– Tôi, hiện tại đầu óc của tôi rất rối loạn. Tuy nhiên, tôi có thể cam đoan với Thành ủy, với Bí thư Ngả và các đồng chí ở đây rằng quan hệ giữa tôi và Dương Bân là rất trong sạch, không có quan hệ nam nữ nào bất chính. Tôi sẽ viết một tường trình thật tỉ mỉ để báo cáo với Thành ủy, sẽ giải thích việc này thật rõ ràng. Bây giờ thì tôi muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút, đầu của tôi rất đau, xin Bí thư Ngả, Thị trưởng Cổ phê chuẩn.
Đã nói như vậy thì ai lại nghĩ tới việc để Đồ Quân ở lại, Ngả Thành Văn gật đầu đồng ý, Cổ Hướng Quốc bảo Lưu Khải hộ tống Đồ Quân đi bệnh viện. Viên Lệ Lệ không đồng ý, tiếp tục xông vào thì bị mấy nhân viên bảo vệ tới khống chế rồi tạm thời đưa tới phòng bên cạnh để dẹp yên náo loạn.
Cổ Hướng Quốc đối với biểu hiện vừa rồi của Lộ Hồng Chiêm thì cực kỳ bất mãn, âm thầm trừng mắt liếc nhìn Lộ Hồng Chiêm một cái. Lộ Hồng Chiêm thì âm thầm kêu oan, bởi vì vừa rồi y đang định muốn hỗ trợ thì là lúc phát hiện dường như chân của Hạ Tưởng trong lúc vô ý động tới người y một cái, vì vậy làm y sợ tới mức thu tay lại. Tuy rằng sau khi thu tay lại thì y hối hận không ngừng, cảm thấy không nên sợ Hạ Tưởng như vậy, nhưng trong lòng thì căn bản không dám vượt qua được nỗi sợ hãi này.
Bởi vì đột nhiên diễn ra một vở tuồng, không ngờ lại có Viên Lệ Lệ xông vào nên việc thảo luận biến đổi gien không tiếp tục tiến hành biểu quyết, tạm thời gác lại.
Rất nhiều người ngầm đoán xem rốt cuộc việc Viên Lệ Lệ xuất hiện là do người nào sai khiến. Nếu thật sự là đúng Hạ Tưởng thì hắn quả là người quá lợi hại, làm thế nào để chụp được những bức ảnh hai người hẹn hò? Tuy nhiên, càng làm cho người ta ngờ vực vô căn cứ chính là cuối cùng thì Đồ Quân và Dương Bân có quan hệ gì với nhau? Giữa hai người có gian tình với nhau không? Nếu không có, hai người hẹn hò bí mật lại có Nga Ni Trần ở đấy, việc này làm sáng tỏ điều gì? Còn nữa, Đồ Quân trong phút cuối cùng nuốt lại nửa câu sau thì chắc chắn có bí mật nào đó không muốn ai biết… Hội nghị thường vụ hôm nay tan họp mà không khí phấn khởi lan tràn ra khắp mọi người.
Với những người vẫn như cũ giống như Lã Vọng buông cần thì khi nhìn Hạ Tưởng đều không tự chủ được mà hít sâu vào một hơi. Bất kể là có phải Hạ Tưởng gây nên hay không thì công phu trấn tĩnh của Hạ Tưởng đúng thực là rất cao, tuyệt đối là một nhân vật cực kỳ khó đối phó. Thậm chí, có thể nói tuy hắn bất động thanh sắc nhưng Đồ Quân mặt xám mày tro, uy phong trong chốc lát xuống thành công cốc. Hơn nữa, việc hội nghị thường vụ thảo luận ngày hôm nay không có kết quả thì tương đương với việc được xem như một thắng lợi tạm thời đối với Hạ Tưởng.
Đồ Quân là người tích cực đi đầu trong việc mở rộng biến đổi gien, nếu Đồ Quân đã không còn quyền phát ngôn thì vào lúc cuối cùng ai thua ai thắng cũng chưa thể nói rõ. Mấu chốt là việc này còn gây ra một áp lực tâm lý thật lớn cho mọi người. Bước tiếp theo thì ai còn dám là người đảm nhiệm vai trò tiên phong đối với việc mở rộng biến đổi gien này nữa đây? Nếu chẳng may người tích cực đi đầu lại bị người khác đánh lén, so sánh giữa lợi ích đạt được và việc thân bại danh liệt thì ai dám cam đảm. Điều này mang đến một bóng ma thật lớn, làm ai nấy cũng đều phải khiếp hồn.
Chủ yếu là trong lòng của mỗi người đều có một lỗ hổng, ai nấy cũng đều rõ ràng rằng trên người ai chẳng có chuyện, cái chính là có tra ra hay không mà thôi. Nhưng nếu ngay cả Đồ Quân và Dương Bân gặp mặt bí mật với nhau mà còn bị người khác chụp ảnh được, nếu vậy thì những việc riêng tư của bọn họ cũng có thể nằm trong tay một người nào đó hay không?
Sau khi tan họp, Ngả Thành Văn lập tức triển khai cuộc họp hội ý, triệu tập mấy người Cổ Hướng Quốc, Trương Anh Tịch, Lữ Nhất Khả, Hạ Tưởng và Lộ Hồng Chiêm để thảo luận nên xử lý ra sao về việc của Đồ Quân.
Ý kiến của Ngả Thành Văn là tuyệt đối không được nuông chiều bất cứ con sâu nào để làm rầu nồi canh, làm tổn hại đến hình tượng của Thành ủy thành phố Lang. Đầu tiên là thành phố Lang thành lập một tổ điều tra nội bộ, đồng thời trong quá trình điều tra thì tiến hành báo cáo với Tỉnh ủy, trưng cầu ý kiến của Tỉnh ủy.
Cổ Hướng Quốc thì kiên quyết phản đối. Y cho rằng nếu báo cáo lại cho Tỉnh ủy thì sẽ tổn hại đến hình tượng của thành phố Lang, đối với thành phố Lang sẽ có thành kiến. Nếu thành phố Lang mà tiến hành thông báo cho Tỉnh ủy thì chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng, không chừng Tỉnh ủy lại thừa cơ điều chỉnh vị trí của Đồ Quân, tiến thêm một bước nữa trong việc tăng mạnh sự quản lý đối với thành phố Lang.
Vì thuyết phục Ngả Thành Văn, Cổ Hướng Quốc cũng không kiêng dè Hạ Tưởng, nói thẳng ra lời nói phải đề phòng Tỉnh ủy, cực kỳ vô tổ chức.
Trương Anh Tịch và Lữ Nhất Khả cũng tán thành ý kiến của Ngả Thành Văn.
Hạ Tưởng rất rõ ràng rằng đây là Ngả Thành Văn muốn mượn cơ hội xóa bỏ một cánh tay của Cổ Hướng Quốc, cố ý đẩy Đồ Quân đi. Mà Cổ Hướng Quốc thì cố hết sức để bảo vệ Đồ Quân, cái chính là không muốn mất đi sức mạnh của mình trong việc khống chế Ủy ban nhân dân thành phố. Bởi vì, một khi Đồ Quân bị chuyển khỏi thành phố Lang thì cũng có thể Tỉnh ủy sẽ mượn cơ hội cử thêm người khác tới đảm nhiệm vị trí Phó thị trưởng. Bất kể vị Phó thị trưởng mới và Hạ Tưởng có cùng tấm lòng với Ngả Thành Văn hay không thì đều là kết quả mà y không muốn nhìn thấy.
Lộ Hồng Chiêm cũng phản đối việc đệ trình lên Tỉnh ủy, cho rằng tốt nhất nên xử lý nội bộ, mấu chốt nhất là phải điều tra rõ xem thử Đồ Quân và Dương Bân rốt cuộc có mối quan hệ bất chính hay không? Nếu không có thì càng phải điều tra rõ rốt cuộc là ai vu cáo hãm hại Đồ Quân, nhất định phải tra ra người đứng đằng sau việc này.
Tất cả mọi người cho rằng Hạ Tưởng sẽ ủng hộ việc báo cáo lên Tỉnh ủy, không ngờ nằm ngoài dự đoán của mọi người chính là Hạ Tưởng cũng là thái độ phản đối:
– Căn cứ vào phán đoán tình huống trước mắt thì có lẽ sự việc của Phó thị trưởng Đồ còn có ẩn tình khác, bây giờ vẫn là thích hợp xử lý nội bộ. Nếu như báo cáo lên Tỉnh ủy, theo sự hiểu biết của tôi thì Trưởng ban Kỷ luật Tỉnh ủy Lý rất phản cảm với những đảng viên nào có vấn đề về tác phong sinh hoạt, ông ta sẽ nghiêm túc xử lý, thậm chí còn có thể đệ trình lên hội nghị thường vụ Tỉnh ủy để đề nghị miễn đi chức vụ của Phó thị trưởng Đồ. Xuất phát từ góc độ trân trọng Phó thị trưởng Đồ, suy xét trên góc độ trị bệnh cứu người làm nguyên tắc thì đầu tiên là chúng ta tiến hành điều tra rõ ràng, sau đó căn cứ vào mức độ nghiêm trọng rồi sẽ tiến thêm một bước trong việc thảo luận nên xử lý ra sao.
Thái độ của Hạ Tưởng rất tốt, rất khoan dung đối với Đồ Quân, điều này khiến cho những người ngồi ở đây đều giật mình kinh hãi. Với Cổ Hướng Quốc thì cho dù là Hạ Tưởng đang giả bộ thì cũng ít nhiều trong tâm tư có sự cảm kích đối với Hạ Tưởng.
Trong chính trị, từ trước đến nay bức tường mà đã đổ thì mọi người sẽ cố gắng xô thêm, còn Hạ Tưởng thì lại không ném đá xuống giếng. Nếu quả thật Hạ Tưởng đã kiên trì như vậy thì Ngả Thành Văn liền theo bên đa số ủng hộ, hiện tại thì số người ủng hộ và phản đối đã rõ ràng, Ngả Thành Văn cũng không cố gắng miễn cưỡng làm gì.
Cuối cùng cuộc hội nghị đã hình thành nhận thức chung, yêu cầu Lộ Hồng Chiêm chịu trách nhiệm phải hoàn toàn điều tra rõ chân tướng sự tình của việc này.
Lộ Hồng Chiêm tỏ vẻ cam đoan rằng sẽ hoàn thành nhiệm vụ. Đang lúc y báo cáo với Ngả Thành Văn rằng trong bước tiếp theo phải khai triển công tác điều tra như thế nào thì bỗng nhiên nghe được tiếng điện thoại vang, sau khi nghe xong lập tức biến đổi sắc mặt.
– Cái gì? Dương Bân mất tích? Anh ta là lái xe của Ủy ban, sao lại có khả năng không thấy? Lập tức hành động nhanh, lập tức tìm người đem về đây cho tôi.
Dương Bân là nhân vật mấu chốt để điều tra rõ ràng chân tướng. Hiện tại tung tích của y không rõ, là có người đã cố ý sắp xếp hay là y đã bị người âm thầm khống chế? Ngả Thành Văn cũng sửng sốt, bỗng nhiên y ý thức được rằng sở dĩ Hạ Tưởng phản đối việc hiện tại đệ trình lên Tỉnh ủy thì cũng không phải là thông cảm cho Đồ Quân, cũng không phải xuất phát từ tấm lòng hảo tâm, mà là đang muốn thả cần câu con cá lớn.
Trong lòng Cổ Hướng Quốc cũng hiện ra một dự cảm xấu, trong đầu y đột nhiên toát ra một ý niệm, hỏng rồi, khả năng việc nói xấu Đồ Quân và Dương Bân có quan hệ nam nữ với nhau thì chẳng qua chỉ là đòn gió, mà mục tiêu của đối phương chủ yếu là Dương Bân. Trên người Dương Bân còn có nhiều bí mật, một khi y nói việc này ra ngoài thì lập tức có khả năng dẫn phát tới một hồi tuyết lở.
Là ai? Ai chính là người chân chính đứng ở phía sau màn đạo diễn? Cổ Hướng Quốc liếc mắt nhìn Hạ Tưởng một cái, thấy bộ dạng bất động thanh sắc của Hạ Tưởng, không biết sao, từ đáy lòng của y toát ra một tia lạnh lẽo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |