Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chạy trốn » Phần 24

Chạy trốn


Update Phần 63

Phần 24

Tôi mừng trong lòng, nhưng có cả hàng ngàn câu hỏi trong đầu tôi tại sao em lại quyết định như vậy, em có cả một tương lai tươi sáng, ở bên tôi thì em có được gì đâu, tôi chỉ là một thằng nhóc 16t, bản thân mình còn lo chưa xong huống hồ là lo cho em. Tôi đang nghệch ra trước câu nói của em thì em lại nói tiếp…

– Vợ sẽ nghĩ học, vợ sẽ đi làm mà – tiếng em nhỏ nhẹ trong căn phòng tối tăm này…

Nghĩ học sao? Đi làm sao ai bao giờ lại vứt bỏ cả một tương lai tươi sáng, chỉ để ở bên một thằng chẳng có gì trong tay, cái cô gái có thể ngu ngốc đến mức ấy chỉ có thể là em thôi, chỉ có thể là ngân thôi…

– Ừ, nếu vợ muốn như vậy – tôi trả lời em…

Không thể để em nói thêm bất cứ câu nói nào nữa, môi tôi bấu chặt lấy em, 2 cánh tay rắn chắc siết chặt em vào lòng tôi, tôi muốn đêm nay sẽ là đêm cuối cùng của tôi và em, và ngày mai anh sẽ để em đi, đi đến vùng đất mới, nơi có thể cho em một tương lai tốt đẹp chứ không phải cái nơi chật hẹp nghèo nàn ở nơi tôi. Đôi môi mềm mại này anh sẽ ghi nhớ anh sẽ ghi nhớ thật lâu, anh sẽ ngậm nó thật lâu để nó mãi mãi không bao giờ nhạt trong tâm trí tôi.

Môi tôi tìm đến môi em cái mùi vị mằn mặn của bữa cơm lúc nãy còn vương mùi vị trên môi em, lưỡi tôi nhẹ nhàng tách hai hàm răng trắm của em ra, lưỡi tôi tiếng vào từ từ, khẽ lưỡi tôi chạm vào lưỡi em, nó liến quấn chặt lấy nhau không rời, từng giọt nước bọt cứ được trao đổi qua lại giữa tôi và em, lâu lâu em lại đánh lưỡi một cái làm trò, mắt tôi nhìn sâu vào đôi mắt to tròn đen láy ấy, có một hình ảnh là gương mặt xấu xí của tôi in sâu vào vỏng mạt của em.

Hai tay tôi bắt đầu thả lỏng em ra và di chuyển, tôi sờ soạng khắp người em, 2 tay tôi đặt lên cái mông nhỏ nhỏ to to của em, xúc cảm từ hai bàn tay tôi truyền về như sấm, dục vọng trỗi dậy và mang theo thằng nhỏ xụi lơ trong quần củng trỗi dậy theo, nó đâm vào cái quần lót của tôi khiến tôi có một cảm giác rất khó chịu. Sau khi nhàu nặng 2 bờ mông của em sau lớp vải mỏng, tôi tuột nhẹ một cái, từng mảng da thịt trắng mịn bắt đầu bị lộ ra bởi bàn tay quỷ quái của tôi đang gỡ bỏ cái thứ rào chắn đó.

Chẳng mấy chốc để có thể cởi cái quần thun ra khỏi cơ thể em, và cả cái áo nữa, bây giờ em chỉ còn vỏn vẹn trên người là bộ đồ lót màu hồng dịu dàng, đung đưa theo từng nhịp lắc nhẹ của em trước mắt tôi, trong cơn say tình, dục vọng đã lấn át hết tất cả tế bào xúc cảm của tôi, tôi như một con thú hoang điên dại, đẩy em nằm phịch xuống giường, tay tôi cấu xé trên thân thể nõn nà của em, tôi kéo cái áo ngực xuống bụng em, 2 cái vú vừa to vừa nhỏ hiện dần ra dưới ánh sáng mập mờ trong căn phòng, tôi ngậm chặt lấy một bên vú của em, lưỡi tôi đánh chót vào cái đầu ti nhỏ hồng như hạt đậu của em, em ển người lên đã làm nguyên cái vú mịn màng dồn vào miệng tôi, như một bản năng bình thường của dục vọng, tôi cắn vào vú em, em rên lên trong đau đớn…

– Đa… u… anh – em đập vào lưng tôi…

Tôi mặt kệ câu nói đau đớn của em, tay tôi mê man trên thân thể mịn màng của em, tôi rề rề đôi tay của mình xuống cái nơi thầm kín và bí hiểm nhất của người phụ nữ, tay tôi chạm đến đó thì cả cái quần lót của em đã bị thứ gì đó ươn ướt làm cho ướt sủng, thứ đó nhầy nhầy, mằn mặn đặc trưng của dục vọng. Tôi rời khỏi cái vú mịn màng của em, tôi đưa lưỡi mình di chuyển từ từ xuống cơ thể em, những sợi long tơ mỏng manh dựng ngược lên khi lưỡi tôi di chuyển, di chuyển lên phần cổ em tôi hôn nhè nhẹ, lên tới tai em tôi cắn nhẹ và đưa lưỡi mình gà gạ, và em rùng mình lên khi cái miệng tham lạm của tôi ngậm hết lấy bướm em, bên trong đó lưỡi tôi liếm dọc cái khe bướm đang in hằng trên lớp vải mịn, em bắt đầu với những hơi thở nặng nhọc, tiếng rên của dục vọng… ư… ưm… sướng… q. Uá…

Tôi càng thích thú trước nhưng tiếng rên của em, tôi mút mạnh hơn, cái thứ nhờn nhợn truyền từ đầu lưỡi tôi lên những tế bào ở óc… em rên a a lên. Tôi buông tha cái bướm em ra, và cởi phăng cái quần còn trên người mình, thằng nhóc sừng sững đứng dậy đâm rách cả không khí, sự ma sát của không khí tác động lên cái phần nhạy cảm nhất của người đàn ông, tôi tác cái quần lót của em sang một bên tôi cà nhẹ lên trước bướm đã ướt át bởi cái thứ dục vọng ấy, tôi đẩy mạnh hông mình thằng nhỏ vừa bị ma sát bởi cái quần lót vừa bị co bóp chặt trong bướm em tôi sướng lên như điên đây có lẽ là lần tôi ân ái với em sung sướng nhất và cũng có lẽ khó quên nhất, tôi ôm chặt lấy hông em, môi tôi ngậm chặt mấy môi em, phần hông dưới thì cứ nhấp, nhấp một cách thô bạo mà tôi có thể tưởng tượng được…

– Ừm. A… a… chế… t… em…

Em vùng vẫy khỏi đôi môi tôi rên lên như điên dại, tôi cũng chẳng khá khẩm hơn em là mấy tôi cũng rên hừ… hự… trong cổ họng mình. Chúng tôi đổi tư thế em nằm sấp lên người tôi và bắt đầu nhấp, có lẽ em mệt quá chăng em nhấp những cú yếu ớt và chậm chạp, tôi gị chặt người em xuống mình, hơi thở phả nóng dần vào tai em, tay tôi đặt lên 2 bờ mông vẫn còn bị buộc chặt bởi cái quần lót, tôi nhấp mạnh, em và tôi cùng phát lên những âm thanh của dục vọng, chẳng mấy chốc tôi cũng phải gục ngã trước cảm giác khoái lạc, chim tôi nã pháo ào ạt ngầm tràng trong tử cung em, từng vệt tinh dịch cứ ào ạt trào ra khỏi bướm em và dính lên cái quần lót màu hồng nhạt…

Tôi nằm vật ra như chết, em cũng mệt lã người từng giọt mồ hôi lắm tắm trước gương mặt kiều diễm long lanh của em, em nhìn tôi khẽ cười âu yếm, và tôi cũng đáp lại cho em một nụ cười ấm áp và dành cho em một cái hôn nhẹ lên trán…

Chẳng mấy chốc sao em đã gối đầu trên tay ngủ, gương mặt khi ngủ của em nó thật đẹp, nỏ toát lên một thứ gì đó mà người ta gọi là thánh thiện, nằm mỡ mắt một lúc biết em ngủ sâu, tôi rút tay mình ra và kê nhẹ cho em một cái gối êm. Tôi trèo nhẹ xuống giường mặc chiếc quần cộc, tôi lò mò trong cái bóng tối của căn phòng lấy cái đt của em và mở cửa bước ra ngoài…

Tôi châm điếu thuốc cháy đỏ rực trên miệng tôi, tôi rít một hơi thật sâu vào phổi, mở cái đt em ra, và tìm trong đó, đây rồi chồng iu… tôi bấm nút tùy chọn và… delete…

Tôi rùng mình khi làm cái việc đó nhưng cũng là vì tốt cho em thôi…

… hít thêm một hơi thật sâu vào tiếp tục hơi thật sâu và tìm đến số của gia đình em… tút… tút… tút…

– Alo – tiếng đầu dây vang lên…
– Dạ có phải là số đt nhà Huỳnh thị mỹ ngân không ạ…

Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyensex.moe/chay-tron/

Tôi vẫn ngồi, đó rít từng hơi khói thật sâu vào phổi mình, tíc tắc… tiếng đồng hồ cứ chạy qua điều điều 1h… 2h… 3h… sáng cứ lặng lẽ trôi qua tôi không thể đếm được, thời gian vẫn cứ trôi qua chậm chậm, và phía dưới mặt đất lã tả những tàn thuốc vương vãi khắp nơi… 1 điếu… 2 điếu… 1 gói… 2 gói… tôi không thể đếm được mình đã hít bao nhiêu điếu thuốc vào bên trong phổi mình, và tôi cũng không thể đếm được có bao nhiêu sự dằn vặt trong lòng mình, tôi làm điều đó là không sai, tôi làm điều đó là đúng, tôi làm điều đó tất cả chỉ vì tương lai của em thôi, hiểu cho anh nha em, anh yêu em, anh yêu em thật nhiều… tiếng vang lặng lẽ của từng ngọn gió khẽ ma sát vào nhau, gió thổi mạnh, không gian tỉnh mịt, trong cái bóng tối đang bao trùm đi tất cả những cảnh vật xung quanh, thì le lói trong đó có một thứ gì đó đang cháy rực lặng lẽ trên tay tôi, và cái màu trắng của cô đơn hòa theo cơn gió và tan đi bất chợt… đã 4h sáng, tiếng xe bắt đầu vang văng vẳng lên ngoài kia từng dòng người lật đật thức dậy để đón một bình minh mới, tôi đã ngồi suốt trên cái ghế đá lạnh ngắt kia, nó lạnh không phải bởi những cơn gió mang những giọt sương man mát kia, mà nó lạnh là từ sâu trong trái tim tôi.

Tôi ngồi đó từng giọt lệ lại cứ vơi ra từ 2 khóe mi cay của tôi, tôi quệt tay làm tan biến những giọt nước mằn mặn đó, tôi tự ép mình phải cười, làm gì mà phải khóc, mày phải vui chứ minh, mày quyết định đúng mà, mày lớn rồi, mày phải bảo vệ cho em thì cớ sao mày lại khóc, mày lại yếu lòng đến thế hả… hã… Tôi tự nói với chính bản thân mình như vậy, tôi ngồi dậy bỏ qua cái sự lạnh lẽo của băng ghế, tôi bước vào phòng ngồi xuống giường, em vẫn yên giấc ở đó, từng hơi thở cứ đều đều phả ra làm ấm áp cả căn phòng lặng lẽo này, ngân à… ngân biết không từ cái ngày ngân ở đây, cái sự vô vị và tẻ nhạt đã không còn hiện diện nơi này nữa đâu, nó đã bị thứ gì đó lấy đi mất, có lẽ thứ đó là em đó, là nụ cười như đóa hoa chớm nở dưới bình minh, một đôi mắt đen láy nơi đã mở cửa tâm hồn tôi.

Tôi vuốt nhẹ lấy má em thì thào, em khẽ cựa mình tôi thôi không chạm đến em nữa, chỉ cần nhìn em, nhìn em thêm một chút cũng đã đủ rồi. 3 ngày lặng lẽ cứ trôi qua trong ngập tràn hạnh phúc, anh vui lắm em à, em đã trút bỏ nỗi cơ đơn trong lòng anh, em đã sưởi ấm trái tim anh dù trong một khoảng thời gian quá là ngắn ngủi. Nhưng thế cũng quá đủ đối với một thằng luôn đem lại đau đớn cho người khác, quá đủ đối với một thằng ích kỷ như anh… tôi ngồi đó mắt nhìn em tôi nhìn khắp cơ thể em, tôi… tôi sẽ khắc sâu vào tâm trí mình, cơ thể này, đôi mắt này, hàng mi này, và cả nụ cười này mãi mãi.

Tôi bỏ ra khỏi phòng trên người chỉ vỏn vẹn cái quần cộc và cái áo thun mỏng trên người, tôi chạy băng băng trên vỉa hè, cũng may là trời cũng gần sáng nên người ta đã dọn hàng ra bán, tôi suy nghĩ một chút rồi mua một phần cháo và một ly đậu nành nóng hỏi cho em, mua xong tôi chạy thẳng về nhà, tôi không muốn thứ này sẽ nguội đi, sẽ nguội lạnh như trái tim tôi.

Tôi cố gắng hết sức để không thể gây ra bất cứ âm thanh nhỏ nào phát ra sẽ phá hỏng giấc mơ yên bình của em. Tôi trút nhẹ bọt cháo ra khỏi tôi, hơi nóng phả ra nóng hổi khắp căn phòng tôi vội lấy cái diã úp lên để hơi nóng không bay đi, tôi với tay lấy bộ đồ thể dục của trường ra và đi tắm, cái tkb gì mà chết tiệt thật thể dục 2 ngày liên tiếp bộ không cho con người ta giặt đồ hả trời, cũng may là tôi mua 2 cái áo nên cũng chẳng lo, quần thì ở dơ cũng được dơ cũng chẳng ai thấy, ngước nhìn lên đồng hồ thì cũng đã 5h30 tôi bước ra khỏi phòng tiến ra khu nhà tắm phía sau dãy nhà trọ nói là khu nhà tắm cũng chẳng phải chỉ là 3 cái phòng tắm bé tí thôi, nhưng mặc kệ có chỗ tắm còn hơn không, tôi xối ào ạt những dòng nước lạnh lên người mình, nó sẽ xóa tan khói thuốc, và xóa tan những ưu tư trong phòng tôi, chà rửa một tí cho mát người thì tôi cũng phải bước ra, đồng hồ đã điểm 5h45 tôi bước chân nặng trĩu về phòng, em vẫn thêu thêu ngũ trong giấc mơ ngọt ngào đó, tôi hôn nhẹ lên cái trán mịn đó, tôi với tay lấy cái cặp và viết một mảnh giấy nhỏ cho em…

“Hôm nay chồng trực nhật nên đi sớm, thức thì ăn cháo uống sữa chồng để trên bếp đó ” tôi viết xong thì đẩy nhẹ cánh cửa và bước ra ngoài, tôi bước ra khỏi cánh cửa này, bước ra khỏi nơi ấm êm hạnh phúc ngọt ngào. Tôi lang thang khắp con phố với bộ đồ thể dục kẽ xanh lá, tôi đi đến đâu những con người khác điều nhìn tôi đăm chiêu ” thằng này khùng hả trời, sáng như vầy mà đi học ” ừ có thể tôi điên thật, nhưng tôi cũng muốn như vậy lắm, tôi sẽ được quên sạch những ký ức hạnh phúc bên em, cùng cười, cùng khóc, những lúc em tựa đầu vào vai tôi, và gối đầu trên tay tôi ngủ đến mức tay tôi tê cứng vì máu không lưu thông được. Thà là một cánh chim nhỏ trên bầu trời, sải cánh khắp nơi, không ưu tư, không muộn phiền, không cần phải đau buồn của những thứ xung quanh đây, lang thang khắp những con hẻm hun hút, những con đường lớn thênh thang thì đôi chân tôi tự động rẽ vào nơi đã in dấu chân của chúng tôi, cái ghế đá nơi em tựa đầu vào vai tôi mà khóc, những con vỉa hè tôi chạy nhảy bên em… nhìn thấy những thứ đó lòng tôi chợt xe thắt lại tôi hận đôi chân trần của mình, tao muốn quên đi những ký ức đó, nhưng sao mày lại cứ làm thế sao mày không cho tay chạy trốn thêm một lần nữa… trước mắt tôi lúc này là cái hàng rào to đùng nhọn hoắt đang sừng sững kia, bất chợt ông bảo vệ già ra đẩy cánh cửa nép vào một bên, tôi lại cứ bước, từng bước chân khó nhọc trước ánh mắt khó hiểu của lão bảo vệ… làm sao ông có thể biết được những thứ tôi đang có lúc này. Trời đã sáng bừng lên, những con nắng lon ton đuổi bắt nhau trên những tán lá cây xanh mướt. Từng dòng học sinh cứ đổ vào trường, váy bay phấp với trong gió, dù những chiếc váy kia ngắn đến đâu thì nó cũng chẳng có thể len lỗi vào trái tim tan nát của tôi, đã tan nát rồi thì làm còn kẽ hở nào mà len lỏi vào, tôi đặt cái cặp xuống ghế và bước ra hành lang tôi ngồi lên nó đung đưa 2 chân trước gió, miệng thì cứ ngậm chặt lấy điếu thuốc đang cháy rực kia, từng người qua lại, nam có nữ có, chắc bọn nó nghĩ tôi đang thể hiện mình là dân bất cần đời, hay là một thằng con trai hư hỏng. Tôi mặt kệ trước những ánh mắt tò mò đó, việc hút thuốc đánh nhau có lạ lẫm gì mà tụi mày tò mò. Từ phía sau có một đôi tay chạm nhẹ vào lưng tôi, một đôi tay mềm mại, và thoang thoảng một mùi nước hoa nhẹ từ cơ thể đó, cái mùi này. Đôi tay này không ai khác chính là con nhỏ quyên, mà nhỏ quyên thì sao, nhỏ bích thì sao tôi cũng đéo cần quan tâm, tôi ngả đầu vào cái cột to đùng ấy miệng thì cứ hít những làn khói trắng vào phổi.

– Địt mẹ làm gì ngồi đó thế cha – giọng thằng khốn nạn vang lên…

Tôi cũng chả thèm đếm xỉa đến mày muốn làm gì muốn nói gì tao đéo có cần quan tâm. Tôi quay lại lườm nó với ánh mắt sắt lạnh, nó như hiểu cái bản mặt của tôi cũng ngừng nói và vào lớp. Tiết đầu là môn văn, cái môn mà 1 trong 2 môn tôi ghét học nhất, nhưng với trả lại tôi cũng chả có tâm trạng nào mà zô ngồi nghe. Thế là tôi trèo xuống và lang thang lên sân thượng, thằng thành trố mắt nhìn tôi với vẻ mặt kỳ bí chắt có lẽ bây giờ nó mới thấy cái bản chất của tôi hay là gương mặt buồn bã kia.

Tôi trèo hơn 30 bật thang thì cũng đã đến sân thượng, yên tỉnh không ồn ào, không có thứ gì cả chỉ có tôi, có một con quạ như tôi đang sải cánh đó, một con quạ thì có bao giờ là tốt đâu, cái hình dáng bên ngoài của nó thì đã nói lên bản chất rồi. Tôi đứng giữa sân, móc một điếu thuốc ra và tiếp tục hút, gió nó làm điếu thuốc cháy mạnh hơn, và tàn nhanh hơn, 1 điếu rồi 2 điếu… đến khi gói thuốc không còn một điếu nào thì tôi lại tựa lưng mình vào cái bức tường xám xịt kia, ngồi đó tôi tự dưng lại ôn lại những câu nói quen thuộc quá đỗi bình thường phát ra từ cái miệng xinh của em…

– Chồng ơi vợ mới biết nấu nè…
– Chồng ơi đi làm vui quá…
– Chồng ơi vợ sẽ mãi mãi bên chồng…

Từng âm thanh não nề cứ phát ra trong tiềm thức của tôi, nước mắt tôi lạ chảy ra tôi quệt tay lau đi nhưng sao nó vẫn cứ tuôn ra thế, tôi gục mặt mình xuống, từng giọt nước cứ tuôn ra…

Loáng thoáng đã tiết thứ 3 tôi lê bước xuống đi học thể dục, mắt tôi đỏ hoe đi vì nước mắt, có lẽ bất cứ ai nhìn thấy đôi mắt này thì họ sẽ biết tôi vừa chạm đến nơi yếu mềm nhất, tôi lần này không còn vào trễ nữa, tôi đứng đó không nói một lời, gương mặt tôi xe lại bởi những giọt nước mắt đã khô. Tôi tập những động tác mà bà cô làm, tôi chọn ra một góc yên tĩnh nơi cách biệt với lớp. Tôi tập rồi lại ngồi, ngồi lại đứng dậy tập tiếp, tôi cứ luẩn quẩn trong cái vòng đó cho đến khi hết tiết… tiết cuối cùng là sinh hoạt lớp, bà cô cứ thao thao với những chủ đề được bàn luận sao khi hả hê xong thì đến phần xử phạt…

– Tuần này ai bỏ tiết đứng lên – tiếng bà cô vang lên…

Tôi đứng dậy, 2 tay chống xuống bàn gương mặt xơ xác, 2 đôi mắt bụp đi vì khóc.

– Em bỏ tiết nào…

Tôi vẫn cứ im lặng, cả lớp hướng những cặp mắt về phía tôi ánh mắt khinh bỉ à, kệ mẹ tao đéo quan tâm. Đến khi cô phải bỏ cuộc trước cuộc nói chuyện tẻ nhạt với hòn đá lạnh lẽo như tôi, cô lắc đầu chán nản…

– Cô rất thất vọng vì em, em đúng là người có tài nhưng không có đức…

Đức à… tài à… 2 thứ đó có giúp tôi giữ em lại bên tôi không, có thể nuôi sống tôi và em không, có đem lại những chuỗi ngày hạnh phúc bình dị này không.

Tôi vẫn lặng thinh trước câu nói của cô, cả lớp im phắt theo tôi, chúng tôi có thể nghe thấy được từng nhịp đập của con tim, nhưng có ai có thể nghe thấy nhịp đập của con tim tôi không…

Cuối cùng giờ tan trường đã đến cả lớp vẫn im lặng, không có đứa nào có bất kỳ một động tỉnh nào, cho đến khi cô ra khỏi phòng đến lúc này, tôi cũng lấy cái cặp ra về, vừa bước đến cổng trường thì có một cánh tay nhỏ chạm lấy vai tôi…

– Mình về chung nha, hôm nay ông bị sao zạ – tiếng nhỏ bích vang lên…
– Khỏi tôi muốn tự về một mình…

Tôi lại quay mặt và bước tiếp để lại trên gương nhỏ một câu hỏi.

Hôm nay nhỏ quyên được cái ông to con hôm bữa rước chắc có lẽ do hôm bữa bị bong gân chưa hết giờ thể dục nhỏ toàn ngồi không cử động…

Tôi lại bước bước và bước thoáng chót cũng đã về tới nhà sao hôm nay lại yên lặng đến thế, không có một tiếng nói tiếng cười nào cả, ừ em đi rồi mà tôi đã đuổi em mà. Tôi đẩy cửa phòng vào, căn phòng không còn hình bóng em ở nơi đây, tôi không còn được nghe cái tiếng ngọt ngào êm ái đó…

– Chồng mới về hả ăn cơm nè…

Lòng tôi não nề, tôi như kẻ mất hồn có lẽ em đã lấy trái tim tôi rồi. Tôi ngồi thẫn thờ ở đó, căn phòng không còn gì cả chỉ còn lại những bộ quần áo của tôi thôi, và bất chợt có một miếng giấy được đặt ở trên bếp, tôi bàng hoàng ngồi dậy và đọc…

‘Em xin lỗi, em không muốn em không muốn phải xa anh đâu, nhưng lúc sáng không hiểu sao ba lại biết em ở đây và lôi em đi, em buồn lắm em yêu anh… vợ không muốn phải xa chồng, nhưng sự thật thì nó là như vậy rồi, chồng phải sống tốt đó, cười lên đừng có để cái bản mặt như bửa vợ mới gặp chồng đó, chồng phải ăn cơm đó tự nấu đi vợ không còn nấu cơm cho chồng được nữa đâu, quần áo tự giặt đi ở dơ quá. Mà chuyện này nữa cứ yêu một ai khác đi, nhưng phải giữ lời hứa mà chúng ta đã hứa đó nha, và điều cuối cùng quan trọng nhất chồng nên biết một điều quan trọng nhất nè là trái tim này cơ thể này mãi là của chồng đó…

Vợ Iu Chồng nhiều lắm đừng quên vợ nha ‘…

Sống mũi tôi cay xè đi, từng giọt nước mắt cứ lại lốp đốp rơi, tôi không còn có thể đứng vững bởi đôi chân này, đôi chân ngày ngày cùng em rong ruổi khắp nơi, em không có lỗi đâu, anh… anh mới là thằng có lỗi, em sẽ chẳng bao giờ quên em đâu, anh sẽ ăn tốt, sẽ sống tốt, anh làm được mà, anh làm được, anh sẽ không để em thất vọng đâu.

13h có lẽ giờ em đang ngồi trên một chiếc máy bay nào đó, cái thứ đó nó sẽ… sẽ… bay về một vùng trời mới, nó sẽ đưa em đến nơi có một tương lai rộng mở. Tôi quệt tay đi những giọt nước mắt đã khô trên gương mặt tôi, mắt tôi đỏ hoe đi, thân xác rũ rượi. Bỏ ngay… bỏ ngay cái bộ dạng này ngay lập tức, mày hứa với em rồi mày nhớ không hả?

Hã. Tôi thét với lòng mình như vậy, gấp tấm lá thư đã ướt xủng bởi nước mắt bỏ vào cái nơi kín đáo nhất, nơi có tấm hình của tôi và linh, có sợi dây chuyền của tôi và đoan, và sẽ có một thứ nữa cũng ở đây, đó chính là bức thư này, à mà còn chiếc nhẫn này nữa, anh sẽ không tháo nó ra đâu, nó sẽ mãi trên tay anh cái thứ chứng nhận tình yêu của chúng ta.

Tôi khóa chặt cửa lại và bước đến chỗ làm, sao con đường hôm nay sao xa quá, sao lạnh lẽo đến thế, có phải đâu đó còn vương dấu in của em không, tôi chạy, và chạy, tôi chạy đến hết con đường dài ngoằng này, tôi sẽ vượt qua, tôi sẽ vượt qua nỗi đau này, tôi sẽ trưởng thành để có thể mang em trở về bên tôi. Bước vào quán, có thể nhận ra ngay cái gương mặt lo lắng của chị, chị bước đến bên tôi cố làm tôi vui vẻ…

– Ăn cơm chưa nhóc, vào ăn cơm rồi hả làm – chị cười giòn tan…

Tôi vẫn im lặng đứng đó, có lẽ những tế bào của đôi tai này chỉ có thể nghe được những âm thanh ấm áp của nhỏ thôi…

– Chồng… chồng… chồng…

Tôi lại cứ quay mặt với thực tại, tôi chỉ muốn sống chung với em nơi có giọng nói ấm áp vào buổi sáng, nơi có những cái hôn nhẹ lên má, lên môi, và nơi có những dấu chân nhỏ nhắn của em. Tôi tự dưng lại cười tôi mỉm cười thật sự khi nhớ về những kỷ niệm nơi có em…

– Bữa nay nhỏ ngân hok đi làm hả nhóc…

Tiếng của chị lại vang lên, từng câu chứ cứ tiếp tục khứa vào những nỗi đau tan nát của tôi…

– Ngâ… n… đi di dân rồi – tôi nói với cái giọng lạnh toát buồn te…

Chị như hiểu ý được nỗi buồn man mát trong đôi mắt đỏ ngầu của tôi, có lẽ chị biết, chị biết tôi vừa khóc chặng??

– Thôi em đi làm đi khách đông rồi đó…

Tôi bước vào trong, lấy cái áo đồng phục màu xanh mặt vào, đó là cái áo còn vương vấn mùi hương cơ thể nhỏ, nhìn thấy nó nước mắt tôi lại sắp rơi, tôi chấn tỉnh lại bản thân mình tôi nuốt nó vào trong…

‘Đàn bà khóc nước mắt rơi ra ngoài…

Đàn ông khóc nước mắt nuốt vào trong’

Tôi nuốt tất cả những dòng chảy dài vào trong lòng, tôi sẽ không để một giọt nước mắt nào phải chảy ra ngoài nữa. Tôi sau khi thay xong và bước ra ngoài, cầm lấy cuốn sổ tay quen thuộc và cây bút ra và lê bước khắp quán, hôm nay không biết là ngày gì mà quá trời khách, tôi lao đầu vào công việc không ngừng nghỉ để không nhớ về em. Từng bước chân tôi in hằn hết trên tất cả các ngõ cùng của quán, tôi cứ chạy cứ gi không ngừng nghỉ, mà hôm nay kể cũng lạ thật khách vào toàn là con gái, chỉ lác đác vài thằng đực rựa thôi, tôi thở dài chán nản, tôi cứ như một con robot được lập trình sẵn khách vào tôi chỉ chạy lại và nói vài câu cứ lập lại lập lại mãi, thì trời cũng đã chiều, từng hạt nắng mệt mỏi chạy chậm chạp trên mặt đất, từng cơn gió thoang thoảng một mùi hương nhẹ cứ phất phơ, tôi thở phào cuối cùng cũng đã xong một ngày.

Tôi bước vào thay đồ ra, bà chủ từ suốt ngày nay cứ nhìn tôi với gương mặt đầy lo lắng chắc chị mới thấy một thằng lúc nào cũng vùi đầu vào công việc không ngừng nghỉ như tôi, nhưng mà chị phải mừng chứ, vì có một thằng nhân viên yêu nghề chứ. Tôi mán cái áo đồng phục lên vào chỗ củ, một ý nghĩ thoáng qua trong đầu tôi, tôi với tay lấy cái áo còn vương mùi cơ thể em, cuốn sổ, cây viết, tôi xếp lại gọn gàng và bước ra gặp chị…

– Chị cho em lấy mấy thứ này được không? Nếu không được thì chị bán cho em đi – tôi nói…

Chị giật mình quay lại nhìn cái áo cuốn sổ cây viết của nhỏ trên tay tôi chị cũng phần nào đón được điều tôi vừa nói…

– Ừ – chị đáp nhẹ…

Tôi cảm ơn chị gấp nhẹ đồ đạc lên tay và quay về…

Từng bước chân chậm chạp cứ lang thang dưới ánh đèn khuya trên con đường, từng cặp tình nhân cứ lần lượt đan tay nhau bước qua tôi, lòng tôi se thắt lại lạnh ngắt, tôi cũng có những ngày hạnh phúc như thế này mà, nhưng bây giờ tôi chỉ cô đơn lê bước một mình dưới bóng đèn khuya hiu hắt thôi, tôi chạy thật nhanh về, chạy qua những con phố có in dấu chân tôi và em, sau một lúc nhễ nhại trên những con đường đó về tới nơi, căn phòng tối ôm, không có tiếng nói tiếng cười của em tôi đẩy cửa ra, tôi muốn thấy cái hình ảnh em ngồi trên cái giường 2 chân đun đưa vào nhau, tôi chỉ cần một câu nói thôi…

– Chồng mới về hả, vào ăn cơm với vợ nè…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Chạy trốn
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Update Phần 63
Ngày cập nhật 17/08/2021 11:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Tây Môn Khánh gặp Phan Kim Liên - Tác giả Vu Sơn
Dịch giả: Vu Sơn Lời giới thiệu: Kim Bình Mai là đại dâm thư của Trung Quốc do Tiếu Tiếu Sinh viết vào cuối đời nhà Minh khoảng 1620 và đã được dịch ra nhiều thứ tiếng như Anh, Pháp, Đức, Nhật... Những bản dịch khác nhau nhiều về số trang, có bản dài tới trên 2000 trang, có bản trên 800 trang...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang
Cô Hạnh
Bữa tối hôm đó tôi với cô trao đổi khá nhiều chuyện, về việc học, dự định cho tương lai của tôi, tôi cũng nói rằng muốn đi tìm một công việc bán thời gian để kiếm thêm ít tiền trang trải cho việc học cũng như tiêu xài cá nhân, mặc dù gia đình tôi vẫn chu cấp đều hàng tháng và cũng như...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Thọc tay vô đít Truyện bú cặc Truyện bú lồn
Ngã ba đường
Hôm sau gặp chị khi đi ăn sáng, và rất bất ngờ là thấy cả 2 đứa nhóc đi theo, hèn chi không thấy cả ngày, thì ra cả gia đình đi Vinpearl Safari chơi cả chiều rồi tối mới vô resort. Hai đứa nhỏ rất vui nhưng chị thì rất bất ngờ, T và Mark cũng vậy, chỉ có mình là cố gắng tỏ ra không bất ngờ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện sex có thật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba