– Cục cưng của mẹ ngủ ngoan nào…
( Tôi thoáng chút sững sờ bởi đã ngờ ngợ & đinh ninh nghĩ rằng đứa trẻ này là con của Bảo Ngọc & bố Hưng vì thấy nét chung giống y chang 3 thằng con trai của ông là Vượng. An & Khang. Bởi Khánh Ngọc chưa đầy 17 tuổi mà đứa trẻ đã gần 1 năm tuổi, Khánh Ngọc nhìn tôi rồi nói: “Con đẻ của con đấy, mẹ ạ!”
* Lời kể của Khánh Ngọc:
– Hết lớp 10, tôi nằng nặc đòi bố mẹ và chị cho sang Đức học tiếp. Bố bảo: “Mẹ đồng ý thì… bố cũng nhất trí. Sang đó học tiếp và giúp bố với chị cũng tốt.”
Tất nhiên mẹ cũng chiều theo. Nhưng tôi thấy ái ngại bởi ở VN giờ chỉ còn mình mẹ. Em Vượng còn quá nhỏ.
Nhưng mẹ bảo: “Ba bố con đừng lo! Trường mẫu giáo tư thục ngay cạnh công ty. Hơn nữa bố mẹ có cổ phần sáng lập trường mẫu giáo này. Trẻ em cũng chỉ có hơn chục cháu với 3 cô giáo. Vả lại, hàng năm bố vẫn về mấy tháng cơ mà. Mẹ lo được! Có điều con còn ít tuổi, cần phải gắng nhiều đấy…”.
Thế là tôi sang Đức. Căn hộ gia đình ở mãi trên tầng 21. Tôi say mê nhìn thành phố từ trên cao. Rồi tôi quen dần với nhịp sống bên này. Chỉ duy nhất một điều hơi buồn và thoáng ghen với chị Bảo Ngọc vì tôi thấy thỉnh thoảng bố sang phòng chị hoặc chị sang phòng bố cả đêm để mặc tôi nằm một phòng canh hai đứa cháu An & Khang. Một lần vì tò mò, tôi ghé tai vào cửa phòng bố khi thấy chị đã vào đó. Tôi nghe hai người xưng hô anh em, vợ chồng với nhau và gọi hai đứa trẻ là ” con của chúng mình”. Cũng chẳng hiểu tại sao mà tôi không thấy ngạc nhiên. Tôi định đi về phòng mình thì nghe thấy chị nhắc tên mình khi chị nói với bố: ” Chồng đừng lo. Trước sau em cũng nói để Khánh Ngọc biết sự thật. Em tin là Khánh Ngọc không cự nự gì đâu”. Bố nói: ” Ừ! Anh cũng mong như thế! Khánh Ngọc không phản đối thì mình sẽ dễ ăn nói với Kim Ngọc, vợ yêu ạ!”. Tôi đi vội về phòng, úp mặt xuống gối khóc mà chẳng biết khóc vì lý do gì. Hôm sau, khi hai đứa nhỏ đã được cô bảo mẫu người Đức sang đón đưa tới lớp mẫu giáo ở tầng 26. Bố cũng đã đi từ sớm. Tôi và chị xuống tầng trệt rồi đi S – Bahn (Tàu điện) tới khu vườn nhiệt đới như mọi ngày. Ở đây, bố đã mua hẳn lô đất 600m² làm nhà vườn và dự định xây căn biệt thự 3 tầng, 12 phòng ngủ khép kín. Buổi trưa, hai chị em ngồi trên xích đu. Bảo Ngọc tỷ tê nói hết, rất chi tiết về mối quan hệ của BỐ và CHỊ cho tôi nghe. Và hỏi: ” Em có… phản đối mối quan hệ loạn luân của chị với bố không?”. Tôi lắc đầu: ” Thì mẹ của chúng mình với bố của chúng mình cũng là hai bố con đấy thôi. Nay đến lượt chị thì… khác gì?”. Tôi sững sờ khi Bảo Ngọc đột ngột hỏi: ” Em có… muốn được như mẹ với chị không?”. Tôi im lặng.
Mấy hôm sau, chị đi sang thành phố bên cạnh để kiểm tra sổ sách kế toán của cơ sở 2. Chỉ còn tôi và bố cùng hai đứa trẻ ở nhà. Đợi chúng ngủ, tôi gõ cửa phòng bố.
Bố mở cửa ra, chỉ quần đùi áo mayo nhìn tôi dò hỏi.
– Con bế hai con của bố với của chị trả bố nhé.
– Chúng nhớ mẹ à? Ừ! Con cứ đưa sang đây cho bố…
– Không…
– Sao vậy Khánh? [Đã từ lâu trong nhà quen nếp gọi của bố là Kim (mẹ), Bảo (chị) và tôi là Khánh mà không cần thêm chữ Ngọc]
– Không…
– Ngoan nào! Nói đi để bố yêu công chúa út xinh đẹp của bố nào?
Tôi nhào vào bố làm cho ông không kịp tránh đỡ. Hai bố con ngã ra giường. Tôi hét lên:
– Bố hôn con như hôn chị Bảo, hôn mẹ Ngọc đi! Bố nói bố yêu con như bố yêu mẹ Kim, yêu chị Bảo đi…
Rồi không đợi ông nói, tôi chủ động hôn môi ông, cởi áo ông và như điên lột hết quần áo mình ra, nằm ngửa trên giường chờ đợi.
Một thoáng bối rối rồi ông hôn khắp người tôi, hôn lên hai vầng vú tròn cứng như trái cam sành, hôn lên cái mu lồn phồng lên có nhúm lông tơ mềm của tôi – đứa con gái thứ 2 của ông chưa đủ tuổi 16. Tôi nứng lồn quá, giục: “Bố! Bố nhét vào đi! Bố địt con như địt chị Bảo, địt mẹ Kim đi…”. Tôi oằn mình, cắn môi chịu đau khi màng trinh còn dày bị cái buồi to cứng của ông đâm thủng, xé toạc. Tôi mụ mị và quên cả đau khi thấy buồi ông giật giật và từng đợt ấm nóng bắn vào âm đạo mình.
Ông ghé tai tôi:
– Khánh ơi! Bố…
– Bố ơi… Anh gọi em là vợ như gọi chị Bảo đi!
– Nhưng… Khánh ơi! V… ợ còn bé quá. Anh…
– Bé gì nữa! Con… à em có kinh nguyệt 4 năm nay rồi! Nhìn trộm anh và chị Bảo ấy nhau từ lúc em 13 tuổi và muốn được như thế từ lúc được bố ôm hôn buổi sinh nhật thứ 14 rồi…
Suốt chiều tôi và bố địt nhau ngay bên cạnh hai đứa trẻ. Tôi cũng chẳng giấu chị và dường như chị còn khuyến khích.
Tháng sau, tôi nói với chị Bảo là mình có chửa.
Chẳng ngạc nhiên, Bảo nói:
– Bố… à chồng biết chưa? Cứ đẻ đi! Ở bên này trẻ em gái 15 có quyền sinh đẻ rồi. Đừng sợ! Hưng chắc mừng lắm! (Từ hôm ấy và từ đây tôi và Bảo không gọi bố là bố nữa mà chỉ anh ơi, chồng ơi, Hưng của vợ ơi… khi chuyện trò với ông).
Ông vui lắm khi tôi báo tin. Nhưng ông lo tôi còn non dại. Ông nói với chị: “Bảo ơi! Em Khánh còn nhỏ tuổi, em quan tâm và chỉ bảo em giữ gìn cẩn thận nhé. Khánh nghe chị, nghe… chồng đừng làm gì ảnh hưởng đến cái thai, con của chúng mình nhé…”
Mối quan tâm duy nhất của tôi là sẽ nói với mẹ thế nào.
Bảo trêu tôi: “Thì cứ xưng tội trước Chúa nhân từ đi!”
Tôi và chồng vẫn không hề kiêng cữ vì tôi muốn thế. Khi thằng bé vừa được ông làm giấy khai sinh với cái tên Trần Ngọc Lộc khi 6 tháng tuổi thì tôi lại tắt kinh. Vạch bụng cho chị và mẹ xem, tôi khoe: “Em bầu ba tháng rồi đó! Em mong có đứa con gái và chồng cũng muốn vậy!”.
Hôm nghe tin xấu, tôi ngất lịm trên tay Bảo. Một mình chị vừa bế cu lộc, vừa dìu tôi và dắt 2 đứa con về với ông – chồng của chúng tôi, về với mẹ Kim – vợ của ông.
… Bạn đang đọc truyện Chiếc vòng cầu hôn tại nguồn: http://truyensex.moe/chiec-vong-cau-hon/
Khánh ngừng lời. Tôi nghẹn ngào mà không thể khóc được nữa, chỉ sụt sùi:
– Việc đã vậy, âu cũng là cái duyên, cái số, cái phận chung. Chẳng khác được. Thôi! Từ nay hai con cứ gọi mẹ là chị Hai Kim, Bảo là cô Ba, Dì Ba, em Ba, chị Ba, Khánh là cô Tư. Dì Tư, em Tư. Còn… Bà ngoại của hai em, mẹ của chị Hai thì gọi là Bà Cả.
Cả nhà gồm 3 vợ và 5 đứa con của Hưng (Tính cả đứa bé còn trong bụng Khánh) quây quần qua 100 ngày của ông thì Bảo dắt hai con, Khánh bụng bầu 6 tháng chia tay để sang Đức. Chỉ còn tôi và con trai Ngọc Vượng ở nhà giữ vai trò hậu phương với công việc còn dang dở và cáng đáng giỗ chạp để chị em Bảo + Khánh yên dạ.
Ba tháng sau, nhận tin vui là Khánh đã sinh con gái đặt tên là Trần Ngọc Hạnh Phúc.
Cuộc sống cứ yên ả trôi nhưng tôi biết cả 3 người vợ đều thương nhớ ông đến cháy lòng. Ông ra đi mới 66 tuổi, còn rất khỏe mạnh, cường tráng. Để lại phía sau những người thương yêu gồm: Tôi đã 46, Bảo 23 còn Khánh mới 17 tuổi ta. Lũ trẻ thì 3 thằng cu Vượng và An, Khang đều xêm xêm 5 tuổi, cu Lộc mới hơn một tuổi, còn con Hạnh Phúc mới chào đời.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chiếc vòng cầu hôn |
Tác giả | Vi Thăng Long |
Thể loại | Truyện sex ngắn |
Phân loại | Bố đụ con gái, Truyện loạn luân, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 26/10/2024 11:11 (GMT+7) |