Với nhận thức của mặt sẹo đối với cán bộ chính phủ, Hạ Tưởng khẳng định sớm đã núp vào, không dám lộ diện. Không nghĩ tới, Hạ Tưởng thật sự đến đây? Có phải có người hù gã mở cửa mở cửa hay không?
Mặt sẹo hơi do dự, Phó Tiên Tiên nghe ra thanh âm của Hạ Tưởng, hô to một tiếng:
– Hạ Tưởng, sao anh lại tới đây? Đừng vờ ngớ ngẩn, anh đi mau, khiến cảnh sát tới trừng trị gã
Mặt sẹo giận dữ, bóp cổ Phó Tiên Tiên thật mạnh:
– Ít nói nhảm, nói thêm một câu nữa, tao giết mày
Ngay sau đó bên trong truyền đến một tiếng thét kinh hãi của Phó Tiên Tiên, còn có thanh âm xé rách quần áo
Hạ Tưởng sốt ruột, một cước đá cửa ra, thấy mặt sẹo đang bóp cổ Phó Tiên Tiên kéo trên giường, còn xé rách quần áo của Phó Tiên Tiên một mảng to, lộ ra sau lưng trắng nõn. Phó Tiên Tiên giãy dụa phản kháng, vừa đá vừa cắn, liều mạng cũng khiến mặt sẹo không thực hiện được.
Phó Tiên Tiên ở mặt ngoài hiện đại phóng khoáng, khi đối mặt sắp bị xâm phạm, biểu hiện ra ngoài thà chết chứ không chịu khuất phục cũng khiến Hạ Tưởng âm thầm tán thưởng. Có khi vẻ bề ngoài lộ ra của một người chưa chắc là tính cách thật của cô, có lẽ là cô cố ý làm bộ và ngụy trang. Mà ở thời khắc mấu chốt biểu hiện ra ngoài ngoan cường, mới là một mặt chân thật nhất của cô.
– Buông cô ấy ra
Hạ Tưởng hận không thể tiến lên một cước đá bay mặt sẹo, nề hà đao nhọn trong tay mặt sẹo luôn để trên cổ của Phó Tiên Tiên, hơi chút vừa động Phó Tiên Tiên sẽ ngọc nát hương tan, hắn cũng không thể hành động thiếu suy nghĩ
– Tôi chính là Hạ Tưởng, chính là người anh muốn tìm. Anh muốn vì Tứ Tiểu Long báo thù, thì nhằm vào tôi mà đến, không có bất kỳ quan hệ gì với cô ấy
Mặt sẹo dừng lại động tác, gã nhẹ nhàng buông lỏng, khiến Phó Tiên Tiên có thể nói chuyện, hỏi:
– Hắn thật sự là Hạ Tưởng?
Phó Tiên Tiên cứ việc phản kháng thật sự kịch liệt, nhưng cô dù sao cũng là một phụ nữ, vừa thấy Hạ Tưởng xuất hiện, dường như tinh lực cả người lập tức đều tan biến hết, thiếu chút nữa đứng thẳng không được uể oải ngã xuống đất, tuy nhiên vẫn đang cắn răng nói:
– Hạ Tưởng…
Chỉ hô một câu thì không nói ra lời được nữa, nước mắt ào ào chảy ròng, vẻ mặt ủy khuất và không cam lòng, còn có phẫn hận.
Hạ Tưởng tâm tình kích động, nhưng cũng biết hiện tại không thể kích động, vừa kích động thì dễ dàng phán đoán sai lầm, khả năng tạo thành hậu quả không thể bù lại, hắn liền cố gắng bình tĩnh trở lại, hỏi một câu:
– Tiên Tiên, cô có bị thương tổn hay không?
Không phải hỏi cô có bị thương hay không, mà là hỏi cô có bị thương tổn hay không, hiển nhiên là hai tầng hàm nghĩa, Phó Tiên Tiên thấy Hạ Tưởng đối với cô vô cùng quan tâm, lại dừng không được nước mắt, nghẹn ngào nói:
– Tôi… Tôi, tôi không sao, gã muốn làm nhục tôi, tôi thà chết chứ không chịu khuất phục, gã không chiếm được tiện nghi
Hạ Tưởng thở phào một hơi, đối với một phụ nữ mà nói, xâm hại cơ thể so với bị thương trên người hậu quả nghiêm trọng, thân thể bị thương, có thể chữa khỏi theo thời gian, mà thân thể bị xâm phạm, sẽ tạo thành vết thương mãi mãi trên tâm lý
Nếu mặt sẹo thật sự đắc thủ, Hạ Tưởng thề, gã sẽ làm mặt sẹo thống khổ, hoàn lại gấp trăm lần ngàn lần
Nhưng hiện tại, cũng muốn khiến gã hoàn lại gấp bội gấp trăm lần
Mặt sẹo trên cơ bản tin người trước mắt chính là Hạ Tưởng, tuy nhiên gã không thể tin được Hạ Tưởng thực sự sẽ lấy chính mình đến thay đổi con tin:
– Không ngờ không ngờ, đường đường đại Thị trưởng vẫn là một người đa tình, vì tình nhân nhỏ cả mạng sống cũng không cần sao? Được, giỏi lắm, tao mặt sẹo bình sinh khâm phục nhất chính là người giỏi. Tao nói được làm được, mày ở lại, phụ nữ cho đi
Hạ Tưởng bước thêm một bước về phía trước, mặt sẹo lập tức giật mình, vội vàng giữ chặt Phó Tiên Tiên:
– Chậm đã, tao nghe các huynh đệ nói mày biết võ, phải đề phòng mày một chút. Mày lấy dra giường buộc lại thành cái gút trước sau đó trói tay lại… Đợi tao xác nhận mày không có vấn đề, tao mới có thể thả người, nếu không hừ hừ…
Mặt sẹo vươn bàn tay to, sờ soạng trước ngực Phó Tiên Tiên, Hạ Tưởng trong cơn giận dữ, biết rõ mặt sẹo là muốn bất lợi với hắn, khiến hắn tự buộc hai tay căn bản là muốn đẩy hắn vào chỗ chết, nhưng biết rõ không thể làm lại phải làm, tình thế ép buộc, nhân sinh, có khi chính là gặp phải lựa chọn lưỡng nan
– Dừng tay, tôi đồng ý
Hạ Tưởng thỏa hiệp, hắn một tay xé rách tấm dra trên giường, trên dra giường còn có loang lổ vết máu, khiến người ta nhìn thấy ghê người, liền khiến hắn tức giận tăng vọt, cưỡng chế lửa chiến trong lồng ngực, hắn xoay tấm dra 2 vòng, quấn vào tay hắn, sau đó nói với mặt sẹo:
– Thả người
Phó Tiên Tiên đã khóc không thành tiếng, cô thấy Hạ Tưởng làm việc nghĩa không chùn bước mà cứu người – Cô bình sinh chưa bao giờ để ý bất cứ chuyện gì, cảm thấy nhân sinh chỉ là một trò chơi vui, hoàn toàn bị cảm động. Theo cô, cho dù là Phó Tiên Phong – Anh ruột cô ở đây, vì cứu cô cũng không nhất định tự trói đôi tay của mình, Hạ Tưởng căn bản hoàn toàn mặc kệ sự an nguy của bản thân mà xả thân cứu người
Hạ Tưởng, trong cảm nhận của cô vẫn là một hình tượng đàn ông có chút khoan dung có chút mê người lại có chút thẳng thắn thành khẩn, mà giờ này cô mới lần đầu tiên nhận thức đến, Hạ Tưởng so với trong tưởng tượng của cô phức tạp hơn, cũng cao lớn hơn. Một phụ nữ cả đời có lẽ có thể gặp được rất nhiều người theo đuổi, gặp được càng nhiều công tử hào hoa hoặc là con nhà giàu mới nổi hay con nhà quan lấy đùa bỡn phụ nữ làm vui, cũng không thiếu quan lớn đem phụ nữ coi thành đồ chơi, nhưng rất khó gặp được một người đàn ông chân tình thật lòng yêu cô coi cô là sinh mạng. Bảo vật vô giá dễ cầu, người tình thật lòng thì khó kiếm, Hạ Tưởng không có yêu cô, có thể vì cô xá sinh quên tử, nếu Hạ Tưởng có cảm tình đối với cô, cô bất kể cô là tiểu Tam hay là tiểu Thất, tiểu Bát của Hạ Tưởng, cả đời này chác chắn theo hắn, đánh chết cũng không rời khỏi
Cái gì cũng không cầu, chỉ cầu hắn đối với cô ấy tốt hơn ba ngày, cô liền cảm thấy mỹ mãn
Hạ Tưởng đương nhiên không thể tưởng được ở thời khắc mấu chốt, Phó Tiên Tiên còn nhàn hạ thoải mái nghĩ đến tình yêu, rốt cuộc là nam nữ khác biệt, điểm xuất phát của lối suy nghĩ cũng một trời một vực. Hắn một lòng suy nghĩ chính là kế tiếp nên thoát vây như thế nào. Còn nữa, mặt sẹo sao lại kèm hai bên Phó Tiên Tiên?
Hạ Tưởng không biết chính là lần trước sau khi hắn đi, mặt sẹo lên lầu thấy được Phó Tiên Tiên, liền sinh ác ý, thừa cơ gây rối Phó Tiên Tiên. Không ngờ Phó Tiên Tiên vẫn đóng cửa không ra, gã đợi nửa ngày cũng không có tìm được cơ hội thích hợp, liền nghĩ lại, ngay tại lầu 5 thuê một căn phòng, tạm thời ở lại
Cho dù có người khuyên gã dừng tay, nhưng dục vọng trả thù trong lòng gã vô cùng mãnh liệt, đã sớm bị thù hận che mắt, làm sao còn có lý trí? Lại càng không để ý sau khi gã hại Hạ Tưởng thì thế cục thành phố Lang sẽ như thế nào, dù sao gã đã không suy xét hậu quả, hơn nữa Phó Tiên Tiên thật sự mê người, khiến gã thèm nhỏ dãi. Có thể xử Phó Tiên Tiên, giết Hạ Tưởng, hơn nữa trên người vốn còn có hai mạng người, chết cũng đáng
Mặt sẹo sở dĩ thuê căn phòng ở lầu 5, là bởi vì khách sạn Phù Dung tổng cộng 14 tầng, vị trí lầu 5 không cao không thấp, khiến đặc công không thể dễ dàng đột phá, hơn nữa vị trí lầu 5 có góc chết, có thể khiến tay súng bắn tỉa ở đối diện không cách nào một phát bắn chết. Trên người gã có 2 mạng người, xưa nay luôn chạy trốn chết, cũng học không ít phản thủ pháp điều tra
Bàn tính như ý của gã là, đem Phó Tiên Tiên buộc đến căn phòng ở lầu 5, cưỡng hiếp trước, sau đó mới lấy cô làm con tin, đề xuất điều kiện khiến Hạ Tưởng trao đổi. Hạ Tưởng ra mặt còn tốt, không ra mặt, gã liền trực tiếp giết chết Phó Tiên Tiên, khiến Hạ Tưởng bị hàng ngàn người bêu danh, tạo thành một sự kiện chấn động. Dù sao gã đã chiếm được tiện nghi, trên người lại có 3 mạng người, sớm muộn gì cũng chết, chết, có thể mang đến rắc rối to cho Hạ Tưởng, cũng coi như báo thù cho bốn anh em bị phế. Hơn nữa gã cũng chán ghét cuộc sống chạy trối chết khắp nơi rồi, sau khi chết oanh oanh liệt liệt làm một vé, cũng chết có ý nghĩa
Mặt sẹo vẫn chờ đợi ở trong lầu thang, cũng là khách sạn Phù Dung sơ suất phòng bị, không chú ý tới mặt sẹo dị thường. Nói cho cùng, vẫn là bởi vì nguyên nhân thành phố Lang có Nga Ni Trần, ai đều biết Nga Ni Trần ở thành phố Lang thế lực ngập trời, không người nào dám quản, bởi vậy mặt sẹo tuy rằng vừa nhìn thì giống xã hội đen, nhưng cũng không ai chú ý. Không phải không muốn chú ý, là đã quen thế lực đen ác kiêu ngạo, không ai dám để ý.
Mặt sẹo rốt cục chờ được cơ hội, Phó Tiên Tiên xuống lầu
Phó Tiên Tiên ra ngoài cũng không trang điểm nhiều, chỉ là mặc một chiếc áo khoác lông, quần jean, giày thể thao, cô ngâm nga khúc nhạc nhìn thấy thang máy hiện đèn dừng ở lầu 5, cửa thang máy vừa mở, từ bên ngoài tiến vào một đàn ông trên mặt có vết sẹo, cũng không nghĩ nhiều, khi tiếp tục ngâm nga khúc nhạc, trong thang máy chỉ có một mình cô, đàn ông mặt sẹo tiến lên liền bịt miệng cô lại, sau đó một đao chống ngay bên hông, một giọng nói trầm thấp và mang uy hiến vang lên:
– Động một cái, lấy mạng cô. Hô một tiếng, khiến cô đau
Phó Tiên Tiên luôn tự nhận gan lớn phóng khoáng, xưa nay không cảm thấy cuộc sống có gì nguy hiểm, từ trước tới nay vẫn thuận buồm xuôi gió, cho nên hành động bướng bỉnh, đột nhiên bị người tan guy hiểm đến tính mạng, nhất thời đầu óc cô trống rỗng
Sau một lát cô lại khôi phục sáng suốt, nhỏ giọng nói:
– Anh cầu tài phải không? Được, tôi có tiền, tiền toàn bộ cho anh
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |