Hạ Tưởng rất hứng thú hỏi, dứt khoát bỏ nghi vấn của hắn đối với việc Mai Thái Bình bước tiếp theo sẽ đi đâu qua một bên.
– Chuyện chính trị, tôi không cần phải nói, anh chắc chắn có cách lợi dụng được gió xuân.
Giọng điệu Mai Thái Bình rất thoải mái, không hề có chút lo lắng bước tiếp theo y đi đâu về đâu.
– Nhà họ Mai có thể thêm dầu cho anh, chủ yếu là bố cục về kinh tế.
Tiền cược vào việc Hạ Tưởng mở ra chuyển hình kinh tế năng lượng của tỉnh Tây rất nhiều, cũng không thiếu vốn, cái thiếu chỉ là điểm thiết nhập tốt nhât. Đương nhiên, thêm một lực lượng can dự vào cũng là việc tốt, có thể phân tán sức chú ý của người có ý đồ, hoặc nói, có thể tạo ra một cơ hội thích hợp cho kế lớn của hắn.
Sự can dự của nhà họ Phó, là tiến hành đồng bộ chính trị và kinh tế.
Sự can dự của nhà họ Mai, chủ yếu lấy bố cục kinh tế làm chủ, đúng, là bố cục kinh tế chứ không phải lực lượng kinh tế, Hạ Tưởng liền hiểu ngụ ý của Mai Thái Bình.
– Được, tôi giơ hai tay hoan nghênh.
Hạ Tưởng cười nói.
– Mời Chủ tịch tỉnh Mai chỉ thị thêm bước nữa.
– Không có chỉ thị gì nữa, đợi sau khi anh bắt đầu, sẽ nhìn thấy hành động của nhà họ Mai.
Mai Thái Bình phục kích, còn cố ý để một sự hồi hộp theo dõi lại cho Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng cười ha ha:
– Lẽ nào nói, Chủ tịch tỉnh Mai sẽ có nét bút thần.
– Chỉ anh mới có nét bút thần, không cho người khác có sao?
Mai Thái Bình cũng cười.
– Được rồi, không nói nữa… Đúng rồi, anh đã nói đến chuyện bước chân của tôi bước quá lớn, tôi sẽ tiết lộ chút tin tức cho anh, phỏng chừng bước tiếp theo, tôi phải lên Bắc rồi.
Mai Thái Bình cũng thú vị, mỗi lần đều nói nửa lời, khiến Hạ Tưởng bất đắc dĩ cười. Nói từ lên Bắc thì mơ hồ quá, Bắc Kinh là lên Bắc, tỉnh phía Bắc của Bắc Kinh cũng là lên Bắc.
Có một điều có thể khẳng định, bất luận Mai Thái Bình có thể vào bộ hay không, bước tiếp theo thăng chức Bí thư Tỉnh ủy của ông ta chắc chắn không có vấn đề. Mà Trần Phong hiện tại đã là Bí thư Tỉnh ủy rồi, không vào bộ, sẽ lùi về tuyến hai.
Vốn muốn gọi tiếp cuộc điện thoại cho Trần Phong, không ngờ lại có Vương Hướng Tiền đến báo cáo công việc, Hạ Tưởng đành thôi.
Vương Hướng Tiền gần đây thật thà đi nhiều, hoàn toàn kiềm chế sự sắc sảo. Hạ Tưởng rất rõ Vương Hướng Tiền không phải là thần phục mà là tạm thời áp dụng chiến thuật lấy lùi làm tiến, không đối kháng chính diện nữa, chuyển thành phá đám sau lưng.
Cách làm của Vương Hướng Tiền và cách Lôi Trị Học lần trước tỏ thái độ ủng hộ chuyển hình kinh tế kiểu năng lượng, cơ bản giống nhau, cũng muốn duy trì cha truyền con nối đồng nhất cùng Lôi Trị Học.
Công tác mà Vương Hướng Tiền báo cáo có liên quan hội nghị liên tịch họp vào buổi chiều.
Hạ Tưởng lắng nghe báo cáo của Vương Hướng Tiền, bình vài câu, rồi kết thúc cuộc gặp với Vương Hướng Tiền. Giống như đợi lúc Vương Hướng Tiền ra đến cửa Hạ Tưởng mới nghĩ tới vậy, đột nhiên hỏi một câu:
– Hướng Tiền, nghe nói anh với Trần Diễm quan hệ không tồi?
Thành ủy Tấn Dương đã công khai kết quả xử lý vụ việc Trần Diễm, đòi lại tiền lương đã lãnh, bãi miễn chức vụ liên quan theo luật, rời khỏi đội ngũ viên chức, sau đó… sau đó thì không có kết quả, việc này dừng lại tại đây, không truy cứu trách nhiệm của người đề cử cô nữa.
Vương Hướng Tiền lập tức đứng lại, sắc mặt hơi lúng túng:
– Trước đây từng làm việc với nhau một thời gian, xem như có quen biết.
– Ừ…
Hạ Tưởng lạnh nhạt đáp lại một tiếng, Vương Hướng Tiền liền hơi do dự, rồi bước những bước ngờ vực, quay người đi mất.
Vương Hướng Tiền và Trần Diễm đâu chỉ quen biết, thậm chí có thể nói, không có y, thì không có Trần Diễm bây giờ!
Cơn ác mộng tối qua, sau khi tỉnh lại, Trần Diễm nói với Hạ Tưởng lịch sử làm giàu của cô – mấy phần thật mấy phần giả tạm thời không nói, thậm chí biểu hiện ra thành ý hợp tác đầy đủ trong lời kể của cô, Hạ Tưởng nghe được quá trình một người phụ nữ vốn ngây thơ trong sáng dần trở thành xấu xa và sa ngã.
Trần Diễm có thể trở thành bạn tốt của Quý Như Lan, chứng minh cô và Quý Như Lan tính cách hợp nhau, đều thơm như lan, chỉ có điều, Quý Như Lan là tiểu thư đài các, muốn có gì thì có đó, có dựa thế về chính trị, có dựa lực về kinh tế, không cần trả công cũng có thể nhẹ nhàng có tất cả.
Giống người nhưng không giống số, Trần Diễm cũng có một trái tim tranh mạnh hiếu thắng. Nhưng khác với Quý Như Lan tự nhận có thể chiến thắng đàn ông là, cô sau khi thử nghiệm chiến thắng đàn ông thất bại, liền thay đổi sách lược, phát hiện thật ra không cần chiến thắng đàn ông, chỉ cần chinh phục đàn ông lợi dụng đàn ông là được rồi.
Người đàn ông đầu tiên Trần Diễm lợi dụng là Vương Hướng Tiền.
Cụ thể quá trình Trần Diễm qua lại với Vương Hướng Tiền, không cần nói tỉ mỉ, tóm lại là Trần Diễm phát huy hết mức ưu thế sắc đẹp của cô, sau khi phá được toàn bộ phòng tuyến của Vương Hướng Tiền, Vương Hướng Tiền liền trở thành thần dưới váy của cô, luôn để cô sử dụng. Cô lợi dụng quyền lực của Vương Hướng Tiền kiếm được thùng tiền đầu tiên, sau đó lại mượn thế tấn công của tiền bạc, khéo léo phát huy ưu thế của một người phụ nữ xinh đẹp, cộng thêm sức ảnh hưởng của mạng lưới quan hệ Vương Hướng Tiền, từng bước một dựng nên mạng lưới quan hệ và đế quốc làm ăn cho chính mình.
Trần Diễm diện mạo xinh đẹp, có đầu óc, thông minh vô cùng, tiền bạc, quyền lực cộng thêm nhan sắc và sự thông minh, khiến cô có được ma lực không trận chiến nào là không thắng, không tấn công nào là không đánh gục, chỉ dùng thời gian mười năm, cô liền từ một nữ sinh vừa ra khỏi cổng trường, trở thành chị cả Tấn Dương khiến vô số người ngưỡng mộ, trong đó trải qua bao nhiêu gian khổ, trả giá đắt thế nào, chỉ có chính cô biết.
Đương nhiên, rất nhiều chi tiết Trần Diễm sẽ không tiết lộ, Hạ Tưởng cũng không hỏi thêm một câu, hắn không phải là không tin câu chuyện tự thuật của Trần Diễm, với trí tuệ của hắn, có thể phân biệt được Trần Diễm chỉ là đang kể cho hắn câu chuyện đại khái qua loa, trong đó chỉ dính líu đến bộ phận nội tình quan trường tỉnh Tây, là bộ phận cô muốn để hắn biết, hoặc nói, là bộ phận cô có ý dẫn dắt hắn, dễ khiến hắn đi theo suy nghĩ của cô, khiến hắn tin quan trường tỉnh Tây mà cô miêu tả là chân thực.
Chân thực hay không, Hạ Tưởng tạm thời không bình luận, nhưng điều hắn biết rõ là, điều chân thực mà Trần Diễm muốn khiến hắn tin, cũng chính là điểm cao siêu của Trần Diễm. Hoặc nói, Trần Diễm miêu tả cho Hạ Tưởng quan trường tỉnh Tây mỗi người một vẻ, là nhằm phục vụ mục đích chính trị và kinh tế của cô.
Hạ Tưởng cũng bái phục thủ đoạn của Trần Diễm, nếu nói nhan sắc của phụ nữ là trời sinh, vậy thì trí tuệ lại là sự rèn luyện khi lớn lên. Trần Diễm không hổ là người phụ nữ cùng có nhan sắc và trí tuệ số một Tấn Dương, không đề cập tới mặt cô lòng dạ độc ác thủ đoạn cay độc như lời đồn, riêng sự khéo léo hơn người của cô, đã khiến Hạ Tưởng lần đầu tiên gặp cô đã lưu lại ấn tượng sâu sắc.
Thủ đoạn của Trần Diễm… nằm ngoài dự liệu của mọi người, bất luận là từ sắp xếp căn phòng yên tĩnh hay là điệu múa thình lình xảy ra, cùng với sau điệu múa lại dường như không có gì xảy ra bàn luận quan trường tỉnh Tây, cô cơ bản là một yêu tinh bách biến.
Hạ Tưởng thu lại suy nghĩ, liền đứng lên, gọi Đường Thiên Vân:
– Thiên Vân, đi căn tin ăn cơm.
Lôi Trị Học cũng thường đến căn tin Tỉnh ủy ăn cơm, Hạ Tưởng xuất hiện ở căng tin Tỉnh ủy, cũng không gây ra bao nhiêu xao động. Hạ Tưởng và Đường Thiên Vân đến phòng, lúc ăn cơm, nhận được điện thoại của Tiêu Ngũ.
– Lãnh đạo, có phải nên áp dụng phương pháp với số hai rồi không?
Số 2 chuyên chỉ Địch Quốc Công, số một… đương nhiên chính là Tang Thiên Lương rồi.
– Cụ thể tình huống là?
Hạ Tưởng hỏi.
– Số 2 có khả năng muốn được ăn cả ngã về không.
Tiêu Ngũ kiên định nói.
– Tôi kiến nghị, lập tức thực hiện kế hoạch thu lưới bước thứ hai.
– Được!
Hiếm khi Tiêu Ngũ xem xét thời thế làm chủ một lần, Hạ Tưởng liền hạ lệnh xuống.
– Khống chế số 2.
– Vâng!
Tiêu Ngũ có chút hưng phấn đáp.
Buổi chiều, hội nghị liên tịch chính thức mở ra ở hội trường chính ủy tỉnh, Phó bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh Hạ Tưởng chủ trì hội nghị, tham gia hội nghị có bảy vị Phó Chủ tịch tỉnh của chính ủy tỉnh, cùng với bộ phận người trong giới thương nghiệp, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó bí thư Tỉnh ủy Trương Duy Chiếu đại diện Lôi Trị Học tham dự hội nghị, lãnh đạo Tỉnh ủy tham dự hội nghị còn có Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Thành ủy Tấn Dương Trương Bình Thiếu, Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Bí thư Đảng ủy công an tỉnh, giám đốc sở công an tỉnh Mộc Thành Kiệt.
Điều ý vị sâu xa chính là, Ủy viên thường vụ Thành ủy, Bí thư chính ủy thành phố, Cục trưởng cục công an Tiêu Lôi cũng dự thính hội nghị.
Mục đích chính của hội nghị là nhằm vào tình thế kinh tế trước mắt, triển khai công tác chuyển hình kinh tế nguồn năng lượng tỉnh Tây, cùng với làm thế nào dùng hành động thực tế hoan nghênh Phó thủ tướng Phó Bá Cử đến thăm làm đề tài thảo luận chủ yếu, quan lớn Tỉnh ủy cùng với mười nhà doanh nghiệp lớn của tỉnh Tây bao gồm nhà giàu nhất tỉnh Tây Giang Cương trong đó, toàn bộ đến đông đủ.
Giang Cương ngồi ở vị trí chính giữa phía dưới đài, vừa hay đối diện với Hạ Tưởng ngồi ngay giữa phía trên đài xa xa.
Giang Cương nhân duyên không tồi, lúc hội nghị sắp sửa bắt đầu, y mới thong dong đến trễ, chỉ kém nửa phút là đến muộn rồi, nhưng vẫn xem như chưa đến muộn. Y vừa vào hội trường, tất cả nhà doanh nghiệp tỉnh Tây đứng dậy nghênh đón, còn vỗ tay.
Hạ Tưởng cũng đứng dậy đón chào, lễ tiết cần thiết vẫn bắt buộc phải có.
Giang Cương cười nói:
– Chủ tịch tỉnh Hạ, ngại quá đến muộn một bước, xin lỗi, trên đường ô tô bể lốp.
Là người giàu nhất tỉnh Tây, siêu xe của Giang Cương giá trị hàng chục ngàn, ngồi trên xe hơi hàng chục ngàn cũng lấy bể lốp làm lý do, rõ ràng là cố ý làm Hạ Tưởng khó chịu. Hạ Tưởng lại giống như không nghe hiểu, cười ha ha:
– Tổng giám đốc Giang trăm công nghìn việc có thể đến tham gia hội nghị của chính ủy, tôi phải thay mặt Tỉnh ủy, chính ủy tỉnh, cảm ơn sự ủng hộ của anh đối với công tác của chúng tôi.
Giang Cương cười toét miệng:
– Chủ tịch tỉnh khách sáo rồi, bắt buộc phải ủng hộ công tác Chủ tịch tỉnh. Chủ tịch tỉnh cũng là vì ngày mai của tỉnh Tây càng tốt đẹp, tôi tin rằng, tỉnh Tây dưới sự dẫn dắt của Chủ tịch tỉnh Hạ, kinh tế chắc chắn sẽ bước nhanh đến bậc thang mới.
Nói xong mấy câu khách sáo vô thưởng vô phạt, hội nghị chính thức bắt đầu.
Hạ Tưởng như các vì sao vây quanh mặt trăng ngồi trên đài, Giang Cương ngồi dưới đài cũng giống như các vì sao vây quanh mặt trăng – bắt tay với mọi người. Có thể thấy cái danh người giàu nhất tỉnh Tây của anh ta hoàn toàn không phải là hư danh, việc rất có nhân duyên không nói, trong số người có thể ảnh hưởng đến giới thương nghiệp tỉnh Tây nhất, cũng rất có uy danh.
Tiêu Lôi ngồi đằng sau hậu trường ánh mắt chớp động, khóe miệng khẽ lộ ra ý cười không dễ phát hiện.
Hạ Tưởng nói lời dạo đầu:
– Các đồng chí, các bạn, hội nghị liên tịch hôm nay, đầu tiên muốn thông báo một chút việc Phó thủ tướng Phó Bá Cử sắp sửa tiến hành thị sát công tác ở tỉnh Tây. Phó thủ tướng Phó Bá Cử thị sát tỉnh Tây, là xem trọng công tác chuyển hình kinh tế tỉnh Tây, đồng thời, ông cũng đại diện Quốc vụ viện tiến hành nghiệm thu thành quả giai đoạn thứ nhất chuyển hình kinh tế kiểu năng lượng tỉnh Tây.
Nếu nói thông báo trên của Hạ Tưởng sớm đã nằm trong dự đoán của mọi người, vậy thì lời phát ngôn tiếp theo của Hạ Tưởng, là chính thức nhen nhóm lần va chậm đầu tiên của hắn và người trong giới thương nghiệp tỉnh Tây, nói chính xác, là lần so chiêu chính diện đầu tiên với chủ mỏ than tỉnh Tây.
– Tiếp theo, chính ủy tỉnh muốn công khai hoạt động hạng mục cải thiện sách lược mang tính chỉ đạo của kết cấu ngành than tỉnh Tây, trước khi công khai hoạt động, cần thiết cùng các bạn trong giới thương nghiệp đang có mặt đi sâu thảo luận một chút tính khả thi.
Vương Hướng Tiền kinh ngạc, sách lược mang tính chỉ đạo gì? Thân là Phó chủ tịch thường trực tỉnh…Y sao lại hoàn toàn không biết nội tình trước đó?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 20 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 11/02/2018 08:36 (GMT+7) |