Ngay từ khi tranh chấp đất của Nga Ni Trần, thì Cổ Hướng Quốc đã ra mặt, Lãnh Chất Phương hợp tác diễn một vở kịch con báo đổi thái tử, vả lại tại khi sắp đến giai đoạn thẩm vấn của Dư Kiến Thăng, Cổ Hướng Quốc cũng đã đánh tiếng trước với Lãnh Chất Phương. Yêu cầu hết sức cố gắng làm mờ nhạt đi một số tình tiết không đẹp đẽ gì ở bên trong.
Lãnh Chất Phương một miệng đồng ý.
Không ai ngờ đến, Lãnh Chất Phương đột nhiên chết mất, hơn nữa chết rất uất ức, rất bất ngờ.
Lãnh Chất Phương bị chết bởi một quả đấm của một người.
Vào lúc Lãnh Chất Phương đi chúc tết những cán bộ lão thành, khi xe dừng lại, có xảy ra xung đột với một người thanh niên vì chỗ đậu xe, vốn dĩ dựa vào tuổi tác và cấp bậc của Lãnh Chất Phương thì không đáng chấp với một cậu thanh niên, nhưng bởi vì là bãi giữ xe của cục Cán bộ lão thành, ông cảm thấy thật mất mặt, vì thế trong lúc nóng giận, trừng mắt với gã thanh niên, và thiếu chút nữa thì đã thượng cẳng chân hạ cẳng tay.
Kết quả là gã thanh niên đó lại càng nóng máu, mới mặc kệ Lãnh Chất Phương là ai, lại thêm có cô bạn gái ở bên cạnh, thế nên lửa giận lại càng dâng lên, liền xảy ra việc đụng tay đụng chân với Lãnh Chất Phương, tiến tới xô đẩy, sau đó cả hai người đều nhất thời nóng giận, liền bắt đầu anh một đấm tôi một đá, đánh nhau loạn xạ cả lên.
Lãnh Chất Phương tuổi đã gần 50, sao có thể là đối thủ của một gã thanh niên 20 tuổi? Sau mấy hồi giằng co, thì đã bị gã thanh niên đó đánh gục trên đất, thật không may mắn là đầu lại đập trúng vào cái cột sắt ở chỗ đậu xe, chết ngay tại chỗ.
Đáng thương cho Lãnh Chất Phương, đường đường là viện trưởng tòa án nhân dân Trung cấp thành phố, nghe nói có cơ hội được thăng lên làm phó việc trưởng Tòa án tối cao tỉnh, lại chết dưới tay một kẻ vô danh tiểu tốt, bình thường uy phong bát diện như y, lại vì một chỗ để xe mà chết, mà trước khi xuống suối vàng, đến tên tuổi gã thanh niên đó cũng không ai biết, thật là đáng thương.
Gã thanh niên đó tên là Võ Tòng, tên của cậu ta lại hoàn toàn trùng hợp với anh hùng đánh hổ Võ Tòng. Tuyệt đối không phải là bởi vì cậu ta tên là Võ Tòng mới một đấm có thể đánh chết Lãnh Chất Phương, trên thực tế thì sức lực của cậu ta cũng không phải ghê gớm gì, bình thường cũng không có gan đánh nhau với người khác, tự dưng hôm nay lại nổi giận trong lòng, sinh ra ác tâm, huy động thiết quyền, một đấm đánh chết Lãnh Chất Phương, cũng gây phiền toái to cho thành phố Lang.
Việc Võ Tòng đánh chết Lãnh Chất Phương không hề gì, nhiều lắm thì xử một tội ngộ sát, nhưng những sự việc sau khi mà Lãnh Chất Phương chết đi, lại dẫn đến hàng loạt những sự việc khôi hài và giật gân.
Lãnh Chất Phương vốn vẫn được biết đến với cái danh làm việc liêm khiết, ông ta cũng một mực khiêm tốn đối xử với mọi người, danh tiếng ở trong tòa án tương đối không tồi, hơn nữa rất có danh vọng, còn được bình bầu là nhân viên tiên tiến toàn tỉnh thậm chí là toàn quốc, nghe nói việc năm sau được cân nhắc lên tòa án tối cao tỉnh là sự thật rõ rành rành, đã thông qua sát hạch rồi, chỉ thiếu một bước cuối cùng nữa, lại bị người ta một đấm đánh chết, thật là thời vận không tốt.
Lãnh Chất Phương vừa chết, Võ Tòng bị bắt giữ, vẫn còn chưa kịp thẩm tra xử lý tình hình cụ thể của vụ án, thì người nhà của Lãnh Chất Phương đã đến cục cảnh sát thành phố nhận thi thể, lo việc hậu sự. Người phụ trách tiếp đón của cục thành phố chính là Anh Thành, bởi sự việc có liên quan đến việc hậu sự của viện trưởng, bắt buộc phải có sự có mặt của phó cục trưởng mới được coi là thận trọng.
Điều làm cho Anh Thành ngạc nhiên là y lại không nhận ra người đến nhận thi thể của Lãnh Chất Phương. Vợ của Lãnh Chất Phương là Ngô Khải Anh, con trai là Lãnh Cống, y đã từng gặp qua, cũng coi như là quen biết, vậy tại sao người phụ nữ và đứa trẻ đến nhận thi thể lại là hai người khác?
Người phụ nữ khoảng 40 tuổi, đứa trẻ là con gái, xưng tên là Đơn Na, là vợ hợp pháp của Lãnh Chất Phương, yêu cầu phụ trách toàn bộ việc hậu sự của Lãnh Chất Phương, tiếp nhận di sản của Lãnh Chất Phương. Anh Thành không tin lời của Đơn Na, Đơn Na hình như đã có chuẩn bị từ trước, lấy ra giấy đăng ký kết hôn và những bức ảnh thân mật mà cô ta chụp cùng Lãnh Chất Phương, lại còn có cả bức ảnh cả nhà ba người nữa, đủ loại chứng cứ cho thấy cuộc hôn nhân hợp pháp của Lãnh Chất Phương và Đơn Na, là quan hệ hôn nhân theo pháp luật, chứ không chỉ là hôn nhân trên thực tế.
Anh Thành còn chưa kịp báo cáo lên ủy ban nhân dân thành phố, thì ngay sau đó, người vợ đã được công khai của Lãnh Chất Phương là Ngô Khải Anh cũng đến để giải quyết việc hậu sự, cũng yêu cầu tiếp nhận tất cả di sản của Lãnh Chất Phương. Hai người phụ nữ vừa gặp nhau đã nhìn nhau một cách giận dữ, nếu không có Anh Thành can ngăn, thì sớm đã đánh nhau to rồi.
Nhưng … sự tình vẫn chưa kết thúc ở đây, trong khi hai người phụ nữ đều lôi giấy đăng ký kết hôn của mình ra, đều xưng mình là vợ hợp pháp duy nhất của Lãnh Chất Phương, đều có quyền thừa kế tài sản của Lãnh Chất Phương. Một việc làm cho mọi người giật mình ngã ngửa lại xảy ra, lại có một người phụ nữ xuất hiện ở cục thành phố, cũng xưng là vợ hợp pháp của Lãnh Chất Phương, cũng dẫn theo một đứa trẻ đến, lại lấy ra giấy đăng ký kết hôn.
Ba người đàn bà thành một cái chợ, tranh cãi không dứt, loạn thành một mối bòng bong, đột nhiên, một sự việc suýt nữa làm người ta phát điên lại xảy ra, lại có một người đàn bà xuất hiện tại cục thành phố, cũng lấy ra giấy đăng ký kết hôn, cũng xưng là vợ hợp pháp duy nhất của Lãnh Chất Phương, đòi chia tài sản.
Bốn người đàn bà, bốn tờ giấy đăng ký kết hôn, bốn đứa con, bốn ngôi nhà, Lãnh Chất Phương dưới suối vàng nếu có linh thiêng, có thể nào nghĩ ra một ngày nào đó sự việc bị bại lộ? Việc ông ta một mình lấy được bốn tờ giấy đăng ký kết hôn, tạm thời không nhắc đến, bốn người phụ nữ, bốn đứa con do một mình ông ta nuôi dưỡng, ông ta lấy tiền ở đâu ra mà lắm thế? Điều quan trọng còn là, chỉ sau khi sơ lược tìm hiểu sự tình, Anh Thành đã vô cùng bất ngờ. Bốn người phụ nữ không những đều có bốn tòa nhà giá trị không xoàng, mà mỗi người mỗi tháng còn lĩnh từ tay Lãnh Chất Phương một khoản phí sinh hoạt hơn mười nghìn tệ, vả lại người nào cũng có xe, cuộc sống của nhà nào cũng sung túc.
Sở dĩ phải tranh nhau tài sản thừa kế, là bởi vì theo các vị ấy tiết lộ, Lãnh Chất Phương có đến trên chục triệu bất động sản, và số tiền gửi ngân hàng cũng đến hơn chục triệu. Bọn họ tất cả đều dựa vào Lãnh Chất Phương nuôi sống, Lãnh Chất Phương chết đi, bọn họ không còn nơi chu cấp nữa, tranh nhau tài sản, cũng chính là tranh nhau sinh tồn.
Hay cho một vị quan liêm khiết như Lãnh Chất Phương, Anh Thành nhanh chóng đem sự việc báo lên Lộ Hồng Chiêm, sự việc trọng đại, Lộ Hồng Chiêm cho dù hiểu rất rõ quan hệ mật thiết giữa Lãnh Chất Phương và Cổ Hướng Quốc, ông cũng không dám giấu diếm bất cứ một điều gì, lập tức trình báo sự việc lên Thành Ủy.
Thành ủy từ trên xuống dưới, tất cả đều hết sức kinh ngạc.
Ngả Thành Văn ngay lúc này triệu tập cuộc họp thường vụ khẩn cấp, thông qua thảo luận, hội nghị thường vụ đều thông qua quyết định, yêu cầu nghiêm khắc khống chế lan truyền sự việc của Lãnh Chất Phương, khống chế sự việc trong phạm vi thành phố Lang, các đơn vị truyền thông ở thành phố Lang cũng không được phép đưa tin bất kỳ một tin tức nào làm ảnh hưởng đến hình tượng của thành phố.
Hạ Tưởng quan sát đến vẻ mặt cực kỳ phức tạp của Cổ Hướng Quốc, hầu như không phát biểu một lời nào trong cuộc họp thường vụ, nét mặt u ám trông giống như là sắp giỏ nước ra vậy. Lẽ nào giữa Cổ Hướng Quốc và việc tham ô nhận hối lộ của Lãnh Chất Phương, có gì liên quan đến nhau?
Hạ Tưởng đoán đúng rồi, năm nay, Cổ Hướng Quốc phải sống trong lo lắng sợ sệt, bởi vì sau khi sự việc của Lãnh Chất Phương bị bại lộ hồi cuối năm, làm cho ông cũng bắt lửa lên người, trở thành mồi lửa xung đột lớn nhất giữa ông và Hạ Tưởng.
Hội nghị thường vụ vừa họp xong, thì thành phố Lang cũng chính thức nghỉ tết, có điều, cái tết năm nay, rất nhiều người trong thành ủy thành phố Lang đều cảm thấy rất cô vị, bởi có quá nhiều hiểm họa được chôn giấu trước tết, ai mà biết được, đợi đến năm sau, sẽ xuất hiện biến chuyển to lớn đến thế nào.
Vừa nghỉ lễ, Hạ Tưởng liền muốn cùng với Tiêu Ngũ, Phượng Mỹ Mỹ cùng nhau về thành phố Yến.
Tiêu Vũ đã hoàn toàn không có vấn đề gì nữa rồi, nghỉ ngơi một thời gian, tinh thần ngược lại lại càng thêm phấn chấn. Hạ Tưởng nghĩ, giữa hắn và Tiêu Ngũ, kiếp trước thân nhau như anh em, kiếp này sống chết có nhau, cũng không nói với Tiêu Ngũ lời nào khách sáo, chỉ là nói cho anh ta biết, sau này chú ý đến an toàn hơn nữa, đối xử tử tế với những người bên cạnh.
Tiêu Ngũ không cảm thấy mình đã làm được điều gì, còn cảm thấy hổ thẹn vì chưa bảo vệ tốt cho Vệ Tân. Hạ Tưởng lại còn khuyên anh ta mấy câu, cho anh ta nghỉ phép, để cho anh ta quây quần cùng gia đình khi tết đến xuân về.
Hạ Tưởng cũng muốn nhân cơ hội này ở bên gia đình mình, đến nhận chức tại thành phố Lang, gió giục mây vần, thật sự là nguy hiểm hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, trước mắt cũng coi như là tạm ổn rồi, tuy vẫn còn rất nhiều vấn đề vẫn chưa được giải quyết, nhưng rõ ràng là Ma Dương Thiên đã không thể nào trốn thoát được chế tài của pháp luật nữa rồi.
Mặc dù đứng trước vấn đề của Ma Dương Thiên, cấp trên đã từng có thời gian tranh cãi và do dự, nhưng Hạ Tưởng cũng biết, thứ nhất là Ma Dương Thiên phạm tội kinh tế vô cùng xác thực, hai là Ma Dương Thiên thuê đầu gấu giết người, tuy sự việc này chỉ có nhân chứng chứ chưa có vật chứng, chắc chắn sẽ dẫn tới sự phẫn nộ của một số lãnh đạo cấp cao, hoàn cảnh chính trị trong nước không cho phép xuất hiện những vụ việc mang tính chất nghiêm trọng như việc các cán bộ chém giết lẫn nhau, vì thế Ma Dương Thiên nhất định sẽ phải chịu sự trừng phạt nghiêm khắc.
Vừa hay đúng dịp năm mới, cũng làm cho sự việc của Ma Dương Thiên tăng thêm một chút biến đổi.
Bởi vì thời điểm năm mới, luôn là lúc mà việc lễ nghĩa qua lại với nhau nhiều nhất, Ma Dương Thiên có thời gian hòa hoãn, chắc chắn sẽ tận dụng thời điểm này, sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội sống sót nào, chắc chắn gã sẽ không tiếc bất cứ một cái giá nào để đi đả động, thuyết phục hoặc cầu xin người đứng đằng sau gã bảo vệ cho gã. Vì thế, tết năm nay, Ma Dương Thiên sẽ đón một cái tết khó quên nhất từ khi sinh ra tới giờ, sống hay chết, tất cả chỉ quyết định trong vòng vẻn vẹn vài ngày.
Trong tay của Hạ Tưởng lại có thêm một chứng cứ mới do Nga Ni Trần cung cấp, cứ cho rằng Ma Dương Thiên lại tìm thấy một nhân vật đáng gờm nào nữa, thì bằng chứng của hắn cũng sẽ làm cho tình cảnh của Ma Dương Thiên càng trở nên tồi tệ hơn thôi, trở thành cây rơm cuối cùng để hạ gục gã.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |