Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5 » Phần 209

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5 - Dịch giả Meode

Phần 209

Đôi lông mày dài nho nhỏ, khóe miệng cong cong, nếu là Địch Vân ở chỗ này, khẳng định phải cảm thán khuôn mặt sư muội so với mấy năm trước đầy đặn chút ít, đồng dạng thân thể cũng càng tăng thêm độ lồi lõm nảy nở đầy đặn khêu gợi hơn trước rất nhiều…

Bất quá Vạn Sĩ Khuê lại không hào hứng thương hương tiếc ngọc, nghe được thê tử nói, không khỏi biến sắc, đứng dậy đem nàng đẩy ra:

– Cái gì gọi là hại người, chuyện của nam nhân, phu nhân chỉ là một nữ tắc thì biết cái gì!

Thích Phương buồn bã nói:

– Muội đến từ sơn dã nông thôn, không có kiến thức, thế nhưng thị phi đen trắng vẫn còn quải niệm phân biệt được, chuyện của các người hôm nay làm, muội hoặc nhiều hoặc ít cũng biết, làm người trong giang hồ cũng không có hổ thẹn đâm sau lưng đả thương người, gia gia thân là tể tướng triều đình, làm việc không từ thủ đoạn, huynh chẳng những không có không can mà ngược lại còn vẽ đường cho hươu chạy…

“Bốp…”

Một cái tát vang dội, trên khuôn mặt trắng noãn của Thích liền hiện lên màu đỏ dấu bàn tay.

– Câm miệng!

Vạn Sĩ Khuê sợ hãi hướng ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua, gặp phụ cận không có ai, hắn mới yên lòng, quay đầu hung hăng trừng mắt nhìn thê tử…

– Ngươi biết cái gì, phụ thân ta là nhất mạch thứ xuất, cho tới nay ta còn lưu lạc giang hồ, nếu không nghĩ cách lấy lòng lão gia gia, thì về sao làm như thế nào đặt chân vào trong gia tộc.
– Không thể đặt chân thì có quan hệ gì chứ, cùng lắm thì chúng ta quay trở lại Kinh Châu thành ẩn cư, người một nhà vui vẻ không tốt hơn sao?

Cho dù trong lòng ủy khuất, Thích Phương chứa đựng nước mắt vẫn lôi kéo cánh tay trượng phu, hy vọng dùng nhu tình mềm hóa ý chí sắt đá của hắn.

– Phu nhân phải hiểu điều này…

Vạn Sĩ Khuê hất lên tay, hừ lạnh…

– Gia gia ta thân là tể tướng đương triều, dưới một người, trên vạn người, là bực nào tôn quý, ta tại dưới trướng của gia gia tùy tiện làm việc, sao lại quay về Kinh Châu? Đến lúc đó ngay cả ánh mắt của một tên tri phủ đều có thể trên chúng ta, ta cũng không muốn tiếp tục trải qua cái loại sinh hoạt biệt khuất này.

Thích Phương trong mắt hiện lên vẻ thất vọng, nàng rốt cuộc minh bạch cái nhìn của hai người ở trên phương diện này chênh lệch thật sự quá lớn, không cách nào dung hòa. Nàng tuy rằng không đọc sách nhiều, thế nhưng là theo tâm địa thiện lương, phân được rõ ràng thị phi đúng sai, lúc trước biết được gia gia Mặc Kỳ Tiết tức là Vạn Sĩ Tiết hiện nay của trượng phu năm đó hại chết Nhạc Phi, nàng lập tức có một loại cảm giác trời sập xuống, bất quá nàng xưa nay tuân thủ nghiêm ngặt nữ tắc, tuân theo lý niệm lấy phu theo phu, gả cẩu thì theo cẩu, nên lặng yên chịu đựng hết thảy. Bất quá hai năm qua nàng không ít lần khuyên trượng phu rời đi, cứ mỗi lần như vậy đều khiến cho hai phu phụ không vui.

– Muội muốn sáng mai quay về Lâm An, muội nhớ Tâm Thái rồi.

Thích Phương bỗng nhiên mở miệng nói, Tâm Thái là nhi nữ của nàng cùng Vạn Sĩ Khuê.

– Chúng ta ở tại chỗ này còn có chuyện phải xử lý, ngày mai đi đâu được chứ?

Vừa nghĩ tới Tống Thanh Thư vẫn như đang còn lẩn trốn, Vạn Sĩ Khuê tâm trí có chút không tập trung, bất quá chứng kiến thê tử thần tình đau khổ, trong lòng lại mềm nhũn, biết rõ để cho nàng tiếp tục lưu lại nơi đây chỉ là giày vò thêm mà thôi…

– Được rồi, vậy ngày mai ta phái người tiễn đưa phu nhân trở về.

Lần này hắn sở dĩ mang nàng đến Dương Châu, là vì cải trang như người một nhà đi ra ngoài du lãm, để giấu kín tai mắt người Hàn Thác Trụ ở Lâm An thành, lúc này Dương Châu đại cục đã định, cũng đã cùng đám người Hàn Thác Trụ đối mặt, không có cần phải che giấu nữa rồi, vì vậy để cho nàng quay trở về cũng tốt, miễn cho ở tại chỗ này mỗi ngày lải nhải làm cho hắn thêm tức giận.

Nguyên bản hôm nay kế hoạch đã thành công, Vạn Sĩ Khuê đắc chí vừa lòng, ý định thừa dịp chữa thương tìm đến kiều thê hoan ái một phen, nào ngờ nàng lại lôi ra một đống lớn chuyện cũ mèm nói, khiến cho hứng thú của hắn không còn, liền đáp ứng ngày mai tiễn đưa nàng quay về Lâm An, vẻ mặt mất hứng rời đi.

Trong đầu hiện ra trượng phu lúc rời đi mặt âm trầm, Thích Phương càng nghĩ càng thương tâm, nằm xuống giường khóc lên.

Nếu Tống Thanh Thư biết rõ vì chuyện của mình mà làm cho đôi phu phụ này bất hòa, nhất định sẽ vỗ tay khen hay, chỉ tiếc là hắn trong chốc lát này đang tận lực chạy trốn, Kim Ba Tuần Hoa chi độc lại quấy phá, Tống Thanh Thư dần dần cảm giác được tứ chi truyền đến từng đợt chết lặng, có đôi khi hắn thậm chí có một loại ảo giác, tựa hồ chỉ là hành động trong vô thức…

– Nhanh, ở bên kia…

Phát giác được truy binh cách mình càng lúc càng gần, Tống Thanh Thư cũng trải qua chiến trường, theo tiếng rít truy binh phán đoán, rất nhanh liền ý thức được quân binh ở phía sau đã chia ra làm hai đường, một đạo nhân mã ở phía sau đuổi theo, một đạo nhân mã khác vây quanh lấp kín phía trước.

Biết rõ nếu tiếp tục chạy nữa cũng là phí công vô ích, Tống Thanh Thư dứt khoát ngừng lại, vừa vặn chứng kiến cách đó không xa có một sơn động, liền chạy vào.

Tiện tay kéo chút ít nhánh cây che lại tại cửa động, Tống Thanh Thư lúc này thân thể đã co quắp mềm nhũn ra, bình thường chỉ cần vung phất ống tay áo thì đã có thể làm được, không nghĩ tới bây giờ kém đã muốn cái mạng của hắn khi che kín được mấy nhánh cây.

Hắn cũng hiểu rõ, hoặc là truy binh mắt mù không có phát hiện ra cái sơn động này, vậy thì mọi sự đại cát, đương nhiên cái khả năng mắt mù không thấy này cực kỳ bé nhỏ, đối phương nếu đang lùng bắt hắn, khẳng định mỗi một bụi cỏ cũng đều sẽ không bỏ qua, thì lại làm sao có thể xem nhẹ cái chỗ này.

Bất quá coi như là bị phát hiện thì cũng không có gì, dù sao đã không còn đường có thể trốn, bốn phương tám hướng đều là thụ địch, còn chi bằng mượn nhờ địa hình sơn động một người giữ quan ải, cho dù hôm nay hắn tự biết mạng mình không còn lâu dài, thế nhưng có thể dựa vào địa hình sơn động trước khi chết kéo thêm mấy tên chôn cùng.

“Đến thời điểm lưu lại di ngôn rồi…”

Trong đầu bỗng nhiên toát ra một cái ý niệm trong đầu, Tống Thanh Thư lập tức đã trầm mặc.

“Ta cũng nên lưu lại cái gì, để chứng minh ta đã từng tồn tại qua cái thế giới này.”

Ai ngờ vừa nghĩ như vậy, cách đó không xa liền truyền đến tiếng truy binh rầm rĩ.

“Ai, không có thời gian.”

Tống Thanh Thư phát giác được Kim Ba Tuần Hoa chi độc đã chảy vào hắn tất cả xương cốt tứ chi, liền cam chịu số phận mà nhắm mắt lại.

Ngay vào lúc này, bên tai bỗng nhiên xuất hiện thanh âm lành lạnh:

– Um… đây là kẻ lần trước làm hại ta… làm hại ta thân thể khó chịu với cái loại võ công kia?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 5
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 21/08/2022 11:38 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba