởng ức hiếp y còn chưa tính, ngay cả Mã Hoài Minh cũng đá y một cước, thật nghĩ y là trái hồng nhũn? Vương Hướng Tiền liền mặc kệ sự khuyên bảo của Lôi Trị Học, động thủ rồi.
Ngày hôm sau, chuyện nhóm hành động đặc biệt dùng độc thủ lập biên bản phạt tiền khủng, lan khắp tỉnh ủy. Rất nhiều người nghe xong, đều như hít phải khí lạnh, có phải mọi việc đều là thật? Thật muốn đao súng nổi lên? Đã bao nhiêu năm qua, chủ mỏ than tỉnh Tây quyền thế ngập trời, không người dám ngay mặt đụng đến lợi ích của chủ mỏ than, Mã Hoài Minh lá gan không nhỏ, dám lấy chủ mỏ than mà thi hành án?
Chẳng những đem chủ mỏ than thi hành án tử, còn di chuyển cả về phía Vương Hướng Tiền, khiến cho không ít người đều thấy rõ thực tế, hành động đặc biệt trong tầm tay của Chủ tịch tỉnh Hạ, thật sự thành một thanh kiếm sắc bén, nâng tay chém xuống, giết gà dọa khỉ, lại đem mỏ than của họ hàng thân thích Vương Hướng Tiền làm điển hình, bí thư Lôi nếu không thay Vương Hướng Tiền ra mặt, Vương Hướng Tiền sẽ thật sự bị Hạ Tưởng chèn ép không lực đánh trả.
Không ngờ tới không đợi Lôi Trị Học có biểu hiện, Tấn Dương liền xảy ra mấy việc đầy thâm ý.
Nói là mấy việc, kỳ thật có thể nói là một việc, mấy nhà hàng, khách sạn có danh tiếng ở Tần Dương, lần lượt bị cục công an va thuế vụ điều tra ra có hành vi đồi trụy và trốn lậu thuế các hành vi không hợp pháp, đồng thời bị phạt nặng, còn tạm ngừng kinh doanh.
Xử phạt mấy nhà hàng và khách sạn, toàn bộ xuất phát từ tay của một người – đó là phó cục trưởng cục công an thành phố Địch Quốc Công.
Nếu như nói sự thật Địch Quốc Công là năm đó được một tay Vương Hướng Tiền đề bạt, còn không đủ để làm cho người ta thấy rõ động tĩnh ở Tấn Dương cũng chỉ ở nơi nào, như vậy nhà hàng và khách sạn bị tra xét tất cả đều là dòng chính của Mã Hoài Minh và Mộc Thành Kiệt hoặc sản nghiệp của người thân, liền giải thích rõ sự việc sau lưng, là Vương Hướng Tiền đánh trả lại những gì đã nhận
Mã Hoài Minh và Mộc Thành Kiệt đối với cách làm lợi dụng việc công để thực hiện trả thù riêng của Vương Hướng Tiền, tức giận lại thêm kinh bỉ. Hạ Tưởng nghe xong, cũng khẽ mỉm cười, trong lòng rất bình tĩnh, cái đuôi hồ ly rốt cuộc cũng lộ ra, là lúc nên có người đòi lại nợ máu lúc trước.
Vương Hướng Tiền đâu biết rằng, y đánh trả, vừa đúng lúc lọt vào cạm bẫy mà Hạ Tưởng dày công trù tính, khiến Hạ Tưởng nắm chắc thời cơ, châm ngòi cho cuộc chiến thanh thế lớn.
Ngọn lửa chiến tranh, đã đốt nòng sự oan khuất mà Lão Lý gặp phải, đốt đến bên người Địch Quốc Công, sau đó lan đến toàn bộ tỉnh Tây…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |