Đương nhiên, Tống Triêu Độ hỏi như vậy, tất nhiên có điều ám chỉ, hắn không có hỏi nhiều, chỉ đơn giản mà “Ừ” một tiếng.
– Kỳ thật cũng không phải là không quan tâm đến sự trưởng thành của cậu, mà là đều hy vọng cậu có thể tự mình đi ra bước đầu tiên, cũng tiện để cho người có lòng nhìn thấy, cậu là tài năng có thể bồi dưỡng. Đủ rồi, lời của tôi đã nói xong.
Tống Triêu Độ chỉ là điểm qua vài nét, liền tắt điện thoại.
Hạ Tưởng vẫn nghe ra không ít nội dung, hắn có thể dựa vào năng lực chính mình tháo gỡ cục diện ở thành phố Lang hay không, ý nghĩa là liệu hắn có thể trong cảm nhận ở phía sau màn thúc đẩy xây dựng ấn tượng làm thế nào có được tác dụng lớn, vô cùng mấu chốt. Cho nên các lãnh đạo Tỉnh ủy từ các con đường biết được tin tức, không để ý tới hắn không quan tâm hắn, ngược lại là xuất phát từ sự thật lòng mến mộ đối với hắn.
Mặc kệ như thế nào, sự tình Lữ Hiệu Suất thuận lợi giải quyết, Hạ Tưởng coi như là cùng Lữ Nhất Khả tiến ra bước đầu tiên đáng mừng.
Lữ Nhất Khả tuy rằng đối với lai lịch Hạ Tưởng có nghe qua, biết hắn ở Tỉnh ủy có mạng lưới quan hệ nhất định. Kỳ thật ý ban đầu của y cũng là muốn để con trai đến Tỉnh ủy, dù sao Tỉnh ủy cũng dễ chiếu cố đến, cũng không muốn đi Ủy ban Kế hoạch và Phát triển. Nhưng Tỉnh ủy lại không dễ vào, quan hệ của y không cứng rắn như vậy. Sở dĩ nhắc tới Ủy ban Kế hoạch và Phát triển, là ý tưởng lui mà cầu tiếp theo, bởi vì Trần Phong ở Ủy ban Kế hoạch và Phát triển.
Mà nghe nói Trần Phong là hậu trường thân mật nhất của Hạ Tưởng, Lữ Nhất Khả cũng không cho rằng Hạ Tưởng có năng lực mở được cửa chính của Tỉnh ủy. Tỉnh ủy nói dễ vào, có lẽ một câu nói là có thể vào. Nói không dễ vào, đánh vỡ đầu cũng vào không được. Cho nên y đề nghị Ủy ban Kế hoạch và Phát triển trước, là cho rằng Hạ Tưởng không nhất định có thể có quan hệ thâm hậu ở Tỉnh ủy.
Không ngờ chưa đợi Hạ Tưởng chủ động gọi điện thoại cho Tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Tống của Tỉnh ủy liền chủ động gọi điện thoại tới cho Hạ Tưởng, hơn nữa còn không phải việc công, là việc tư. Cùng ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, Phó chủ tịch thường trực tỉnh mà có quan hệ cá nhân tốt tới mức độ này, khiến cho Lữ Nhất Khả không chỉ có thầm giật mình, còn vô cùng hâm mộ, mới biết được là y đã coi thường Hạ Tưởng.
Đợi khi nghe được Phó chủ tịch tỉnh Tống bảo con y trực tiếp liên hệ với thư ký của Chủ tịch tỉnh Tống, y liền biết sự tình đã thành, thư ký của Phó chủ tịch thường vụ tỉnh đích thân ra mặt an bài một người tiến vào Tỉnh ủy, tuyệt đối là một chuyện dễ dàng, bởi vì thư ký ra mặt, chính là đại biểu cho thái độ của Phó chủ tịch tỉnh Tống.
Lần này thể diện lớn rồi, chẳng những con có thể đi vào Tỉnh ủy, có thể an bài một bộ phận tốt, còn có thể có được các mặt chiếu cố, ai cũng sẽ nể mặt Phó chủ tịch tỉnh Tống vài phần, ai mà chẳng biết, Tống Triêu Độ là ứng cử viên cho Chủ tịch tỉnh nhiệm kỳ tiếp theo.
Lữ Nhất Khả nắm chặt tay Hạ Tưởng, rất là xúc động nói:
– Phó thị trưởng Hạ, có thể kết giao người bạn như cậu, là vinh hạnh của tôi. Nói thật, tôi lăn lộn trong quan trường hơn nửa đời người, gặp đủ loại người, cậu là người trẻ tuổi đầu tiên khiến tôi cảm thấy xấu hổ nhất.
Hạ Tưởng kỳ thật đã sớm hiểu rõ sự thăm dò của Lữ Nhất Khả, y thừa nhận có ý xấu hổ, hiển nhiên là sự đáp lại ngay thẳng đối với hắn, liền xua tay nói:
– Chủ nhiệm Lữ khách sáo rồi, ông rất giống với thầy hướng dẫn của tôi, tôi vừa thấy ông đã có cảm giác thân thiết, thêm nữa Hiệu Suất lại là tốt nghiệp nghiên cứu sinh, cũng là nhân tài, tiến vào Tỉnh ủy là vì quốc gia mà chiêu mộ nhân tài.
Lữ Nhất Khả biết là Hạ Tưởng nể mặt y, lắc đầu cười:
– Tôi nợ cậu một ân tình, Phó thị trưởng Hạ, tối nay tôi mời cậu ăn cơm, nhất thiết phải đi, không đi chính là không nể mặt tôi.
Hạ Tưởng thấy Lữ Nhất Khả kiên trì, đành phải đáp ứng. Lữ Nhất Khả đứng lên, muốn đi, lại do dự một chút, rồi mới nói:
– Hôm nay lúc sớm tôi đến văn phòng tìm cậu, vừa đúng lúc trong lúc vô ý phát hiện một việc, có lẽ là tôi hoa mắt nhìn lầm, Dương Bân thừa dịp không ai chú ý đi vào phòng làm việc của Thị trưởng Đồ, rất lâu mà không ra…
Lữ Nhất Khả nói xong, lại vỗ vỗ trán:
– Nhớ không rõ, có lẽ nhìn nhầm nghe lầm thôi, không nói nữa, buổi tối khi cùng nhau ăn cơm sẽ suy nghĩ kỹ lại.
Tiễn bước Lữ Nhất Khả, Hạ Tưởng cười hiểu ý, hay cho một Lữ Nhất Khả, thật sự là lo trước tính sau, sợ hắn không dự tiệc, còn để lại việc sau, rốt cuộc là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật, cũng có mặt giảo hoạt.
Một tài xế giữa trưa không có người lủi vào văn phòng của Phó thị trưởng Ủy viên thường vụ, bên trong chắc có ngụ ý. Hạ Tưởng thản nhiên như không liếc mắt nhìn Lý Tài Nguyên một cái, bởi vì lời nói vừa rồi của Lữ Nhất Khả, Lý Tài Nguyên cũng nghe được rõ ràng.
Lý Tài Nguyên gần đây tinh thần phấn chấn tốt lên hẳn, vừa gạt bỏ sự uể oải không phấn chấn trước kia, người một khi có tinh thần, khí chất của anh ta liền toát ra, so với trước kia có thể nói là hai người khác nhau, chẳng những cả người có vẻ tươi tỉnh sảng khoái, hơn nữa còn có một luồng khí đầy sức sống.
Hạ Tưởng ánh mắt đưa qua, Lý Tài Nguyên ngay lập tức hiểu rõ là việc gì, gật đầu nói:
– Nhất cử nhất động về sau của Dương Bân, tôi và Trưởng ban thư ký Thang sẽ để ý hơn.
Hiểu được là tốt rồi, Hạ Tưởng không nói chuyện, khẽ gật đầu tỏ vẻ thừa nhận. Lý Tài Nguyên coi như có mắt nhìn, hiểu rõ suy nghĩ của hắn, có thể bồi dưỡng.
Sáng sớm hôm sau, vừa mới đi làm liền nhận được thông báo, phải tổ chức hội nghị giải quyết công việc Bí thư.
Hạ Tưởng vừa tiến vào văn phòng của Bí thư, thấy mấy người có mặt lần lượt là Thị trưởng Cổ Hướng Quốc, Phó bí thư Trương Anh Tịch cùng với Phó thị trưởng Đồ Quân, hắn liền hiểu ra gì đó, nghĩ thầm rằng tới thật nhanh, cứ tưởng rằng qua hai ngày mới có kiến nghị đề xuất, không ngờ mới chỉ có một ngày, thì đã đề lên hội nghị giải quyết công việc Bí thư.
Đối phương thật đúng là gấp gáp.
May là tối qua, Hạ Tưởng đã suốt đêm nghiên cứu tư liệu về biến đổi gien, cùng lúc đó, cũng gọi điện thoại nói chuyện với Liên Nhược Hạm, đi sâu trao đổi về hiện trạng biến đổi gien của Mĩ, trao đổi một hồi, Liên Nhược Hạm nói với Hạ Tưởng, Vệ Tân đối với kỹ thuật biến đổi gien rất có hứng thú, từng nghiên cứu qua một thời gian rất dài.
Hạ Tưởng sau đó lại gọi điện thoại cho Vệ Tân, bảo Vệ Tân chỉnh sửa lại một phần tư liệu tỉ mỉ về ưu điềm và khuyết điểm của kỹ thuật biến đổi gien cùng với khả năng mang đến ảnh hưởng lâu dài cho hắn.
Tư liệu của Vệ Tân còn chưa tới tay, hội nghị đã mở trước rồi, Hạ Tưởng liền hiểu rõ, thế lực sau lưng đang gia tăng bố cục, có khả năng chính là muốn thừa cơ trước khi hắn chưa đứng vững chân, tạo thành việc đã rồi.
Hạ Tưởng vốn nên ngồi ở trước Đồ Quân, nhưng Đồ Quân tới trước một bước và ngồi vào vị trí của hắn, sau khi hắn tiến vào, bà ta chỉ đưa mắt dòm một cái, rõ ràng không có ý muốn nhường lại chỗ ngồi, Hạ Tưởng đành ngồi ở vị trí phía sau.
Đồ Quân hôm nay trang điểm nhẹ, tuy rằng nhẹ, nhưng đối với người ngửi mùi biết phụ nữ như Hạ Tưởng mà nói, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra màu mắt của cô được vẽ rất là tỉ mỉ, còn tô son đỏ nhẹ ở môi, trên mặt cũng là một lớp phấn mỏng. Không thể không thừa nhận Đồ Quân có màu da khá trắng, quả thật có phong thái mê người, từ vị trí ngồi của hắn mà nhìn, dáng người đẫy đà của cô được bao bọc trong quần áo, tuy là quần áo rộng thùng thình, vẫn có thể làm cho người ta mơ màng vô hạn.
Dáng người đẹp của phụ nữ thì không thể nào che dấu được, sẽ tỏa ra hơi thở kinh người khiến người đàn ông có khứu giác mẫn cảm phát hiện. Lại nhìn tướng mạo thanh lịch khuôn mặt nhanh trí mà trắng mịn của Đồ Quân, không có một nếp nhăn, Hạ Tưởng liền nghĩ, nếu Nghiêm Tiểu Thì nhìn thấy Đồ Quân, khẳng định rất kinh ngạc sao bà ta có thể bảo dưỡng tốt được như thế.
Tuy nhiên có một số phụ nữ bề ngoài tươi sáng không thể che dấu được những gì đã làm trong bóng tối, Hạ Tưởng tuyệt không động lòng trước vẻ hấp dẫn mê người của Đồ Quân, nhất là sau khi hắn nghe được một số tin đồn có liên quan đến Đồ Quân.
Buổi cơm tối hôm qua với Lữ Nhất Khả, ăn rất hào hứng, lại uống thêm rượu nói chuyện vui, khiến Hạ Tưởng tiến thêm một bước hiểu biết về con người Lữ Nhất Khả, có mặt lo trước tính sau, cũng có lúc tính tình biểu lộ, hơn nữa đừng thấy người sắp 50, cũng có một mặt của Lão Ngoan Đồng.
Thu hoạch lớn nhất không chỉ là Hạ Tưởng có thể xác định cùng Lữ Nhất Khả trở thành đồng minh, còn có không ít cách nói về quan hệ giữa Dương Bân và Đồ Quân, Lữ Nhất Khả không có nói xoáy vào, chỉ xem như chuyện cười mượn rượu mà nói ra, ý là dù sao đã là rượu nói, thì cứ nói sao nghe vậy là được.
Hạ Tưởng vẫn biết rõ, người nói không phải vô tâm, là có ý. Mà hắn làm người nghe, chẳng những cố ý, hơn nữa còn đặc biệt cố ý. Không phải hắn thích tìm hiểu chuyện đời tư của người khác, mà là làm điểm đột phá của sự tình, có đôi khi phải nắm bắt lấy bất cứ cơ hội gì.
Ngả Thành Văn thấy người đã đến đông đủ, liền ho khan một tiếng:
– Hôm nay triệu tập các đồng chí họp, là có chuyên gia của Bộ Nông nghiệp đến thành phố Lang khảo sát, sau khi khảo sát cho ra kết luận, thành phố Lang rất thích hợp mở rộng các loại cây trồng mới, và chuẩn bị bỏ vốn 30 triệu tệ, có ý ở thành phố Lang tạo ra vườn nông nghiệp mới vạn mẫu, tôi cùng đồng chí Hướng Quốc cũng bàn bạc qua, cảm thấy chuyện này rất có triển vọng.
Ông ta bất chợt dừng lại, ánh mắt dừng ở trên người Hạ Tưởng, rồi nói tiếp:
– Trong tay tôi có một phần tư liệu liên quan, các đồng chí hãy xem trước, sau khi xem xong chúng ta tiếp tục thảo luận.
Hạ Tưởng nhận lấy tư liệu, số trang không nhiều, tổng cộng hơn mười trang, hắn không xem kỹ, bởi vì đơn giản lật qua, trên đó tất cả đều là một số văn chương kiểu cách, đều là tuyên truyền kỹ thuật mới tốt thế này tốt thế kia, có thể giảm bớt sâu bệnh, có thể gia tăng sản lượng, có thể chống hạn.v..v… trên cơ bản khuyết điểm hiện có trên cây nông nghiệp toàn bộ không nhắc tới, ưu điểm lại có đầy đủ, dùng một từ hình dung chính là: hoàn mỹ.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |