Trong lúc nói chuyện Thang Hóa Lai có hơi hồi hộp quan sát thái độ của Hạ Tưởng, sợ rằng bản cáo trạng của anh ta không khiến Hạ Tưởng cảm thấy hứng thú.
Cũng may, Hạ Tưởng cũng có chút hứng thú:
– Vậy lão Thường lại bố trí Dương Bân làm tài xế cho tôi là có âm mưu gì đây?
Thực ra Hạ Tưởng không cảm thấy hứng thú về việc Thụy Căn đuổi việc Dương Bân, vì không muốn đánh vào tính tích cực của Thang Hóa nên hỏi thêm một câu.
Không ngờ cũng vì do hỏi thêm nên đã biết được thêm nội tình bên trong.
– Dương Bân là bà con xa với Thị trưởng Cổ.
Thang Hóa Lai tỏ vẻ thần bí nói, còn đưa một cánh tay ra:
– Nhưng chuyện này không có nhiều người biết, tôi cũng chỉ vô tình nghe người khác nói lại thôi, cả thành phố Lang có không quá năm người biết chuyện này.
Bà con của Cổ Hướng Quốc? Thật thú vị, trong lòng Hạ Tưởng khẽ động, hắn cảm thấy thú vị không phải vì Dương Bân là bà con xa với Cổ Hướng Quốc, mà là Dương Bân có quan hệ với Cổ Hướng lại còn bị Thụy Căn đuổi việc chỉ vì một lần lái xe qua mặt, con người của Phó thị trưởng Thụy không những ngang ngược lại còn rất cậy quyền thế và thủ đoạn, có thể đè đầu Cổ Hướng Quốc?
Chẳng lẽ là… dựa vào quyền thế của Nga Ni Trần?
Thang Hóa Lai không hổ danh là Phó trưởng ban thư ký, nhìn mặt đoán lòng, lập tức đã hiểu được trong lòng Hạ Tưởng đang nghĩ gì, liền nói:
– Thật ra Phó thị trưởng Thụy cũng biết lai lịch của Dương Bân nhưng Phó thị trưởng Thụy ở trong Thành ủy đã quen thói nói một là một, tuy không phải là Thị trưởng nhưng khi còn là Phó thị trưởng, trong mọi chuyện Thị trưởng Cổ đều chủ yếu nghe theo đề nghị của ông ta…
Lời nói của Thang Hóa Lai cũng rất hàm súc, ý nghĩa cũng rất rõ ràng, Cổ Hướng Quốc bị Thụy Căn tước quyền.
Hạ Tưởng trầm tư một lúc, chuyện mà Thang Hóa Lai đề cập ngoài mặt xem ra chỉ là chuyện nhỏ, thật ra nếu nghĩ sâu thêm trong đó cũng có rất nhiều ý vị sâu xa, nhưng đã khiến cho hắn càng hiểu thêm về con người của Thụy Căn và cũng khiến cho hắn có thêm nhiều suy đoán về thủ đoạn của Cổ Hướng Quốc. Còn nhớ Mai Thái Bình từng nói qua, Cổ Hướng Quốc là cán bộ dự bị được thủ trưởng đứng đầu điểm danh, nếu là thật thì trình độ chính trị của Cổ Hướng Quốc cũng sẽ khiến cho thủ trưởng đứng đầu thất vọng.
Đương nhiên có không ít chính quyền địa phương cũng có chuyện Thị trưởng bị Bí thư Thành ủy và Phó thị trưởng thường trực kết hợp lại để tước quyền, nhưng giữa Phó thị trưởng Thụy và Ngả Thành Văn rốt cuộc có quan hệ gì? Hạ Tưởng liền nói với Thang Hóa Lai:
– Hóa Lai, nếu có chuyện muốn nói thì đừng ngại nói ra.
Thang Hóa Lai biết thái độ của Hạ Tưởng là có ý chấp nhận anh ta, anh ta cúi đầu một lát như đang cân nhắc làm sao để mở miệng.
– Phó thị trưởng Thụy ở trong Thành ủy tương đối độc lập, quan hệ với Bí thư Ngả cũng bình thường, cũng không có qua lại với Thị trưởng Cổ nhưng trong Thành ủy ông ta lại có nhiều tiếng tăm, nhiều cán bộ cấp trung cũng rất nghe lời ông ta, những khó khăn mà Bí thư và Thị trưởng không giải quyết được, chỉ cần ông ta ra mặt thì tuyệt đối có thể giải quyết dễ dàng. Còn có một điều là quan hệ giữa ông ta và Nga Ni Trần vô cùng mật thiết, cho nên trong Thành ủy có không ít Ủy viên thường cũng đều nghe lời ông ta.
– Thông thường chỉ cần là đề nghị của Phó thị trưởng Thụy thì Bí thư Trương, Bí thư Lữ, và Tư lệnh Điền đều có thái độ ủng hộ, có lúc Trưởng ban Lưu cũng ủng hộ lập trường của Phó thị trưởng Thụy. Cho nên trong nội bộ Thành ủy thường truyền tai nhau một câu “Cổ Hướng Quốc, một thụy tương, Ngả Thành Văn, bất sinh căn” ý nói là cả hai người gộp lại cũng không bằng một Thụy Căn.
Thang Hóa Lai quả nhiên biết được nhiều chuyện hơn Lý Tài Nguyên, nói hết mọi chuyện cho Hạ Tưởng biết, có cái Hạ Tưởng đã nghe qua, càng có nhiều chuyện lại chưa nghe qua, tóm lại, thu hoạch khá phong phú.
Thì ra trước kia Thụy Căn đứng đầu, Thành ủy còn có một phe khác, hơn nữa còn là phe đàn áp được Bí thư và Thị trưởng. Thụy Căn quả nhiên lợi hại, đoàn kết với Lữ Nhất Khả, Trương Anh Tịch và Điền Tuệ Thư, ngay cả Lưu Nhất Lâm cũng có lúc ủng hộ ông ta. Rốt cuộc là thủ đoạn của Thụy Căn cứng rắn hay là quyền thế của Nga Ni Trần quá mạnh? Xem ra là cả hai!
Chả trách Thụy Căn được Nga Ni Trần xem là khách VIP, quả nhiên có thực lực ngang nhau mới là đồng minh, nếu không có thực lực thì chỉ xem là tay sai, cũng không có được sự tôn kính của Nga Ni Trần.
– A! Cây thu hải đường của Phó thị trưởng Thụy tại sao để lại đây?
Thang Hóa Lai mới phát hiện cây thu hải đường còn nằm trong văn phòng của Hạ Tưởng, đã vô cùng kinh ngạc.
– Cây thu Hải Đường thì sao nào?
Hạ Tưởng cười ha hả.
– Cái này thì tôi không rõ, dù sao tôi nhớ là lúc đầu quan hệ của Phó thị Thụy và Nga Ni Trần không mấy thân thiết. Sau này, sau khi Nga Ni Trần tặng cây thu hải đường thì hai người càng ngày càng thân với nhau, lúc ấy Phó thị trưởng Thụy rất quý cây thu hải đường, ngày ngày tưới nước chăm sóc.
Thang Hóa Lai là một Phó trưởng ban thư ký của Thụy Căn nên hiểu về Thụy Căn nhiều hơn Lý Tài Nguyên.
… Bạn đang đọc truyện Quan Trường – Quyển 8 tại nguồn: http://truyensex.moe/quan-truong-quyen-8-full/
Sau khi Thang Hóa Lai đi khỏi, Hạ Tưởng trầm tư trong chốc lát, sau đó cũng lấy bình nước tưới cho cây thu hải đường, sau khi tưới một vòng lại như nghĩ ra gì đó, lấy dụng cụ ra xơi đất cho cây thu hải đường, phát hiện thấy tất cả đều bình thường, không có gì đáng nghi, nên cũng yên tâm hơn.
Bước tiếp theo, hắn đã biết phải đi như thế nào, có được sự quy phục của Thang Hóa Lai, trước mắt trong Thành ủy hắn đã có hai người đáng tin cậy, tuy nhiên lực lượng vẫn còn yếu kém nhưng cũng đã kéo tơ lột kén, dần dần tiếp xúc được một số sự thật bị che dấu phía sau sự việc.
Lôi kéo vài Ủy viên thường vụ làm đồng minh là bước đầu tiên, giả vờ thân thiết với Nga Ni Trần là bước thứ hai, điều tra rõ hung thủ trong vụ tai nạn xe của Thẩm Nhạc Tuyết là bước thứ ba, xây dựng thành viên nòng cốt của chính mình là bước thứ tư… cũng không nhất thiết phải suy nghĩ xa hơn, cứ từ từ suy xét có lẽ sẽ có nhiều điều bất ngờ xảy ra, mọi việc phải cân nhắc chu đáo một tí sẽ tốt hơn.
Hạ Tưởng đang suy nghĩ thì bỗng nhiên mỉm cười, từ đầu tới cuối hắn không nghĩ là sẽ nhờ đến sự trợ giúp của ai cả. Có thể nói, chỉ mới đến thành phố Lang có mười mấy ngày, hắn thực sự đã chín chắn và có chủ kiến hơn trước.
Hạ Tưởng ngồi trong văn phòng, nhìn cảnh sắc mùa đông tĩnh lặng bên ngoài cửa sổ, trong lòng có chút thăng trầm. Khí hậu ở thành phố Lang không khác với thành phố Yến là bao, cũng đều là thành phố phương Bắc có khí hậu hanh khô lạnh lẽo, đương nhiên lò sưởi trong phòng rất nóng nhưng bên ngoài thì lạnh thấu xương.
Nóng và lạnh khác nhau một trời một vực, giống như tình cảnh của hắn bây giờ, trong lòng hừng hừng nhiệt huyết nhưng hiện thực lại rét kinh người. May mà Hạ Tưởng trước giờ là người có tính cách gặp khó đi lên, hơn nữa lại có tính đố kỵ, đương nhiên hắn cũng biết xem xét tình thế, biết tiến thoái, làm việc gì cũng biết thay đổi tùy cơ ứng biến, không bao giờ lỗ mãng.
So với trước kia ở huyện Bá, huyện An, bây giờ có lẽ là dùng nhiều thủ đoạn quanh co và nhân nhượng hơn, biết được dùng lui để tiến và tùy cơ ứng biến, thiếu đi một ít lòng nhiệt huyết và tình cảm mãnh liệt nhưng cũng không còn cách nào khác, trưởng thành luôn phải trả giá đắt. Hơn nữa theo địa vị ngày càng được nâng cao, hắn đã bước vào danh sách quan chức cấp cao Phó giám đốc sở, và không giống như lúc còn là cấp Cục, cấp phòng trước đây, có thể đùng đùng nổi giận, có thể nhiệt huyết sôi trào.
Hơn nữa tùy theo cấp bậc được nâng cao, tầm mắt được mở mang sẽ gặp phải những đối thủ có cấp độ cao hơn, những mưu quyền nhỏ thủ đoạn nhỏ trước kia đã không còn hiệu quả, một khi cuộc đấu tranh chính trị đạt đến một cấp độ nhất định thì không cần thiết phải giương dao múa kiếm, nhưng mỗi một bước đi đều nguy hiểm, thậm chí còn phải lo đến tính mạng.
Cảnh ngộ của Thẩm Nhạc Tuyết là một ví dụ rõ ràng.
Từ Thẩm Nhạc Tuyết, Hạ Tưởng lại nghĩ đến Lý Tài Nguyên.
Bởi vì có Lý Tài Nguyên nên hắn mới thuận lợi lợi dụng việc đề cử Phó cục trưởng thường trực cục Tài chính để thăm dò được lập trường của các Ủy viên thường vụ. Cũng chính bởi vì Lý Tài Nguyên, lần đầu gặp mặt Nga Ni Trần ở bệnh viện Nhân dân đồng thời đã bất ngờ gặp được Triệu Tiểu Phong, hơn nữa xem ra còn có khả năng tiến thêm một bước tiếp xúc.
Để Lý Tài Nguyên làm thư ký cho hắn thật đúng là một nước cờ hay, tuy nhiên bước cờ hay từ đầu là do Khâu Tự Phong đề xuất, hơn nữa Khâu Tự Phong cũng không nói rõ làm sao mà y biết được cảnh ngộ của Lý Tài Nguyên. Hạ Tưởng liền nghĩ, có thời gian sẽ về thành phố Yến một chuyến, phải tìm Khâu Tự Phong và Mai Thái Bình nói chuyện.
Khâu Tự Phong giới thiệu Lý Tài Nguyên, Mai Thái Bình lại giới thiệu Lưu Nhất Lâm. Đem so với nhau, thái độ của Lưu Nhất Lâm rất mập mờ, khiến cho Hạ Tưởng cũng có nhiều suy đoán về ý đồ của Mai Thái Bình.
Lại liên tưởng đến trong Tỉnh ủy, cho dù là Phạm Duệ Hằng hay là Tống Triều Độ, thậm chí là Cao Tấn Chu và Vương Bằng Phi đều không giới thiệu cho hắn biết quan hệ của họ ở thành phố Lang, cũng là có thâm ý sâu sắc. Mấy người họ thân là Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, lại nắm quyền lực trong tay mà không có mối quan hệ gì ở thành phố Lang thì không thể nào, nhưng đột nhiên im lặng tập thể thì Hạ Tưởng liền biết rõ, nói không chừng có người âm thầm lên tiếng, muốn gây khó cho mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |