Thang Hóa Lai mồ hôi đầy mặt, vẻ mặt hưng phấn khó hiểu. Y làm khá lâu ở Ủy ban nhân dân thành phố, lại ở vị trí Phó trưởng ban thư ký làm một thời gian dài, đã tiêu tan đi niềm đam mê, càng không có giấc mộng cầu tiến. Tuy nhiên sau khi theo Hạ Tưởng chưa được vài ngày, sau khi liên tục tham gia một loạt sự kiện trọng đại, khiến cho y cảm thấy được tầm quan trọng của chính mình.
Ngay như vừa rồi, lại phát hiện một bí mật cực lớn, hơn nữa xem ra, còn có khả năng ở Thành ủy làm dấy lên một trận gió lốc.
Kích thích, rất là kích thích. Thú vị, quá mức thú vị.
Thang Hóa Lai giơ tay nhận lấy khăn mặt mà Lý Tài Nguyên đưa qua, lung tung lau mặt một cái, vẻ mặt niềm vui bất ngờ và hâm mộ:
– Phó thị trưởng Hạ, Dương Bân và Phó thị trưởng Đồ có gian tình!
Lại lắc lắc đầu, một vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.
– Không ngờ được, không ngờ được, khẩu vị của Phó thị trưởng Đồ quá nặng rồi, đến lái xe cũng trở thành khách vào sau màn, tôi còn tưởng rằng cô ta có nhiều phẩm vị…
Hạ Tưởng giơ tay ngăn lại sự bình luận lung tung của Thang Hóa Lai:
– Nói chính sự, đừng bình luận.
Thang Hóa Lai thấy Hạ Tưởng vẻ mặt lãnh đạm, liền biết tính cách Hạ Tưởng không phải nghe được tiếng xấu của người khác thì vui sướng khi người gặp họa, liền vội vàng quay về chính đề:
– Tôi lặng lẽ đi theo Dương Bân, thì đi tới khách sạn Phù Dung, quá hay, hoá ra người ta sớm đã thuê phòng dài hạn ở khách sạn, số phòng rất đẹp… 818, kết quả sau khi tôi mò lên đến đó, phát hiện người mở cửa là Phó thị trưởng Đồ, hai người còn liếc mắt đưa tình, sau khi Dương Bân đi vào, tôi đứng ở cửa nghe ngóng rất lâu, không nghe rõ hai người nói cái gì…
Thang Hóa Lai đã cho ra kết luận quá khinh suất rồi, chỉ thấy hai người vào phòng liền kết luận có gian tình, hoàn toàn là suy đoán một phía, tuy rằng Hạ Tưởng biết rõ nữ cán bộ có tình nhân, không phải là chuyện gì ngạc nhiên, bởi vì hắn biết có một nữ Thị trưởng và lái xe có gian tình, sau đó thật sự không thể chịu đựng được sự đòi hỏi quá đáng của lái xe, đề nghị chia tay, kết quả bị lái xe dưới cơn giận dữ giết chết và dìm xuống sông. Sau vì để che dấu tiếng xấu, công bố với bên ngoài là nữ Thị trưởng vì làm việc công đột nhiên phát bệnh dẫn đến tử vong.
Nhưng với trực giác phán đoán của hắn, giữa Đồ Quân và Dương Bân cho dù có gian tình, cũng không cần giữa ban ngày ban mặt mà vội vàng đến phòng tằng tịu với nhau, khẳng định có ẩn tình khác.
Lại trầm tư một lát, nhớ tới một điểm, có liên quan đến “Gian tình” giữa Đồ Quân và Dương Bân, ngày hôm qua khi hắn và Lữ Nhất Khả ăn cơm, nghe Lữ Nhất Khả úp úp mở mở nói vài câu, thì gần như trong lòng thấy vững tin. Hắn cũng nghe ra, giữa Đồ Quân và Dương Bân có quan hệ khá bí mật, âm thầm có lui tới, nhưng cụ thể là một kiểu quan hệ gì, Lữ Nhất Khả cũng là không rõ ràng lắm, chỉ bằng suy đoán mà thôi.
Hơn nữa sự tình giữa hai người, người ở Thành ủy biết cũng không nhiều. Lữ Nhất Khả sở dĩ có phát hiện như vậy, là bởi vì gã có khứu giác và trực giác hơn người.
Dù sao cũng là cán bộ kỳ cựu của Ủy ban kỷ luật.
Về phần Đồ Quân có quan hệ nam nữ với Cổ Hướng Quốc hay không, Lữ Nhất Khả không nói đến, Hạ Tưởng càng không muốn suy đoán thêm.
Hạ Tưởng không nói lời nào, Thang Hóa Lai và Lý Tài Nguyên đều mang vẻ mặt kích động mà nhìn hắn, chờ hắn chỉ thị.
Hạ Tưởng đột nhiên hỏi:
– Hóa Lai, khi anh trở lại, trên đường có gặp tình huống gì không?
Thang Hóa Lai lắc đầu:
– Không phát hiện tình huống gì, làm sao vậy, chẳng lẽ giữa Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân là quan hệ hữu nghị trong sạch?
Hạ Tưởng không trả lời vấn đề của Thang Hóa Lai, mà nói với Lý Tài Nguyên:
– Tài Nguyên, xuống lầu kín đáo nhìn xem, xe Thị trưởng Cổ có còn ở đó hay không?
Lý Tài Nguyên đáp lại một tiếng, vội vàng xuống lầu, không bao lâu sau trở về:
– Thị trưởng Cổ, xe không còn, người cũng không ở Thành ủy.
Hạ Tưởng lại hơi suy tư, liền có quyết định:
– Hóa Lai, anh bây giờ quay trở lại khách sạn, trốn ở một bên, đừng cho bất kỳ ai phát hiện anh, cứ đợi ở đó, xem xem rốt cuộc là ai từ trong phòng đi ra.
Thang Hóa Lai mặc dù trong lòng có nghi vấn, bởi vì y một lòng nhận định là hai người đi thông dâm, chẳng lẽ bí mật hẹn hò không phải có gian tình, mà là ngồi đó nói suông? Cho dù nói đạo lý, Dương Bân cũng phải có đủ học vấn mới được. Tuy nhiên Hạ Tưởng có chỉ bảo, y không tiện phản bác, đành phải lập tức quay trở về khách sạn Phù Dung.
Qua khoảng nửa giờ, cửa mở, vẫn là Dương Bân. Dương Bân vẻ mặt kích động, rõ ràng là vẻ mặt thỏa mãn sau khi vừa trải qua vận động, còn có thể giả bộ sao? Thang Hóa Lai một bên oán giận Hạ Tưởng khiến y uổng công một chuyến, một bên suy nghĩ đến việc Phó thị trưởng Đồ và Dương Bân ở trên giường có thể mạnh mẽ chơi ra trò gì, đang lúc nghĩ ngợi lung tung, Dương Bân xuống lầu mới được hai phút, cửa lại mở, từ bên trong lại đi ra một người.
Chỉ nhìn thoáng qua, Thang Hóa Lai liền kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm, thiếu chút nữa sợ hãi kêu ra tiếng, quá lợi hại, ánh mắt của Phó thị trưởng Hạ quá độc, sao hắn đoán được Thị trưởng Cổ cũng ở đó?
Người đi ra, đúng là Cổ Hướng Quốc!
Cổ Hướng Quốc ở cửa dừng lại một chút, hướng vào bên trong nói một câu gì đó, lại đi xuống lầu. Đến lúc này, Thang Hóa Lai không còn tưởng tượng bên trong có cảnh tượng ướt át gì nữa, bởi vì Cổ Hướng Quốc, Đồ Quân bí mật gặp mặt ở cùng một chỗ không khiến cho người khác cảm thấy ngạc nhiên, mà ngạc nhiên chính là, hai vị Thị trưởng và một lái xe, ba người cùng nhau mưu đồ bí mật, mặc kệ mưu đồ bí mật là gì, ba người tụ tập cùng một chỗ, đã có khả năng khiến cho người ta liên tưởng vô hạn.
Đang lúc Thang Hóa Lai cho rằng sự tình đã xong xuôi, đang muốn lặng yên không một tiếng động rời khỏi, lại có một người từ trong phòng đi ra, vừa nhìn thấy người này, y càng mở to hai mắt, liên tiếp dụi mắt mấy lần, dụi tới đau cả mắt rồi nhìn mới dám tin tưởng hai mắt của mình, đúng vậy, người đứng ở cửa, đúng là Nga Ni Trần!
Không phải Nga Ni Trần cùng Phó thị trưởng Thụy quan hệ chặt chẽ, cùng Thị trưởng Cổ quan hệ bình thường sao? Sao cuộc gặp gỡ bí mật hôm nay gã ta cũng tham gia, chẳng lẽ nói gã ta cùng Thị trưởng Cổ mới là đồng minh thực sự?
Lộn xộn, hoàn toàn lộn xộn, những gì phát sinh hôm nay, hoàn toàn đảo lộn nhận thức của Thang Hóa Lai đối với hiện trạng thành phố Lang, khiến y lần đầu tiên sinh ra cảm giác xây xẩm.
Sau khi Nga Ni Trần đi rồi, cuối cùng mới là Đồ Quân từ bên trong đi ra. Mặc dù Đồ Quân sắc mặt ửng hồng, một bộ dáng ướt át dường như vừa mới dầm mưa, tuy nhiên Thang Hóa Lai không còn bất kỳ ý tưởng nghĩ ngợi lung tung nào nữa, bởi vì y biết hai vị Thị trưởng, một Trưởng ban Tổ chức cán bộ ngầm, một lái xe, hội nghị bốn người, tuyệt đối không có bất cứ cảnh tượng ướt át gì cả, khẳng định là có mưu đồ trọng đại gì đó.
Rốt cuộc là gì đây, y đoán không ra, cũng không còn nghi ngờ lung tung, mà vội vàng chạy về Thành ủy. Phó thị trưởng Hạ quá lợi hại, trải qua việc này, Thang Hóa Lai đối với năng lực phán đoán của Hạ Tưởng khâm phục sát đất!
Thang Hóa Lai vừa đến Thành ủy, liền vội vàng hướng Hạ Tưởng báo cáo tất cả những gì vừa xảy ra, khi ánh mắt y nhìn về phía Hạ Tưởng, toàn bộ đều là kính nể và ngưỡng mộ.
Lý Tài Nguyên vừa nghe, cũng vô cùng thán phục đối với sức phán đoán của Hạ Tưởng, lợi hại, đúng là theo đúng người, lãnh đạo đoán việc như thần mới có thể ở hoàn cảnh chính trị phức tạp của thành phố Lang, không đứng ở thế bất bại.
Hạ Tưởng nghe xong, trong lòng cũng trầm xuống, Nga Ni Trần xuất hiện đã ở ngoài dự liệu của hắn, đồng thời khiến hắn cảm thấy nghi hoặc khó hiểu chính là, chẳng lẽ Nga Ni Trần bên ngoài tôn Thụy Căn là khách VIP cao quý nhất, là nhằm giả bộ tạo ra quan hệ chặt chẽ cùng Thụy Căn, nhưng trên thực tế, gã ta cùng Cổ Hướng Quốc mới là đồng minh lớn nhất?
Bối cảnh phức tạp và mạng lưới quan hệ của Nga Ni Trần, không phải một sớm một chiều có thể làm cho rõ ràng, lúc này không có thời gian đi quản vấn đề của Nga Ni Trần, bởi vì lúc này việc biến đổi gien là lý do đầu, một trận ác chiến sắp mở ra, hắn cũng muốn coi đây là cơ hội, ở thành phố Lang khai hỏa phát súng đầu tiên.
Nếu thời gian cho phép, trực giác nói với Hạ Tưởng, sự tình phía sau Đồ Quân nhất định rất nhiều, có thể đào sâu, đào sâu xuống dưới, có lẽ có thể đả kích đến cả uy danh của Cổ Hướng Quốc, nhưng hiện tại việc chính mấu chốt nằm trên việc biến đổi gien mở rộng ở Cục trưởng, không có đủ thời gian dùng để bố cục lâu dài.
Đồ Quân là người tích cực dẫn đầu, nếu có thể lúc này đánh đổ Đồ Quân, thực lực phái ủng hộ khẳng định sẽ giảm đi! Giữa Đồ Quân và Dương Bân có gian tình hay không cũng không quan trọng, quan trọng là, sự tình không căn cứ cũng có thể dùng để viết thành văn, bài văn làm đủ rồi, sẽ thu được hiệu quả dương đông kích tây ngoài dự đoán của mọi người.
Đợi không kịp, đợt ra tay đầu tiên ở thành phố Lang, lấy Đồ Quân khai đao trước!
Hạ Tưởng liếc mắt nhìn Lý Tài Nguyên và Thang Hóa Lai một cái, đội ngũ của hắn hiện tại so với quận Hạ Mã, không thể so sánh, quả thực đáng thương không đủ nhân lực. Là lúc tái xây dựng nền tảng đội ngũ vững chắc rồi, hơn nữa kế tiếp còn có một trận ác chiến phải đánh, còn có khả năng sẽ có thế lực đen tối tham gia, không thể không đề phòng, hắn trong lòng liền đã có tính toán.
Hạ Tưởng nhìn về phía Lý Tài Nguyên:
– Tài Nguyên, anh làm thế nào hoài nghi lái xe đến gây chuyện chính là Dương Bân?
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Quan Trường - Quyển 8 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện nonSEX |
Phân loại | Truyện chưa được phân loại |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 04/11/2017 12:36 (GMT+7) |