– Xin mời Tống công tử nhận lấy tín vật Kim Xà vương!
Ti Đồ Bá Lôi, Thủy Giám và Thanh Trúc bang Trình Thanh Trúc, lập tức cũng tới lôi đài, quỳ một chân ở trước mặt Tống Thanh Thư:
– Xin mời Tống công tử nhận lấy tín vật Kim Xà vương!
Tống Thanh Thư cũng chưa có lập tức đem nhận lấy Kim Xà kiếm, chỉ nhàn nhạt nhìn quét qua các đầu lĩnh Kim Xà Doanh.
Cảm nhận được cái ánh mắt kia tràn ngập ngột ngạt, mấy vị đầu lĩnh duy trì trung lập như Giang Tô – Kim Long bang Tiêu Uyển Nhi, Chiết Giang – Long Du bang Vinh Thải, Hoài Nam – Phi Hổ Dục trại chủ Niếp Thiên Phong, minh chủ hải ngoại Trịnh Khởi Vân bảy mươi hai đảo, ai cũng thấy da đầu tê dại.
Lúc này Tống Thanh Thư vừa chiến thắng Kiếm tiên A Thanh, danh vọng đạt đến đỉnh điểm, phảng phất ma như chiến thần đứng ở trên đài, mấy vị đầu lĩnh liếc mắt nhìn nhau, không khỏi thầm mắng, thật ra thì bái kiến tân Kim Xà vương, lấy thân phận của bọn họ thì cũng không cần quỳ xuống, chỉ có điều bây giờ Hạ Thanh Thanh trên danh nghĩa thân phận cao nhất đã quỳ xuống, còn có mấy vị đầu lĩnh khác noi theo, bọn họ giờ này không muốn quỳ cũng không được.
Mấy vị đương gia trung lập bất đắc dĩ đi tới lôi đài, nửa quỳ ở trước mặt Tống Thanh Thư:
– Xin mời Tông công tử nhận lấy tín vật Kim Xà vương!
Cứ như vậy chỉ còn lại mấy vị đầu lĩnh Kim xà doanh rất lúng túng, Thiên Liễu trang chủ Trử Hồng Liễu sau lưng là Hồng Hoa hội, Ác Hổ Câu Sa Thông Thiên sau lưng là Nhật Nguyệt Thần Giáo, Thanh Lương Tự Thập Lực đại sư sau lưng là Thiếu Lâm tự, phụ tử Mạnh Thường Mạnh Bá Phi sau lưng là phái Tung sơn Tả Lãnh Thiền, những thế lực kia đối với Tống Thanh Thư giống như nước sông và nước giếng, thậm chí còn cùng Tống Thanh Thư có huyết hải thâm cừu, thì ai mà nguyện ý hướng tới Tống Thanh Thư quỳ xuống.
– A Di Đà Phật!
Thanh Lương Tự Thập Lực đại sư dẫn đầu nói trước gây khó dễ.
– Lão nạp thân là người xuất gia, từ lâu phiền chán những năm tháng qua đánh đánh giết giết, lâu nay muốn quy ẩn chuyên tâm nghiên cứu phật pháp, chỉ tiếc lâu nay không có được thời cơ thích hợp, bây giờ vừa vặn vào lúc này, lão nạp quyết định lui ra khỏi Kim xà doanh, quay về Thiếu Lâm tự tịnh nghiên phật pháp.
– Này… lão trọc này sớm không lùi, muộn không lùi, lại vào lúc này lùi, rõ ràng chính là muốn đả kích uy vọng của Tống Thanh Thư.
Chu Chỉ Nhược lâu nay đối với hòa thượng của Thiếu Lâm tự thì không có cảm tình gì, ngoài miệng đương nhiên sẽ không lưu tình.
Chu Cửu hiển nhiên cũng có ý tưởng giống nhau, cười gằn:
– Hòa thượng này rõ ràng phàm trần vẫn còn rất nặng, lại làm ra một bộ dáng dấp cao tăng đắc đạo, nếu lão thật sự có ý định muốn quy ẩn, vì sao vẫn còn hết lòng hỗ trợ giúp Hư Trúc đến tranh cướp làm Kim Xà vương!
Hoàng Dung khẽ cau mày, Thập Lực đại sư có hành động này, rõ ràng là được Thiếu Lâm tự thụ ý rồi, nàng biết Thiếu lâm tự cùng Tống Thanh Thư đã từng có hiềm khích, có thể đây chỉ là do mâu thuẫn bên trong mà thôi, bây giờ Man tộc đang chém giết tàn phá, cũng nên phải vứt bỏ hiềm khích lúc trước, để cùng nhau đối địch, ai ngờ Thiếu Lâm tự trong lúc mấu chốt này lại đưa ra tín hiệu rút lui như thế.
Thiếu Lâm tự ở trong võ lâm là Thái Sơn Bắc Đẩu, Tống Thanh Thư lần này sợ có khó khăn… Hoàng Dung trong lòng nhận thức, vào lúc này nếu Tống Thanh Thư xử lý mà có một chút sơ sẩy, tất cả công sức của hắn vừa rồi sẽ hóa thành dã tràng xe cát, vi vừa mới vừa lên đài nhân tân nhậm Kim Xà vương thì liền bị đả kích, sau này hắn làm sao phục chúng?
Thiên Liễu trang chủ Trử Hồng Liễu vừa mới chuẩn bị đứng ra, thì thấy Thập Lực đại sư đã ra mặt, nên lão cũng chẳng cần gì phải vội, vẫn ung dung nhìn xem Tống Thanh Thư sẽ xử lý chuyện này như thế nào.
Tống Thanh Thư ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Thập Lực đại sư.
– Đại sư muốn lui ra khỏi Kim Xà doanh sao?
– Không sai!
Thập Lực đại sư ngạo nghễ ưỡn ngực, Tống Thanh Thư võ công tuy cao, nhưng phía sau lão là Thiếu Lâm tự, hơn nữa Huyền Trừng cùng Hư Trúc hai vị cao thủ tuyệt đỉnh ở ngay đó không xa, đương nhiên lão không cần phải sợ.
– Đại sư hại chết tiền nhậm Kim xà vương Viên đại hiệp còn chưa đủ, chẳng lẽ lần này lại muốn giở lại trò cũ, cấu kết Mãn Thanh Thát tử, muốn hại chết ta vừa tân nhậm Kim Xà vương sao?
Tống Thanh Thư âm thanh tuy nhẹ, nhưng phảng phất sấm rền vậy, khiến giữa trường tất cả mọi người đều biến sắc.
– Nói hươu nói vượn!
Thập Lực đại sư nhất thời liền hoảng hốt, chuyện lớn như vậy bị quàng vào người, lão thật có chút không chịu nổi.
– Hừ… đừng có ở chỗ này yêu ngôn mê hoặc chúng.
Huyền Trừng cũng ngồi không yên, liền đứng lên, nện chuôi cây thiền trượng trên đất một cái, trên nền lát đá vết để lại vết nứt to lớn biểu hiện trong lòng lão có bao nhiêu phẫn nộ.
Năm đó Viên Thừa Chí ở đại hội Thái Sơn chết vào tay của Đông Phương Bất Bại là sự tình mọi người đều biết, nhưng bây giờ có thể vì Tống Thanh Thư như vừa đề tỉnh, rất nhiều người đột nhiên bắt đầu suy nghĩ, lúc trước Viên Thừa Chí tại sao lại đột nhiên xuất hiện ở đại hội Thái Sơn? Còn triều đình Mãn Thanh vì sao lại giống như đoán được hắn sẽ đến, để mai phục cùng với Đông Phương Bất Bại?
Nếu như bên trong Kim xà có nội gian, thì tất cả những vấn đề này liền có thể giải thích ra được…
– Lẽ nào đúng là Thập Lực đại sư hại chết Kim Xà vương Viên Thừa Chí?
– Có thể là biết người biết mặt nhưng không biết lòng…
Toàn bộ trong người trong đại hội bàn tán lẫn lộn cùng nhau, có người tin tưởng, cũng có người không tin, nghe những lời bàn luận này, Thập Lực đại sư cùng Huyền Trừng sắc mặt càng lúc càng ửng đỏ, đã nhanh không khống chế được sự tức giận trong lòng.
– Thanh Thư, nếu ngươi đã nói câu này thì hãy đưa ra chứng cứ.
Trương Tùng Khê mặt ngưng trọng, hắn cũng rất không thích Thiếu Lâm tự, không chỉ là thường nói Trương Tam Phong là kẻ bị Thiếu Lâm ruồng bỏ, đã học trộm tuyệt học Thiếu Lâm, còn làm hại Du Đại Nham tàn phế, phu phụ Trương Thúy Sơn tự vẫn bỏ mình.
Không thích là một chuyện, nhưng vì cái chung thì là một chuyện khác, Thiếu Lâm tự thân là đứng đầu võ lâm chính phái, đâu có thể nào tùy tiện vu oan như thế được?
Tống Thanh Thư không chút hoang mang nói:
– Ở đây các vị có mấy người hẳn đã biết, lúc trước đây tại hạ lúc còn ở trong triều đình Mãn Thanh, phụ trách tổ chức chuyên thu thập tin tức, phụ trách lôi kéo người trong giang hồ, mà trong chốn giang hồ có rất nhiều người vì danh lợi, đã đến nương nhờ, Thanh Lương Tự Thập Lực đại sư chính là một người trong những người đó.
– Ngươi nói bậy!
Thập Lực đại sư tức giận đến cả người run rẩy, có chút nói không ra lời.
Tống Thanh Thư cũng không cho lão có cơ hội biện giải, nhanh chóng nói:
– Vậy xin hỏi Thập Lực đại sư, ngày xưa hoàng đế Phúc Lâm của Mãn Thanh xuất gia, xuống tóc ở toà bảo tự nào?
– Chuyện này… chuyện này…
Thập Lực đại sư nhất thời nghẹn lời, hoàng đế Phúc Lâm trốn ở Thanh Lương Tự thanh tu vốn là việc cực kỳ bí ẩn, nhưng lúc trước thái hậu giả vì muốn diệt trừ Phúc Lâm, đã đem tin tức để lộ ra đến, dẫn tới việc bị bọn ngưu quỷ xà thần đến đại náo Thanh Lương Tự, khiến cho khắp thiên hạ đều biết, cho nên bây giờ có muốn giấu cũng không gạt được.
– Thì ra Thanh Lương Tự đã sớm nương nhờ vào triều đình Mãn Thanh a.
– Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu a.
– Vậy Thập Lực đại sư lâu nay trà trộn vào nghĩa quân phản Thanh quân, cũng là khả nghi a.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex.moe/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
Nghe được mọi người bên dưới nghị luận, Tống Thanh Thư biết thời cơ đã đến, bàn tay giơ lên, cách đó không xa một cái rương nhỏ bị hút bay đến trên lòng bàn tay hắn.
Tống Thanh Thư tay trái lấy ra từ bên trong một mảnh gấm lụa màu vàng mở ra ở trước mặt chúng nhân:
– Đây chính là thánh chỉ của triều đình Mãn Thanh sắc phong chúng tăng Thanh Lương Tự!
Mọi người còn chưa có tiêu hóa kịp tin tức này, thì Tống Thanh Thư lại lấy ra một phong thư, như ném thêm một tảng đá nặng cân:
– Còn đây là phong thư của Thập Lực đại sư hướng về hoàng đế Khang Hy thuần phục!
Thập Lực đại sư cũng không ngồi yên được nữa, giận dữ hét to:
– Mọi người đừng có tin, đây là do hắn giả tạo!
Tống Thanh Thư ánh mắt ngưng lại, lạnh giọng nói:
– Đại sư những năm qua hướng về triều đình Thát tử tiết lộ bao nhiêu chuyện cơ mật của Kim Xà doanh, làm hại khiến cho huynh đệ Kim xà doanh thương vong nặng nề còn không nói, còn làm hại đến tiền nhậm Kim Xà vương bị tử vong trong trận đánh trên đại hội Thái Sơn. Đối với loại người Hán gian mại quốc cầu vinh, bản tọa ngày hôm nay sẽ phải thanh lý môn hộ rồi!
Nói xong bóng người lóe lên, hướng về phía Thập Lực đại sư xuất chiêu.
… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3 tại nguồn: http://truyensex.moe/cao-thu-kiem-hiep-quyen-3/
Thập Lực đại sư một đôi mắt trợn trừng lên, dựa theo võ công của lão thì há có thể nào tránh được thân pháp của Tống Thanh Thư, chỉ đành ngây người như phỗng đứng mà chờ chết.
May là Huyền Trừng đại sư đứng một bên sớm có phòng bị, thấy Tống Thanh Thư vừa động, vội vã che chắn ở giữa hai người, lão lúc này cũng không dám bất cẩn, vừa ra tay vung lên thiền trượng xuất ra chính là Phục Ma Trượng Pháp tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự, theo tốc độ Tống Thanh Thư phóng đến, Huyền Trừng đại sư tin rằng đối phương ngoại trừ dùng cách cứng đối cứng, thì không còn có cách khác.
Mà nếu như cứng đối cứng, Huyền Trừng không tin rằng với mấy chục năm khổ luyện của mình lại thất bại với một kẻ võ lâm hậu bối.
Thấy Tống Thanh Thư như mũi tên rời khỏi cung bay đến, vẫn không có ý định né tránh, Huyền Trừng đại sư cười gằn, thiền trượng liền hướng về trên người đối phương quét tới.
Huyền Trừng đại sư tuy rằng tinh thông thập tam môn tuyệt kỹ, nhưng tu luyện đến cảnh giới thuần thục có uy lực mạnh nhất vẫn là Bàn Nhược Chưởng cùng với Phục Ma Trượng Pháp, lão tự tin trong giang hồ thiên hạ không có bất kỳ người nào trúng phải Phục Ma Trượng Pháp mà có thể bình yên vô sự, thấy Tống Thanh Thư không né tránh, Huyền Trừng thề muốn nhân cơ hội tốt diệt trừ mầm họa này.
Mắt thấy thiền trượng sắp đánh đến Tống Thanh Thư, Huyền Trừng chưa kịp cao hứng, thì ngạc nhiên phát hiện đối phương thân thể phảng phất đã nhẹ nhàng như hóa thành một lá cây không có trọng lượng, dựa vào kình phong của thiền trượng cuốn đến, Tống Thanh Thư lập tức lộn bay qua tới một bên khác.
Không để ý tới Huyền Trừng đại sư đang đứng chết trân, Tống Thanh Thư từ bên cạnh người lão lướt qua, thì đột nhiên lại nhận ra bên cạnh người của mình một làn kình phong phóng đến, thì ra Hư Trúc đã chờ đợi ở một bên, thấy Huyền Trừng thất lợi, lập tức liền ra tay.
– Nhất Phách Lưỡng Tán?
Tống Thanh Thư liền nhận ra chiêu này, lúc trước Mộ Dung Phục chính là bị một chiêu này của Hư Trúc mà bị tổn thất lớn, bất quá hắn không phải là Mộ Dung Phục!
Tống Thanh Thư rõ ràng thấy thời cơ chớp mắt là sẽ trôi qua, nếu không nhanh hơn, đến lúc đám người này kịp phản ứng lại, với đám cao thủ bảo vệ bên dưới, thì việc mình lấy tính mạng của Thập Lực đại sư sẽ khó khăn, do đó hắn không tránh không né, tay trái một chiêu Kháng Long Hữu Hối xuất ra đón đỡ một chưởng của Hư Trúc, tay phải ngón tay chỉ một cái, một làn kiếm khí xẹt ra xuyên thủng trên trán của Thập Lực đại sư.
– Tặc tử ngươi dám…
Hư Trúc kinh hãi biến sắc, bất quá hắn đã không còn ngăn cản kịp, đành trơ mắt nhìn Thập Lực đại sư mất mạng tại chỗ.
Kiếm khí mới vừa đoạn sinh cơ của Thập Lực đại sư, chiêu Kháng Long Hữu Hối của Tống Thanh Thư đã chạm chưởng vào nhau với chiêu Nhất Phách Lưỡng Tán của Hư Trúc.
Chưởng pháp va chạm vào nhau không có bài sơn đảo hải tạo ra tiếng nổ vang như bình thường, trên tay của Hư Trúc tựa như không có phát ra chưởng lực, trái lại là giống như hố đen có sức hút, cuồn cuộn không dứt nuốt lấy chưởng lực của Tống Thanh Thư.
– Bắc Minh Thần Công?
Tống Thanh Thư cười gằn, tiểu hòa thượng này bề ngoài trung hậu thành thật, nhưng lại âm thầm nham hiểm cực kỳ, lúc trước đối đầu với Mộ Dung Phục, dùng một chiêu Nhất Phách Lưỡng Tán lại dùng cách cứng đối cứng, đối đầu A Thanh mắt thấy không địch lại, liền vận dụng ám khí thâm độc Sinh Tử Phù, bây giờ nhìn qua giống như muốn cứu Thập Lực đại sư, trên thực tế lại nhân cơ hội muốn hấp thu một thân công lực của mình, thật sự là đủ độc…
Hư Trúc lúc này càng là kinh ngạc, rõ ràng chưởng pháp đã tiếp xúc được với thân thể đối phương phát động Bắc Minh Thần Công, vì sao nội lực của đối phương mà mình không có hấp thu được?
Hư Trúc đương nhiên không biết, Tống Thanh Thư đã lĩnh ngộ được cảnh giới xuất chưởng thì có thể là hư hoặc thật, nuốt hoặc nhả bất cứ thời khắc nào, chiêu vừa rồi của hắn vốn là hư lực, còn Hư Trúc lại hấp thụ nội lực của Tống Thanh Thư, khi đó nội lực của hắn đâu có xuất ra để mà hấp thu.
Nhìn thấy trên mặt Hư Trúc khiếp sợ, Tống Thanh Thư cười lạnh, kình lực đột nhiên phun trao ra, kiếm khí bén nhọn theo kinh mạch của đối phương đang mở ra công thẳng vào.
Hư Trúc thấy tình thế không ổn, vội thu chưởng thân hình bay ngược về sau, liên tiếp lui về mấy trượng thì mới ổn định thân hình, nhìn cánh tay của mình buông thõng xuống, Hư Trúc sắc mặt tái xanh, may là mình có công lực thâm hậu, bị kiếm khí đối phương nhập thể mà cánh tay này không bị phế đi, về sau cánh tay trong vòng mấy tháng chỉ sợ là không có cách nào vận dụng được nữa.
Tuy rằng nói ra thì nhiều như vậy, nhưng toàn bộ quá trình Tống thanh Thư xuất chiêu giết người, quần hùng chỉ cảm thấy hoa mắt, mắt nhìn thấy Tống Thanh Thư dễ dàng tránh thoát một đòn Phục Ma trượng toàn lực của Huyền Trừng đại sư, sau đó thuận thế lấy tính mạng Thập Lực đại sư, một chưởng đánh bay Hư Trúc, cuối cùng là trong phút chốc quay trở lại trên lôi đài.
Thập Lực đại sư không phải là cao thủ hạng bình thường, Huyền Trừng càng là đại cao thủ của Thiếu Lâm tự, trong đại hội tỷ thí, võ công của Hư Trúc rực rỡ hào quang, một thân võ công không chút nào thua kém Huyền Trừng đại sư. Nhưng Tống Thanh Thư trong giây lát xuất chiêu với hai người, giết chết Thập Lực đại sư mà quay về, thì thực lực của hắn phải kinh khủng đến cỡ nào?
‘Thập bộ sát nhất nhân.
Thiên lý bất lưu hành. ‘
Hoàng Dung trong đầu đột nhiên hiện ra bài thơ của Lý Bạch.
‘Sự liễu phất y khứ.
Thâm tàng công dữ danh. ‘
Da Luật Nam Tiên mặc dù đối với nền văn hóa của người Hán cũng không phải quá am hiểu, nhưng nàng thân là kiếm khách, bài thơ này của Lý Bạch rất hợp với khẩu vị của nàng, lúc này trong đầu vô tình cũng giống như Hoàng Dung, hiện ra đồng dạng chung một bài thơ của Lý Bạch.
“Tên khốn kiếp này vẫn là rất oai phong…”
Viên Tử Y nghĩ đi nghĩ lại, rồi biến sắc mặt.
“Phi! Nhưng hắn là kẻ hạ lưu vô liêm sỉ, háo sắc, miệng đầy lời nói dối, gieo vạ trung lương, chiếm đoạt người thê tử của người khác…”
Viên Tử Y ở trên Nga Mi sơn bị Tống Thanh Thư dao động lừa gạt, cho nên sau này ấn tượng của nàng đối với Tống Thanh Thư rất kém cỏi, sau đó lại nghe được người của Hồng Hoa Hội thêm mắm dặm muối vào, cho nên trong lòng của nàng thì Tống Thanh Thư đã biến thành kẻ đại cặn bã, giây khắc này nhận ra được lập trường của mình có buông lỏng, do đó Viên Tử Y thay đổi sắc mặt.
Cái cảm giác như vậy đâu há có một mình nàng, Quách Phù ánh mắt sáng quắc nhìn hắn chằm chằm trên lôi đài, khuôn mặt diễm lệ hưng phấn, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ gì.
– Sư tỷ… tỷ phu thật là lợi hại!
Bên phía người của Mộc vương phủ, Mộc Kiếm Bình trợn to đôi mắt tròn nói, Tống Thanh Thư biểu hiện ra võ công thực sự vượt quá sự tưởng tượng của nàng, trong lúc nhất thời Mộc Kiếm Bình không nghĩ ra được từ gì để ca ngợi hắn…
– Cái gì mà là tỷ phu chứ, quận chúa đừng có nói loạn.
Phương Di ngại ngùng khi nghe Mộc Kiếm Bình nói, nhưng trong lòng thì đắc ý, đây chính là nam nhân của ta tuyển, hắn rất mạnh, cường đại thậm chí đến ngay cả Vương gia cũng phải ngưỡng mộ hắn…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 24/04/2020 11:29 (GMT+7) |