Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 119

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Phần 119

Toa tàu chìm dần trong dòng nước sâu thăm thẳm, Dương mơ hồ chìm vào giấc ngủ với Cửu Huyền xinh đẹp đang tựa đầu bên vai.

Chợt toa tàu dừng lại đột ngột, Dương và Cửu Huyền giật mình tỉnh giấc, theo bản năng khi bị quán tính làm nghiêng người ra trước, nàng vịn vai hắn, hắn ôm eo nàng, hai đôi mắt nhìn nhau.

Sao nàng không thấy hắn còn chút điểm nào đáng ghét?

Sao hắn không thấy nàng còn chút ý nào thù địch?

Ngại ngùng, nàng kéo bàn tay hắn ra khỏi eo mình, nhưng khoảnh khắc tay chạm tay chỉ khiến nàng càng thêm ngại ngùng.

Có lẽ, nàng tạm quên cảm giác ghét hắn vì chút ấn tượng còn đọng lại trong một giấc mơ, mơ rằng nàng tựa đầu ngủ trên vai hắn, rất yên bình…

“Mô phật…” Chợt Nhất Niệm chắp tay niệm phật và nói: “Ước gì bần tăng cũng có một hồng nhan tựa đầu vào vai… Mô phật…”

Mặt Cửu Huyền đỏ lên, hóa ra không phải mơ, mà thật sự nàng đã tựa đầu ngủ trên vai kẻ mà mình muốn giết.

Nhưng không có thời gian cho Cửu Huyền suy nghĩ, vì một tiếng cười ghê rợn vọng đến từ màn nước đen thăm thẳm.

Đèn trong tàu bừng sáng chói lóa, lớp vỏ tàu dần hóa thành lớp kính trong suốt, có thể nhìn xuyên qua bên ngoài từ mọi phía.

Nhưng để làm gì?

“Dạ Đế tập kích?” Có người sợ hãi thốt lên.

“Dạ Đế tập kích?” Dương ngạc nhiên, hắn chỉ biết dòng nước ngầm này có nhiều thủy linh thú nguy hiểm, chưa biết gì về những mối nguy khác.

Bên cạnh, Nhất Niệm với gương mặt khá căng thẳng nhưng vẫn nhiệt tình giải thích: “Dạ Đế là thủ lĩnh Dạ Đoàn, một băng cướp ngầm, chuyên chặn cướp các toa tàu.”

Nghe thế, Dương nhẹ nhõm liếc về phía gã tài xế bá đạo đang ngồi tỉnh rụi phía trước, có gã thì giặc cướp nào dám bén mảng.

Biết suy nghĩ của Dương, Nhất Niệm nói tiếp: “Mô phật… Dạ Đế là một kẻ cực kì thần bí, thậm chí người ta cho rằng Dạ Đế đã thành công thu phục được dị thuộc tính không thể thu phục.”

“Dị thuộc tính không thể thu phục, là dị ám đế vương, Hư Không Bổn Nguyên!” Dương nói.

Khi Dương dứt câu, một tiếng cười ma mị khiến người ta sởn tóc gáy lại vang lên. Nhưng là từ một người ở sau lưng Dương.

Sởn tóc gáy vì cảm thấy hai cánh tay người này đang vươn đến hòng bóp cổ mình, Dương vội xoay người nghiêng cổ tránh né.

Khi nhìn thấy kẻ đánh lén, Dương kinh ngạc phát hiện ra kẻ này không phải một người, mà là một cái bóng đen in trên lưng ghế, cái bóng của chính Dương, đang giơ bàn tay ma quái chực chờ bóp cổ hắn.

Cái bóng không bị ánh sáng trong toa tàu làm lu mờ, ngược lại còn nổi bậc hơn nhờ màu đen yêu dị tương phản với ánh sáng.

Nhất Niệm cũng vội tránh xa Dương ra, chắp tay niệm: “Mô phật! Đây là bóng ma của Dạ Đế, người nào bị bóng ma này ám thì thập tử nhất sinh. Tội lỗi, tội lỗi…”

Nói xong, Nhất Niệm nhìn sang Cửu Huyền vẫn đang ngồi khá bình tĩnh và nói: “Nhưng nếu như Cửu Huyền thí chủ chịu ra tay cứu giúp…”

“Không!” Cửu Huyền dứt khoát từ chối.

Lúc này, cái bóng đen tà dị nhanh như chớp trườn lên bóp lấy cổ Dương, nó cất tiếng cười man rợ và siết mạnh cổ Dương. Vì nó là một cái bóng, nên khi Dương đưa tay muốn gỡ nó ra thì lại phát hiện bản thân không cách nào chạm vào nó, khiến Dương có một cảm giác vô lực và không biết làm gì để thoát nguy.

Những ngón tay nhọn hoắc của cái bóng như bấu sâu vào cổ Dương, kéo dài ra thành mười đường kẻ đen từ cổ Dương lan dần lên đầu hắn. Một cảm giác tê dại lan khắp đầu Dương, hai con mắt của hắn, kể cả tròng trắng, dần chuyển thành màu đen u ám, quanh mi mắt có những đường nứt nẻ ghê rợn.

Những đường kẻ đen dần chiếm trọn đầu Dương, lan vào não hắn. Dương bắt đầu mất kiểm soát, hắn dần sinh ra tư tưởng rằng bản thân chỉ là một cái bóng, còn cái bóng mới là hắn.

Như có một nguồn sức mạnh khủng khiếp truyền vào linh hồn Dương, một cảm giác khát máu sôi trào trong não hắn, hắn muốn tàn sát…

Dương đứng thẳng lưng, dang tay, ngửa đầu cười một tràng cười điên loạn, sẵn sàng cho một cuộc tàn sát…

Nhưng trong chớp mắt, gã tài xế đã xuất hiện trước mặt Dương, túm tóc đem hắn ném ra cửa tàu vừa hé mở. Dương rơi vào dòng nước đen và ngay lập tức bị một con thủy quái há mồm nuốt chửng.

Toa tàu tiếp tục hành trình, dù người trên tàu vẫn chưa hết sững sờ.

“Gì vậy? Ta tưởng phải đầu rơi máu chảy?”

“Sốc thật, ta tưởng kẻ bị ám phải trở nên cực mạnh chứ? Sao cùi bắp thế này?”

“Chắc do bóng ma kia xui xẻo ám nhầm một tên Thế Hệ Phi Thường cùi bắp, chứ nếu nó ám thiên tài Hùng Vương Bảng thì chúng ta tiêu đời rồi!”

“Công nhận! Nếu đổi lại là thiên tài Hùng Vương Bảng thì bác tài xế làm gì có cơ hội ném ra ngoài làm mồi cho cá. Chờ đến lúc thoái khỏi bụng cá thì hắn cũng bị bóng ma kia khống chế hoàn toàn, lại trở thành một bóng ma mới.”

Còn Nhất Niệm ngồi chắp tay cầu kinh siêu thoát cho Dương, trong lòng thầm lẩm bẩm: “Mô phật! Hên quá không phải mình!”

Ai cũng đinh ninh là do Dương yếu, nhưng chỉ có Cửu Huyền biết rõ sự thật. Đúng là cái bóng kia không thể phát huy sức mạnh khi ám Dương, nhưng không phải do Dương kém cỏi, mà do cái bóng này đã ám phải khắc tinh.

Dương bị thủy quái nuốt vào bụng, đang điên cuồng vùng vẫy hòng thoát khỏi lớp dạ dày có linh lực gia cố vững chắc của thủy quái, cả người hắn tua tủa những vệt đen yêu dị. Não hắn đang bị chiếm quyền kiểm soát nên hoàn toàn không còn ý muốn thoát khỏi khống chế. Khi những vệt đen này xâm lấn toàn bộ cơ thể Dương thì hắn sẽ bị hư hóa thành một cái bóng đen giống như bóng đen đã ám hắn.

Khi Dương càng lúc càng điên cuồng, chợt một luồng sáng vàng bay ra từ trong nhẫn không gian của hắn.

Luồng sáng có hình dạng một con chim nhỏ đậu trên vai Dương và cất tiếng hót lảnh lót khiến Dương dần thanh tỉnh lại.

Nhìn con chim ánh sáng xinh đẹp đang hót trên vai, Dương ngạc nhiên tự hỏi con chim này tại sao lại từ trong nhẫn của hắn bay ra khi mà hắn chưa từng nhìn thấy?

Lại nhìn xung quanh, trong bụng thủy quái là một mùi tanh hôi nồng nặc khiến Dương cảm thấy buồn nôn dữ dội. Nhưng vấn đề lớn nhất lúc này là tiếng hót chỉ giúp Dương thanh tỉnh, không giúp hắn thoát khỏi khống chế.

Khi nãy bị Dương điên cuồng quấy phá nên con thủy quái khó chịu, dạ dày co bóp nôn những thứ bên trong ra rồi quay đầu bỏ đi, Dương cũng theo đó ra ngoài.

Với thể chất của Long tộc, Dương hiện tại có thể chống lại áp suất nước khá lớn của dòng nước ngầm, lại có thể nhịn thở một thời gian dài. Hắn thả mình trôi theo dòng nước, vắt óc suy nghĩ cách thoát khỏi khống chế của bóng đen.

Dương nhớ lời Nhất Niệm nói, rằng Cửu Huyền có thể cứu hắn, nhưng nàng lấy gì để cứu hắn? Dương lại nghĩ đến nguồn gốc của cái bóng, được gọi là bóng của Dạ Đế, kẻ được cho rằng đã thu phục được đế ám Hư Không Bổn Nguyên.

“Đế ám!” Dương bừng tỉnh, đế ám là đế vương bóng tối, còn hắn có đế vương ánh sáng Thiên Cực Thánh Quang, cớ gì phải sợ hãi?

Dương cũng hiểu nốt lý do Nhất Niệm cho rằng Cửu Huyền có thể cứu hắn, vì thứ ánh sáng của nàng là Thiên Dạ Huyền Quang. Thiên Cực Thánh Quang và Thiên Dạ Huyền Quang giống như ánh sáng của mặt trời và ánh sáng của mặt trăng, cùng một nguồn gốc nhưng ánh sáng mặt trời thì chói lóa, ánh sáng mặt trăng lại dịu nhẹ. Cũng vì cùng nguồn gốc, lại là kèo trên nên chiếc khiên ánh sáng của Dương mới hấp thu được những mũi tên ánh sáng của Cửu Huyền.

Đã tìm được cách thoát khốn, Dương lập lức vận linh lực đưa Thiên Cực Thánh Quang lan khắp cơ thể, khiến bản thân hắn tỏa sáng chói lóa giữa lòng nước đen thăm thẳm.

Những vệt đen trên khắp người Dương bắt đầu co rút lại một cách chậm rãi, trong khi đó, ánh sáng từ cơ thể Dương lại thu hút thủy quái.

Thấy hàng chục đôi mắt lớn đỏ lòm đang tiến đến gần mình, Dương vừa bình tĩnh tìm hướng đi vừa vận linh lực chuẩn bị.

“Thiên Cực Thánh Quang Cuồng!” Khi những đôi mắt tiến sát đến mình, Dương vận Cuồng nén linh lực mang Thiên Cực Thánh Quang lên toàn bộ cơ thể, khiến cơ thể hắn như hóa thành một người ánh sáng, khiến những thủy quái tiếp cận hắn vốn quen với bóng tối bị lóa mắt, còn bóng đen của Dạ Đế thì ré lên đau đớn và nhanh chóng tách khỏi cơ thể Dương, hóa thành những hạt bụi đen và tan biến.

Tranh thủ lúc này, Dương lấy ra Truy Ảnh, chuyển sang số 4 Truy Ảnh Thánh Cơ, rú ra phóng như điên theo dòng nước ngầm.

Vừa chạy vừa thở phào suýt chết, Dương thay bộ quần áo hôi thối ra, sực nhớ đến cánh chim nhỏ bí ẩn đã không còn trên vai, hắn thử lục tìm trong nhẫn không gian cũng không tìm thấy, đến rồi đi một cách bí ẩn.

Toa tàu vẫn bình lặng trôi theo dòng nước ngầm, ít ai để ý rằng Cửu Huyền thỉnh thoảng lại liếc mắt ra cửa tàu như đang chờ đợi điều gì…

Rồi bên ngoài có tiếng động lớn, gã tài xế liếc ra với ánh mắt khá ngạc nhiên rồi mở cửa tàu.

Cửu Huyền cũng liếc ra, thấy Dương đang cưỡi Truy Ảnh theo ngay cửa, nàng mím môi che giấu một nụ cười suýt bất giác hé nở.

Hành khách thì ồ lên, lần đầu họ thấy có người bị bóng đen của Dạ Đế ám mà còn sống sót trở ra.

Dương thu lại Truy Ảnh, bước vào cửa tàu, nhờ chức năng ngăn nước của cửa tàu nên cơ thể và quần áo hắn cũng lập tức khô ráo.

Dương lại ngồi vào chỗ bên cạnh Cửu Huyền trong những tiếng hỏi han tò mò của người xung quanh.

“Im lặng! Tàu sắp vào trạm!” Gã tài xế làu bàu khó chịu trước tiếng ồn.

Tất cả nín bặt, một phần toa tàu lại trở nên trong suốt thành những ô cửa kính cho hành khách nhìn ra bên ngoài.

Xa xa phía trước có ánh sáng.

Toa tàu dần rời khỏi dòng nước ngầm, tiến vào một khu vực rộng lớn như biển ngầm, khắp nơi là những đốm sáng đang di chuyển về cùng một hướng, phải nhìn kỹ mới thấy đó là những toa tàu khác.

Các toa tàu, bao gồm toa tàu Dương đang đi, cùng hướng về một kiến trúc khổng lồ ở giữa biển ngầm. Kiến trúc này hình trụ, kết nối với một đường băng vòng theo hình xoắn ốc, kiến trúc lơ lửng và xoay chậm giữa biển nước khiến Dương liên tưởng đến một trạm không gian trong thế giới của hắn.

Những toa tàu lần lượt được thủy linh tượng kéo vào phía trên của đường băng xoắn ốc và kết nối với nhau thành một đoàn tàu dài, đầu tàu đã chờ đợi sẵn ở giữa đường băng.

Từ giờ đã có đầu tàu kéo bằng linh lực nên những con thủy linh tượng được thả ra nghỉ ngơi sau chuyến hành trình dài, gã tài xế cũng rời vị trí.

Sau khi toa tàu cuối cùng kết nối, đầu tàu hoạt động, kéo đoàn tàu chạy hết đường băng xoắn ốc rồi lao vào biển nước sâu thẳm.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba