Lý Hàm biểu hiện càng tệ hại, Hạ Tưởng càng kiên định quyết tâm phải ngăn cản Lý Hàm thuận lợi tiếp nhận chức vụ.
Giữa tháng 9, việc táo tạo lại trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu đã hoàn thành, khôi phục sự rầm rộ trước kia, thậm chí còn xây dựng rộng thêm không ít. Vào ngày khánh thành lại, Thị trưởng Phó Tiên Phong tự mình tham dự nghi thức, và có bài phát biểu quan trọng.
Đêm đó, trong tin tức của đài truyền hình thành phố Yến, sau khi Hồ Tăng Chu nói chuyện, rất nhiều người đều chú ý tới, sau khi Thị trưởng Phó Tiên Phong tại tin tức rời đi hơn một tuần, lại một lần nữa trở về, hơn nữa còn cho gã lộ diện 5 phút, khiến cho không ít người đoán mò, chẳng lẽ nói, đối với việc xử phạt Thị trưởng Phó là đầu voi đuôi chuột, hiện tại đã không có việc gì rồi? Thậm chí có thể đã trong nội bộ xóa bỏ xử phạt?
Người khác suy đoán như thế nào, Phó Tiên Phong không có tâm trạng để ý. Gã hiện tại, xem như cảm nhận được sự bất đắc dĩ của người trong quan trường thân bất do kỷ ( chỉ người mất đi năng lực tự chủ, hoàn toàn bị người khác chi phối, hoặc là chịu sự khống chế của môi trường xung quanh).
Gánh lấy một sự xử phạt hành chính nặng nề, gã còn muốn trong Thành ủy dựa vào ưu thế thế lực gia tộc cùng Hồ Tăng Chu tranh quyền, không có cửa đâu. Trên quan trường, chưa bao giờ thiếu người thế lợi, hơn nữa quyết định xử phạt gã, ở bên trong Thành ủy đã sớm truyền bá tràn lan, nói là Thủ tướng lệnh xuống. Thậm chí còn có lời đồn đại nói, vốn là Thủ tướng muốn đem gã cắt chức tại chỗ, nhưng bởi vì có Hạ Tưởng xin cho mới đổi thành xử phạt hành chính.
Phó Tiên Phong nghe xong vốn định cười trừ, bởi vì lời đồn đại được truyền không có một chút tố chất chính trị, nhưng lại không thể nào bình tĩnh được, còn là nổi trận lôi đình, liên tiếp nổi điên với cấp dưới, khiến cho một đám người Ủy ban nhân dân thành phố đều biết rằng Thị trưởng Phó gần đây tính tình không tốt, tốt nhất là cách xa gã một chút.
Phó Tiên Phong tức giận không vì cái gì khác, mà là sự tình cố tình hướng trên người Hạ Tưởng mà nói, khiến cho gã ít nhiều có chút tức lồng lộn. Hạ Tưởng là người mà gã hiện tại không muốn nghe không muốn gặp nhất, bởi vì gã biết, lúc ấy Thủ tướng mở hội nghị hỏi trách nhiệm, đúng là bởi vì phối hợp ăn ý của Hạ Tưởng, mới đưa gã đến cục diện bị tấn công các mặt, mới có kết luận quyết định tại chỗ gã phải nhận chịu trách nhiệm. Nếu không chờ gã qua một cửa của Thủ tướng, rồi phát động thế lực gia tộc cứu hồi, nói không chừng chỉ có một cảnh cáo xử phạt là hết.
Hiện tại lại là xử phạt hành chính lỗi lầm trầm trọng chỉ cách giáng cấp kém một bước.
Chẳng những hoàn toàn bóp chết ý tưởng kế hoạch lớn tại thành phố Yến, hơn nữa trong vòng 18 tháng, không thể lại tái phạm một chút sai lầm chính trị, nếu không thì có khả năng bị miễn chức ngay tại chỗ.
Quả thực là nổi nhục nhã trong đời gã!
Phó Tiên Phong cũng không cho rằng là nguyên nhân cá nhân gã tạo thành cục diện bị động hôm nay, ngược lại một lòng nhận định gã mặc dù có sai, nhưng là là một lòng vì trung ương suy nghĩ, không nên bị đối đãi không công chính. Một là bởi vì Thủ tướng luôn chèn ép đối với thế lực gia tộc, hai là Hạ Tưởng miệng lưỡi khéo léo, rồi lại phối hợp với đám người Tống Triêu Độ, Hồ Tăng Chu, ném đá xuống giếng đối với gã, mới đưa đến việc gã có xử phạt hôm nay.
Hạ Tưởng, chính là căn nguyên, chính là lính hầu của Thủ tướng!
Một hành chính nhớ lỗi nặng, khiến gã hoàn toàn đã bị trói buộc tay chân tại thành phố Yến, còn muốn cùng Hồ Tăng Chu đọ cao thấp, nghĩ cũng đừng nghĩ đến. Một cán bộ cấp phó tỉnh lưng đeo xử phạt, hơn nữa còn là chức Thị trưởng, ai cũng rõ tình cảnh hiện tại của gã, chính là giống với con rận trên đầu người hói hiển thị rất rõ ràng hơn nữa còn chói mắt, chính là đối tượng để người ta âm thầm nghị luận.
Kỳ thật hiện tại Phó Tiên Phong ước gì được yên tĩnh một thời gian, tâm tình không tốt lắm, không ngờ lộ diện trên TV. Nhưng dấu mặt lại không được, làm Thị trưởng, không thể hơn một tuần không có tin tức báo cáo, người khác sẽ nghĩ, Thị trưởng là bị bệnh hay là làm sao vậy, chẳng lẽ không còn chủ trì công tác nữa rồi? Lộ diện là cẩn thiết, nhưng đối với gã mà nói, lộ diện lại là một loại dày vò, bởi vì gã cứ cảm giác trong đám người ở phía sau camera, bao gồm Hạ Tưởng, đều là một bộ dạng vui sướng khi người gặp họa đang nhìn y biểu diễn.
18 tháng, quá lâu đi, khi nào mới tới ngày cuối đây? Trong lòng Phó Tiên Phong căm hận, ước rằng tự tay giết Hạ Tưởng mới hả hận. Gã không dám nghĩ tới thất bại của Thương mại Trường Cơ, bởi vì lúc trước hứa hẹn một khoản lợi lớn cho gia tộc đã thất bại, hiện tại gã thỉnh thoảng bị chú ba cười nhạo. Nay lại gánh xử phạt, lại thường xuyên bị bác lớn châm chọc khiêu khích.
Đều là lỗi của Hạ Tưởng, đều là phiền phức do Hạ Tưởng tạo ra! Phó Tiên Phong tính là qua một hai tháng, chờ sự kiện xử phạt của gã dần bị mọi người lãng quên, rồi sẽ đến quận Hạ Mã trừng trị Hạ Tưởng, đương nhiên, nếu Hạ Tưởng còn ở tại quận Hạ Mã.
Tin tức Hạ Tưởng có khả năng dời quận Hạ Mã, Phó Tiên Phong cũng sớm nghe thấy. Gã cũng quyết định hoạt động một chút, vì Hạ Tưởng an bài một nơi tốt, tốt nhất là tới các bộ và uỷ ban trung ương thủ đô, trong phạm vi thế lực Phó gia, cũng tiện cho Hạ Tưởng nếm thử chút mùi vị bị người khác trừng trị đến chết đi sống lại.
Cho dù không thể cản trở hướng đi của Hạ Tưởng, cũng phải nghĩ đủ mọi cách ngăn cản hắn tới được chức vị tốt.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-8-full/
Hạ Tưởng ở nhà xem được bản tin của Phó Tiên Phong, vẻ mặt mỉm cười, nhìn không ra có bất kỳ biểu hiện nào của tình cảm cá nhân. Kỳ thật ở sâu trong nội tâm hắn, trong lòng vẫn luôn có một thanh âm vang dội: không lật đổ được Phó Tiên Phong, hắn quyết không bỏ qua.
Ba ngày sau, Phó Tiên Phong được sự ủy thác của Thành ủy, đến sông Hạ Mã thị sát tiến triển công tác tái xây dựng sau thiên tai, đi cùng có Bí thư Quận ủy Hạ Tưởng, Chủ tịch quận Lý Hàm, Phó bí thư Quận ủy Trang Thanh Vân, Phó chủ tịch thường trực quận Trần Thiên Vũ cùng với các lãnh đạo đảng chính quyền khác, Thị trưởng Phó đầu tiên là cho sự khẳng định với công tác tái xây dựng sau thiên tai của liền quận Hạ Mã, đồng thời, lại đưa ra ý kiến phê bình. Như là Quận ủy và Ủy ban nhân dân quận đối với năng lực phòng lụt của sông Hạ Mã có sơ suất nghiêm trọng, như là quận Hạ Mã chỉ coi trọng xây dựng kinh tế, không chú ý đến bảo vệ môi trường..vv… Hạ Tưởng và Lý Hàm đều khiêm tốn mà tỏ vẻ nhận phê bình.
Sau khi thị sát xong sông Hạ Mã, Phó Tiên Phong lại nhắc tới việc đến trang trại chăn nuôi của Tập đoàn Tứ Ngưu đi một vòng, thăm một chút, và cố ý điểm danh muốn Quách Lục cùng đi. Hạ Tưởng đối với lời khen của Phó Tiên Phong cũng thế, phê bình cũng thế, yêu cầu cũng thế cho tới bây giờ đều là khiêm tốn chấp nhận, không có bất kỳ ý kiến phản đối nào.
Quách Lục đối với việc Thị trưởng Phó đích thân điểm danh cùng đi, vô cùng cao hứng, rất là vênh váo tự đắc mà theo sát bên cạnh Phó Tiên Phong, hơi cúi người, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng chờ đợi Thị trưởng Phó chỉ bảo. Hạ Tưởng cũng không tỏ vẻ gì, Lý Hàm thì hơi khinh miệt mà liếc xéo Quách Lục một cái.
Tới trang trại chăn nuôi, Dương Quốc Anh sớm nhận được thông báo tự mình đi ra nghênh đón. Sau khi theo thường lệ hàn huyên, lúc Hạ Tưởng và Dương Quốc Anh bắt tay, khi Dương Quốc Anh buông tay, đột nhiên liền hỏi một câu:
– Chủ tịch Dương, theo như tôi biết, trang trại chăn nuôi bình thường chỉ ra sữa, không ra sữa bột, phân xưởng chế biến sữa bột hẳn là ở trong thành phố, sao lần trước khi lũ lụt, tôi thấy trang trại chăn nuôi cũng có sữa bột rơi rớt?
Dương Quốc Anh ngây ngẩn cả người, không ngờ Hạ Tưởng hiểu biết khá nhiều, qua khoảng vài giây mới phản ứng lại, nói cho có lệ:
– Có khách đặc biệt yêu cầu, muốn ở trang trại chăn nuôi xem sữa bột, nên kéo đến đây…
Hạ Tưởng cũng không truy hỏi nữa, ha hả cười, rồi trực tiếp lược qua.
Tuy nhiên Dương Quốc Anh lại bắt đầu nghi hoặc, nhìn chằm chằm bóng dáng Hạ Tưởng trong chốc lát, không rõ Hạ Tưởng đột nhiên hỏi địa điểm chất đống sữa bột, lá có dụng ý gì. Cũng không biết hắn chỉ vô ý mà hỏi qua, hay là biết được chút gì đó?
Càng nghĩ càng cảm thấy khả nghi, trong lòng lại càng không yên tâm, muốn thừa cơ hướng Phó Tiên Phong báo cáo một chút tình hình, không ngờ còn chưa đuổi kịp Phó Tiên Phong, điện thoại lại đột ngột mà vang lên.
Dương Quốc Anh chỉ nhận nghe điện thoại một lát, sắc mặt lập tức biến đổi, vội vàng đi về phía trước bên cạnh Phó Tiên Phong, nhỏ giọng nói vài câu. Phó Tiên Phong đang chỉ trỏ thị sát công tác lập tức đứng lại, thư ký theo sát phía sau chưa kịp đứng vững, liền đụng vào người gã.
Phó Tiên Phong lại cũng không thèm liếc mắt nhìn thư ký một cái, mà là đem ánh mắt nhìn về Hạ Tưởng ở phía sau, bên trong ánh mắt có lửa giận, có phẫn uất, có nghi vấn, cũng có sự tức lồng lộn và không cam lòng.
Hạ Tưởng lại làm bộ không nhìn thấy ánh nhìn phẫn nộ của Phó Tiên Phong, dường như không có việc gì mà lắng nghe nhân viên kỹ thuật Tập đoàn Tứ Ngưu giảng giải, thái độ của hắn chăm chú, vẻ mặt tập trung, dường như đang nói cho Phó Tiên Phong biết, tôi cùng ông đi thị sát trang trại chăn nuôi, luôn luôn ở bên cạnh ông, ông có thể nhìn thấy rõ ràng, không nên bất cứ việc gì cũng đổ lên trên người của tôi.
Phó Tiên Phong đột nhiên vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm Hạ Tưởng không tha, tất cả mọi người ý thức được khẳng định đã xảy ra chuyện gì đó nghiêm trọng, đều là anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, không biết đã xảy ra chuyện gì. Sau một lúc lâu, Phó Tiên Phong ý thức được gã có chút thất thố, là Thị trưởng, gã quả thật không đủ trầm ổn, vội vàng thu hồi lại ánh mắt, nhưng vẫn là cơn giận còn sót lại chưa tiêu mà lớn tiếng tuyên bố:
– Hủy bỏ thị sát, mọi người trở về nơi làm việc của mình!
Xảy ra chuyện lớn gì rồi? Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không hết kinh ngạc.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |