Đinh Trường Sinh có vẻ không tin, Bạch Sơn không thể so được với tỉnh thành, vậy Lương Khả Ý đến nơi này có cái lợi ích gì mà nàng thu được?
– Chứ em nghĩ sao?
Lương Khả Ý cầm thực đơn bắt đầu gọi món ăn, một bên hờ hững không quan tâm nói.
– À… em hiểu rồi, để để rèn luyện, đúng không, trong thời gian bao lâu?
Đinh Trường Sinh làm như đã hiểu rõ ràng, trong suy nghĩ của hắn, Lương Khả Ý đến đây nhất định chỉ là mạ vàng, cái gọi là tạm giữ chức, bất quá là che giấu tai mắt của người, để rồi trong thời gian ngắn sẽ nhảy lên cao hơn, hiện tại những loại quan nhị đại như thế này, không có khả năng ở phía dưới lâu dài, có khi chỉ xuống ở trong thời gian vài ba hôm, lúc trở về thì đã lên chức.
– Em nghĩ sai rồi, mặc dù là xuống đây rèn luyện, nhưng cũng không phải là tạm giữ chức, bây giờ chị cùng phòng tổ chức cán bộ tỉnh đã không còn có quan hệ, không còn có vướng bận gì cả…
Lương Khả Ý lườm nhìn Đinh Trường rồi nói, hiển nhiên đối với suy đoán của hắn, nàng rất bất mãn.
– Thật hay giả? Nơi này có cái gì để mà rèn luyện, chị so cùng mọi người thì rất khác, chúng ta trong tay không có gì cả, muốn hướng bò leo lên, phải chính mình tự bò từng nấc một, giống như người leo núi, còn chị trên người đã có sẵn dây thừng, không cần bò tứng nấc, chỉ cần túm dây thừng đi lên là được rồi.
Đinh Trường Sinh trào phúng nói.
– Đinh Trường Sinh, em khinh thường chị vậy sao?
Lương Khả Ý lần này là giận thật, nàng vốn cho rằng Đinh Trường Sinh có thể lĩnh thịnh tình của mình, nào biết gia hỏa kia lại bắt đầu trào phúng chế giễu khả năng làm việc của mình, giống như mình và hắn có tư thù vậy.
– Không có, chẳng qua là em cảm thấy chị không cần thiết phải phí sức như vậy thôi.
– Thôi đi… chị cho em biết, đời này chị chỉ có hai tấm gương lớn, một là cha của chị, chị biết cha mình là làm sao được như ngày hôm nay, cũng biết là tốn biết bao gian nan vất vả, cho nên chị không muốn dựa vào cha mình, chị muốn mình tự phấn đấu, hơn nữa, em cũng minh bạch, cho dù là chị gặp khó khăn đến đâu đi nữa, cũng không sánh được bằng khó khăn của cha mình trước kia, bởi vì ít nhất chị vẫn còn có người cha này…
Lương Khả Ý lòng dạ phi thường phóng khoáng, về chính trị lại rất thành thục…
– Um… vậy còn một tấm gương kia?
– Tấm gương kia thì thì em không cần phải biết.
Lương Khả Ý ngữ khí kìm hãm lại, cúi đầu nhìn thực đơn nói.
– Được rồi, em không hỏi nữa, bất quá, lúc chị trở về hãy nói cho cha chị biết, hãy quan tâm kỹ hơn đến người anh của chị, nếu chúng ta đã biết được Lâm Bình nam là dạng người như thế nào, thì đối phương dĩ nhiên cũng biết người anh của chị thuộc dạng người gì…
Đinh Trường Sinh nói.
– Em có ý tứ gì? Anh của chị lại có thể so cùng tên hỗn trướng kia sao?
Lương Khả Ý tức giận nói.
– Chị tức giận làm gì, đây là em đề tỉnh, chuyện nhà của chị thì người trong nhà tự mình biết, đúng không?
Đinh Trường Sinh liếc mắt nói, tuy rằng thằng gia hỏa này không nói ra, nhưng Lương Khả Ý biết là trong mắt Đinh Trường Sinh, hắn rất coi thường người anh của mình, nhưng có thể oán trách ai đây, đúng là anh mình là một kẻ cà lơ phất phơ, ai cũng có thể nhìn ra được đúng là kiểu con nhà nha nội, Đinh Trường Sinh nói như vậy đã coi như là khách sáo, nàng cũng biết đây là hảo ý của Đinh Trường Sinh nhắc nhở.
Ai cũng không ngờ tới, phân cục trưởng khu Bạch Sơn – Lưu Quan Dương lại là tên hán tử, không quan tâm đến người kỷ ủy tra hỏi như thế nào, chỉ là một câu dứt khoát, toàn bộ sự tình xảy ra tại phân cục cảnh sát khu Bạch Sơn đều là chính mình tự chủ trương, không có người dính líu liên quan, tự mình chính là kẻ chủ mưu.
Sau khi nghe bên kỷ ủy cục công an thành phố hội báo, Tào Kiến Dân lắc đầu bất đắc dĩ, chỉ đành hướng đến bí thư thành ủy Đường Bỉnh Khôn hội báo, nhưng ông cũng rất rõ ràng, Đường Bỉnh Khôn đối với cái kết quả như thế này thì sẽ không hài lòng.
Nhìn thấy Đường Bỉnh Khôn nhíu mày, Tào Kiến Dân trong lòng không yên, đừng nói lãnh đạo không hài lòng, ngay cả mình cũng cảm thấy bức xúc, nhưng Lưu Quan Dương tên gia hỏa này phảng phất là đứng mũi chịu sào, quyết tâm một mình nhận lấy tất cả sự việc…
– Kiến Dân, tôi cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy, lão phải tổ chức sắp xếp lại cục công an thành phố, có một số việc nhìn đơn giản, kỳ thật đã thấm vào đến tận bên trong xương cốt, nếu như kéo dài, chỉ sợ là không tránh khỏi thành vấn đề lớn, đội ngũ công an xảy ra vấn đề, lão làm cục trưởng thì cũng bị liên quan đến trách nhiệm, tốt hơn là nhân cái cơ hội này, chấn chỉnh lại toàn bộ hệ thống công an, hiện tại nhìn thấy, cái nồi cơm này nấu cơm chưa chín kỹ rồi.
Đường Bỉnh Khôn bất đắc dĩ nói nói.
Đối với lời nói của Đường Bỉnh Khôn, Tào Kiến Dân làm sao không biết ý tứ? Nếu Lưu Quan Dương là người của phó cục trưởng Kha Tử Hoa, vậy thì có thể đem Kha Tử Hoa đào ra, đối với Thành Thiên Hạc tuyệt đối là một đả kích trầm trọng, nhưng bỗng nhiên lại bị kẹt đứng lại vì tên tiểu phân cục trưởng này đứng ra nhận thay tội hết, điều này làm cho Đường Bỉnh Khôn thật là tức giận.
Tào Kiến Dân thấy Đường Bỉnh Khôn vẫn còn bực bội về việc này, vì thế nói:
– Nếu không, đối với Lưu Quan Dương, chúng ta lại tiến hành xâm nhập điều tra, tôi cũng không tin không nắm được cái đuôi của hắn…
– Quên đi, nếu như làm như vậy, thì có vẻ chúng ta quá vội vàng, tác dụng có thể hoàn toàn ngược lại, cơ hội cũng không có khả năng nhiều lắm, lúc này sự tình của Lưu Quan Dương là do lão không nắm bắt lấy cơ hội, làm việc quá chậm.
Đường Bỉnh Khôn bất mãn vô cùng, đối với thuộc hạ của mình, cũng không giấu diếm thái độ, ông muốn để cho Tào Kiến Dân biết, mình đối với công việc của lão đã sinh ra bất mãn, làm cho lão gia hỏa kia có lòng sợ hãi, lãnh đạo đối với ngươi không tín nhiệm thì không thể nghi ngờ là đối với tiền đồ chính trị của ngươi đã bị tuyên bố xử tử hình.
Quả nhiên, Tào Kiến Dân không nhắc lại, nhưng trong lòng dị thường tức giận, đang tính toán như thế nào trở về tạo áp lực đối với Lưu Quan Dương.
– À… phân cục trưởng khu Bạch Sơn đã chọn có người chưa?
Đường Bỉnh Khôn hỏi.
– Bí thư, mấy ngày nay tôi bận rộn sự tình của Lưu Quan Dương, nên chưa có suy nghĩ về chuyện này…
Tào Kiến Dân không dám nói thật, kỳ thật lúc thời điểm đang động đến Lưu Quan Dương, thì ông cũng đã chuẩn bị người của mình trám vào phân cục khu Bạch Sơn rồi, nhưng lúc nghe Đường Bỉnh Khôn hỏi như vậy, ông đành đem ý đồ chân thật của mình cất giấu rồi, bởi vì lấy kinh nghiệm của ông, phàm khi lãnh đạo hỏi chọn người của một vị trí nào đó, thì ý tứ tuyệt đối không có khả năng là thật sự muốn nghe ý kiến của ngươi, hoặc là đề cử người, mà là chính lãnh đạo đã có chọn người thích hợp rồi, mà vấn đề chọn người tám phần đã định xuống, chính mình lại đi xúc vào cái rủi ro kia làm gì?
– Ừ… thôi được rồi, lần trước Đinh Trường Sinh đến nơi này, hắn đã muốn tự mình tuyển chọn một người đảm nhiệm vị trí phân cục trưởng khu Bạch Sơn, hắn vừa đến đây nhận công tác, có rất nhiều sự việc cần phải có thời gian, cho nên tôi đã đáp ứng, về chuyện này lão và hắn nên cộng tác, bên trên văn phòng công an tỉnh, lão cũng giúp đỡ phối hợp một chút.
Đường Bỉnh Khôn nhẹ nhàng bâng quơ nói.
Nhưng khi Tào Kiến Dân nghe vào bên trong lỗ tai, đây đúng là một cái tin nặng ký, chính mình bận rộn chạy tới chạy lui, lại là làm bình phong cho tên tiểu tử này, nguyên lai gia hỏa kia sớm đã nhắm đến cái vị trí phân cục trưởng kia, chính mình bất quá là công cụ để hắn lợi dụng mà thôi, còn gióng trống khua chiêng đến văn phòng thành ủy cáo trạng, gia hỏa này tâm tư không thể không làm người cảnh giác.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10/
Hơn nữa, nghe ý tứ của Đường Bỉnh Khôn, là từ trên văn phòng công an tỉnh điều người tới, Đinh Trường Sinh này cánh tay đủ dài rồi, nhưng bất mãn thì bất mãn, nếu bị người khác ám toán, liền biểu hiện cấp bách ra mặt, chẳng phải là làm cho Đường Bỉnh Khôn coi thường chính mình hay sao?
Cho nên, Đường Bỉnh Khôn rất bình tĩnh đáp ứng, vừa ra khỏi phòng làm việc của Đường Bỉnh Khôn, khuôn mặt ông liền âm trầm có thể nhiểu ra nước, làm cho vài người quen trong thành ủy thấy ông như vậy cũng không dám chào hỏi, còn cho rằng Tào Kiến Dân bị bí thư Đường Bỉnh Khôn vừa mới giáo huấn xong.
Tào Kiến Dân tuy rằng đã thấy Đinh Trường Sinh gai mắt, nhưng Đinh Trường Sinh dù sao cũng là một tay nắm lấy khu Bạch Sơn, cùng mình cũng tương xứng, nếu là đồng liêu, cũng không cần phải ngươi chết ta sống…
Trở về sau khi suy nghĩ một hồi, phân cục khu Bạch Sơn nếu nắm trong tay Đinh Trường Sinh vẫn là tốt hơn so với nằm trong tay của Kha Tử Hoa, cho nên cơn tức chậm rãi hạ xuống dưới, mà nhờ có con gái càng làm cho Tào Kiến Dân hoàn toàn tỉnh táo lại, nguyên lai sau khi ông trở lại văn phòng cục công an thành phố, sắc mặt âm trầm ngồi yên tại phòng làm việc, thì con gái Tào Tinh Tinh tiến vào hội báo công tác muốn ông ký tên.
– Ai ui, chuyện gì vậy? Ai chọc giận cha?
Tào Tinh Tinh vừa nhìn bộ dạng cha mình thì biết ông đang tức giận, ở nhà khi ông cùng mẹ cãi nhau thì chính là khuôn mặt mốc này, làm cho người ta nhìn đều sợ hãi.
Nhưng vô luận Tào Kiến Dân đối với người khác hoặc đối với lão bà mình ngang như thế nào, nhưng khi đối mặt với con gái của mình, một chút bực bội cũng đều không có, cho nên vừa thấy là Tào Tinh Tinh bước vào, sắc mặt liền hòa hoãn không ít.
Vốn là Tào Kiến Dân không muốn nói ra việc này, sợ con gái của mình chê cười, hơn nữa việc này nếu bị truyền đi ra ngoài, thì cái mặt già của mình để nơi nào đây? Nhưng cuối cùng Tào Kiến Dân không chịu nổi con gái mặt dày mày dạn cứ dây dưa bám theo hỏi, rốt cục đành nói ra.
– Ui trời, con tưởng là chuyện gì, chỉ vì chút chuyện này mà đau bụng à? Cha so đo với hắn để làm cái gì? Tên gia hỏa kia chính là một tên vô lại, con khuyên cha, cách xa hắn một chút thì tốt hơn, con nhận thức hắn không phải là một ngày, đối với loại người của hắn thì quá hiểu rõ, Đinh Trường Sinh chính là tên hỗn đản không thấy lợi thì không làm, không nói cái khác, ví dụ về chuyện bí thư tiền nhiệm Tôn Truyền Hà, con nghe nói tỉnh kỷ ủy mặc dù biết Tôn Truyền Hà có vấn đề, nhưng vẫn không có xác thực được chứng cứ, cho nên đang do dự… Nhưng tên gia hỏa kia không phân tốt xấu bất chấp tất cả, tự tiện âm thầm lục soát văn phòng của Tôn Truyền Hà, may mắn là tìm thấy đồ vật cần kiếm, nếu tìm không thấy thì sẽ ra sao đây này?
Tào Tinh Tinh không nói rõ ràng là mình đang vì Đinh Trường Sinh nói chuyện, mà lại trách mắng hắn, dù sao việc này phải giả như là thật, nếu như mình nói lời tốt về Đinh Trường Sinh, lấy tâm tư lão hồ ly Tào Kiến Dân này, làm sao mà nhìn không ra con gái mình đang hướng về phía của Đinh Trường Sinh nói chuyện?
Cho nên Tào Tinh Tinh áp dụng phương pháp trái ngược, đây coi như là giúp đỡ Đinh Trường Sinh một phen a.
Hơn nữa Tào Tinh Tinh nói về sự tình của Tôn Truyền Hà thì đã truyền khắp Bạch Sơn rồi, xác thực đúng là sự thật, hơn nữa khi nàng thốt ra lời này, Tào Kiến Dân quả nhiên rất sâu tán thành, không có lãnh đạo phê chỉ thị liền dám làm loạn, ngoại trừ tên gia hỏa này thật đúng là không ai có gan dám làm như vậy.
– Con còn nghe nói Đường bí thư xem hắn như bảo vật, từ điểm này cũng nhìn ra, còn cho phép hắn mang người tới, cha chờ xem đi, đến khi hắn gây chuyện, cũng sẽ để cho hắn làm, xong xuôi rồi xem như là không liên quan.
Tào Tinh Tinh sốt ruột nói.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 10 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/12/2023 12:59 (GMT+7) |