Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Câu chuyện đời tôi » Phần 101

Câu chuyện đời tôi

Phần 101

Ngược dòng thời gian một chút
Năm đó tôi lên lớp 8, đó là cái học kỳ đầu tiên dày đặc thời gian biểu của tôi. Ngoài việc học buổi chiều ở trường, tôi còn phải giấu dì tham gia đội văn nghệ, phát báo cho bưu điện để kiếm tiền để dành mua xe đạp leo núi. Đặc biệt thời gian này tôi còn phải nói dối rất nhiều chỉ để được tham gia tập luyện thi đấu cho đội U14 thành phố, trường lớp tôi cũng có vài đứa được tuyển vào, ngoài bóng đá còn có nhiều môn thể thao khác.

Hồi đó mang danh được tuyển thì oai nhưng giờ nghĩ lại công tác tuyển chọn cũng như làm thể thao của tỉnh rất tồi, sơ sài kiểu cho có phong trào. Chỉ việc một thằng kém năng khiếu chơi bóng như tôi mà cũng được tuyển thì cũng hiểu người ta làm bóng đá ra sao.

Nói thì cho vui vậy chứ cũng tự hào vì vượt qua được hàng trăm học sinh của trường để vào đội tuyển chứ giỡn. Chắc chắn gia đình, nhất là dì tôi sẽ không bao giờ chấp nhận cho tôi lơ là việc học mà đi đá bóng cho nên suốt một tuần đầu tiên tôi phải đi tập trong lo sợ bị phát hiện. Mệt mõi vì mỗi sáng phải tìm cớ đi tập tôi đành phải ngậm ngùi từ bỏ niềm đam mê ao ước của rất nhiều thằng con trai lúc bấy giờ. Buổi chiều đi học về, tôi mang cái bộ mặt như đưa đám ra khỏi cổng trường, lòng buồn rười rượi vì sáng mai sẽ đi xin rời đội tuyển. Đột nhiên tôi nghe tiếng ai đó.
– Ê! Monster! Monster! Đồ Monster!

Ban đầu không để ý nhưng cũng thấy nhột nhột, thằng bạn đi kế bên vỗ vỗ vai, vài ánh mắt của phụ huynh và mấy đứa học trò nhìn tôi. Hơi nhột, tôi quay qua nhìn ra phía đường, chân tay rụng rời, miệng không nói nên lời khi cái dáng người của con nhỏ cướp đi nụ hôn đầu đời của tôi đang đứng trên nóc ô-tô màu trắng vẫy vẫy.
– Monster! Đây nè! Come here! Come here!
Thằng bạn nhìn tôi chằm chằm.
– Tôi kêu mày hả? Ai vậy?
– Ờ ờ!

Tôi lò dò đi lại gần, mặt mày ngơ ngác. Con nhỏ leo xuống đất cười toe toét xoay xoay người nhìn tôi.
– Kiếm được you rồi nha Montser!.
– Ủa sao sao mấy người ở đây?
– Mấy người đâu. Có một người à hihi!
– Thì thì tui nói you đó. Đâu ra ở đây vậy?
– Đi kiếm you chứ ở đâu, hihi hỏi lạ.
– Kiếm tui chi?
– Chơi chứ chi. Mệt quá tính đứng đây hỏi hoài hả, lên xe đi ăn kem đi.
– Tự nhiên ăn kem gì giờ này, tui phải về.
– Mệt nha, cấm từ chối, lên xe mau.
– Ê! nói chuyện gì kiểu ra lệnh hả?
– Ừ đó rồi sao?

Con nhỏ không nói không rằng nắm tay đẩy tôi đi lại xe, một người đàn ông khá trẻ bước ra mở sẳn cửa xe gật đầu chào, tôi chỉ kịp quay lại nói với thằng bạn đang đực mặt ra nhìn.
– Ê mày về trước nha!
– Khoan! Mà con nhỏ đó là ai mậy?
– Giang hồ chứ ai!

“Rầm” cửa xe đóng, tôi không biết thằng bạn có kịp nghe để kêu người cứu tôi khỏi tay con nhỏ giang hồ ngang nhiên bắt cóc tôi đi ăn kem không nửa. Tôi ngồi nhìn nhìn con nhỏ đang cười vui vẻ chồm lên phía trước nhìn đường.
– Nè! Sao you ở đây được vậy?
– Thì tui về Việt Nam chơi, tui kiếm you.
– Sao biết tui ở đây kiếm?
– Bí mật!
– Bí mật con khỉ. Mà về Việt Nam hồi nào?
– Tui về hai ngày rồi.
– Ba mẹ you đâu?
– Thì ba mẹ tui ở nhà chứ đâu.
– Nhà ở đâu?
– Nhà ở thành phố Hồ Chí Minh.
– Hả? Rồi sao you chạy tuốt ở đây?
– Tui đi kiếm you.

Nói chuyện với con nhỏ ngang ngược này thà nói chuyện với cái cửa sổ coi bộ sướng hơn, quê độ tôi không thèm hỏi nửa, con nhỏ cười khúc khích vui vẻ nhìn đường tiếp. Xe dừng lại ở một quán caffe lớn nhất nhì thành phố (hồi đó vẫn là thành phố trực thuộc tỉnh). Con nhỏ hồn nhiên kéo tôi vào trong quán rồi kêu ra cả đống kem, đếm cũng hơn chục ly đủ loại trên bàn. Tôi còn chưa biết ăn món nào thì con nhỏ đã đưa ly kem con nhỏ vừa ăn mấy muỗng cho tôi.
– Nè! Ăn đi! Kem ngon lắm luôn!
– Ờ ờ! Để tui ăn ly khác.
– Không! Ăn ly này đi!
– Nhưng…
– Ăn!

Con nhỏ trợn mắt nhét ly kem vào tay tôi rồi vui vẻ cầm ly kem khác lên ăn. Tôi lắc đầu ngồi ăn ly con nhỏ đưa. Lần này cũng không áp lực như lần trước vì lúc về tôi có hỏi cô giáo mới biết ăn uống chung với nhau không có bị sida. Chưa kịp ăn hết ly này con nhỏ đã giật lại đưa ly khác của con nhỏ đang ăn cho tôi. Cứ như vậy tôi toàn phải ăn kem của con nhỏ chứ không được ăn ly nào chính thức là của mình, người gì ngang ngược kỳ cục. Ăn kem no nê, cái cổ họng của tôi gần như đóng kem, rát rát mới được con nhỏ tha cho, chưa bao giờ ăn nhiều kem đến như vậy.
– Hihi đã hôn?
– Ờ! Rát cổ họng luôn chứ đã gì nửa.
– You ăn kem dở ẹc ha.
– Thì nào giờ có quen ăn kem đâu.
– Uhm!

Con nhỏ chưa chịu thả cho tôi về, còn đòi đi vòng vòng thành phố chơi. Ôtô cứ chạy vòng vèo khắp thành phố cho con nhỏ ngắm cảnh, luyên thuyên đủ thứ chuyện, con nhỏ kể tất cả những chuyện xảy ra với con nhỏ trong thời gian qua, từ chuyện con nhỏ vừa tự trồng được rất nhiều hoa trước sân nhà cho đến chuyện mấy tên con trai người nước ngoài theo đuổi con nhỏ ra sao. Tôi ngồi im ru nghe, thi thoảng gật gù cười cho có lệ. Phát hiện ra cái mặt của tôi có vẻ phân tâm không theo được những câu chuyện của mình, ngay lập tức con nhỏ nhéo mũi tôi một cái nhìn chằm chằm.
– Nè! Nảy giờ you có nghe tui nói gì hôn hả? Bộ you hổng thích nghe chuyện của tui hả?
– Ờ không phải?
– Chứ sao mặt you ngơ ngơ vậy? Bộ you có chuyện buồn hen?
– Ờ không có.
– Có! nói tui nghe coi, chuyện gì hả?
– Không có gì.
– Nói đi, nói tui nghe đi…đi!

Con nhỏ vỗ vỗ vai kê sát mặt vào tôi thuyết phục, thôi kệ dù sao con nhỏ cũng phát hiện thái độ tôi rồi, nói con nhỏ biết cũng không sao.
– Ờ! Tui được tuyển vô đội đá banh, nhưng chắc chắn nhà tui sẽ cấm không cho tham gia, chỉ bắt tui học thôi.
– Đá banh hả? Tui biết trò này. Bộ you thích đá banh lắm hả?
– Ờ! Tui mê lắm.
– Sao you hổng thử xin gia đình you.
– Khỏi xin cũng biết không cho. Tui lâu lâu đá banh với mấy đứa hàng xóm còn bị cấm suốt nói gì vụ này.
– Vậy you được đi đá bao lâu rồi?
– Tui đi tập cho đội được một tuần rồi. Ngày nào cũng phải nói dối kiếm cớ đi, giờ hết biết cớ gì rồi, đâu có nói dối mỗi ngày được. Mai tui chắc tui phải xin huấn luyện viên rời đội thôi, chán thiệt.
– Uhm! Khó thiệt hen.

Con nhỏ nhíu mày khoanh tay ngồi suy nghĩ, mặt con nhỏ căng thẳng còn hơn tôi luôn.
– Nhưng you thực sự thích đá banh lắm hả?
– Uhm! Rất thích.
– Vậy you đừng bỏ cuộc, hãy cố gắng làm chuyện mình thích đi nè. Tui ủng hộ you.
– Ờ cảm ơn. Nhưng nhà tui không ủng hộ cũng như không.
– Hihi tui sẽ suy nghĩ cách giúp you được đi tập mà hổng ai biết.
– Cách gì?
– Tui sẽ nghĩ ra, tui thông minh lắm đó. Hihi mai you dẫn tui đi lại chỗ you tập luyện nha.
– Chi!
– Tui muốn coi thử. Hihi tui về đây chơi hổng đi với you, tui đi với ai.
– Tào lao nửa? Làm như về đây quen có mình tui vậy. Bạn bè, người thân you đâu.
– Kệ tui đi. Giờ you cho tui đi hôn? Hổng cho tui về méc nhà you vụ you đi đá banh đó.
– Ê! Chơi gì hâm dọa nha. Ờ biết nhà tui đâu đâu đòi méc.
– Hổng sợ hả?
– Mắc gì sợ.
– Hihi được rồi you nhớ đó, dám thách tui nha.

Con nhỏ chu miệng thách thức tôi rồi quay lên nói với anh lái xe.
– Anh Nhân ơi chở tụi em tới nhà số… dãy…hẻm…đường…nha.
Anh lái xe không nói gì chỉ mĩm cười nháy mắt một cái với con nhỏ. Còn tôi thì hả hốc miệng nhìn con nhỏ không nói nên lời. Làm sao con nhỏ biết rành cả địa chỉ nhà tôi đang ở luôn vậy nè trời, chưa kịp phản ứng gì tôi lại phải đối mặt với cái mặt liếc liếc cười cười trêu ngươi của con nhỏ, gian xảo thấy sợ luôn.
– Sao rồi? Sao mặt you xanh quá dzạ?
– Ờ ờ thì…nhưng mà…thì … ờ sao you biết hay vậy?
– Hihi bí mật. Mà thấy tui hay chưa, you đừng hòng thoát khỏi tay tui.
– You là quỷ chứ không phải con người! Gian thấy ớn!
– Hứ! nói xấu tui đi, đỡ hơn you. Đồ Monster đáng ghét!

Vậy là hai đứa lại quên vấn đề cũ xoay qua tranh cãi coi đứa nào xấu hơn đứa nào. Thoáng chốc xe đã về đến gần nhà tôi, hơi chột dạ sợ con nhỏ làm thiệt vô nhà méc thì chỉ có nước cuốn gói ra đường ở luôn.
– Anh Nhân ơi ngừng xe ở đây được rồi hihi.
Con nhỏ lại quay qua nhìn tôi.
– Chọc you thôi tui hổng méc đâu. Mai tui sẽ đến đón you đi tập đá banh hen, you mà trốn tui vô méc thiệt ráng chịu.
– Ờ ờ đi thì đi. Tối ngày đe với dọa, mắc mệt.
– Hihi cho you chết! Ngủ ngon hen.
– Ờ!

Tôi bước ra khỏi xe, ôtô lăn bánh rời khỏi hẻm, con nhỏ vẫn lú đầu ra khỏi cửa xe vẫy vẫy tay chào tôi.

Sáng, lại phải kiếm cớ gì đó để được ra khỏi nhà buổi sáng. Hỏi vòng vo một hồi cuối cùng tôi cũng được dì cho đi, nhét vội bộ quần áo đá banh vào cặp, tôi ghé nhà thằng hàng xóm cách nhà mấy căn lấy đôi giày tập rồi đi bộ ra đầu đường. Xe con nhỏ đậu sẵn từ bao giờ, con nhỏ thì ngồi vắt vẻo trên mũi xe cứ như đang tắm nắng không bằng.
– Hi you!
– Chờ lâu chưa?
– Khoảng 20 phút.
– You ăn sáng chưa?
– Ờ chưa.
– Mấy giờ mới tập?
– Còn một tiếng nửa.
– Hihi vậy đi ăn sáng hen.
– Ờ!

Hai đứa kéo nhau đi ăn sáng ở một quán ăn khá lớn, tất nhiên tôi và con nhỏ chỉ việc ăn uống còn chuyện trả tiền là do anh Nhân lo. Hồi đó còn nhỏ, suy nghĩ đơn giản, có người lớn dẫn đi ăn uống là tự nhiên, vui vẻ bình thường chứ chưa biết sĩ diện như bây giờ, đôi khi con nít cũng hay, vô tư không phải tính toán, không phải suy nghĩ như khi lớn rồi. Ăn xong hai đứa đi lên sân tập cách đó không xa.

Sau khi thay quần áo và nhận cả đống trêu chọc của con nhỏ tôi mới được ra tập bóng với bao ánh mắt tò mò của cả thầy huấn luyện viên và bạn bè cùng đội. Con nhỏ ngồi trên nóc xe quan sát trong khi anh Nhân thì đi kiếm quán caffe ngồi chờ. Sau khi cùng cả đội mang bóng, các loại dụng cụ hỗ trợ ra thì cả đội bắt đầu màn khởi động có lẽ trên thế giới không đội bóng nào có được đó là “lượm kim tiêm”.

Đây là phần rất đáng buồn mà thành viên nào trong đội cũng tủi thân chán nản nhất, đến giờ nghĩ lại càng ức chế vì cách làm bóng đá của những người có trách nhiệm. Thời đó cả cái sân vận động to đùng, cửa đóng then cài, quanh năm cũng chẳng sử dụng bao nhiêu nhưng không hiểu tại sao họ không cho tụi tôi được vào tập. Các đội trẻ từ U19 trở xuống phải tự tìm chỗ tập cho mình ở quanh sân ở mấy bãi đất trống, các con đường rộng gần đó, vì vậy trước khi tập luyện cả đội phải tỏa đi xung quanh để lượm sách hết các kim tiêm của những tên nghiện bỏ lại vào đêm trước.

Bóng tụi tôi tập cũng là bóng cũ của đội một thải ra, trang thiết bị đa phần do huấn luyện viên tự chế, cho nên đứa nào cũng thèm thuồng mỗi lần nhìn các đàn anh từ sân tập đi ngang qua. Điều tụi tôi mong muốn chỉ là được vào sân tập đàng hoàng cũng như có bóng, có giày, có mọi thứ tốt như các anh ở đội một. Thấy tôi lui cui trong bụi, con nhỏ mon men đi lại gần, tôi vội xua tay.
– Nè! Đừng có lại đây, đạp ống chích bây giờ.
– Ủa? Sao vậy? Sao mọi người làm vậy?
– Ờ thì…

Tôi vừa tìm lượm kim tiêm vừa giải thích hết mọi chuyện với con nhỏ, tất nhiên nghe xong hết con nhỏ nhảy dựng lên tỏ thái độ bất bình vì cách đối xử của những người quản lý dành cho đội trẻ tụi tôi. Chẳng những vậy con nhỏ còn đến gặp luôn thầy huấn luyện bày tỏ sự quan ngại sâu sắc, sau khi biết thầy cũng không có quyền gì, con nhỏ còn nói sẽ nhờ người lớn tìm người có quyền để phản ánh bức xúc làm tôi hoảng hồn hết lời ngăn cản.

Không biết con nhỏ có làm thiệt hay không nhưng hai ngày sau đó, đội của tôi tự nhiên nhận được bóng mới, giày mới. Trở lại ngày hôm đó, phản ánh bức xúc với thầy huấn luyện vô ích, con nhỏ đùng đùng bỏ về xe ngồi chống cằm quan sát tôi tập luyện cùng đội. Ai cũng hỏi con nhỏ là ai mà làm rộn cả đội, tôi cũng chỉ biết cười trừ nói là nhỏ chị họ đi theo chơi. Tập xong, tôi định nói chuyện riêng xin rời đội thì con nhỏ chen vào không cho tôi nghỉ rồi kéo tay đi ra xe.
– You có thực sự muốn tiếp tục hông? Tui thấy you đá banh trong điều kiện tệ như vậy thật nguy hiểm, hổng tốt chút nào.
– Ờ cũng lo nhưng tui mê chơi bóng lắm. Ráng tập tới hè tụi tui được đi thi đấu giải toàn quốc đó. Tui chỉ lo nhà tui biết rồi cấm thôi chứ ba cái vụ này tui chịu được.
– Bó tay you luôn. Thôi được, you cố gắng tập nha, tui hy vọng you sẽ vui khi chơi đá banh. Nhưng tui vẫn hổng thích you chơi trò này chút nào, vừa nguy hiểm, hổng có gì vui hết.
– Ờ ờ!
– Anh Nhân ơi hãy tìm cho Cherry một nơi có internet nha.

Anh Nhân gật đầu, có thể để ý anh Nhân hoàn toàn ít lên tiếng nếu không muốn nói là suốt khoảng thời gian đi cùng con nhỏ và tôi, anh chưa từng nói một từ nào. Xe dừng lại ở một quán có nhiều máy tính.
– Nè! You biết sử dụng máy tính và internet hôn?
– Hả? Internet là gì? Máy tính thì tui biết, tui chơi điện tử hoài chứ gì.
– Hihi đồ ngố!
– Kiếm chuyện hoài nha.
Nói không phải khoe chứ hồi đó tôi làm gì biết internet là gì, chỉ biết chơi game bằng máy tính ở tiệm game gần nhà thôi.
– Được rồi! Tui sẽ hướng dẫn you sử dụng internet và yahoo.
– Hả? Internet là trò gì, rồi ya-ua là sao nửa?
– Đồ khùng! Internet hổng phải game, yahoo chứ hổng phải ya-ua.
– Ờ ờ ai biết!

Con nhỏ bắt đầu dạy tôi internet là gì, rồi sử dụng yahoo là gì, sau đó bắt tôi ngồi tạo nickname. Mò mẫm một hồi cũng tự tạo được, con nhỏ ngừng chơi game quay qua kiểm tra.
– Đâu coi coi tạo nickname gì ròi!
– Nè!

Tôi tỉnh bơ khoe chiến tích cái nickname yahoo đầu đời của mình “dexom007”. Con nhỏ nhìn nickname xong trợn mắt nhéo tôi một cái.
– Cái đồ khùng! Đặt nick gì vô duyên! Làm lại cái khác mau.
– Ê! Tên hay chê cái gì.
– Đặt tên lại đàng hoàng mau.
– Cái này không sài được hả?
– Hông!
– Ờ từ từ, làm dữ vậy.

Tôi nhún vai ngồi tạo cái tên khác, đó chính là nickname yahoo cũng đồng thời là e-mail đăng ký facebook của tôi bây giờ. Phải ngồi giải thích con nhỏ mới đồng ý cái nick yahoo này của tôi.
– Nickname ý nghĩa đó. Sau này hãy chăm sử dụng internet và nhất là yahoo nha.
– Ờ!

Đó là lần đầu tiên tôi biết đến internet, biết sử dụng yahoo để tìm bạn, tất nhiên trò chat chít làm quen với con gái hấp dẫn hơn game nhiều nên từ đó tôi mê mẩn luôn, không thèm chơi máy tính ở tiệm game gần nhà nửa.
– Nè! Giờ về nha you sẽ có bất ngờ.
– Bất ngờ gì?
– Về đi rồi biết hihi!

Con nhỏ vui vẻ cùng anh Nhân đưa tôi về nhà. Đúng là có bất ngờ thiệt, không hiểu con nhỏ làm cách nào mà tự nhiên dì tôi kêu tôi đi học thêm buổi sáng bởi vì trường vừa gửi giấy về thông báo tôi phải tăng ca học thêm buổi sáng để đảm bảo sang năm tôi có thể thi đậu tốt nghiệp lớp 9. Việc này tôi cứ hỏi hoài mà con nhỏ cứ chu miệng bí mật nhất quyết không tiết lộ. Đây cũng là điều rất ý nghĩa mà con nhỏ giúp tôi, nói cho hoành tráng một chút đó là giúp tôi giữ lại ước mơ của một thằng nhóc mê bóng đá. Cho dù sau này tôi chuyển nơi sinh sống, con đường đá bóng đứt gánh giữa đường nhưng tôi vẫn cảm ơn con nhỏ vì đã giúp tôi được chơi bóng trong một học kỳ.

Sau hôm đó con nhỏ còn đi chơi với tôi thêm một tuần rồi rời khỏi Việt Nam, khi đi con nhỏ chẳng nói chẳng chào tôi một lời, chỉ đơn giản bất ngờ xuất hiện rồi bất ngờ biến mất. Kể từ lần đó, tôi không còn gặp lại con nhỏ lần nào, ký ức về con nhỏ cũng dần trôi vào lãng quên… Nhưng mọi chuyện đâu có đơn giản như vậy, không gặp, lãng quên… có lẽ chỉ riêng tôi tưởng vậy, biết vậy, còn phía ngược lại, ai mà biết được ai đó có thực sự biến mất hay không.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Câu chuyện đời tôi
Câu chuyện đời tôi – Ngoại truyện
Thông tin truyện
Tên truyện Câu chuyện đời tôi
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 06/09/2017 12:36 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Best dâm hệ thống - Tác giả Demon In The Dark
Mật thất nơi đây khá rộng rãi xung quanh khá ẩm ướt, ở chính giữa mật thất là 7 bộ xương khô ngồi trên bệ đá ở giữa mật thất bên cạnh còn có 2 giá 1 vũ khí 1 võ quyết cấp siêu phẩm và rất nhiều thảo dược quý và vô số vàng bạc châu báu. Nhóm Đỉnh Thiên chăm chú quan sát xung quanh và...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện người lớn Truyện sắc hiệp Truyện sex cô giáo Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex mạnh Truyện sex phá trinh Truyện xuyên không
Vợ tôi
Cuộc sống cứ diễn ra như nó đã tồn tại từ hàng triệu năm trước. Hà với tôi dần dần cứ như hình với bóng, đi đâu, làm gì Hà cũng kêu tôi. Tôi trở thành người trợ lý không lương cho Hà từ hồi nào không hay. Từ việc đi chơi, đi thăm bà con, bạn bè của Hà, nàng đều kêu tôi chở đi cho...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ công khai Đụ lỗ đít Đụ tập thể Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình
Mối tình đầu
Cứ mỗi buổi trưa, tôi đều lấy cớ đi học thêm để đèo em ra quán trà sữa. Sở dĩ tôi chọn quán này vì không gian yên tĩnh và khá vắng vẻ vào buổi trưa. Chúng tôi chọn góc ngồi quay lưng với cửa ra vào. Sau khi nước được dọn ra, tôi chú ý quan sát xung quanh. Không còn ai, tôi choàng một tay qua...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex học sinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba