Tôi mặc kệ, tôi cố trốn tránh những câu hỏi trong đầu tôi, tôi chạy đua với ánh sáng, tôi chạy đua với chính mình, và tôi chạy đua với nỗi sợ hãi bên trong tôi, tôi chạy mồ hôi nhễ nhại cứ rơi lát đát xuống đường, môi tôi khô, cổ họng tôi khô khóc như cánh đồng khô cạn. Chỉ một chút một chút nữa thôi, là về đến nhà rồi, tôi đẩy cánh cửa vào ngồi phịch xuống giường mồ hôi tôi ướt hết cả lưng áo, tôi với tay lấy một ly nước lọc uống cái ực vào cổ họng để nhấn chìm cái khô khốc nơi cổ họng, người tôi rít chịt bởi mồ hôi, và cái nóng của căn phòng, tôi với tay lấy cái quần jean và lật đật xuống phía sau phòng trọ, từng dòng nước mát lạnh xua tan cái nóng bức trong tôi, tan… tan hết tất cả, tất cả muộn phiền sẽ tan theo dòng nước. Tôi bước ra khỏi phòng tắm, lại cái tiếng lẹp bẹp quen thuộc của đôi dép dính nước, cái âm thanh làm tôi khó chịu nhất, nhưng đó vẫn chưa đủ khi gặp cái mặt buồn như đưa đám của con nhỏ trâm. Nó như muốn khóc nhìn tôi, đôi mắt rầu rĩ, đôi chân bước đi xiêu quẹo…
– Anh minh… – nhỏ thấy tôi gương mặt bỗng chốc thay đổi…
– Zì thế nhóc – tôi hỏi…
– Hì hì, hok có gì đâu – nhỏ cười mỉm…
– Nãy thấy cái bản mặt thê thảm lắm mà…
Câu nói của tôi như một đòn đánh chí mạng thẳng vào tim nhỏ, đôi mi sụp xuống, nhỏ mò trong cái cặp mình móc nguyên bài kt 15′ hóa ra đưa cho tôi… ặc… 3 điểm hèn gì cái mặt như đưa đám thì phải…
– Học hành gì mà có 3 điểm thế này – tôi ký đầu nhỏ…
– A… tại cô giảng ko hiểu gì hết á – nhỏ than vãn…
– Chắc lo bà 8 trong lớp nên không có chú ý chứ gì – tôi trêu nhỏ…
– Làm gì có bà cô đó dạy nhanh như gió zị, chép còn hok kịp nữa huống chi là hiểu – nhỏ làm một hơi kể lễ…
– Ừ zị hả, nếu được thì tối qua anh dạy kèm cho. – Tôi đề nghị con nhỏ…
– Hã… hã… thật hả, mà được hok đó – nhỏ nhíu mày…
– Không chịu thì thôi, đi làm à – tôi phũi đích bỏ đi…
– Ngu gì ko chịu, miễn phí mà – nhỏ cười giòn tan…
– Ừ thôi đi à – tôi chào nhỏ…
Sau khi nói chuyện với nhỏ xong, tôi lại suy nghĩ, sao mình ngu dữ vậy trời, tự dưng mang gánh nặng vào thân, lại còn dạy miễn phí nữa chứ. Thôi kệ dù sao cũng hứa với con nhỏ rồi, tôi thêm thang trên con đường buổi trưa đầy khói bụi này, từng tiếng còi xe lại vang lên râm vang cả con đường, nắng đứng bóng của buổi trưa công nhận nóng kinh thật, mặt dù vừa mới tắm rửa xong, thì lại tiếp tục đổ mồ hôi, tôi chạy thật nhanh đến quán để hưởng cái hơi lạnh từ cái điều hòa, sau một lúc thì tôi cũng đến nơi, phà phà, tôi đứng trước cái quạt hứng gió một lúc, thì bà chị từ đâu chạy đến.
– Làm gì đó nhóc – chị hỏi…
– Hứng gió tí, nực quá – tôi đáp…
Có lẽ chị thấy cái bản mặt bình thường lúc này bả cũng một phần nào an tâm, chỉ lại cười tay đập vào vai tôi.
– Thay đồ đi mày, định trốn việc hã…
Tôi lật đật chạy vào xỏ cái áo quen thuộc của mình vừa được giặt xong, mùi hương của xà phòng còn loáng thoáng đâu đây, tôi hít hà một hơi rồi mặc vào và trên tay là cuốn sổ nhỏ quen thuộc, tôi chạy khắp quán và… gương mặt lúc nào cũng có một nụ cười nhẹ với khách. Nếu không cười mà giữ cái bản mặt đó quài có nước mà bị đuổi việc mất, mấy cái chị lớp 11 – 12 trong trường tôi là khách quen ở cái quán này, tự dưng hôm nay lại thấy cái bản mặt tươi cười của tôi liền ngồi chém gió kinh hồn, đúng là góp gió thành bảo mà. Mấy bà đó nói thì cứ nói, còn về phần tôi thì cũng cười ậm à một tí rồi phũi đích đi. Lại thêm một cặp trai gái bước vào, tôi lăng xăng chạy lại…
– Quý khách uống gì vậy – tôi hỏi…
Bổng cả cái thằng đó ngước nhìn tôi, cái địt mẹ là thằng lồn đó, còn nhỏ kế bên là nhỏ quyên, tự dưng người tôi nóng rang lên, mắt đục ngầu đi. Nhìn tôi lúc này cứ như một kẻ sát nhân vậy…
– Thằng rẻ rách này làm nhân viên ở đây à…
… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyensex.moe/chay-tron/
Người tôi nóng rang lên, 2 con mắt tôi đục ngầu đi, vào lúc này tôi muốn đấm thẳng vào mặt thằng chó đó một cái, nhưng tôi nhịn tôi hứa với linh rồi, với cả lại đánh thằng chó này tôi bị đuổi việc mất, tôi cố định thần lại hỏi thêm một lần nữa…
– Quý khách dùng gì – một tiếng lạnh ngắt, đầy sát khí được che lấp bở nụ cười nhếch của tôi…
Thằng chó đó bất chợt, nắm tay nhỏ xoa xoa, con mẹ nó máu tôi thật sự lên tới não, nhưng tôi vẫn cố nhịn, tôi có là gì với nhỏ đâu mà phải đấm thằng chó đó nhỉ.
– Một ly cà phê, một ly sinh tố dâu – nhỏ nhìn tôi, như tôi thì đéo cần nhìn nhỏ…
Tôi dùng tấm khăn, lau vũng nước trên bàn, và một tay cầm cái ly nước củ của vị khách lúc trước, tôi quay bước vào trong, nhưng thằng chó này nó này nó tiếp tục xúc phạm đến tôi.
– Đúng là cái tiệm rẽ rách, thì mướn nhân viên cũng rẻ rách nhĩ…
Bà chủ quán đang đứng đó bả nghe hết, nhưng còn tôi sự thật… sự thật là đụ mẹ nhịn hết nổi rồi, thân xác có thể đụng đến, nhưng còn nhân cách thì dù mày có là chúa thì tao cũng đánh. Tôi đang cầm cái ly trong tay, 2 mắt tôi đỏ ngầu, gương mặt tôi lạnh toát, linh anh xin lỗi… tôi chạy lại ngay cái bàn nó, tôi cầm cái ly đưa thẳng lên cao, thằng đó chưa kịp biết tôi định làm gì thì… bốp… nó ăn nguyên cái ly vào đầu, miểng văng tứ tung, ghim thẳng vào bàn tay tôi, máu tuôn ra ướt hết cả lòng bàn tay, nhỏ nhìn tôi hốt hoảng còn tôi lúc này thì đôi mắt như một kẻ sát nhân.
– Rẽ rách con đỉ mẹ mày chứ rẽ rách.
Nguyên đám mấy bà chị 11 – 12 nãy giờ xem thằng đó sỉ nhục tôi, và thấy tôi bước vào trong nhưng cuối cùng mấy bà đó cũng không thể ngờ tới tôi làm như vậy…
– Đụ má mày có tiền là ngon hả thằng chó, rẻ rách cái đụ mẹ mày…
Thằng đó ôm cái đầu bê bết máu, miệng kêu la thảm thiết, nhỏ nhìn tôi mặt tái nhạt đi không còn một giọt máu, còn về phần tôi máu cứ chảy dài từ cái bàn tay tôi, mấy ông uống nước gần đó liền chạy lại giữ lấy tôi, sợ tôi sẽ cho thằng chó đó thêm cái ly còn lại bên tay phải, tôi như bị nghẹt thở, nhưng cơn giận của tôi đã giảm, tôi điềm tĩnh nói…
– Mấy chú buông con ra đi, con hok có làm gì đâu – tôi nói nhẹ nhànG…
– Buông mày ra, mày cho nó thêm cái ly còn lại à…
– Không con nói thật…
Vòng tay rắn chắc của anh ta dần dần buông lỏng ra, tôi quay vào trong miệng lẩm bẩm kiểu này có nước bị đuổi rồi. Bà chủ đứng đó nhìn tôi, bất chợt bã cười nhẹ lên môi, tôi ngước nhìn khó hiểu…
– Thôi đi về băng bó đi – bà chị nói dịu dàng…
– Vậy là em bị đuổi việc hã chị – tôi lấp bấp…
– Đuổi gì, thôi đi băng bó đi, máu tùm lum kìa thằng nhóc…
– Uã vậy hok đuổi em à – tôi đứng chết trân nhìn chị…
– Đuổi gì, chị thấy em mà, với lại nó chửi cái quán chị nữa.
– Vậy thôi em về à…
Tôi bước vào trong bỏ, lại phía sau là tiếng la hét của thằng chó đó, rẽ rách rẽ cái con mẹ mày. Từng hàng máu khô còn động lại tạo thành nguyên một đường máu khô chảy dài từ lòng bàn tay xuống, tôi hít sâu vào để rửa vết thương, từng dòng máu bị dòng nước cuốn sâu xuống cái hố đen hun hút dưới nền nhà, lau khô vết thương tôi lấy cái gạc bà chủ để trên bàn băng bó lên cánh tay mình, bây giờ tôi nghĩ lại sao mình ngu thế không biết, cầm tay nào không cầm lại đi cầm tay phải ngu bỏ mẹ.
Tôi lắc đầu ngán ngẩm rồi bước ra ngoài chào chị rồi về. Trời đã gần chiều tôi bước chậm với cánh tay bị thương của mình, tay tôi băng nguyên một cục to chản ở lòng bàn tay, tay đung đưa theo cơn gió nhè nhẹ, chân bước chậm trên vỉa hè mát rượi, tiếng kèn xe, tiếng xin đường, tiếng reo hò, văng vẳng bên tai tôi, lang thang một lúc cũng về đến phòng trọ, tôi đẩy cánh cửa, dãy phòng im phắt ừ thì xung đúng bây giờ đã có ai đi làm đâu, thoáng chốc trong gốc có những dãy trọ, có những đứa con nít lon ton đùa giỡn chạy khắp nơi, chúng nó cười sau hồn nhiên quá, tôi và em cũng đã có lần đùa giỡn thế này mà… tôi lại ngẫm nghĩ lại với những kỷ niệm ngày có em, tự dưng sống mũi tôi lại cay, tôi hít một hơi thật sâu vào lòng để giữ lòng bình thường trở lại, tôi đã hứa với em sẽ không khóc mà. Trúc gói mì tôm vào cái tô, nước sôi ùng ục lên… tôi liếm mép, và liếm sạch cái tô mì, tôi nằm đó gió lọt qua cái khe cửa ru tôi vào giấc ngủ, nơi có em…
– Anh minh ơi… anh minh – tiếng ai đó gõ cửa phòng tôi…
Cái tiếng va vào cánh cửa làm tôi giật mình thức giấc, lấy tay dụi con mắt bước liêu xiêu ra mở cửa, trời giờ đã tối ngước lên đồng hồ thì đã 7h…”cạch” tiếng mở cửa vang lên, đứng phía ngoài là con nhỏ trâm, nhỏ mặc cái quần jean cụt ngủn làm lộ ra cái đùi trắng phao, cái áo 3 lỗ ôm lấy thân hình nảy nở tuổi mới lớn của nhỏ, nhỏ đá chân vào tường bôm bốp…
– Gì thế nhóc… – tôi ngáp…
– Nói dạy kèm em quên rồi hả??
… Bạn đang đọc truyện Chạy trốn tại nguồn: http://truyensex.moe/chay-tron/
Phải rồi lúc trưa tôi hứa với con nhỏ là dạy kèm cho nó, tôi đứng tần ngần một lúc nhìn con nhỏ, cái này mà đi học cái gì trời.
– Vô phòng đi con nhóc – tôi kêu nhỏ…
– Ừm… – nhỏ lon ton bước vào…
Một mùi hương sữa tắm tràn ngập cả căn phòng, tóc nhỏ bay lò xò trước cây quạt máy, chắc kiểu này là mới tấm rồi chạy qua đây lun chứ gì.
– Học tới cái nào rồi – tôi hỏi nhỏ…
Nhỏ lật lẹt xẹt cuốn sách mới tinh ra, chỉ chọt một lúc rồi dừng lại ở trang giấy bấy nhầy bởi các hình vẽ…
– Tới cái này nè – nhỏ cười…
– Đâu đưa coi, đưa lun cái bài kt hùi trưa ra đây…
Tôi nhìn vào cái bài của con nhỏ một lúc rồi lắc đầu, cái này là mất căn bản rồi, hèn gì làm trật lất hết…
– Tay anh bị gì zạ – nhỏ nâng cánh tay tôi lên…
– Không có gì đâu, lo học đi – tôi tán nhẹ lên đầu nhỏ…
Loay hoay ôn lại mấy cái kiến thức, cách giải hóa cho nhỏ một lúc, nhỏ chú tâm nghe theo lời của tôi, 2 cái chân mày chau lại, lâu lâu đưa cây viết lên ngậm để suy nghĩ, nhìn dễ thương thật, bây giờ tôi mới thấy được cái nét đẹp của nhỏ là lúc nhỏ chú tâm làm việc gì đó. Trời đã khuya không gian im ắng, chỉ có tiếng cây bút chì ma sát với tờ giấy trắng, ngước nhìn lên đồng hồ thì đã 9h30, tôi thở phào đúng là khi mình chú tâm làm việc gì đó thì thời gian cứ tí… tách trôi qua không ngừng nghĩ.
– Thôi về đi, khuya rồi – tôi lay nhỏ…
Nhỏ thì đang cặm cụi làm, không biết nhỏ có ai đang chạm vào nhỏ không, nhỏ vẫn nín thinh, tôi lắc mạnh, kê miệng mình vào tai nhỏ…
– KHUYA RỒI, VỀ ĐI CHỊ HAI…
– HÃ – nhỏ giật mình…
– Khuya rồi về đi, để anh còn ngủ nữa…
– Ừm về à – nhỏ gấp mấy cuốn tập lại…
Tôi mở cửa phòng ra, không gian lạnh phắt một ánh đèn nhỏ nhoi sáng lên giữa một đám con trai ngồi xung quanh, nhỏ nhân lúc tôi đang nhìn về phía ánh đèn liền đánh vào vết thương tôi chạy mất, tôi như bị sét đánh, từ lòng bàn tay truyền về một cảm giác đau nhói, tôi quay lại thì nhỏ đã chạy mất…
– Ê minh qua đây uống cho vui – tiếng anh hàng sớm vang lên…
– Thôi mai mắt đi học rồi anh ơi – tôi nói…
– Đụ mẹ trứng dái mũ àk…
Chữi gì chửi chứ chữi trứng dái mũ là lòng tôi tự dưng như bị ai động chạm vậy, dù biết là câu khiêu khích nhưng tôi cứ như con thiêu thân vậy, dù biết là chết nhưng vẫn đâm đầu vào…
– Chơi thì chơi sợ gì – tô nói…
Cả đám cười khanh khách nhìn tôi, tôi bước chầm chậm đến cái chiếu, ngồi bẹp xuống và bắt đầu thiêu thân…
– Dooooo – cả đám cụng li vào…
Ực… ực… à… từng cốc rượu cứ tràn ngập bao tử tôi, đầu óc tôi như mụ mị, gương mặt đỏ rực, 2 mắt tôi đục ngầu vì hơi men…
– Tay mày bị gì thế – một thằng trong đám lên tiếng…
– À… ừ… đéo có gì đâu – tôi trả lời…
– Đụ mẹ chắc là bị người ta quánh chứ gì? – Một thằng nhìn bự con lên tiếng…
– Quánh con cặc – tôi nói…
– Zậy sao bị thương đéo phải bị quánh chứ là cái đéo zì…
– Đụ mẹ thì hồi sáng tao đang làm việc, thì cái thằng lồn kia vào uống nước, nó chửi tao với cái chỗ làm tao là rẻ rách, tao nóng quá nên cho nó ăn nguyên cái ly zô đầu…
– Đụ má dữ nhỉ, mày có bị đuổi không…
Tôi ực thêm một cóc nữa, nguyên cảm giác nóng khô khan chảy dài từ cuống họng xuống tới bao tử nóng bừng bừng…
– Không, tại bà chủ tao thấy nên không có đuổi – tôi ậm ừ nói…
– Ừ vậy mày biết mặt thằng đó hay tên gì không – thằng Vĩnh nóI…
– Tao đéo biết nữa, à mà hình như đầu trọc, mặt tùm lum mụn, nó học lớp 10 thì phải…
Thằng V trầm ngâm một lúc rồi nói…
– Phải cái thằng, lúc trước cua con bà chủ nhà trọ phải không? – Nó nói…
– Ừ – tôi đáp…
– Mày học trường Xxx phải không – nó tiếp tục nói…
– Ừ rồi sao…
– Mày biết cái thằng trùm trường đó không? – Giọng nó lạnh te…
– Biết rồi sao – tôi hỏi…
– Nó em thằng đó đó…
– Ừ…
Nó khá bất ngờ trước vẽ mặt bình thản của tôi, cả đám cười khanh khách, đưa tôi thêm một cốc rượu nữa, tôi uống cái ực vào cổ họng mình rát rạt. Cuối cùng 5 lít rượu đế cũng vào bao tử cả đám, tôi mơ màng mỡ cánh cửa phòng ra bước vào. Ngân em đang nằm đó, thân hình nõn nà thanh cao, em cười nhẹ với tôi, khóe mắt tôi trào ra những giọt lệ cay nồng rơi lộp độp trên sàn, tôi chạy lại ôm lấy em, sao tôi không cảm thấy cái cảm giác ấm áp, đôi tay tôi xuyên qua em, em vẫn nằm đó, vẫn cười, còn tôi tôi quỵ gối xuống nền nhà, Ngân… anh nhớ… anh nhớ em nhiều lắm ngân à.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chạy trốn |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 63 |
Ngày cập nhật | 17/08/2021 11:33 (GMT+7) |