Hơn nữa, xem ra Hạ Tưởng là đã có chuẩn bị rồi mới tới, hắn đã chiếm được sự ủng hộ của Trương Anh Tịch và Lưu Nhất Lâm, hơn nữa chắc chắn Sở Công an tỉnh cũng ủng hộ việc đề danh của Lịch Phi. Vì thế y không cần phải mạo hiểm làm gì, như vậy vừa phiêu lưu đắc tội với Hạ Tưởng, mà việc đề danh Nhạc Quan lại chưa chắc có thể có được sự tán thành của Sở Công an tỉnh, thôi vậy, bỏ cuộc vậy.
Cổ Hướng Quốc cũng cảm thấy rất kinh hãi, bước đi của Hạ Tưởng rất thận trọng, không đi bước nào sai cả, hơn nữa phòng ngự lại rất chu đáo, không lộ chút sơ hở nào. Trong lòng y cực kỳ kinh hãi, lần đầu tiên cảm thấy lạnh giá ở trong trái tim của mình.
Khi nhìn tới Hạ Tưởng, ánh mắt của Cổ Hướng Quốc trở nên âm trầm, tâm tư chùng lại, trong đầu một mảnh hỗn loạn.
Hội nghị công việc Bí thư đã đạt thành nhận thức chung là đề danh Lịch Phi vào vị trí Phó Cục trưởng Cục Công an thành phố và báo cáo lên Sở Công an tỉnh, còn những việc liên quan đến vụ án Long Khổng thì Lữ Nhất Khả sẽ cùng Viện Kiểm sát tiếp tục điều tra thêm và xử lý.
Tiếp theo, Cổ Hướng Quốc là người đầu tiên đi ra khỏi phòng họp, lúc đi tới cửa văn phòng của mình mà lại không đi vào, sau đó đợi Hạ Tưởng đi đến rồi nói:
– Hạ Tưởng, đến văn phòng của tôi nói chuyện một chút.
Hạ Tưởng cho rằng việc Cổ Hướng Quốc tìm mình là để hội đàm về vấn đề Lộ Hồng Chiêm và Long Khổng, không ngờ đầu tiên thì y chỉ nói mấy chuyện tào lao, sau đó lại chuyển đề tài sang dự án khu Đại học, ẩn ý là để Hạ Tưởng coi trọng việc đầu tư dự án khu Đại Học và tốt nhất là có thể kéo được nhà đầu tư trước khi Tết đến để trong dịp mùa xuân năm sau sẽ khởi công xây dựng.
Hạ Tưởng ứng phó mấy câu, cũng không nói là chắc chắn mà cũng không nói là không thể, trong lòng hắn hiểu rõ hành động này của Cổ Hướng Quốc là muốn để khu Đại Học này phân tán bớt tinh lực của hắn. Tuy rằng trên thực tế thì hắn đã quy hoạch tốt các bước thực hiện của dự án khu Đại học này rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể lên chương trình hành động, hơn nữa thì Tôn Hiện Vĩ, Chu Hổ và Lý Hồng Giang sẽ rất nhanh tiến đến thành phố Lang để tiến hành hiệp thương các công việc đầu tư cụ thể. Nhưng Hạ Tưởng cũng không muốn để lộ ra điều này với Cổ Hướng Quốc, mục đích là để tránh những phức tạp có thể xảy ra.
Chủ yếu là phải phòng ngừa Nga Ni Trần đứng ở giữa gây khó dễ. Hiện tại thì Trần Đại Đầu đã bị bắt, Nga Ni Trần chắc chắn đang phát điên lên, nếu chẳng may y lại tiếp tục lén lút hạ độc thủ, tuy rằng đám người Tôn Hiện Vĩ cũng đã trải qua nhiều sóng to gió lớn, nhưng rồng có mạnh đến mấy thì cũng khó đè được rắn địa phương, đi vào thành phố Lang thì tốt nhất là nên lấy thái độ khiêm tốn thỏa đáng để làm việc.
Miệng của Hạ Tưởng khá kín, trên cơ bản thì chẳng để lộ ra nguồn tin tức có ích nào. Nhìn bóng dáng Hạ Tưởng rời đi, tâm tư Cổ Hướng Quốc một mảng hỗn độn, cực kỳ đau đầu, đúng thật là y không biết các công tác kế tiếp nên khai triển như thế nào nữa.
Trầm tư một hồi rồi y bấm số điện thoại gọi điện về Bắc Kinh.
– Phó thị trưởng Ma, tôi muốn báo cáo với ngài về một số tiến triển mới nhất…
Sau khi Cổ Hướng Quốc thuật lại toàn bộ sự việc thì giọng nói Ma Dương Thiên lập tức tăng cao âm lượng:
– Nhìn thấy chưa, trước kia nghe tôi thì đã không có chuyện như vậy xảy ra? Hạ Tưởng chính là một cái đinh nhọn, không thể lưu lại được. Được rồi, những chuyện kết nối với bên trên thì tôi sẽ đi làm, tôi sẽ tiếp tục cử người đi tới thành phố Lang để hành động, ông chỉ cần để ý đến việc giải quyết các hậu quả là được rồi. Hướng Quốc, gần đây ông rất bị động, điều này khiến tôi rất thất vọng, hơn nữa, so với tôi thì còn có người thất vọng hơn nữa.
Cổ Hướng Quốc buông điện thoại xuống, ngơ ngác đứng một hồi lâu, vẻ mặt xám trắng, một câu cũng không nói nên lời.
Ngày hôm sau, Thành ủy thành phố Lang báo cáo lên Tỉnh ủy, Ủy ban Kỷ luật tỉnh về tiến triển của vụ án Long Khổng, đồng thời đề danh Lịch Phi trở thành ứng cử viên vị trí Phó Cục trưởng Cục Công an thành phố. Ngay buổi chiều cùng ngày liền có được trả lời của Sở Công an tỉnh tỏ vẻ đồng ý với việc đề danh của Thành ủy thành phố Lang. Bởi vậy, việc Lịch Phi đảm nhiệm vị trí Phó Cục trưởng Cục Công an thành phố trở thành một kết cục đã định.
Cùng lúc đó, cũng truyền ra tin đồn về một số tin tức có liên quan đến Lộ Hồng Chiêm, ví dụ như Lộ Hồng Chiêm bị Giám đốc Sở Mã mắng cho trào cả máu, bị Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy điểm danh phê bình, cũng bị Trưởng ban Thư ký Tỉnh ủy Vương Bằng Phi gọi đến nói chuyện khiển trách một hồi… Tóm lại, Lộ Hồng Chiêm ở tại thành phố Yến mặt xám mày tro, đến nơi nào cũng bị phê bình đả kích, trên lưng gánh một tiếng xấu thật trầm trọng, hơn nữa, xem ra là tạm thời vẫn còn chưa tiêu trừ được các ảnh hưởng.
Cuối cùng Lộ Hồng Chiêm sẽ nhận xử phạt gì thì hiện tại Thành ủy thành phố Lang và tất cả mọi người cũng không có lòng để ý đến, bởi vì vào đêm hôm đó thì thành phố Lang lại xảy ra một sự kiện cực kỳ kinh người.
Sau khi Trần Đại Đầu bị bắt, bởi vì y đang bị hôn mê nên được đưa thẳng về bệnh viện, cũng vừa khéo bởi vì y lại được đưa về bệnh viện Cục Công an thành phố, mà phòng ngay sát vách với y lại là Tứ Tiểu Long. Sau khi Tứ Tiểu Long bị nhóm người Tiêu Ngũ đánh cho bị thương nặng thì vẫn luôn phải trị liệu tại bệnh viện này, cho đến bây giờ vẫn còn chưa xuất viện.
Trong khi nằm viện thì Tứ Tiểu Long vẫn luôn được cảnh sát canh giữ. Sau khi tin tức việc Mặt sẹo gặp chuyện không may truyền đến bệnh viện này thì đã khiến cả bệnh viện lâm vào cảnh bối rối. Khi Trần Đại Đầu được đưa vào bệnh viện, cảnh sát trông coi nhất thời sơ sẩy, không ngờ để Tứ Tiểu Long hai người trong đó thừa dịp rối loạn bắt cóc một cảnh sát, men theo màn đêm, chút nữa thì đã trốn thoát thành công.
Tuy rằng việc này cũng không bài trừ khả năng có bàn tay Nga Ni Trần thừa cơ loạn lạc âm thầm gây rối, làm cho cả hiện trường trở nên cực kỳ hỗn loạn, thiếu chút nữa lại tái diễn cảnh tai nạn chết người, sự việc ầm ĩ mất mấy giờ mới bình ổn lại được. Tuy rằng vào lúc cuối cũng đã khống chế thành công được hai gã này, tuy nhiên kết quả là một cảnh sát bị thương nặng và hai người khác bị thương nhẹ.
Vốn lúc này là đã tan tầm, sau khi nhận được điện thoại thì Ngả Thành Văn rất tức giận, lập tức cùng Hạ Tưởng đi thẳng tới bệnh viện để giải quyết hiện trường, đưa ra các chỉ thị trọng yếu. Hạ Tưởng cũng cực kỳ khiếp sợ, sự thất vọng đối với Công an thành phố Lang thì đúng là cùng cực. Sau khi cùng thảo luận với Ngả Thành Văn, cả hai người quyết định Biểu Lý tạm thời nắm giữ vị trí quyền Cục trưởng, một lần nữa khai triển một cách nghiêm túc công tác chỉnh đốn tác phong hoạt động của Cục Công an trong toàn thành phố, tăng mạnh kỷ luật, tăng mạnh công tác huấn luyện trong cảnh sát, sa thải một số cảnh sát không hợp cách. Bởi vì đội ngũ cảnh sát thành phố Lang so với tình thế trị an xã hội thì còn ác liệt hơn, vì thế phải khai triển mạnh mẽ công tác chỉnh đốn ngay từ bên trong.
Ngả Thành Văn đưa ra quyết định, Hạ Tưởng tỏ thái độ ủng hộ, mượn cơ hội này tạo nên đợt sóng lớn mới trong việc chỉnh đốn đội ngũ cảnh sát thành phố Lang, sắp xếp và đào thải bớt những lực lượng trung tâm của Lộ Hồng Chiêm.
Ngày hôm sau, việc này đã được đệ trình lên hội nghị thường vụ để thảo luận. Tuy rằng Cổ Hướng Quốc gióng trống khua chiêng phản đối việc chỉnh đốn lại đội ngũ cảnh sát, bảo là việc này sẽ tạo ra bất lợi đối với sự ổn định xã hội của thành phố Lang. Nhưng sự thật thắng mọi sự hùng biện, quả thật trong thời gian gần đây Cục Công an thành phố đã tồn tại rất nhiều vấn đề, từ cấp trên đến nhân viên cấp dưới, một loạt vấn đề phát sinh rõ ràng trước mắt làm cho ai nấy không thể không hoài nghi rằng có phải hệ thống công an thành phố Lang đã mục nát đến tận rễ. Cuối cùng, bất kể việc Cổ Hướng Quốc bảo lưu ý kiến nhưng hội nghị thường vụ vẫn cưỡng ép để thông qua quyết định.
Dù sao có nhân vật số một ủng hộ mạnh mẽ, lại có Hạ Tưởng ra sức ủng hộ nên Cổ Hướng Quốc như một cây không thể chống vững được cả tòa nhà.
Buổi chiều, cùng đi với Phó Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, Trần Trí Thiệp chính chức nhậm chức, đảm nhiệm vị trí ủy viên thường vụ Thành ủy thành phố Lang, Phó Thị trưởng. Theo lệ, sau khi làm các nghi thức tiếp đón thì sẽ mở đại hội mời toàn thể cán bộ dự họp, trịnh trọng tuyên bố quyết định bổ nhiệm của Tỉnh ủy. Sau khi hoàn thành trình tự này, theo thường lệ sẽ tổ chức một cuộc liên hoan. Thường thì cuộc liên hoan này được cử hành long trọng tại khách sạn Caesar.
Tướng mạo của Trần Trí Thiệp trông cũng bình thường, ngoại hình hơi cứng nhắc, nói năng hơi thận trọng, trong buổi chào đón của Thành ủy thì y lên tiếng cũng rất khiêm tốn, cơ bản là phù hợp với sự trầm ổn và tính cách hàm súc của y. Ở bữa tiệc chiêu đãi, y ngồi ở phía dưới Hạ Tưởng, nhưng thật ra cũng không ít lần cúi đầu chạm trán nói chuyện với Hạ Tưởng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |