Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 » Phần 161

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5 - Dịch giả Meode

Phần 161

Nghe được Tống Thanh Thư trả lời, Trình Dao Già lập tức lắc đầu nói:

– Không, ta không đi…
– Cảm thấy lúng túng khó xử sao?

Tống Thanh Thư cười nói.

Trình Dao Già mím môi, quay đầu đi chỗ khác, cũng không trả lời.

Tống Thanh Thư thở dài một hơi:

– Rất nhiều lời nói cũng nên tại trước mặt hắn nói cho rõ ràng đấy, chẳng lẽ phu nhân muốn cứ như vậy không minh bạch để cho mình bị oan uổng sao này?

Trình Dao Già sắc mặt lộ ra buông lỏng, bất quá vẫn không có quyết định, Tống Thanh Thư thì không nói thêm gì, cứ thế lôi kéo nàng hướng gian phòng sát vách đi đến.

Lục Quan Anh lúc này trong phòng tinh thần chán nản, nghĩ đến thê tử chạy đi tìm người nam nhân kia, nắm đấm trong tay chốc lát nhanh thả lỏng, không biết lúc này đã xảy ra chuyện gì với nàng, chỉ có thể dựa vào suy đoán, thế nhưng là càng suy đoán thì trong đầu hắn càng hiển lên hình ảnh không chịu nổi, vừa nghĩ tới thê tử của mình luôn luôn ôn nhu thẹn thùng đang dưới thân một người nam nhân khác rên rỉ thở gấp, mặt của hắn liền trắng xanh lên thêm.

“Rầm…”

Cửa phòng bỗng nhiên bị đá văng ra, Lục Quan Anh chấn động giật mình, ngẩng đầu lên nhìn, hiện ra tên râu quai nón mà mình căm thù đến tận xương tuỷ đi vào.

– Ngươi… ngươi tới đây làm gì?

Lục Quan Anh vốn cho bây giờ tên râu quai nón này đang vui sướng giao hoan với thê tử mình, nào ngờ tới hắn lại xuất hiện ở đây.

– Phu nhân mau vào trong đi.

Tống Thanh Thư quay đầu vẫy tay, thấy Trình Dao Già do dự, liền lấy tay kéo nàng vào.

– Phu nhân…

Chứng kiến thê tử vẻ mặt lúng túng đi tới, Lục Quan Anh đột nhiên nghĩ đến cái gì, sắc mặt lập tức có chút khó coi.

Trình Dao Già ánh mắt có chút lập loè, quay đầu có chút không dám thẳng ánh mắt trượng phu.

Tống Thanh Thư bước tới nói ra:

– Lục thiếu trang chủ, ta biết rõ ngươi không thích ta, kỳ thật ta cũng không có thích ngươi, vì vậy chúng ta nên đi thẳng vào vấn đề đi.
– Ngươi muốn nói cái gì?

Lục Quan Anh tức giận nói.

Tống Thanh Thư cũng là chẳng quản, chỉ là đem Trình Dao Già kéo đến trước người, đè trên đầu vai của nàng nói ra:

– Ta biết rõ giữa phu phụ các ngươi hiểu lầm, chuẩn xác mà mà nói, là chính ngươi đã hiểu lầm thê tử của mình, đúng ra thì chuyện của các ngươi, ta cũng không muốn trộn vào, bất quá phu nhân đã là bằng hữu của ta, ta không muốn nàng nhận ủy khuất oan uổng, vì vậy lần này ta tới là đây là muốn nghiêm túc cùng ngươi nói ra, từ trước đó cho đến bây giờ, thê tử của ngươi không có làm cái gì mà có lỗi với ngươi, nàng là một nữ nhân tốt hiểu lễ nghĩa, tuyệt không phải là loại nữ nhân như là ngươi suy nghĩ hiểu lầm như vậy…

Lục Quan Anh hừ quay đầu đi chỗ khác, theo biểu lộ của hắn xem ra là không thể nào tin được.

Trình Dao Già chỉ có thể cắn chặt môi…

Tống Thanh Thư mỉm cười:

– Kỳ thật ngươi tin hay không tin cũng không sao cả, chỉ là ta đến đây để báo cho ngươi biết sự thật về những chuyện trước đó thì không có gì xảy ra, nhưng từ lúc này trở đi, hiểu lầm của ngươi cũng có thể xem như là đã không còn hiểu lầm nữa.
– A?

Trình Dao Già giật mình, ngơ ngác nhìn qua hắn.

– Có ý tứ gì?

Lục Quan Anh cũng nghi ngờ nhìn hắn.

– Bởi vì đêm nay ta sẽ đối Lục phu nhân chính thức làm cái chuyện mà ngươi đang hiểu lầm nàng…

Tống Thanh Thư nói xong không đợi Trình Dao Già kịp phản ứng, liền ôm chầm nàng hôn miệng nàng…

– Um…

Trình Dao Già dùng sức đẩy ngực của hắn, miệng bị ngăn chặn, nên chỉ có thể thốt ra tiếng nức nở nghẹn ngào.

Lục Quan Anh sắc mặt xanh mét, mấy lần muốn xông tới, thế nhưng là không biết nghĩ đến chuyện gì, lại dừng tay…

Thật lâu rời môi, Trình Dao Già xấu hổ không dám nhìn bất kỳ nam nhân nào trong phòng, Tống Thanh Thư lại quay đầu đối với Lục Quan Anh nói ra:

– Lục thiếu trang chủ đã có ý tốt, ta đương nhiên sẽ không phụ lòng, ngươi có thể yên tâm, ta sẽ giúp ngươi đem đám người Hàn Thác Trụ cứu ra.

Nói xong sau đó liền nâng lên đầu gối Trình Dao Già, đem nàng ôm ngang vào trong ngực rời đi, chỉ để lại tràng tiếng cười dài.

Lục Quan Anh sắc mặt lúc trắng lúc xanh, móng tay nhanh khảm vào đến trong thịt bàn tay, bất quá nghĩ đến lời hứa hẹn cuối cùng của đối phương, hắn dường như cam chịu số phận chỉ là thở dài.

Tống Thanh Thư ôm Trình Dao Già quay trở lại trong phòng, cảm giác được lồng ngực một mảnh ướt át, cúi đầu nhìn lại, trong ngực mỹ nhân sớm đã lệ rơi đầy mặt.

– Lục phu nhân có trách ta không?

Tống Thanh Thư đem để ngồi vào trên ghế, thở dài một hơi.

– Ngươi rốt cuộc đã hài lòng rồi chứ, đó không phải là cái điều mà ngươi muốn thấy hay sao?

Trình Dao Già vừa nói vừa khóc lên.

Tống Thanh Thư lắc đầu, nói:

– Đó không phải là điều ta muốn thấy, thật ra ta lại muốn chứng kiến vừa rồi Lục thiếu trang chủ phải là bạo khởi, dù là võ công của hắn kém xa ta, nhưng phải biểu hiện ra là liều mạng bảo vệ ý phu nhân, chỉ cần hắn mở miệng ra nói, ta tuyệt sẽ không đụng chạm vào phu nhân nữa đâu…
– Ta không tin!

Trình Dao Già ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn chằm chằm vào cặp mắt của hắn.

– Đúng vậy, ta cũng đúng là không nỡ bỏ phu nhân, trong lòng ta, chỉ mong có vạn biến, để cho Lục thiếu trang chủ không muốn lưu lại phu nhân, đúng là may mắn hắn cuối cùng không làm cho ta thất vọng.

Tống Thanh Thư cười nói.

Trình Dao Già thần sắc buồn bã:

– Ngươi đã thắng…
– Trong cái loại sự tình này, lại há có thắng thua.

Tống Thanh Thư lắc đầu, an ủi nàng nói…

– Chúng ta không nói đến những chuyện làm cho mất hứng nữa, tới tiếp tục uống rượu đi.
– Tốt, chúng ta uống rượu đi!

Trình Dao Già dường như cũng đã buông thả tất cả, chỉ bất quá nụ cười khó tránh khỏi lộ ra vẻ đắng chát.

Tống Thanh Thư rót cho hai người chén rượu đầy nói:

– Bây giờ hình như đến lượt phu nhân mời rượu ta.
– Được… ta mời ngươi!

Trình Dao Già hai tay bưng chén rượu giơ lên trước mặt Tống Thanh Thư.

Bất ngờ Tống Thanh Thư lại nói:

– Ly rượu này của phu nhân mời không có thành ý, ta không uống.

Trình Dao Già tức giận liếc hắn:

– Vậy ngươi muốn ta mời ngươi như thế nào?

Tống Thanh Thư cười, không có trực tiếp trả lời, ngược lại nói ra:

– Cổ nhân có câu, bồ đào mỹ tửu dạ quang bôi, bất quá trong mắt của ta, dạ quang bôi này mặc dù là tốt, nhưng không phải là đồ chứa tốt nhất cho bồ đào mỹ tửu…

Trình Dao Già quả nhiên bị lời hắn hấp dẫn lực chú ý, hỏi:

– Vậy cái gì mới là vật chứa bồ đào mỹ tử tốt nhất?

Tống Thanh Thư nhìn cặp môi đỏ mọng kiều diễm ướt át của nàng, đáp:

– Phàm trần thế tục, hương hoa trong hồ khó tìm, trong mắt ta, cho dù là hương hoa trong hồ cũng không bằng chính là hương mỹ nhân, mà so ra vượt được hương mỹ nhân thì chỉ có là mùi hương từ chính trong miệng mỹ nhân, mùi hương từ miệng mỹ nhân thơm ngọt vô cùng chính từ đôi môi đỏ mọng của nàng, đúng là chi vật dùng để cất bồ đào mỹ tửu.

Tống Thanh Thư nói xong, liền có chút phấn khích nhìn mỹ nhân trước mắt.

Trình Dao Già mặt đỏ ửng lên, đối phương nói được như vậy đã là rõ ràng, nàng nghe qua làm gì mà không hiểu ý tứ, trong lúc nhất thời không biết làm như thế nào cho phải, tâm hồn đại loạn.

Thấy nàng bất vi sở động, Tống Thanh Thư cảm thán:

– Xem ra rượu này phu nhân mời không thành ý rồi, không uống cũng được…

Nói xong đem chén rượu để xuống trên bàn.

– Ai…

Trình Dao Già vội vươn tay ngăn cản…

– Ai nói ta không có thành ý!

Chú ý tới ánh mắt đối phương nghiền ngẫm nhìn mình, nàng vẫn có chút quẫn bách:

– Có thể đổi loại phương pháp khác không, như vậy thì quá xấu hổ rồi.

Tống Thanh Thư kiên quyết lắc đầu:

– Không được, ta chỉ thích phu nhân mời rượu như vậy…
– Ngươi như thế nào lại vô lại như vậy?

Trình Dao Già lập tức nũng nịu nói…

– Thì ta chính là vô lại như vậy mà!

Tống Thanh Thư ánh mắt sáng rực mà nhìn qua nàng.

Tầm mắt của hắn quét tới, Trình Dao Già thậm chí loáng thoáng cảm thấy một loại cảm giác da thịt mình nóng rực lên, lập tức trong tâm kích động, ma xui quỷ khiến trả lời:

– Tốt, ta mời ngươi!

Nói xong liền đem trong chén rượu đỏ uống một hơi cạn sạch, sau đó đứng dậy đi tới trước mặt Tống Thanh Thư.

Nước đến chân, Trình Dao Già lúng túng không tự nhiên, trong lúc nhất thời không biết làm như như thế nào. Nhìn xem khóe môi nàng còn lưu lại lấy vết rượu, lộ ra hết sức mê người, Tống Thanh Thư biết rõ chuyện cho tới bây giờ, cũng không phải là nàng thật sự đợi chủ động đem rượu hiến đến, liền thò tay kéo nàng, chỉnh lấy tư thế đế cho Trình Dao Già hai chân nàng tách ra ngồi xuống trên đùi hắn, mặt đối diện mặt hắn…

Tống Thanh Thư cúi đầu nhìn xem nàng ngượng ngùng, mặt má đào, hai đầu lông mày trán đầy vẻ thẹn thùng, lộ ra rung động lòng người, trong lòng của hắn khẽ động, cúi đầu tiến đến bên môi nàng, đem vết rượu trên khóe môi nàng liếm lấy sạch sẽ.

Trình Dao Già đôi mắt hạnh lập tức mở thật lớn, cảm nhận được đầu lưỡi đối phương ôn nhuận, cùng với cái tư thế ngồi xấu hổ như thế này, kìm lòng không được sợ run.

“Ọt… ọt…”

Trình Dao Già trong tâm thần kích động, cái cổ trắng như tuyết nhúc nhích hoạt động, thanh âm nuốt xuống tại trong gian phòng an tĩnh lộ ra cực kỳ rõ ràng.

– Ta… ta đã nuốt… hết rượu rồi…

Trình Dao Già cực kỳ quẫn bách, hận không thể có một cái lỗ chui vào.

– Không quan hệ, ta sẽ để cho phu nhân uống…

Tống Thanh Thư nắm lên bầu rượu trên bàn, hướng trong miệng mãnh liệt uống vào mấy ngụm, sau đó liền ấn đã đến trên môi đỏ mọng. Nàng…

– Um…

Trình Dao Già muốn đẩy ra hắn, bất quá bàn tay đến một nửa, lại chẳng biết tại sao bỗng nhiên mất đi lực đạo, cứ như vậy lẳng lặng yên, tùy ý đối phương gảy mở hàm răng nàng, đem hương vị của rượu bồ đào rót vào trong miệng nàng.

Cũng không biết trải qua bao lâu, rượu ngon sớm đã uống cạn, Tống Thanh Thư thưởng thức nàng hương vị trong đôi môi mềm mại của nàng, trong lúc này không nỡ tách ra.

Nghe trên người nàng truyền đến mùi thơm thanh nhã, Tống Thanh Thư hô hấp cũng trở nên trầm trọng, đôi bàn tay bất tri bất giác liền hướng nàng trong vạt áo với tới…

– Đừng…

Trình Dao Già vội vàng đè lại tay của hắn, nhìn thấy ánh mắt đối phương kinh ngạc, nàng thẹn thùng cúi đầu xuống…

– Ta… ta còn muốn uống thêm một chút rượu.

“Mượn rượu tăng thêm lòng dũng cảm sao?” Tống Thanh Thư cũng không có đem những lời này nói ra, chỉ là nói:

– Tốt!

Vì vậy lại cầm lấy chén rượu lên uống vài ngụm, lại cúi người tiến tới đưa đến trên đôi môi mềm mại của nàng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/08/2022 11:38 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba