Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 120

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Phần 120

Đoàn tàu dài trông như một con rồng tiến sâu vào lòng biển ngầm sâu thẩm, Dương đưa mắt ra cửa sổ ngắm nhìn trạm tàu khổng lồ đang nhỏ dần phía xa, trong lòng thầm cảm thán rằng Linh giới này còn quá nhiều điều kỳ vĩ mà hắn chưa khám phá hết.

Các toa tàu kết nối tạo ra một lối đi qua các toa tàu khác, lúc Dương mải mê ngắm khung cảnh bên ngoài, có một nhóm người hai nam hai nữ từ toa tàu khác sang.

Đi đầu là một gã thanh niên ăn mặc sang trọng, khắp người từ quần áo, giày, trang sức đều là bảo vật cấp tiên bảo luyện từ vàng. Trông thấy Ngân Hà, mắt gã liền sáng lên, vừa định giơ tay chào hỏi thì chợt thấy Dương ngồi bên cạnh Ngân Hà, gã nhíu mày như đang nghĩ xem Dương là ai mà trông quen quen.

“Là mày!” Đột nhiên gã thanh niên trợn mắt, chỉ tay vào mặt Dương với vẻ mặt phẫn nộ rồi quát: “Không ngờ mày còn dám xuất hiện trước mặt tao, thằng chó!”

“Cái quần xì gì nữa đây?” Dương trợn mắt tự hỏi thằng này là ai, hắn chắc chắn dù có thể quên chùi đít sau khi đi nặng thì cũng không thể quên một thằng đeo vàng đầy mình như thằng này nếu đã từng gặp qua. Mà Dương chắc chắn chưa từng gặp qua thằng này, vậy tại sao nó thấy hắn lại nhảy cẫng lên như động đực thế kia?

Bên cạnh gã đeo vàng, một tên ăn mặc như ca sĩ quan tâm hỏi: “Sao vậy Thiết?”

Hai cô gái theo sau cũng tỏ ra quan tâm thăm hỏi: “Anh Thiết sao vậy? Tên khốn đó là ai?”

Gã được gọi là Thiết gật đầu với ba người đi cùng tỏ vẻ mình không sao, sau đó lại quay sang hỏi Dương: “Mày còn gì để nói không?”

Liên tục gặp hết rắc rối này đến rắc rối khác, Dương định mở mồm chửi một trận, nhưng môi chưa kịp hé thì thằng đeo vàng đã ngắt lời: “Không đúng không! Vì mày làm gì có lương tâm để mà cắn rứt!”

Thiết thở dài, quay sang nói với bạn đi cùng bằng vẻ thương tâm: “Nó là Hắc Vũ Tiên Long Võ Phi Dương, người từng một thời được ta xem như đàn em thân cận nhất.”

Một cô gái sau lưng Thiết thốt lên: “Là tên khốn mà anh Thiết nói rằng đã phản bội niềm tin của anh, lén trộm bản thiết kế Truy Ảnh 800 Mã Lực mà anh Thiết ấp ủ suốt sáu năm trời!”

Dương há hốc mồm, hắn làm đàn em của thằng lìn này bao giờ, lại nói Truy Ảnh 800 Mã Lực là hắn chôm thiết kế thật, nhưng chôm từ những mẫu xe phân khối lớn ở thế giới cũ, kết hợp với kiến thức giả kim từ Google và do bàn tay tài hoa của giả kim Thần sư Đạp Đức Cường luyện ra, liên quan đếu gì đến thằng này?

Thiết thương cảm gật đầu: “Phải… Truy Ảnh là dự án tuyệt đỉnh sáng tạo mà anh ấp ủ để bước đầu nâng Tân Bảo Xưởng nhà anh lên ngang tầm Thần Kim tháp. Nhưng còn chưa kịp triển khai thì tên này, kẻ mà anh từng cứu mạng chó của hắn trong một chuyến lên mặt đất tìm kim loại hiếm và thu nhận làm đàn em, lại tráo trở phản bội và trộm đi bản thiết kế Truy Ảnh của anh.”

Hai cô gái theo sau Thiết nhìn Dương với ánh mắt khinh bỉ rồi một cô nịnh nọt: “Để em lôi đầu hắn ra đánh một trận cho anh Thiết hả giận!”

Thiết tỏ ra vị tha can ngăn: “Không nên! Dù sao hắn chỉ là tên Mặt Đất hèn mọn, đánh nó chỉ làm em bẩn tay. Hơn nữa trên tàu không được ẩu đả, nếu không sẽ bị trừng phạt rất nặng.”

Mặt Đất là danh từ mà một số người sống trên không hay dưới lòng đất dùng để gọi người sống trên mặt đất, vừa có nghĩa là người sống trên mặt đất, vừa có nghĩa là người có gương mặt dính đất. Dương chưa từng nghe danh từ này nhưng hắn có thể cảm thấy sự phân biệt vùng miền rõ rệt trong cách gọi.

Kể từ khi mất trí trở thành Bình Thường và luyện niệm một thời gian, tâm tính Dương đã có phần trầm ổn hơn trước, sự xúc phạm này chưa đủ để hắn mất bình tĩnh.

Nhưng Dương dễ gì ngồi im chịu trận?

Dương nhìn quanh rồi lớn tiếng hỏi: “Tàu này có an ninh không vậy? Ai thả bầy chó vào toa người khác sủa inh ỏi điếc cả tai!”

Sau đó, Dương quay sang nói với Nhất Niệm, “Truy Ảnh ấy à, chỉ là đồ chơi vặt ta chế ra lúc rảnh rỗi, vậy mà có cái xưởng nào đấy tôn lên là tuyệt đỉnh sáng tạo để nâng tầm, chắc tầm cái xưởng ấy còn thấp hơn cả bồn cầu nhà ta.”

Bị xúc phạm ngược lại, Thiết sầm mặt, nghiến răng ken két: “Mày dám xúc phạm Tân Bảo Xưởng…”

Với dạng người không có mặt mũi thì Dương cũng không cần cho hắn mặt mũi, Dương nhùn vai đáp: “Đâu? Tao chỉ xúc phạm cái bồn cầu nhà tao thôi mà! Nhưng nếu cái xưởng của mày chỉ bằng bồn cầu nhà tao thì tao thành thật xin lỗi bồn cầu nhà tao, lúc về tao sẽ xây cái bồn cầu lớn hơn.”

“Được! Đã ăn cướp còn la làng, không dạy mày bài học thì thật hổ danh Hùng Vương Bảng hạng mười bốn của Thiết Công Tử ta!”

Thiết Công Tử hùng hùng hổ hổ, trán nổi gân xanh, nhưng gã chưa ra tay thì Dương đã vội giơ tay như đang can ngăn Nhất Niệm, dù Nhất Niệm cũng không hề nhúc nhích. Vừa ngăn Nhất Niệm, Dương vừa khuyên: “Ấy đừng! Ngươi thèm thịt chó thì cũng đừng làm thịt chó dại mà ăn chứ! Hơn nữa trên tàu không cho đánh chó thả rông!”

Nhất Niệm ngơ ngác nhìn Dương hỏi: “Sao thí chủ biết bần tăng đang thèm thịt chó? Mô phật!”

Dương đến quỳ với tên hòa thượng dỏm, trông chỉ khoảng 18 tuổi mà dường như món ăn chơi nào Nhất Niệm cũng biết. Sở dĩ Dương giả vờ can ngăn Nhất Niệm là để mượn Nhất Niệm trấn áp Thiết Công Tử, đồng thời nhắc Thiết Công Tử về quy định cấm ẩu đả trên tàu, tránh đụng độ không cần thiết với những thiên tài Hùng Vương Bảng.

Thấy thái độ có vẻ thân thiết giữa Dương và Nhất Niệm, kẻ đang xếp thứ năm Hùng Vương Bảng, Thiết Công Tử bỏ ngay ý định tấn công Dương.

Lấy lại thế đứng phong độ, nét mặt cao sang, Thiết Công tử lắc đầu thở dài: “Một bản thiết kế bảo vật sao có thể bằng tình nghĩa anh em? Chỉ cần ngươi nói một tiếng xin lỗi thì ta sẽ tha thứ, nhưng đáng tiếc…”

Trước cái thở dài của Thiết Công Tử, gã đi cùng ăn mặc như ca sĩ vỗ vai an ủi hắn, còn hai cô gái theo sau nhìn Dương bằng ánh mắt khinh bỉ tận cùng.

Một trong hai cô gái nhếch môi đe dọa: “Thứ thấp hèn, anh Thiết vị tha bỏ qua cho mày, nhưng bà đây chưa bỏ qua cho mày tội xúc phạm anh Thiết đâu, hừ!”

Cô còn lại phụ họa: “Đúng vậy, phải dùng gót giày chà đạp lên đầu hắn mới hả dạ!”

Lúc này Thiết Công Tử lại tỏ vẻ vị tha can ngăn: “Tạm bỏ qua cho hắn đi các em.”

Sau đó, Thiết Công Tử tươi cười chào Cửu Huyền: “Cửu Huyền, xin lỗi vì đã làm ồn chỗ em.”

Cửu Huyền chỉ gật nhẹ đầu đáp: “Không sao.”

Thiết Công Tử tiếp tục bắt chuyện: “Nghe nói em đang đặt Lương Thiên Kim luyện một bảo vật dạng cung. Tuy Thiên Kim là thiên tài giả kim nhưng so về kinh nghiệm thì còn non tay lắm, nếu em không ngại, hay để anh đích thân luyện cho em một món Thánh Bảo làm quà nhé?”

Cửu Huyền lắc đầu: “Cảm ơn, tôi tin vào khả năng của Thiên Kim. Và chúng ta bằng tuổi, nên nếu không phiền thì mong Thiết Công Tử đừng xưng hô kiểu có chút khó nghe như vậy.”

“Nếu em muốn vậy thì anh cũng không ép, nhưng nếu dùng bảo vật mới có chỗ nào không vừa ý thì cứ liên hệ anh nhé, anh sẽ khiến em tuyệt đối hài lòng!”

Cửu Huyền dứt khoát lắc đầu: “Không cần đâu, cảm phiền Thiết Công Tử giữ trật tự.”

Thiết Công Tử thừa biết cửu Huyền đuổi khéo, nhưng vẫn chai mặt bắt chuyện thêm vài câu rồi rời khỏi toa tàu.

Sau khi bọn Thiết Công Tử rời khỏi, Dương dò hỏi Nhất Niệm và biết được một ít thông tin. Thiết Công Tử tên Lương Diệt, hạng 14 Hùng Vương Bảng, là thiếu gia của Tân Bảo xưởng, một xưởng giả kim có quy mô chỉ dưới Thần Kim tháp và Giả Kim thành. Đặc biệt ở chỗ, Tân Bảo Xưởng chuyên ăn cắp thiết kế rồi bán ra bản nhái với chất lượng kém hơn và giá thành rẻ mạt.

Tin đồn chiếc Truy Ảnh 800 Mã Lực người người thèm khát vốn là thiết kế tâm huyết của Thiết Công Tử là do chính Tân Bảo Xưởng tung ra, mục đích để quảng cáo cho dòng sản phẩm nhái Truy Ảnh 800 Mã Lực mà Tân Bảo Xưởng sắp tung ra.

Dương cũng biết thêm rằng người có vẻ ngoài như ca sĩ đi cạnh Lương Diệt tên là Lưu Các, cũng là thiên tài Hùng Vương bảng, xếp hạng 16.

Ban đầu, Nhất Niệm thoải mái giải đáp thắc mắc của Dương, nhưng sau khi nhận thấy sự đói khát thông tin của Dương, Nhất Niệm bắt đầu xoa xoa vầng trán: “Ây da… Bệnh đau đầu của bần tăng lại tái phát, có lẽ không thể tiếp tục đàm luận cùng thí chủ…”

Nhưng khi Dương dí vào tay gã một xấp tiền thì gã lại nói không ngừng.

Trong khi Dương dùng tiền cạy miệng Nhất Niệm, đoàn tàu tiến vào một đường hầm và đi ngược lên trên.

“Sắp đến rồi!” Nhất Niệm chợt nói.

“Đến đâu?” Dương hỏi.

“Thế Giới Ngầm!”

Không để Dương tò mò lâu, đoàn tàu nhanh chóng qua khỏi đường hầm, tiến vào một vùng nước sáng đủ sắc màu.

Đoàn tàu hướng lên trên, nơi có một hòn đảo khổng lồ giữa biển nước, cũng là nơi phát ra những ánh sáng đủ mọi màu sắc đang phản chiếu xuống nước.

Trồi lên khỏi mặt nước, đoàn tàu cập vào một bến cảng nhộn nhịp.

Trước mắt Dương là một kinh đô ngập tràn ánh sáng, điều mà trước đây hắn chưa từng ngờ đến. Về quy mô, Thế Giới Ngầm rộng lớn không thua gì Sài Thành, thậm chí còn vượt trội về số lượng nhà cao tầng, đặc biệt nhất là một ngọn tháp cao vút ở trung tâm hòn đảo, trông còn hiện đại hơn so với hình ảnh những tòa nhà chọc trời Dương từng thấy ở thế giới cũ.

Về địa hình, Thế Giới Ngầm chia làm 3 tầng, tầng thấp nhất quanh rìa hòn đảo là tầng dành cho giới hạ lưu và trung lưu sinh sống, tầng thứ hai có diện tích nhỏ hơn dành cho giới thượng lưu với đãi ngộ vượt trội cùng các dịch vụ sang trọng đắt đỏ. Tầng cao nhất ở trung tâm hòn đảo, là nơi ở của giới lãnh đạo, và tòa tháp cao nhất mà Dương thấy là đầu não của Thế Giới Ngầm, nơi ở của ‘Bố Già’.

Trong khi Dương đang choáng ngợp trước sự xa hoa tráng lệ của Thế Giới Ngầm, thì trên đỉnh tòa tháp cao nhất hòn đảo, một người đàn ông mặc trang phục đen lịch lãm cũng đang đứng nhìn đoàn tàu vừa cập bến qua cửa sổ.

Lúc này, sau lưng gã chợt xuất hiện hư ảnh của một người đàn ông ngồi trên chiếc ngai đầu lâu.

“Có chuyện gì?” Hư ảnh người đàn ông ngồi trên ngai đầu lâu lạnh lùng hỏi.

Người mặc trang phục đen chỉ tay vào đoàn tàu vừa cập cảng và nói: “Quỷ Chủ Hận Thiên, ngài nhìn xem, đó là chuyến tàu mang theo hy vọng của thời đại.”

Quỷ Chủ Hận Thiên nheo mắt hỏi: “Ý ngươi là gì?”

Người áo đen giải thích: “Hầu hết thiên tài của thế hệ mới đều đang có mặt trên chuyến tàu đó, Quỷ Chủ nghĩ sao nếu ta ra tay hủy diệt cả đoàn tàu?”

Quỷ Chủ lạnh lùng đáp: “Thì toàn bộ Thế Giới Ngầm sẽ thành mộ ngầm, Bố Già nhà ngươi cũng sống không bằng chết!”

Bố Già bật cười: “Ha ha! Phải, phải! Cửu Thiên Cung, Phiêu Vân Đảo, Thiên Không Tự. Thiên tài mà họ tính toán hàng ngàn năm đều đang trên tàu, nếu chúng có mệnh hệ nào thì cả Thế Giới Ngầm này cũng không bù đắp nổi.”

“Nổi thế nào được khi một trong số chúng có thể trở thành Đế Vương Bách Tộc trong tương lai?” Quỷ Chủ cười nhạt.

Bố Già gật đầu: “Phải, nhưng chỉ một trong số chúng, hoặc không ai trong số chúng. Có thể là Độc Hành của ngài, có thể là Đoạn Tuyệt của ta, cũng có thể là Thiên Minh của Thiên Cơ. Cũng có thể là bất cứ đứa nào còn lại trong Hùng Vương Bảng, có thể là một Thế Hệ Phi Thường, thậm chí có thể là một đứa vô danh nào đấy, miễn là nó sinh vào Năm Của Sấm.”

Bố Già lại nhìn xuống đoàn tàu và tiếp tục nói: “Cuộc đua đã bắt đầu, thiên tài sinh ra dưới sự chuẩn bị trước hàng ngàn năm của tiền nhân hay thiên tài sinh ra theo sự ngẫu nhiên của số phận, ngài cho rằng đứa nào có lợi thế hơn?”

Quỷ Chủ trầm ngâm: “Khởi đầu quá chênh lệch… Nhưng số phận lại là thứ gần như chưa từng bị đánh bại…”

“Phải, nhưng không thể vì thế mà đứng yên chờ số phận chiến thắng, ngài thấy có đúng không?”

Quỷ Chủ khẽ gật đầu.

Bố Già nói tiếp: “Hiện tại Cửu Thiên Cung, Phiêu Vân Đảo và Thiên Không Tự đang có xu hướng liên kết lại, nếu thiên tài của chúng cũng theo đó mà đoàn kết thì thật bất hạnh cho những thiên tài còn lại.”

“Dông dài nãy giờ, ý ngươi chỉ đơn giản là muốn hợp tác?”

Bố Già gật đầu: “Thế Giới Ngầm, Quỷ Môn Quan và Thiên Cơ. Nhưng chính xác hơn là các thiên tài của chúng ta hợp tác.”

Bạn đang đọc truyện 12 nữ thần – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensex.moe/12-nu-than-quyen-2/

Bích Diệp ngồi bên một mầm cây nhỏ xíu, mầm cây luôn được nàng chăm sóc đặc biệt dù không bao giờ phát triển.

Nàng thở dài, Dương đã rời đi, để lại trong lòng nàng một cảm giác nhung nhớ khó tả thành lời.

Lại nhìn mầm cây, Bích Diệp khẽ nhắm đôi mắt đẹp, ký ức mơ hồ như từ xa thẳm ngàn năm tái hiện…

Hình ảnh một người, vì mải mê ngắm nhìn nhan sắc của nàng mà vô tình giẫm nát một mầm cây nhỏ xíu.

Hắn rối rít xin lỗi, cố tìm mọi cách cứu sống mầm cây.

Bích Diệp hiếu kỳ hỏi: “Mầm cây quá nhỏ yếu, sinh mệnh đã hết rồi, ngươi làm sao cứu được nữa? Đó là nghịch thiên.”

Hắn vẫn cố dùng toàn bộ khả năng để cứu sống mầm cây: “Ta biết, nhưng lỗi là do ta, nên dù dùng mạng đổi mạng ta cũng phải làm!”

Bích Diệp tròn mắt ngạc nhiên, lần đầu tiên nàng thấy có người còn yêu quý sinh mạng hơn cả nàng, dùng mạng mình đền cho mạng một mầm cây nhỏ xíu.

Hắn vẫn cố sức cứu chữa mầm cây, vừa cố hết sức làm vừa nói: “Đường ta đi là hữu tình, bản năng của ta là Độ Thế, nếu một mầm cây cũng không thể cứu được thì lần này ta bại rồi!”

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba