Ngụy Hồng Thanh thấy Dương Bối vẻ mặt đau khổ, liền khuyên cô:
– Đừng nghĩ nhiều nữa, cũng đừng đau lòng, sự tình đã qua rồi, hơn nữa cũng không oán Hạ Tưởng, ai khiến cô năm đó không có mắt nhìn? Cho dù là tôi cũng không bênh vực cô
– Cô đừng nói nữa…
Dương Bối nghẹn ngào nói không ra lời
– Tôi cam chịu số phận
– Tôi cũng cam chịu số phận
Ngụy Hồng Thanh cũng khóc,
– Bối Bối, cô nói Sato có thể có một ngày lương tâm trổi dậy hay không, đến đây nhận lại tôi và con?
Dương Bối lắc lắc đầu:
– Hắn là cầm thú, sao cô còn mơ tưởng tới hắn? Tôi khuyên cô hay là tìm Hạ Tưởng, khiến anh ấy trút giận cho cô, trừng trị Sato cho tốt
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-8-full/
Hạ Tưởng và Dương Uy đều tự về nhà, hắn vừa vào cửa liền phát hiện không đúng, trực giác nói cho hắn biết, trong nhà có người
Hạ Tưởng đầu tiên là cảnh giác mà đứng lại một chút, lập tức trong mũi truyền đến mùi thơm thoang thoảng quen thuộc, lại nhìn thấy trên sàn nhà thu dọn sạch sẽ, cùng với sô pha thu xếp rất chỉnh tề, trong lòng lập tức thoải mái ra, không cần nói, là Vệ Tân
Vệ Tân vẫn nghe theo sắp xếp của hắn nằm viện quan sát, vốn ngày mai mới nên xuất viện, lại chạy ra trước 1 ngày, còn không chào hỏi, chủ động chạy tới dọn dẹp nhà, còn nấu cơm – trong nhà bếp truyền ra âm thanh xào rau – khiến hắn tâm tư chuyển động, có một loại cảm thán lập lại kiếp trước kiếp này
Hạ Tưởng liền miễn cưỡng ngồi vào sô pha, không suy nghĩ không nói lời nào, chỉ lẳng lặng mà thưởng thức sự ấm áp của giờ này khắc này.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn đột nhiên bị thanh âm Vệ Tân làm bừng tỉnh
– Này, vào cửa cũng không biết đổi giày, em vừa mới lau sạch nhà, anh cũng thật là, bao nhiêu tuổi rồi, còn như trẻ con.
Vệ Tân vừa oán trách vừa yêu thương, đi tới trước mặt Hạ Tưởng, thay hắn cởi giày, lại lấy khăn mặt nóng giúp hắn lau mặt, còn giúp hắn phủi bụi trên người, thật sự là yêu mến từng li từng tí
Bất luận một phụ nữ nào cũng không quan tâm bằng Vệ Tân, Hạ Tưởng lại cảm nhận được tình yêu của Vệ Tân, vẫn rất cảm thán
Khi ăn cơm, Hạ Tưởng thấy Vệ Tân sau khi làm việc một phen hai gò má đỏ hồng, trải qua một khoảng thời gian nghỉ dưỡng, cô không chỉ hoàn toàn hồi phục, còn mơn mởn đầy đặn hơn, liền cảm thấy yêu thích, nói một câu:
– Buổi tối đừng đi, ở lại đây
Vệ Tân bỗng chốc thẹn thùng, cúi đầu không dám nhìn Hạ Tưởng, cổ trắng đỏ bừng, dùng sức lùa cơm vào miệng, thanh âm nhỏ như con muỗi “ừ” một tiếng. Hạ Tưởng liền cười:
– Ăn ít chút, đừng cố chống đỡ
Vệ Tân càng xấu hổ, lập tức đặt cái chén lên bàn:
– Ngay cả cơm cũng không cho ăn no, em, em, em không ở lại đâu
Hạ Tưởng không kìm nổi cười, nói cái gì vậy, dường như điều kiện tiên quyết mà cô ở lại là phải ăn no vậy
Sau khi ăn xong, Vệ Tân không yên lòng mà thu dọn chén đũa, ánh mắt ngẫu nhiên tiếp xúc với Hạ Tưởng, liền lập tức mặt đỏ tai hồng mà trốn tránh, thẹn thùng vô cùng. Hạ Tưởng liền cố ý nhìn cô chằm chằm, to gan mà làm càn nhìn ngực cô, nhìn eo cô, nhìn mông cô, dù sao bộ phận nhạy cảm của phụ nữ, khiến Vệ Tân cả người phát sốt, xấu hổ mà ức
Chờ đến khi nghỉ ngơi, Hạ Tưởng lại chỉ nhẹ nhàng bế Vệ Tân một cái, đẩy cô vào một căn phòng khác, nhẹ giọng nói một câu:
– Ngủ ngon
Sau đó liền về tới phòng mình, khiến cho Vệ Tân lại ngơ ngẩn tại chỗ, sau một lúc lâu không biết làm gì
Cô đứng trong bóng đêm cũng không biết bao lâu, đột nhiên vui vẻ mà mỉm cười, liền đi tới trước cửa phòng của Hạ Tưởng, nhẹ nhàng gõ hai cái:
– Này, em đi tắm trước, có thể phải tắm một lúc lâu, anh đừng nghĩ ngợi lung tung, ngủ cho ngon
Vệ Tân thật sự đi tắm, cũng thật sự tắm rất lâu, chờ sau khi cô quấn khăn tắm đi ra, rón ra rón rén mà đi đến trước cửa phòng của Hạ Tưởng, nhẹ nhàng nghe trong chốc lát, Hạ Tưởng ở bên trong ngủ rất ngon, là đang ngủ, không có giả bộ, cô không khỏi hơi có chút thất vọng, vì sao hắn lại đối với cô một chút ý tưởng cũng không có?
Lại suy nghĩ một cái thì hiểu Hạ Tưởng, gần đây hắn quá bận quá mệt rồi, sự hiểm ác và tàn khốc trong đấu tranh chính trị, cho dù là người làm bằng sắt cũng sẽ tâm lực lao lực quá độ, vẫn phải chăm sóc hắn nhiều hơn, khoan dung hắn nhiều hơn mới tốt.
Tâm tư bồn chồn, Vệ Tân cũng đi vào giấc ngủ
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-8-full/
Cách tết âm lịch càng ngày càng gần, các hạng công việc bộn bề, Hạ Tưởng bận tổng kết và thị sát, cũng giao cho Anh Thành và Lịch Phi tiếp tục tìm hiểu sâu hơn vấn đề của Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh, cố gắng lấy được đầy đủ chứng cớ
Anh Thành ý thức được tính nghiêm trọng vấn đề của Thường Quốc Khánh, biết chỉ dựa vào lời khai của Thường Quốc Khánh còn không đủ để lật ngã Ma Dương Thiên, liền nói ra lo lắng với Hạ Tưởng. Hạ Tưởng bảo Anh Thành không cần lo lắng, chỉ để ý chặt chẽ đến vụ án của bản thân Thường Quốc Khánh là được rồi, Thường Quốc Khánh làm mồi lửa, khẳng định có thể khiến Ma Dương Thiên chuốc họa vào thân, chẳng qua hiện tại độ lửa chưa tới
Ma Dương Thiên sụp đổ không phải chuyện dễ dàng, dù sao y là Phó thị trưởng Bắc Kinh, tác động ánh mắt các nơi, Hạ Tưởng trong lòng đều biết, trước tết nếu không có cấp trên không đưa ra chỉ thị nhanh chóng kết thúc vụ án Thường Quốc Khánh, vậy thì chứng minh sau tết có rất nhiều việc để làm. Nếu như tỉnh ủy ra ám chỉ, vụ án của Thường Quốc Khánh có thể chấm dứt, chứng minh Ma Dương Thiên có thể tránh được kiếp nạn này
Hạ Tưởng sẽ không khiến Ma Dương Thiên thực hiện được, hắn tin tưởng Nga Ni Trần sẽ tìm được chứng cứ càng có lợi, hơn nữa hắn cũng có tiến thêm một bước tính toán, chuẩn bị vì Ma Dương Thiên đập vang chuông tang.
Thường Quốc Khánh nhả ra tiền ăn hối lộ dùng để chi trả nợ lương nông dân, nông dân vui vẻ mà về nhà ăn tết, hơn nữa được Phó thị trưởng Hạ hứa hẹn, sau tết khu Đại Học sẽ khởi công trùng kiến, tất cả nông dân đều có thể có một công việc để làm, hơn nữa cam đoan đúng hạn phát lương, tuyệt không khất nợ.
Nhạn Cửu cũng vô cùng cảm ơn, đối với con người của Phó thị trưởng Hạ vô cùng kính nể.
Tin đồn về vụ án có liên quan Dư Kiến Thăng và Thường Quốc Khánh tại Thành ủy thành phố Lang cũng so với trước kia ít đi rất nhiều, bởi vì gần tới đầu năm, rất nhiều người đều bận ăn tết, đối với tâm tư hỏi thăm sự tình sẽ phai nhạt rất nhiều.
Nhưng không hỏi thăm không phải là không có lòng hiếu kỳ, trước tết an ủi và thăm viếng cán bộ lão thành đã gây ra một tin đồn không lớn không nhỏ, Phó thị trưởng Thụy Căn và Phó thị trưởng thường trực Hạ Tưởng đã cãi nhau
Kỳ thật nói là cãi nhau, chuẩn xác mà nói là Thụy Căn dùng giọng điệu vô cùng nghiêm khắc mà tiến hành phê bình giáo dục đối với Hạ Tưởng
Nguyên nhân của sự việc là Hạ Tưởng đại diện Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, đến nhà Thụy Căn thăm hỏi ông ta, Thụy Căn coi như khách khí mời Hạ Tưởng vào ngồi, còn khiến bà xã pha trà ngon nhất cho Hạ Tưởng, bắt đầu nói chuyện
Đang nói chuyện thì nói tới thế cục thành phố Lang, lúc đầu Thụy Căn còn duy trì bình tĩnh, đang nói thì đột nhiên kích động lên, vô cùng nghiêm khắc mà chỉ trích Hạ Tưởng tuổi trẻ khí thịnh, vừa tới thành phố Lang thì làm cho thành phố Lang long trời lở đất, phá hủy cục diện đoàn kết yên ổn của thành phố Lang, nếu kinh tế thành phố Lang bởi vậy trì trệ không tiến, Hạ Tưởng chính là đầu sỏ lớn nhất
Hạ Tưởng quả thật có kiềm chế, dưới sự giáp mặt chỉ trích giọng điệu không tốt của Thụy Căn, vẫn như cũ duy trì vẻ mặt cười thản nhiên, không vội không nóng nảy, vẫn nghe Thụy Căn dùng nghĩa chính ngôn từ nói hết nửa tiếng, hắn mới mở miệng:
– Phó thị trưởng Thụy, thế cục thành phố Lang không phải bởi vì tôi đến mới đánh vỡ, mà vẫn luôn bên bờ bị đánh vỡ, chẳng qua mọi người đều bịt tai trộm chuông (tự lừa dối mình, không lừa dối được người), không dám nói ra thôi. Giống như câu chuyện bộ đồ mới của vua, tôi chỉ là đứa trẻ dám nói lời thật mà thôi
Thụy Căn nói nửa ngày, thấy Hạ Tưởng một chút cũng không buồn bực, cho dù có tức giận thế nào, đối mặt với một tượng đất cũng là có lực không thể dùng, ông cũng rất là khâm phục sức kiềm chế của Hạ Tưởng, đổi lại là một người nào khác, bị một Phó thị trưởng thường trực đã lui xuống chỉ trích, không phẩy tay áo bỏ đi là tốt rồi, nói không chừng còn có thể giáp mặt đáp lễ ông không biết tốt xấu.
Thụy Căn dùng sức hít sâu, đầy thâm ý nhìn Hạ Tưởng một cái:
– Phó thị trưởng Hạ, vừa rồi lời của tôi tuy rằng khó nghe, nhưng là lời tâm huyết, cậu có thể nghe được là tốt nhất, nghe không lọt thì coi như tôi không có nói. Tuy nhiên tôi vẫn muốn nói thêm vài câu, người trẻ tuổi, khi đi đường phải một dừng hai nhìn ba thông qua, thứ nhất mới có thể không bị chướng ngại vật dưới chân làm té ngã, thứ hai sẽ không bị xe bên đường đụng phải, thứ ba mới có thể làm tốt công tác bổn phận ở thành phố Lang
Lời nói của Thụy Căn đều là đạo lý lời lẽ tầm thường, không có ý mới, Hạ Tưởng cũng là tạm thời nghe. Hắn cũng nghe ra, vừa rồi Thụy Căn dường như nổi giận, ở trước mặt hắn chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, trên thực tế, Thụy Căn người già thành tinh đang diễn trò, không phải diễn cho hắn xem, là diễn cho các thị ủy và những người khác cùng đến với hắn xem
Cho nên Hạ Tưởng cũng rất có kiên nhẫn mà nghe, không có lộ ra chút bất mãn. Cùng hắn đến thăm hỏi Thụy Căn có Lý Tài Nguyên và một đồng chí của văn phòng Thành ủy, còn có mấy người hộ tống, nói vậy cũng là dụng ý mà Thụy Căn cố ý khoa trương biểu diễn
Hạ Tưởng gật đầu tỏ vẻ khen ngợi đối với lời nói của Thụy Căn:
– Đồng chí lão thành nói về kinh nghiệm cũng có chỗ có thể tham khảo, cảm ơn Phó thị trưởng Thụy nhắc nhở.
Thụy Căn cười ha hả vài tiếng:
– Người trẻ tuổi, cơn tức lớn hơn một chút cũng bình thường, tôi có một biện pháp tốt, dù sao có tác dụng với tôi, không biết đối với Phó thị trưởng Hạ có tác dụng hay không? Trước khi gặp đại sự, trước tiên bình tĩnh một chút, nếu bình tĩnh không được thì tưới hoa, cắt lá, kiên trì nửa giờ, có thể tâm bình khí hòa. Một người chỉ có tâm bình khí hòa làm ra quyết định, mới lý trí nhất, cũng chính xác nhất.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |