Vương Sắc Vi không phải muốn làm đại lý thương hiệu sơn, cô ấy có một công trình, không muốn dùng sơn Occupy, muốn dùng thương hiệu sơn khác. Không ngờ, vừa mới ở nước ngoài kéo được một xe sơn về, ở nửa đường thì bị người khác ngăn chặn lại, sau đó bị đập đến nát nhừ.
Vương Sắc Vi biết rõ là do Nga Ni Trần làm, Nga Ni Trần và Sato cấu kết với nhau làm việc xấu, giữa y và Sato có gút mắc lợi ích, nhất định là y âm thầm làm, cô ấy liền tìm đến Nga Ni Trần, yêu cầu Nga Ni Trần đừng có quá đáng, ít nhất ngoài mặt cũng không được gây trở ngại.
Nga Ni Trần lại thề thốt phủ nhận, không thừa nhật lời chỉ trích của Vương Sắc Vi, ngược lại còn nói Vương Sắc Vi cố tình gây sự. Vương Sắc Vi tức giận quay người đi, lại điều một xe hàng từ phía nam chuyển đến, lần này cô ấy mướn không ít người để bảo vệ, không ngờ vừa vào đến thành phố Lang, vẫn bị chặn đường, trước tiên là cô ấy bị người khác cố ý đánh tơi tả, sau đó xe hàng bị bể bánh xe, cả xe hàng bị đổ xuống dốc đường rãnh thoát nước.
Vương Sắc Vi không thể nhịn được nữa, lại tìm tới Nga Ni Trần lý luận, Nga Ni Trần không những không thừa nhận, còn nói Vương Sắc Vi bôi nhọ y, y lại không đề cập đến việc kinh doanh sơn, làm gì giữ lại xe hàng của cô ấy? Cũng đúng, Vương Sắc Vi cũng không có bằng chứng cụ thể, cuối cùng đành phải ôm hận rời khỏi.
Nhưng cô ấy cũng biết rõ, là bởi vì gần đây cô ấy giành được quyền độc quyền từ tay Nga Ni Trần, Nga Ni Trần một mặt là giúp Sato ra tay, mặt khác nguyên nhân quan trọng là, mượn cớ báo thù cô ấy.
Vương Sắc Vi cũng có thế lực có thể mượn dùng, nhưng bởi vì hai xe sơn mà làm lớn chuyện, cũng không hay cho lắm, cô ấy liền nghĩ ra nhờ Hạ Tưởng ra mặt.
– Trần Đại Đầu gần như nắm hết quyền độc quyền sơn Occupy ở thành phố Lang, tôi chuyển sơn từ bên ngoài vào, chạm đến lợi ích của Trần Đại Đầu, gã là anh của Nga Ni Trần, Nga Ni Trần cản trở tôi cũng là chuyện bình thường. Còn có một điều là, tôi vừa mới từ cục thuốc lá lại phân chia ra các loại thương hiệu thuốc khác để tiêu dùng, lại tranh giành định mức của Nga Ni Trần…
Vương Sắc Vi cũng biết diễn trò, nói xong, đôi mắt đã đỏ hoe, tỏ vẻ tội nghiệp, tỏ thái độ tội nghiệp:
– Phó thị trưởng Hạ, dù sao mình cũng là bạn, mong ngài hãy giúp tôi.
Vương Sắc Vi có phải muốn mượn cớ để đem thương hiệu nước ngoài vào thành phố Lang, Hạ Tưởng không thể biết, nhưng cũng biết rõ, công trình lớn của cô ấy nếu dùng toàn bộ thương hiệu sơn khác, thì không những có ý nghĩa tượng trưng lớn, còn chiếm được 95% quyền độc quyền đánh bại được sơn Occupy ở thành phố Lang trên thị trường, cũng khiến cho Sato lo lắng vô cùng.
Đứng ở góc độ chính phủ mà suy xét, Hạ Tưởng cũng hy vọng sơn Occupy sẽ tiếp tục duy trì địa vị bá chủ, rốt cuộc sơn Occupy có hiệu quả và lợi ích càng lớn, thì thành phố Lang lấy được ích lợi càng nhiều, xuất phát từ địa điểm chủ nghĩa bảo hộ nhỏ hẹp, bất kể là chính phủ nơi đâu cũng đều hi vọng sản nghiệp địa phương sẽ trở thành ngành sản xuất đầu rồng của cả nước.
Nhưng Hạ Tưởng biết được một sự thật là, địa vị độc quyền của sơn Occupy rất nhanh sẽ bị đánh đổ, hơn nữa định mức thị trường bị thu nhỏ lại, dưới sự công kích của những sản nghiệp sơn trong nước đang dâng lên, trên thị trường bị tổn thất từ 50% trở lên.
Thực ra từ góc độ suy xét của thị trường kinh tế, nếu muốn phát triển lâu dài, sẽ không thể một nhà độc quyền, hoặc có thể nói, không thể chỉ có một nhà độc quyền. Phải phòng ngừa chu đáo, phải chuẩn bị nghênh đón thị trường khiêu chiến trước, mới có thể trong cơn sóng lớn, không bị công kích lộn xộn.
Cho nên Hạ Tưởng vừa nghe Vương Sắc Vi và Nga Ni Trần, Trần Đại Đầu cùng với những gút mắc với sơn Occupy, trong lòng đã định chủ ý nhúng tay vào việc này, mặc kệ là việc công hay việc tư, hắn cũng phải làm theo lập trường của sơn Occupy, không để cho Sato và Nga Ni Trần cấu kết khống chế thị trường, muốn làm gì thì làm.
Chỉnh đốn trật tự thị trường, vừa là lập trường công chính của chính phủ nên có, cũng là căn cứ vào lâu dài để suy xét, suy nghĩ triển vọng cho sơn Occupy. Đương nhiên, Sato có cho rằng như vậy không, Nga Ni Trần có chấp nhận đề nghị của hắn không, còn chưa biết được.
Rời khỏi Cửu Hào Công Quán, về đến văn phòng, Hạ Tưởng trước tiên gọi đến cục công an thành phố, tìm hiểu sơ tình hình, biết được thực sự nhận được cảnh sát báo hai chiến xe chở sơn gặp sự cố, cảnh sát cũng đã đến hiện trường điều tra, nhưng kết quả cuối cùng chưa được giải quyết.
Hạ Tưởng hiểu được, thế lực ngầm của Nga Ni Trần ở thành phố Lang, vô cùng khổng lồ, cho dù y đã khống chế được một bộ phận lực lượng ở cục công an thành phố, nhưng có nhiều cảnh sát ở cấp thấp hơn không dám đắc tội Nga Ni Trần, bởi vì cảnh sát cấp dưới và Nga Ni Trần tiếp xúc với nhau rất nhiều, cũng dễ dàng bị mua chuộc và uy hiếp.
Hạ Tưởng hoàn toàn có thể lý giải sự bất đắc dĩ của cảnh sát cấp thấp.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn quyết định tiên lễ hậu binh, tiếp xúc trực tiếp với Nga Ni Trần trước, xem có thể thuyết phục Nga Ni Trần rút lui không. Nếu ông ta chịu rút lui thì tốt, nếu không, thì cần phải áp dụng biện pháp tất yếu.
Vừa mới nhấc điện thoại lên, còn chưa kịp gọi đi, Lịch Phi lại đến báo cáo công việc.
– Lãnh đạo, vụ án trước mắt chưa có tiến triển lớn, cái chết của Lãnh Chất Phương, có nhiều manh mối đều bị chặt đứt, có một số chứng cứ quan trọng cũng không tìm thấy, rất khó làm.
Lịch Phi vừa xoa tay vừa nói, vẻ mặt có chút không tự nhiên.
Lịch Phi cũng biết rõ Hạ Tưởng điều mình đến bên cạnh hắn, nhất định trông cậy vào công dụng của anh ta, Lịch Phi từ Phó cục trưởng phân cục quận Hạ Mã một bước lên tới Phó cục trưởng cục công an thành phố, tiến một bước tiến nhỏ, đương nhiên phải cảm ơn sự dẫn dắt của Hạ Tưởng, anh ta cũng muốn mượn cái chết của Lãnh Chất Phương để lập công, nếu chẳng may có thể vặn ngã Cổ Hướng Quốc, rất có thể Hạ Tưởng sẽ lên được chính vị đúng không? Không ngờ, đã hết cách, vụ án lại không có tiến triển lớn, làm cho anh ta khó tránh khỏi chán nản, cảm thấy phụ lòng kì vọng của Hạ Tưởng.
Hạ Tưởng biết được tâm tư của Lịch Phi, có một thuộc hạ có thể tự mình tìm nguyên nhân và không trốn tránh trách nhiệm như vậy, cũng là một việc may mắn, hắn liền an ủi Lịch Phi không nên để ý đến thất bại nhất thời, có lúc, sự việc thường thường sẽ có hi vọng biến chuyển.
Lịch Phi luôn lấy Hạ Tưởng là quý nhân của anh ta, bởi vì sau khi quen biết được Hạ Tưởng, anh ta mới bắt đầu từng bước vững chắc đi lên, cho nên, trong lòng của anh ta, chỉ có Hạ Tưởng mới là vật bảo đảm cho tiền đồ của anh ta.
Đương nhiên càng chủ yếu là, anh ta tin cậy Hạ Tưởng hơn nữa còn kiên định cho rằng Hạ Tưởng là người thầy người bạn từ lúc anh ta bước vào con đường chính trị, nghe xong lời Hạ Tưởng an ủi mình, Lịch Phi đi khỏi văn phòng của Hạ Tưởng, trên đường về luôn suy nghĩ, nghĩ xem có cách nào từ một hướng khác tìm ra được lỗ hỏng, nếu không vụ án sẽ không có tiến triển, thật có lỗi với sự tín nhiệm của lãnh đạo.
Vừa đi, vừa nghĩ, Lịch Phi vô tình đi tới công trường dự án khu Đại Học, ánh mắt bỗng nhiên sáng ngời, trong lòng có kế. Lúc trước Phó thị trưởng Hạ hay hòa mình vào cùng công nhân, công nhân là những người nắm được manh mối, tiếp xúc thân với họ, nhất định sẽ có nhiều thu hoạch.
Lịch Phi liền bước vào công trường, đúng lúc có một người đến tiếp đón, anh ta liền chào hỏi, sau khi nói chuyện vài câu, thì ra người này tên là Nhạn Cửu, là người phụ trách công trường…
Lịch Phi và Nhạn Cửu mới quen đã thân, càng tán gẫu càng ăn ý.
Sau khi Lịch Phi rời khỏi, Hạ Tưởng suy nghĩ một chút về cục thế trước mắt, hắn cũng dự tính được vụ án của Lãnh Chất Phương vô cùng khó, rốt cuộc sau khi người đã chết, thì rất nhiều manh mối đã bị đứt, hơn nữa tham ô nhận hối lộ chỉ là một tuyến liên hệ cơ bản, người đương sự đã chết, người tặng lễ sẽ không ai thừa nhận? Trốn còn không kịp mà lị.
Nhưng gặp khó khăn nhất định cần phải khắc phục, Lãnh Chất Phương không chỉ có quan hệ mật thiết với Cổ Hướng Quốc, cũng âm thầm qua lại mật thiết với Nga Ni Trần, điều tra những việc phía sau Lãnh Chất Phương, cũng có thể đề cập đến lợi ích của Nga Ni Trần. Muốn ở thành phố Lang lật đổ Nga Ni Trần, nhất định sẽ liên lụy đến Cổ Hướng Quốc.
Cũng có thể nói, trừ phi Cổ Hướng Quốc rơi đài, nếu không do gã ủng hộ Nga Ni Trần, giúp Nga Ni Trần che dấu ở Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, thì một Phó thị trưởng thường trực như hắn, rất khó vượt qua mặt Cổ Hướng Quốc mà ra tay với Nga Ni Trần.
Thắng lợi lần trước, chỉ là trường hợp đặc biệt, không thể phục chế. Đọ sức về sau mới gian khổ, càng không thể suy tính biết trước, bởi vì hiện tại Nga Ni Trần đã khiêm tốn rất nhiều, Cổ Hướng Quốc cũng đã thay đổi sách lược, thay đổi vô cùng cẩn thận, sau chuyện của Ma Dương Thiên thì hai người đều đã thu hồi lưỡi dao, đồng thời, Lộ Hồng Chiêm cũng lấy lui mà tiến, lấy lý do nghỉ dưỡng bệnh, âm thầm xây dựng thế lực mới.
Đối thủ, cũng không phải là kẻ đầu đường xó chợ, cũng đang tranh thủ thời gian, mở bố cục mới, tin rằng sẽ không bao lâu, giữa Nga Ni Trần, Cổ Hướng Quốc và Lộ Hồng Chiêm, sẽ thành lập một bộ máy hoàn toàn mới, là một thách thức đối với hắn sau khi đã có cục diện mới đứng vững ở thành phố Lang.
Còn cần phải gặp mặt Nga Ni Trần nói chuyện thêm, Hạ Tưởng quyết định chủ ý, liền gọi điện thoại.
Xem thêm các Quyển khác trong bộ “Quan Trường” tại đây: http://truyensex.moe/tag/tuyen-tap-quan-truong/
Cảm ơn bạn đã đọc truyện ở website truyensex.moe, trước khi thoát website làm ơn click vào banner quảng cáo bất kỳ để truyện được UPDATE nhanh hơn! Click xong nhớ xem tầm vài giây rồi mới tắt quảng cáo nhé các bạn.Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |