Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » 12 nữ thần – Quyển 2 » Phần 169

12 nữ thần - Quyển 2 - Tác giả Slaydark

Phần 169

Bị Lam Ngân Thần Lôi giáng một đòn chí mạng vào mồm khi chỉ cách khoảnh khắc đột phá thành Chiến Hoàng trong gang tấc, Dương choáng váng bật ra rồi rơi xuống mặt đất, giống như một trò hề.

Khi người ta đang cười cợt, đang thất vọng, đang chờ đợi, đột nhiên trên bầu trời liên tục nhá lên những tia sét màu xanh bạc kèm theo tiếng nổ rền vang.

Những tia sét bắn thẳng vào vị trí trung tâm trên không trung Địa Tâm Cảnh, sau những tiếng sét là gió bão nổi lên, mặt đất rung chuyển.

Rồi một thứ gì đó va vào chiếc lồng bảo vệ tổ bá vương trùng và rơi xuống mặt đất, là một người.

“Kiều Vô Song?” Hoài Bão liền nhận ra người vừa rơi xuống, nhưng hắn không biết là cơ thể Kiều Vô Song, Thiên Hương Tiểu Thư của Thiên Ý lâu, cũng chính là cơ thể Thiên Hương, hiện tại lại mang linh hồn của Lam Ngân.

Vân Phi cũng kinh dị nhìn cô gái xinh đẹp tuyệt trần đã bị thương không nhẹ, cùng với Hoài Bão, Vân Phi đã chứng kiến sức mạnh nghịch thiên mang cả Phong lẫn Lôi của cô gái, vậy mà nàng lại bị cái gì làm cho trọng thương như thế này?

Đáp án có ngay sau đó, một người khác từ trên cao chân đạp từng làn gió bước xuống.

“Triệu Nhị?” Lần này đến lượt Sùng Hạo nhận ra cô gái, nhưng cũng như Hoài Bão, Sùng Hạo không biết cơ thể Triệu Nhị, là Lung Linh Công Chúa của Hà thành, cũng là Lam Ngân, hiện tại đang mang linh hồn của Thiên Hương.

Thiên Hương bước từng bước đến vị trí của Lam Ngân.

Trong cuộc chiến gần ba mươi năm trước, Thiên Hương tìm cách dung hợp linh hồn với Lam Ngân nhưng thất bại, sau đó cả hai có một mối liên kết kỳ lạ giữa hai linh hồn và hai cơ thể, họ có thể hoán đổi thân xác và sử dụng sức mạnh của nhau. Nhưng Lôi Phong đối lập, mối liên kết này tạo ra một tai họa ngầm trong linh hồn hai người, càng để lâu, sự xung đột giữa Thần Lôi và Thần Phong càng có nguy cơ bùng phát và khiến cả linh hồn của Thiên Hương lẫn Lam Ngân cùng bị hủy diệt.

Và khả năng áp chế Thần lực trong Địa Tâm Cảnh là cơ hội trấn áp mối họa này, đồng thời cũng là nơi có sức mạnh mà Thiên Hương cần có, sức mạnh của chiếc kén.

Sau thời gian dài chờ đợi dưới thân phận Kiều Vô Song và sống nhờ ở Thiên Ý Lâu của tiên hậu Thiên Như Ý. Địa Tâm Cảnh cuối cùng cũng đến lúc khai mở.

Thiên Hương lập ra kế hoạch lợi dụng Dương, dẫn dắt Dương nảy sinh vấn đề với thiên tài giả kim Lương Thiên Kim. Trong cuộc so tài giả kim, Thiên Kim kêu ngạo sáng tạo ra Bán Thần Bảo dẫn động Thần Lôi Thẩm Định khiến Lam Ngân tỉnh giấc sau phần lớn thời gian mất trí nhớ với thân phận công chúa Lý Lung Linh.

Vừa thức tỉnh, cảm nhận được Thiên Hương Thần Phong trong Dương, kẻ mà nàng khi mất trí từng thầm thương trộm nhớ và cũng từng khiến nàng tan nát con tim, Lam Ngân nổi giận giáng hết Thần Lôi vào Dương, và đây là bẫy của Thiên Hương.

Cướp lấy một lượng Thần Lôi khổng lồ, sở hữu sức mạnh của chiếc kén, dưới sự áp chế của Địa Tâm Cảnh, đây là ba điều kiện cần thiết để Thiên Hương hoàn tất quá trình dung hợp linh hồn còn dang dở, biến linh hồn của nàng và Lam Ngân thành linh hồn song sinh của nhau.

Dùng sức gió để nâng Lam Ngân đứng dậy, Thiên Hương tiến đến đứng đối diện, hai tay Thiên Hương nắm hai tay Lam Ngân, gió thổi, sấm giật khắp xung quanh khi hai người chạm nhau.

Những sợi tơ màu đỏ tía trên cơ thể Thiên Hương dần tìm sang bám lên cơ thể Lam Ngân.

Quá trình này sẽ kéo dài và tiêu hao nhiều linh lực, cho nên Thiên Hương lúc còn trong kén đã điều động những sợi tơ từ nhỏ đến lớn hấp thu linh lực từ mọi sinh vật trong Địa Tâm Cảnh.

Riêng tổ bá vương trùng, nơi có nhiều linh hồn mạnh mẽ lại được bảo vệ an toàn. Nhưng giờ thì lớp bảo vệ của ba hòn đá đã vô dụng.

Hàng ngàn sợi tơ bay ra từ cơ thể Thiên Hương và tìm đến đâm vào cơ thể của bất cứ người nào có mặt.

Những kẻ bị sợi tơ đâm vào và trói chặt, bị sợi tơ từ từ hút lấy linh lực cho đến khi cạn kiệt.

Những kẻ chưa bị thì bỏ chạy tán loạn.

Chỉ có một số ít kẻ tỉnh táo hiểu rằng cần phải diệt trừ Thiên Hương mới có con đường thoát thân.

Tên Chúa Tể cụt tay trước đó đánh với Bạch Điệp, bị Bạch Điệp hành cho tan tác, sau đó gã đã hóa thành một con Quỷ ghê rợn để đánh ngang ngửa với Bạch Điệp. Hiện tại, cảm nhận được nguy cơ, gã gầm lên rồi lao đến tấn công Thiên Hương.

Cả Bạch Điệp, hai gã Chúa Tể còn lại và bốn bá vương trùng cấp Chúa Tể cũng đồng loạt xông lên để hợp sức đánh bại kẻ thù chung.

Nhưng…

ẦM!

Lôi phong hợp nhất, Lam Ngân Thần Lôi kết hợp Thiên Hương Thần Phong gây ra một cơn bão quanh Thiên Hương và Lam Ngân, cơn bão bùng phát đánh cả bọn Bạch Điệp bắn ngược ra như đạn bắn, có kẻ va vào tường thành, có kẻ trượt dài trên mặt đất, có kẻ bị bắn lên cao, Bạch Điệp phản xạ tốt nhất nhưng cũng phải lộn vài vòng trên mặt đất mới lấy lại thăng bằng.

Lão già cấp Chúa Tể bị đánh bay lên cao, vừa rơi xuống vừa thắc mắc: “Trong Địa Tâm Cảnh, nơi mà tất cả sức mạnh đều bị áp chế, tại sao cô ta có thể tạo ra cơn bão khủng khiếp như vậy?”

“Cô ta bị áp chế ít hơn chúng ta?” Gã chúa tể xăm trổ thắc mắc.

“Chẳng lẽ là nhờ chiếc kén?” Nhiều người cùng suy đoán. Tuy chiến đấu nhưng rất nhiều người để ý đến những biến đổi của chiếc kén trên bầu trời, qua khe hở của chiếc lồng tạo ra bởi hàng ngàn bá vương trùng, ai cũng thấy chiếc kén dần thu nhỏ lại và cuối cùng trở thành cô gái áo màu đỏ tía này.

Trong lúc này, gã chúa tể hóa Quỷ trượt một đường thật dài trên mặt đất, sau đó gã gượng dậy và phát hiện cơ thể mình bị một sợi tơ đâm vào.

Gã điên cuồng tìm cách tháo sợi tơ ra, nhưng nhiều sợi tơ khác lại bay đến đâm xuyên qua cơ thể gã. Cuối cùng, gã chúa tể của Quỷ Môn Quan bị trói chặt và mất dần linh lực.

Nhìn cảnh này, nhiều người không khỏi rùng mình kinh sợ, chỉ vài sợi tơ đã làm thịt một chúa tể hóa quỷ, bên trong là ma nữ hùng mạnh, bên ngoài là những xúc tua khổng lồ, bọn họ giờ như chim trong lồng, chỉ có thể lần lượt bị làm thịt.

Lại hai chúa tể khác bị khống chế, là bá vương trùng Trùng Tam và lão già.

Hàng ngàn sợi tơ bay khắp nơi.

Hoảng loạn, sợ hãi, tuyệt vọng, cả người luyện hồn lẫn bá vương trùng chạy tán loạn, gào thét, khóc lóc, chống cự, rồi lần lượt gục xuống, cảnh tượng kinh hoàng như một cuộc giam cầm thảm sát quy mô lớn.

Trong cuộc hoảng loạn đó, từ cung điện của nữ hoàng, một thứ xuất hiện rồi bay về phía chiến trường, theo sau là một người.

“Một hòn đá hình cầu?” Có người nói.

“Ai kia?”

“Ẩn Đoan Trang?”

Có người nhìn thấy Ẩn Đoan Trang đang cùng Tiêu Hồn chống trả vài sợi tơ, liền phủ nhận: “Không phải!”

“Là chị em song sinh của Ẩn Đoan Trang, Âm Hậu Ẩn Thục Trinh!” Một người từng sớm thoát khỏi cuộc chiến sau hội đấu giá lên tiếng.

Tảng đá hình cầu kỳ lạ bay đến và xoay tròn bên dưới vị trí ba hòn đá, còn Thục Trinh lơ lửng bên dưới tảng đá, hai tay nàng giơ lên như đang dùng linh lực nâng đỡ tảng đá.

Dương đang hôn mê chợt bừng tỉnh, linh lực của hắn đột nhiên bùng lên mạnh mẽ, còn mạnh hơn cả khoảnh khắc đột phá trước đó.

Hoài Bão và Sùng Hạo cũng có cảm giác tương tự.

Ánh sáng màu đỏ tía phủ khắp Địa Tâm Cảnh đột nhiên biến mất, cả Địa Tâm Cảnh chìm trong tăm tối.

Dương lần nữa bay lên, khắp người hắn lần nữa tỏa sáng, ánh sáng khiến cho những người đang sợ hãi tuyệt vọng cảm giác như nhìn thấy hy vọng.

Như mặt trời bay lên giữa đêm đen…

Hắc Thiên Phi Dương!

Khoảnh khắc đó, Dương chọn cho mình một xưng hiệu, cũng là lúc hắn và Hoài Bão, Sùng Hạo cùng nhau đột phá thành Chiến Hoàng.

Một cấp bậc mới, một con đường mới chính thức được khai sinh.

Linh giới như biến đổi, trong linh hồn mỗi sinh vật cũng biến đổi, một kẻ có năng lực của Tạo Hóa đã sáng tạo ra một con đường mới, một đạo mới. Chiến Đạo.

Từ thời khắc này, bất cứ ai cũng có thể đi theo Chiến Đạo, và công pháp luyện chiến hồn cơ bản nhất, sơ khai nhất mà ai cũng có thể học chính là chiến đấu! Chiến vì tình yêu, chiến vì lý tưởng, chiến vì đam mê…

Những người có mặt chứng kiến thời khắc này, đa số đều xem thường người Mặt Đất như bọn Sùng Hạo nên tuy bất ngờ trước con đường mới nhưng hầu hết đều xem nhẹ.

“Chiến Hồn, Chiến Hoàng? Rồi cũng sẽ làm nền cho Thế Hệ Hoàng Kim mà thôi!”

“Ta cười vào cái gọi là Chiến Đạo!”

“Để xem được bao lâu!”

Ánh sáng từ Dương, Hạo, Bão rọi lên tảng đá hình cầu, tảng đá cũng sáng lên, phần lớn là vùng ánh sáng màu xanh của đại dương, có những vùng ánh sáng màu xanh lục của cây cối và ánh sáng màu nâu của đất đai, ánh sáng màu trắng của băng tuyết.

“Nạp Địa Thánh Trận! Đây mới là Nạp Địa Thánh Trận!” Trịnh Thiên Minh cất tiếng nói, giọng đầy khao khát.

“Đây là Nạp Địa Thánh Trận? Vậy còn trước đó là trận gì?” Có người nghe Thiên Minh nói liền thắc mắc.

Trước đó là trận gì? Đáp án vốn đã có từ đầu, nhưng chẳng mấy ai nghĩ đến.

Ba hòn đá rời khỏi ngực bọn Dương, Hạo, Bão và bay đến lắp vào ba vết lõm trên tảng đá hình cầu.

Những đốm sáng tượng trưng cho những vì tinh tú trên khắp bầu trời tỏa sáng rực rỡ trong màn đêm đen.

Bầu trời lúc này đầy huyền bí, đầy màu nhiệm…

“Thôn Thiên Thánh Trận!”

“Những đốm sáng này là Thôn Thiên Thánh Trận!”

Khó tin, nhưng là thật, trận mà ai cũng tưởng là Nạp Địa, lại chính là Thôn Thiên, và càng không ai nghĩ Thôn Thiên trận lại xuất hiện trong Địa Tâm Cảnh.

“Thôn Thiên và Nạp Địa thánh trận đều xuất hiện…” Một người chợt thì thào rồi khẽ rùng mình.

Người khác thì nổi da gà tiếp câu: “Thiên Địa Thần Trận! Đại trận sát Thần!”

Ánh sáng lại xua tan bóng đêm, nhưng không còn là thứ ánh sáng đỏ tía ma mị, mà là ánh sáng tinh tú huyền ảo.

Thiên Hương nhìn lên, nếu Thiên Địa Thần Trận khởi động, mọi cố gắng của nàng sẽ bị phá hủy, nàng không cho phép trận này xuất hiện. Nàng phải ngăn chặn người kích hoạt trận.

Nhắm đến Ẩn Thục Trinh đang lơ lửng, Thiên Hương điều khiển những sợi tơ quấn vào nhau thành một ngọn giáo rồi ném về phía Thục Trinh bằng tốc độ và uy lực không ai cản nổi.

Nhưng trong khoảnh khắc ngọn giáo đâm đến, một bóng người đột nhiên hiện ra, ôm lấy Thục Trinh và xoay người tránh khỏi ngọn giáo. Khi vừa tránh đi, hắn giơ tay chụp lấy ngọn giáo đem ném trả về phía Thiên Hương bằng tốc độ gần tương đương.

Nhìn ngọn giáo bay trở lại và cắm phập trên mặt đất ngay dưới chân mình như một lời cảnh cáo, Thiên Hương mặt không cảm xúc, nhưng trong lòng nổi lên một trận chua xót…

Còn Dương, ôm Thục Trinh trong lòng, hắn liền trêu chọc: “Đố nàng biết ta là ai?”

Thục Trinh cười đáp: “Đương nhiên chàng là Tà Phật Bình Thường, người mà ta thầm thương trộm nhớ! Chẳng bù cho tên Âm Vương Hữu Thực, ta xem hắn như anh trai vậy mà ta gặp nguy hiểm trốn mãi chẳng chịu ra.”

“Ách!” Dương chẳng hiểu vì sao khi nghe câu này lại nổi máu ghen trong người, Hữu Thực ghen với Bình Thường, hắn ghen với chính bản thân mình.

Tất nhiên Thục Trinh chỉ là trêu ngược lại Dương, nàng là người kích hoạt Thôn Thiên Trận lẫn Nạp Địa Trận nên biết rõ Âm Vương Hữu Thực trước đó và Tà Phật Bình Thường hiện tại là cùng một người.

Lúc này, Hoài Bão nhìn về phía Lam Ngân trong thân xác Thiên Hương, hắn vẫn nghĩ Lam Ngân hiện tại là Kiều Vô Song, người từng có ơn giải cứu cha hắn nên hắn muốn trả ơn nàng.

Sùng Hạo thì nhìn Thiên Hương trong thân xác Lam Ngân, hắn vẫn nghĩ nàng là Triệu Nhị, nghi vấn hỏi: “Triệu Nhị, ngươi bị sao vậy?”

Ở Hà thành, Sùng Hạo gặp qua Triệu Nhị đôi ba lần, nhưng Triệu Nhị thường giấu thân phận nên Sùng Hạo không hề biết nàng là con nuôi của thành chủ Lý Hồng Hà, Lung Linh công chúa. Hắn thắc mắc tạo sao người hầu của Lung Linh công chúa như Triệu Nhị lại lưu lạc đến đây và trở thành một ma nữ tàn ác, liệu Hà thành có xảy ra biến cố gì không?

Dương cũng nhìn Thiên Hương và Lam Ngân, cũng như Hạo và Bão, Dương lầm tưởng Lam Ngân là Kiều Vô Song, người từng cứu mạng hắn ở vực Vô Hồn, và lầm tưởng Thiên Hương là Triệu Nhị, người từng gài bẫy hắn ở Hà thành…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Phần 262
Phần 263
Phần 264
Phần 265
Phần 266
Phần 267
Phần 268
Phần 269
Phần 270
Phần 271
Phần 272
Phần 273
Phần 274
Phần 275
Phần 276
Phần 277
Phần 278
Phần 279
Phần 280
Phần 281
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
12 nữ thần – Quyển 1
12 nữ thần – Quyển 2
12 nữ thần – Quyển 3 (Update Phần 11)
Thông tin truyện
Tên truyện 12 nữ thần - Quyển 2
Tác giả Slaydark
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 15/08/2022 03:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Slaydark

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba