Lộ Hồng Chiêm cả đời làm công tác công an, trong nháy mắt đầu óc xoay chuyển lại, thầm kêu một tiếng, không hay, Hạ Tưởng muốn mượn đề tài phát huy!
Hôm nay Hạ Tưởng chẳng những cứu người thành công, còn bị thương, lại liên tưởng đến trước khi đến hiện trường xảy ra vụ án, Hạ Tưởng vừa mới nhắc tới vấn đề trích giảm chi tiêu tài chính của cục thành phố, lại nhìn thấy cánh tay của hắn máu tươi chảy ròng, nghĩ tới vụ án ác tính bắt cóc con tin vừa mới xảy ra, trong lòng ông trầm xuống, Hạ Tưởng cứu người thành công chỉ là bước đầu tiên, từ đó dẫn phát phản ứng liên hoàn, và Hạ Tưởng chắc chắn sẽ không tha cho đề nghị trích giảm chi tiêu tài chính nhắc lại lần nữa, mới là thu hoạch lớn nhất của Hạ Tưởng trong sự kiện lần này vừa làm anh hùng, lại có thể hiện thân thuyết pháp
Lộ Hồng Chiêm không rõ chính là, ông chỉ đoán được một, mà không biết hai, cũng không biết sự kiện bắt cóc dưới sự thúc đẩy khéo léo của Hạ Tưởng, làm thế nào dẫn phát một trận địa chấn quan trường không nhỏ của thành phố Lang
Anh Thành dẫn dắt cảnh sát xông vào hiện trường, trước tiên là nhìn thấy Hạ Tưởng và Phó Tiên Tiên bình yêu vô sự, mới thở phào nhẹ nhõm. Lại nhìn thấy mặt sẹo nằm trên mặt đất, mặt nở hoa, hôn mê bất tỉnh, còn rơi mất 3 ngón tay, trước ngực lõm vào một khối, hiển nhiên bị thương nặng, không khỏi lại hít vào một hơi lạnh
Chủ tịch thành phố Hạ thân thủ thật sự rất giỏi, xuống tay cũng rất độc, khiến Anh Thành cũng khâm phục ba phần
Nhưng khi Hạ Tưởng xoay người lại, y mới chú ý tới cánh tay phải của Hạ Tưởng máu tươi chảy ròng, mới hoang mang gọi người băng bó cho Hạ Tưởng. Mấy tên cảnh sát đặc nhiệm khi đi ngang qua bên cạnh Hạ Tưởng, đều không tự chủ bộ lộ ra ánh mắt khâm phục và kính sợ, đối với hành động của Hạ Tưởng tỏ vẻ kính trọng thuần khiết nhất
Hạ Tưởng ngồi trên giường cho người ta băng bó vết thương, Phó Tiên Tiên ngồi bên cạnh hắn, một cánh tay kéo tay hắn, nói gì cũng không chịu thả lỏng, hiển nhiên còn kinh sợ. Tiểu ma nữ xưa nay không sợ trời không sợ đất, trải qua kiếp nạn lần này, cũng là sợ đến sắc mặt trắng bệt, hiện tại trong lòng cô, Hạ Tưởng chính là người thân nhất trên thế giới, cái gì ca ca thậm chí cha đều không bằng Hạ Tưởng
Vừa rồi hành động xả thân cứu cô của Hạ Tưởng, khiến cô suốt đời khó quên
Hạ Tưởng nhẹ nhàng an ủi Phó Tiên Tiên vài câu lại đơn giản nói về tình hình xảy ra trong phòng với Anh Thành, đương nhiên, nên nói thì nói, không nên nói, tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa câu
Không lâu sau, Lộ Hồng Chiêm cũng hoang mang chạy tới
Hạ Tưởng chính là muốn chờ sau khi Lộ Hồng Chiêm tiến vào mới dùng tay chỉ Anh Thành, giới thiệu Phó Tiên Tiên:
– Nào, Tiên Tiên, tôi giới thiệu một chút. Vị cảnh sát anh dũng này đầu tiên xông vào hiện trường chình là Phó cục trưởng cục thành phố Anh Thành, vị này vừa mới vào chính là Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật kiêm cục trưởng cục công an đồng chí Lộ Hồng Chiêm
Đừng nói Anh Thành không hiểu vì sao Hạ Tưởng phải giới thiệu tỉ mỉ như vậy, ngay cả Lộ Hồng Chiêm cũng vẻ mặt buồn bực, Chủ tịch thành phố Hạ làm sao ngay cả chức hàm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật của ông cũng cố ý nói rõ, rốt cuộc là có ý gì? Người bị hại là tình nhân của hắn, lại chẳng phải vợ hắn, hắn hà tất phải làm vậy?
Hạ Tưởng mặc kệ hai người không hiểu, lại giới thiệu Phó Tiên Tiên cho hai người:
– Sếp Lộ, Sếp Anh, để tôi giới thiệu một chút, Phó Tiên Tiên là người bạn của tôi đến từ Bắc Kinh, đến thành phố Lang thư giãn, tôi sắp xếp cô ở khách sạn Phù Dung, không ngờ xuất hiện sự kiện bắt cóc, Tiên Tiên bị kinh sợ, đối với môi trường trị an của thành phố Lang vô cùng thất vọng…
Giọng điệu không đúng, Lộ Hồng Chiêm và Anh Thành nhìn nhau, không rõ Hạ Tưởng vì sao phải trịnh trọng giới thiệu Phó Tiên Tiên, nghe ngụ ý trong lời nói của Chủ tịch thành phố Hạ, chẳng lẽ cô có lai lịch gì?
Tiếp theo Hạ Tưởng lại nói một câu:
– Quên nói rồi, Phó Tiên Tiên là cháu gái của Thủ tướng Phó.
Lộ Hồng Chiêm trong tay vốn cầm máy bộ đàm, phong cách chỉ huy, một câu cuối cùng của Hạ Tưởng vừa nói ra, đại não của ông nháy mắt bị nghẽn mạch, máy bộ đàm trong tay vuột tay rơi xuống, đập lên chân mình cũng không cảm thấy, cái…gì? Cháu gái của Thủ tướng Phó! Không đùa chứ? Bộ dáng của Hạ Tưởng quả thật không giống như đang đùa, hơn nữa, làm sao có chuyện lấy người nhà của Phó thủ tướng ra để đùa?
Nói như vậy, Phó Tiên Tiên thật sự là cháu gái ruột của Thủ tướng Phó rồi? Không phải sao, Phó Tiên Tiên, Phó Tiên Phong, không phải anh em thì là gì? Trời ơi, khó trách vừa rồi khi Hạ Tưởng giới thiệu ông và Anh Thành, trịnh trọng bổ sung chức vụ của hai người, thì ra có dụng tâm khác
Nghĩ kỹ hơn, vừa rồi khi Hạ Tưởng giới thiệu trọng điểm có khác biệt, rõ ràng là giới thiệu mang tính dẫn dắt khiến Phó Tiên Tiên cảm kích Anh Thành và ghi hận ông, Lộ Hồng Chiêm trong nháy mắt ngay cả ý nghĩ đâm vào tường cũng có. Hạ Tưởng thật độc, sao không sớm nói thân phận thật sự của Phó Tiên Tiên? Nếu ông sớm biết Phó Tiên Tiên là ai, ông cũng sẽ tiến lên phía trước, cũng sẽ mặc áo chống đạn giả dạng anh hùng, diễn một xuất anh hùng cứu mỹ nhân, lại có thể nịnh bợ Thủ tướng Phó, thật là chuyện tốt vẹn cả đôi đường
Hạ Tưởng ơi Hạ Tưởng, thật là cao thủ, cao cao thủ, Lộ Hồng Chiêm bây giờ đối với Hạ Tưởng khâm phục sát đất. Ông vốn cho rằng Hạ Tưởng là muốn thể hiện nhiệt huyết anh hùng, thì ra tính toán giỏi như vậy
Chờ đã, không đúng, Phó Tiên Phong và Hạ Tưởng là kẻ đối địch, em gái của ông Phó Tiên Tiên làm sao cùng Hạ Tưởng có quan hệ không rõ ràng? Lộ Hồng Chiêm vẻ mặt nghi ngờ nhìn Phó Tiên Tiên một cái, khi còn chưa nghĩ rõ ràng quan hệ phức tạp trong đó, di động đột nhiên vang lên, dọa ông giật mình
Vừa nhìn thấy số điện thoại gọi đến của Nga Ni Trần, ông vội vàng tránh qua một bên nghe điện thoại, bên trong truyền tới âm thanh vô cùng sốt ruột của Nga Ni Trần:
– Mặt sẹo chết chưa? Sếp Lộ, mau, khiến tay súng bắn tỉa một phát bắn chết nó. Mẹ nó, khốn khiếp, sao nó không đi chết, cứ đến gây sự? Tức chết tôi rồi. Người nó bắt cóc là Phó Tiên Tiên, là cháu gái của Thủ tướng Phó!
Lộ Hồng Chiêm gần như ngay cả điện thoại cũng cầm không vững:
– Chưa, chưa bắn chết mặt sẹo
– Hả, mặt sẹo đã giết Phó Tiên Tiên sao?
Nga Ni Trần thiếu chút sợ đến nhảy dựng, mặt sẹo tuy rằng không là thủ hạ của gã, nhưng cũng gián tiếp của quan hệ với gã, thật sự giết chết Phó Tiên Tiên, Phó gia tuyệt đối sẽ trút giận với gã
– Mặt sẹo bị Chủ tịch thành phố Hạ đá ngất xỉu rồi, Chủ tịch thành phố Hạ đã cứu được Phó Tiên Tiên…
Bởi vì có Hạ Tưởng ở bên cạnh, Lộ Hồng Chiêm không tiện nói nhiều, chỉ đơn giản nói một chút rồi cúp máy
Nga Ni Trần là ở văn phòng gọi điện thoại cho Lộ Hồng Chiêm, điện thoại vừa gọi xong, vẻ mặt gã trắng bệt ngồi xuống ghế, hồi lâu cũng không động, Hoa Nhài Vàng, Hoa Nhài Bạc ở một bên không chớp mắt nhìn gã, biết cha của họ lại gặp phải vấn đề khó rồi
Lại qua một hồi, Nga Ni Trần đột nhiên phát tác, lập tức bưng điện thoại lên đập nát, sau đó lại một chân đá lật bàn làm việc, thở hổn hển nói:
– Được, được, hay cho một Hạ Tưởng, tôi, tôi thật sự phục cậu rồi, thủ đoạn quá…quá cao, người quá lợi hại. Coi như cậu độc!
Hoa Nhài Vàng, Hoa Nhài Bạc nhìn nhau, vẻ mặt kinh ngạc. Họ kinh ngạc không phải Nga Ni Trần đập nát điện thoại, mà là từ sau khi họ mười mấy tuổi, Nga Ni Trần phát tài đến nay, nói chuyện cũng không còn cà lăm nữa, hôm nay là phá lệ lần đầu tiên lại nói chuyện cà lăm, nói rõ một vấn đề, cha kinh hoảng rồi
Chỉ có khi đang kinh hoảng hơn nữa lòng tin dao động, Nga Ni Trần mới nói chuyện cà lăm!
Nga Ni Trần kinh hoảng Hạ Tưởng không biết, hắn chỉ biết Lộ Hồng Chiêm kinh hoảng, bởi vì Phó Tiên Tiên dần dần khôi phục bình tĩnh, hiểu rõ ngụ ý vừa rồi của Hạ Tưởng, liền rất phối hợp nói một câu
– Cảm ơn sếp Anh dũng cảm không sợ an nguy mà cứu tôi, tôi sẽ nói với bác về tai nạn ở thành phố Lang
Cho dù nói ra Phó Tiên Tiên xưa nay không hứng thú với chính trị, nhưng cô sinh trưởng trong gia tộc chính trị, thật sự muốn lấy ra khí thế, cũng vô cùng có khí chất, khi nói chuyện cố ý không nhìn Lộ Hồng Chiêm một cái
Lộ Hồng Chiêm toát mồ hôi lạnh
Hối hận không kịp, lòng đau như cắt, bây giờ ông đã nói không rõ bản thân rốt cuộc là tâm trạng thế nào, chỉ cảm thấy đầu óc trướng to choáng váng… Nếu như sớm hạ quyết tâm một súng bắn chết mặt sẹo, cũng dễ dàng thể hiện một chút ông chỉ huy chính xác thì tốt biết bao! Bây giờ mặt sẹo rơi vào tay Anh Thành, nói không chừng có thể bị Hạ Tưởng mượn đề tài phát huy, dùng để vu oan hãm hại Nga Ni Trần, từ đó ly gián Phó gia đối với Nga Ni Trần có ác cảm, còn ông có khả năng phải gánh chịu phẫn nộ từ Phó gia, còn có chuẩn bị ở sau của Hạ Tưởng
Thất sách, rất thất sách, thật là lòng tham hại chết người, chủ nghĩa kinh nghiệm không lấy được
Làm thế nào thu dọn tàn cục, làm thế nào thẩm tra mặt sẹo, làm thế nào trấn an quần chúng, làm thế nào phong tỏa tin tức, đều là vấn đề của Lộ Hồng Chiêm, Hạ Tưởng không cần phải bận tâm nữa. Hắn đích thân hộ tống Phó Tiên Tiên đến bệnh viện kiểm tra một chút, đơn giản chăm sóc một chút, quả thật không có chuyện gì, lại dẫn cô trở về nhà, khiến cô trước tiên ở nhà nghỉ ngơi thật tốt. Phó Tiên Tiên kéo Hạ Tưởng lại không muốn cho hắn đi, bộ dáng đáng thương, Hạ Tưởng bất đắc dĩ, đành phải dụ dỗ cho cô ngủ, mới lén lén đi ra ngoài
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |