Hôm nay mang theo hai cô con gái tới đây, đầu tiên là chiếu theo lệ thường, khi một ủy viên thường vụ mới đến thành phố Lang đảm nhiệm chức vụ thì đều được cử hành tại khách sạn Caesar và y đều lộ mặt ra, biểu hiện một chiêu bài hành động của thế lực ngầm lớn nhất thành phố Lang, đồng thời cũng là để trông thấy mặt vị ủy viên thường vụ mới và có những bước giao tiếp đầu tiên.
Đương nhiên, việc xuất hiện hôm nay lại càng có thêm một tầng hàm nghĩa, cùng Hạ Tưởng công khai gặp mặt nhau, tự ôn chuyện và so chiêu với nhau.
Nga Ni Trần nhiệt tình bắt tay chào hỏi với mọi người, thái độ rất lên mặt, giống như là một lãnh đạo đang thị sát vậy. Nếu người không biết thì còn tưởng rằng y là lãnh đạo lớn nhất của thành phố Lang. Trên mặt của Ngả Thành Văn lộ vẻ cười nhạt, cũng không thèm để ý đến thái độ của Nga Ni Trần, ánh mắt thỉnh thoảng lại dừng ở trên người của Hoa Nhài Vàng, Bạc.
Thật đáng khen cho lực hấp dẫn của mỹ nữ đúng thật là rất lớn, khiến cho người rất so đo lễ tiết trong quan trường như Bí thư Thành ủy cũng phải lấy việc chiêm ngưỡng người đẹp làm việc chính.
Biểu hiện của Cổ Hướng Quốc thì xem ra cũng bình thường, cùng Nga Ni Trần bắt tay, gật đầu, cũng không nói thêm với nhau cái gì. Trương Anh Tịch cũng chỉ nhẹ nhàng nắm tay Nga Ni Trần, gật gật đầu, ánh mắt cũng không nhịn nổi mà phải quét mấy lần trên gương mặt của Hoa Nhài Vàng, Bạc.
Có thể nói, các ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây đều không kìm nổi ánh mắt nhiệt tình như điện, nếu quả thật có thể phóng điện thì chắc chắn Hoa Nhài Vàng, Bạc sẽ bị điện giật cháy đến bốc khói.
Nga Ni Trần đi tới trước mặt Hạ Tưởng, đầu tiên dừng lại với bộ dạng vững chãi như núi Thái Sơn, quan sát Hạ Tưởng vài lần rồi mới xúc động nói:
– Phó thị trưởng Hạ, lúc trước ngài đến thành phố Lang tôi đã đưa phòng Vip nhất cho ngài, lúc ấy tôi còn tự hỏi không biết hành động của mình có thỏa đáng hay không? Hiện tại tôi mới biết rằng quyết định lúc ấy của mình quả thật vô cùng anh minh và sáng suốt. Phó thị trưởng Hạ mới đến thành phố Lang không đến hai tháng, chẳng những đã đứng được vững vàng bước chân mà còn mở ra được thế cục, làm ra được không ít sự kiện lớn long trời lở đất. Tôi ở thành phố Lang này đã nhiều năm, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một Phó thị trưởng nhanh nhẹn, dứt khoát, thủ đoạn mạnh mẽ, quyết đoán, là nhân vật cứng rắn đến như vậy. Tôi dám nói, không bao lâu nữa nhất định Phó thị trưởng Hạ có thể hô mưa gọi gió ở thành phố Lang này.
Ở mặt ngoài thì có vẻ như Nga Ni Trần đang nịnh hót Hạ Tưởng một trận, nhưng trên thực tế thì trước mặt công chúng đang châm ngòi ly gián, trực tiếp tuyên cáo tới các ủy viên thường vụ đang ngồi ở đây rằng phải cẩn thận, sau khi Hạ Tưởng phát triển an toàn rồi thì dục vọng quyền lực của Hạ Tưởng sẽ bành trướng, sẽ đến lúc Hạ Tưởng muốn ở thành phố Lang này nói một thì không ai dám nói hai.
Bên trong mấy ủy viên thường vụ ở đây thì có mấy người thay đổi sắc mặt, cũng không biết là bị khiếp sợ bởi hậu quả giống như lời Nga Ni Trần nói hay là đang cố ý phối hợp diễn trò cùng với Nga Ni Trần.
Vẻ mặt của Ngả Thành Văn và Cổ Hướng Quốc thì giống nhau, ngoảnh mặt làm ngơ, về cơ bản là thờ ơ. Đều là các nhân vật kỳ cựu trong quan trường, hai người lại có thể bởi một câu của Nga Ni Trần mà tức giận? Đương nhiên, Cổ Hướng Quốc thì còn có tâm tư khác, còn Ngả Thành Văn thì hiểu rõ ở trong lòng, đúng là nói đùa, mọi người ở đây thì ai chẳng biết lòng dạ của nhau, luận về Hạ Tưởng mà người oán giận chất chứa sâu nhất thì Nga Ni Trần xếp ở vị trí thứ nhất.
Tuy nhiên, ánh mắt của mọi người đều nhìn vào trên người Hạ Tưởng, đều muốn nhìn xem thử Hạ Tưởng ứng đối và phản kích thế nào.
Hạ Tưởng giơ tay cùng bắt với Nga Ni Trần, vẻ mặt như cười như không:
– Chủ tịch Trần, đã lâu không gặp, tinh thần ngài không tệ lắm, thật đáng mừng.
Hạ Tưởng cơ bản là không tiếp lời nói của Nga Ni Trần mà dời đi sang chủ đề khác.
– Hoa Nhài Vàng, Bạc gần đây hơi gầy yếu một chút, có phải là ăn uống không tốt không? Là phụ nữ thì không cần nghĩ tới việc để giữ dáng người thon thả mà ăn uống kiêng khem quá, dục tốc bất đạt. Mỗi lần nhìn thấy Hoa Nhài Vàng, Bạc thì tôi đều vô cùng buồn bực, về sau Chủ tịch Trần ít mang các cô ấy đi ra được không? Điều này khiến tôi hối hận vì kết hôn quá sớm. Tôi năm nay 30 tuổi, so với các cô ấy thì cũng không lớn hơn bao nhiêu, có đúng không ạ?
– Ha ha….
– Ha hả…
Lời nói của Hạ Tưởng khiến một trận cười vang nổ ra, có ý tốt cũng có ác ý, cũng có người hiểu ý ngầm. Sắc mặt của Nga Ni Trần có điểm nhục nhã:
– Phó thị trưởng Hạ, nói thật là tôi cũng muốn có một con rể ưu tú giống như ngài vậy. Đáng tiếc là cho dù Phó thị trưởng không kết hôn sớm như vậy thì cũng chưa chắc đã săn được trái tim của con gái tôi.
Ngụ ý là Hoa Nhài Vàng, Bạc chưa chắc để ý đến Hạ Tưởng.
Tất cả mọi người đều biết hôm nay Nga Ni Trần lộ diện, chắc chắn là người tốt thì không phải rồi, không ngờ y xuất kích chủ động như vậy mà lại bị Hạ Tưởng đẩy nhẹ một cái rơi xuống trên người hai cô con gái bảo bối của mình, điều này khiến y không kìm nổi lửa giận.
Hoa Nhài Vàng, Bạc là hai hòn ngọc quý trên tay y, không để cho bất cứ kẻ nào có ý định không tốt với hai cô con gái của y được.
Hạ Tưởng cười ha hả:
– Vừa rồi Chủ tịch Trần khen tôi lên tận trời, nếu tốt như vậy thì các cô con gái của ngài cũng sẽ bị ảnh hưởng từ ngài, ánh mắt đối với tôi sẽ khác, nói không chừng là sẽ thực sự coi trọng tôi.
Nga Ni Trần thiếu chút nữa bị Hạ Tưởng làm cho nghẹn không nói ra lời, y vừa mới vẽ mặt cho Hạ Tưởng, thế mà qua lời Hạ Tưởng lại thành lời khen tặng để đáp lại trên người của hai cô con gái y. Điều này khiến một người cơ trí như y cũng phải bất đắc dĩ.
– Ha ha, cũng tốt, cũng tốt, không lấy được con gái của tôi thì thôi vậy. Hôm nay là buổi tiệc đón chào Phó thị trưởng Trần, tôi là chủ nhà cũng phải tới chúc Phó thị trưởng Trần một ly đã.
Nga Ni Trần và Trần Trí Thiệp chạm cốc với nhau, y nói:
– Phó thị trưởng Trần, năm trăm năm trước thì chúng ta là người một nhà, mà người một nhà thì không nói hai lời, nếu ngài uống hết ly rượu này thì bữa tiệc hôm nay, toàn bộ miễn phí.
Hành động này của Nga Ni Trần là một công hai việc, một là nâng cao Trần Trí Thiệp lên, hai là biểu hiện sự hào sảng và bày ra thiện ý của y. Bất kể Trần Trí Thiệp là người của ai thì y đều phải thể hiện thiện ý trước, có thể dụ dỗ thì tuyệt đối y không chèn ép.
Trần Trí Thiệp cũng nể tình, không nói hai lời, uống một hơi cạn chén.
– Nếu Chủ tịch Trần đã lên tiếng thì cho dù ra sao cũng phải uống, có phải không ạ?
Nga Ni Trần thấy thế trong lòng vui mừng:
– Phó thị trưởng Trần về sau sẽ ở thành phố Lang một thời gian dài, lúc đó sẽ biết con người của Trần A tôi, tôi là người nhiệt tình vì lợi ích chung, vì bạn bè mà không tiếc cả mạng sống, là một người bạn đáng giá tin cậy.
Trần Trí Thiệp cũng cười mà trả lời:
– Vâng, vâng, tôi đã sớm nghe Phó thị trưởng Hạ nói qua các sự tích của Chủ tịch Trần, càng biết Chủ tịch Trần có hai cô gái bảo bối, cực kỳ trẻ trung, xinh đẹp. Vốn tôi còn không quá tin tưởng, nhưng hôm nay vừa thấy đúng thật là sắc nước hương trời. Nói cho đúng ra, trong phạm vi tầm mắt của tôi thì cũng chỉ có nhân tài ưu tú như Phó thị trưởng Hạ thì mới xứng đôi với hai hạt minh châu này.
Một câu nói ra làm Nga Ni Trần biến sắc, Trần Trí Thiệp nể tình là do mặt mũi của y, nhưng cũng ngay lập tức đã đem cầu đá trở về, ý tứ là lập trường của ông ta và Hạ Tưởng hoàn toàn nhất trí với nhau.
Hoa Nhài Bạc hừ lạnh một tiếng:
– Đàn ông ưu tú trong thiên hạ hình như rất hiếm thì phải.
Hoa Nhài Vàng lại cười hì hì rồi nói:
– Phó thị trưởng Hạ quả thật ưu tú, tuy nhiên anh ta đã kết hôn. Nếu anh ta chưa kết hôn thì đúng thật tôi cũng nguyện ý cho anh ta một cơ hội.
Hạ Tưởng xem ra rất phối hợp mà xoay người lại:
– Cảm ơn cô đã coi trọng, rất vinh hạnh cho tôi.
Hoa Nhài Vàng lại càng vui vẻ:
– Tuy nhiên, nói thật ra, Phó thị trưởng Hạ, tôi nghe nói vợ của ngài cũng là một mỹ nữ. Ở trong mắt của ngài thì tôi và cô ấy so sánh với nhau thì ai hấp dẫn hơn?
Vấn đề này rất sắc bén, Hoa Nhài Vàng nhìn như khờ dại nhưng kỳ thật lời nói cũng cất dấu những điều sâu sắc.
Hạ Tưởng gần như không chần chừ liền đưa ra đáp án:
– Cô hấp dẫn hơn nhiều.
Hoa Nhài Vàng mừng rỡ:
– Có thật tâm không vậy? Có lừa người khác không đấy?
Hạ Tưởng cười ha hả:
– Đương nhiên không lừa gạt cô, không tin cô hỏi mọi người xem, xem thử cô so với bà xã của mọi người thì ai xinh đẹp hơn? Bởi vì trong mắt của đàn ông thì không có người phụ nữ nào là người vĩnh viễn xinh đẹp nhất cả.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |