Chân Lục Trúc khó chịu nói, nhưng chuyện này nàng thật đúng là đã làm quá phận, từ ngày nữ nhân kia chết cho đến bây giờ, nàng có thể nói là một ngày cũng chưa ngủ ngon qua, thường xuyên nửa đêm thấy ác mộng, Để Khôn Thành cũng vậy, không có nghỉ ngơi tốt được…
– Lúc ấy anh chỉ là muốn em trai của em gặp nàng hù dọa một chút, nào biết lại làm ra đến việc như vậy, các người thật sự là chọc giận chết anh, nếu lần này không qua được, thì đúng là các người hại chết anh rồi, anh bây giờ còn có thể làm sao đây?
Để Khôn Thành bất đắc dĩ hỏi.
Chân Lục Trúc lúc này cũng không có tâm tư làm cơm nữa, hỏi:
– Tỉnh kỷ ủy là ai đến điều tra vậy? Anh trước kia công tác trên tỉnh đã nhiều năm, thì tìm gặp người đến điều tra hỏi một chút tình huống, sau đó tìm cách cứu vãn được hay không, bọn họ đến bây giờ đã biết đến cái gì, chúng ta cái gì cũng đã lau sạch sẽ rồi…
Để Khôn Thành lắc lắc đầu, nói:
– Chỉ sợ lần này không đơn giản như vậy, người đến tra anh là Đinh Trường Sinh, em cũng biết hắn mà, trước kia anh cùng hắn cũng không có giao tình gì, em bảo anh đi tìm gặp hắn, tìm hắn nói chuyện gì đây? Anh là bí thư thành ủy, hắn mặc dù là đến điều tra anh, nhưng anh là bí thư mà phải đi cầu hắn ư? Hơn nữa, bộ em tưởng rằng hắn dám chơi anh sao? Không đúng, có người đứng ở phía sau lưng của hắn, anh bây giờ đang suy nghĩ, là nên đi tìm ai mới đúng đây?
Hai người đang tại thương nghị, ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, Để Khôn Thành hướng về Chân Lục Trúc nháy mắt, Chân Lục Trúc hiểu ý đi ra mở cửa…
– Chân lão sư, em là Quan Thắng Hòa bên cục cảnh sát, gặp Để bí thư để báo công tác.
Quan Thắng Hòa cùng hướng về Chân Lục Trúc lấy lòng, nói.
– Vào đi, hắn đang chờ cậu đấy.
Chân Lục Trúc nói.
Quan Thắng Hòa vừa vào trong liền thấy Để Khôn Thành đang ngồi tại trên sofa, vì thế bước nhanh tới.
– Tiểu Quan đến đây, ngồi đi.
Để Khôn Thành chỉ ghế sofa, nói.
– Để bí thư, em đứng được rồi, chỉ nói mấy câu rồi đi.
Quan Thắng Hòa nói.
– Ừ… xảy ra chuyện gì?
Để Khôn Thành hỏi.
– Chị của Nam Nhã Bình là Nam Nhã Ninh đi gặp Đinh Trường Sinh, cho nên em đến xin chỉ thị, bước tiếp theo nên làm cái gì bây giờ, theo em biết, Nam Nhã Ninh đúng là có biết sự tình gì đó, cho nên mới làm đơn tố cáo, bắt đầu hướng lên cấp trên gửi tài liệu, nhưng lần này cấp trên đã có phản ứng, điều này là ngoài ý muốn, cho nên người đàn bà này bước tiếp theo xử lý như thế nào đây?
Quan Thắng Hòa hỏi.
Để Khôn Thành nhìn gia hỏa Quan Thắng Hòa này, hỏi:
– Có phải Nam Nhã Ninh là người của Hứa Gia Minh phải không?
– Đúng vậy, nàng trước kia đi làm tại đó, vừa rồi Hứa tổng cũng có gọi điện thoại cho em, hỏi là nên làm cái gì bây giờ, bệnh viện tâm thần thì đã đưa nàng vào nhiều lần rồi, nhưng mỗi lần đều là bị bệnh viện tâm thần đuổi ra, cũng khó trách, một người bình thường mà đưa đến bệnh viện tâm thần, bọn họ cũng sợ gánh trách nhiệm.
Quan Thắng Hòa nói.
Để Khôn Thành nhìn thẳng về phía Quan Thắng Hòa, hắn thấy vậy có chút đổ mồ hôi lạnh, nếu không vì bên cục cảnh sát bắt hai tên kia đang thẩm vấn, thì hắn sẽ không đến đây hội báo chuyện hư hỏng này, nhưng hiện tại mình đã cùng với Để Khôn Thành chung trên một chiếc thuyền rồi, đứng có nghĩ đến chuyện rời thuyền, đó là không thể nào, Nam Nhã Bình bị tai nạn giao thông là chính mình xử lý, bây giờ nếu rời thuyền, chỉ cần chuyện này lộ ra là mình liền lãnh đủ, người gây ra họa đến nay vẫn không tìm được, là tìm không thấy, hay là không muốn tìm mà thôi, Lan Hiểu San đã nhiều lần hỏi đến vụ án này, cũng là do hắn cản trở, cho nên, hiện tại cũng là đâm lao thì phải theo lao.
– Câu chuyển cáo đến Hứa Gia Minh, người của hắn, thì hắn hãy tự tìm biện pháp, còn Đinh Trường Sinh hiện tại đang ở địa phương nào?
Để Khôn Thành hỏi.
– Hiện tại có người đi theo hắn, tạm thời chưa có biết điểm dừng chân.
Quan Thắng Hòa nói.
– Hắn đến đây đã hai, ba ngày rồi, buổi tối ở tại nơi nào mà các người cũng không biết sao?
Để Khôn Thành hỏi.
– Tên gia hỏa này đã làm cảnh sát, có năng lực phản trinh sát rất mạnh, vì thế cho nên…
– Phế vật, thủ hạ của cậu nuôi đều là phế vật, chút chuyện này mà cũng làm không được, không phải là có theo dõi sao, khắp nơi đều theo dõi, vậy mà không tra được hắn đi nơi nào à?
Để Khôn Thành hỏi.
– Để bí thư, chúng ta đang theo dõi, nhưng chỉ cần thoáng qua, thì hắn liền lẻn mất, bất quá anh yên tâm, hôm nay hắn chạy không thoát được…
Quan Thắng Hòa nói.
Để Khôn Thành muốn mắng, nhưng lại nghĩ, ngu xuẩn thì vẫn ngu xuẩn, bây giờ là lúc dùng người, cho dù có ngu xuẩn như vậy cũng phải dùng, bằng không thì làm như thế nào đây, cục cảnh sát thành phố cho đến bây giờ cũng chưa có hoàn toàn khống chế được, nghĩ đến đây, Để Khôn Thành liền có cảm giác được trong lòng vô cùng bực tức đến…
– Được lắm, nếu không còn có việc gì, cậu về nói với Hứa Gia Minh, người của hắn, thì tự hắn xử lý, nếu để xảy ra chuyện, tôi là người đầu tiên tìm hắn để tính sổ sách.
Để Khôn Thành nói.
– Vâng… Để bí thư cứ nghỉ ngơi trước đi, em đi thông tri với hắn, nhất định nguyên thoại chuyển cáo đến hắn.
Quan Thắng Hòa nói.
Nghe tiếng cửa đóng lại, Để Khôn Thành thở ra thật dài, thầm mắng, đúng là một đám ngu xuẩn.
Lúc này Chân Lục Trúc đem thức ăn bày lên bàn cơm, nhưng không kêu Để Khôn Thành đến ăn cơm, mà đi đến trước mặt hắn, ngồi ở bên cạnh hắn.
Duỗi tay nắm lấy tay Để Khôn Thành, nói:
– Em biết chuyện này em làm sai, nhưng sai thì cũng đã sai rồi, không có cách nào khác vãn hồi, hiện tại duy nhất có thể vãn hồi là chúng ta phải tự quyết định tương lai của mình, anh có nghĩ tới không? Bước tiếp theo chúng ta nên làm cái gì bây giờ đây?
Để Khôn Thành nghe được Chân Lục Trúc nói như vậy, thì cảnh giác hỏi:
– Em nói vậy là có ý tứ?
– Ý của em là anh có nghĩ tới chuyện muốn đi ra ngoài không vậy?
Chân Lục Trúc hỏi.
– Đi ra ngoài? Đi đâu?
Để Khôn Thành bị dọa nhảy dựng, hỏi.
– Xuất ngoại đi, chứ còn có thể ra đi đâu, anh biết là sự kiện kia là do một tay em thao tác, cho nên, nếu như em bị bọn hắn tra ra được rồi, đây là chuyện mướn người giết người đấy, thì chính là sẽ bị rơi đầu, Để Khôn Thành, trong lòng em rất rõ ràng, đến lúc đó ai cũng cứu không được em đâu, cho nên em phải chính tự mình cứu mình, em đã làm xong hộ chiếu, anh có đi hay không, dù sao, em cũng đã chuẩn bị rời đi, em không thể ngồi chờ bọn hắn đến tống em vào trong ngục giam, đến lúc đó thì hối hận không con kịp nữa rồi…
Chân Lục Trúc nói ra.
Đối với lời vợ mình nói, Để Khôn Thành quả thực là sợ ngây người, hắn không nghĩ tới vợ của mình lại có ý nghĩ như vậy, cho tới bây giờ hắn cũng không ý trốn chạy đi, nhưng mà hiện tại xem ra, ý tưởng của vợ mình không phải là không có đạo lý.
Nhưng mình lăn lộn đến nước này thật không dễ dàng, nếu không phải vạn bất đắc dĩ vào bước đường cùng, thì mình không thể đi được, ở trong nước mình cán bộ cấp tỉnh, nhưng một khi lựa chọn đi ra nước ngoài, thì đó chính là đào phạm, bản thân mình ngoại ngữ cũng không biết gì, vậy sẽ có cuộcso6ng1 sinh hoạt như thế nào đây, hơn nữa, lấy tiền từ chỗ nào mà đi?
Lẩn trốn thì cũng phải có tiền bạc, không có kinh phí thì lấy cái gì mà đi đây?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10/
– Em mặc kệ anh, dù sao thì em nhất định cũng phải đi đấy, em không muốn chết, việc này cùng anh quan hệ cũng không lớn, nếu anh không muốn đi, thì anh cứ ở lại tiếp tục đi, cùng lắm thì đến lúc đó anh cứ đem sự tình này đổ hết lên trên người em, nhưng mà em nói cho anh biết, em đã có thu ít tiền của bọn họ, đến lúc đó có thể chuyện này cũng sẽ tính đến trên đầu của anh…
Chân Lục Trúc nói ra.
– Em nói cái gì? Em thu của ai?
Để Khôn Thành sững sờ, hỏi.
– Lấy tiền không phải là em tự thu, mà là Hứa Gia Minh đưa tới, anh phê duyệt cho hắn nhiều đất trống như vậy, chút tiền ấy tính là cái gì?
Chân Lục Trúc nói ra.
– Em… em có biết đó là bởi vì hắn là người của An công tử, An công tử đánh tiếng chào hỏi với anh, anh có thể không phê duyệt sao? Trong khi em lại cầm tiền của hắn, có phải là em điên rồi hay không?
Để Khôn Thành cả giận nói.
– Em không điên, không phải em muốn, là bọn hắn đưa tới cho anh đấy, đây cũng không phải là bọn hắn cảm tạ anh đâu, đây là muốn anh gai nhập vào đội, anh có hiểu hay không, hơn nữa Hứa Gia Minh còn nói, những số tiền này đều là do An công tử bảo đưa tới, nếu anh không thu, bọn hắn đối với anh có thể yên tâm sao? Anh có thu tiền, thì tại trong lòng của bọn hắn, anh đã có nhược điểm rồi, anh làm thư ký cho An bộ trưởng nhiều năm như vậy, chút thủ đoạn quan trường này mà cũng không có học được sao? Nếu anh quá sạch sẽ, thì lãnh đạo ngược lại là lo lắng đấy…
Chân Lục Trúc nói ra.
Để Khôn Thành giật mình nhìn Chân Lục Trúc, hỏi:
– Rốt cuộc là em thu bọn hắn bao nhiêu tiền?
– Trước sau tổng cộng có hơn ba trăm vạn, còn có tiền của những người khác đưa đến, em nói thật cho anh biết, từ cái ngày hồ ly tinh kai bị chết đi, em đã chuẩn bị trước chuyện trốn chạy rồi, em cũng không muốn đi ra nước ngoài bị đói chết, cho nên em phải tính đến tìm lộ phí cho mình…
Chân Lục Trúc nói.
– Em đây là muốn hại chết anh rồi…
Để Khôn Thành giận dữ nói.
– Không phải là em muốn hại chết anh, mà là do anh không tự kiềm chế mình được, nếu anh không chọc ghẹo tới con tao hồ ly kia, thì chúng ta đâu có đi đến bước này, anh một chút cũng không tự kiểm điểm chính mình, còn ở chỗ này nói em, Để Khôn Thành, từ ngày cưới nhau em chưa từng có làm qua sự tình phản bội anh, không nghĩ tới anh lại có thể làm được việc như vậy, anh còn trách móc em là sao đây?
Chân Lục Trúc nói.
Lời này lập tức chặn họng Để Khôn Thành rồi, việc này đúng thật là Để Khôn Thành đã làm sai, cho nên, mặc dù Chân Lục Trúc nói khó nghe như vậy, hơn nữa còn âm thầm sau lưng hắn làm những chuyện kia, nhưng hắn vẫn như là cảm thấy mình đuối lý, Chân Lục Trúc nói xong những lời này cũng không tiếp tục nói nữa, bởi vì nàng nhìn ra, Để Khôn Thành đối với việc này cũng là hối hận không thôi, mình và hắn vẫn luôn là tương thân tương ái, nàng cũng tin rằng hắn không phải cố ý phản bội mình.
Lúc này, điện thoại di động Để Khôn Thành vang lên, hắn cầm lấy vừa nhìn, là số điện thoại, trên là tỉnh vì thế cầm lấy đứng dậy đi ra ngoài.
– Alo… vị nào?
Để Khôn Thành hỏi.
– Còn ai vào đây, tôi vẫn luôn chú ý đến việc này của ông, tôi vừa mới nghe được tin tức, sự tình là như thế này…
– Vì thế hiện tại mấu chốt là từ chính Đinh Trường Sinh, đúng không?
Để Khôn Thành nói…
– Đúng vậy, có thể là hắn đang tìm chứng cứ xác thực, hoặc là hắn đã tìm được chứng cứ xác thực, nhưng nếu hắn muốn tha cho ông một mạng, thì việc này liền sẽ lau sạch, vấn đề là nhìn xem ông phải trả giá bao nhiêu mà thôi, theo tôi được biết, Đinh Trường Sinh hiện tại cũng xem như là đại gia rồi, hắn không có thiếu tiền, cho nên ông phải có chủ ý tìm những phương diện khác, tôi cũng chỉ có thể giúp ông đến đây, phần còn lại thì chỉ có thể nhìn vào bản thân của ông tính toán…
Cú điện thoại thần bí này làm cho Để Khôn Thành như đang chìm xuống nước, đã nhìn thấy cành cây bám leo lên, có một tia hy vọng, Chân Lục Trúc đi đến, hỏi:
– Nghe các người vừa nhắc đến Đinh Trường Sinh, là có ý gì vậy? Ai gọi điện thoại tới?
– Là người quen trên tỉnh thành, theo hắn nói, tỉnh kỷ ủy cũng không có chứng cứ xác thực chuyện này, chỉ là do có người tố cáo, cho nên bọn hắn muốn xuống điều tra một chút, Đinh Trường Sinh hiện tại cũng không có bao nhiêu chứng cứ, chỉ là không biết sắp tới hắn rốt cuộc sẽ có thêm chứng cứ gì hay không, hiện tại Đinh Trường Sinh là kẻ mấu chốt, cho nên, đối với Đinh Trường Sinh, chúng ta phải chuẩn bị tinh thần ứng đối mới được.
Để Khôn Thành nói.
– Đinh Trường Sinh, em cùng hắn cũng không có bao nhiêu tiếp xúc, hình như chúng ta có một gặp mặt hắn tại khu du lịch ở suối nước nóng, đúng không? Hay là để em đi gặp hắn thử xem?
Chân Lục Trúc hỏi.
– Em đi gặp hắn, có gì hữu dụng không?
Để Khôn Thành thấy mình cũng có chút cầm lòng không được…
– Như vậy đi, nếu hắn đang ở Hồ Châu, để ngày mai em gặp Hứa Gia Minh hỏi thăm, nhìn xem như thế nào để tiếp xúc với Đinh Trường Sinh…
– Em tìm Hứa Gia Minh để làm gì chứ?
Để Khôn Thành cau mày hỏi, hắn không muốn vợ của hắn sẽ cùng Hứa Gia Minh có bất kỳ cái quan hệ gì, nhưng lúc này thì đã là không thể nào, nhưng theo bản năng hắn không muốn để cho nàng đi tiếp xúc với Hứa Gia Minh.
– Em biết ý tứ của anh, anh yên tâm, em sẽ không tiếp tục lấy tiền của hắn nữa, nhưng chúng ta có thể bảo hắn đưa tiền cho Đinh Trường Sinh…
– Em bỏ qua cái ý nghĩ lúc nào cũng dùng đến tiền đi a, điều mà Đinh Trường Sinh hiện tại không thiếu, đó chính là tiền, hắn hiện tại đã là đại gia, hắn cần đến vài trăm vạn kia sao? Anh từng nghe nói hắn vì muốn trở về công tác bên trong cơ chế, nên đã đem toàn bộ các cơ sở sinh ý đẩy đi ra ngoài hết rồi, vì không muốn để cho người cầm thóp của hắn, vậy hắn là người cần đến tiền sao?
Chân Lục Trúc hỏi.
Chân Lục Trúc nghe xong há to miệng, giật mình nhìn Để Khôn Thành, có chút không tin, nhưng nhìn thấy thần sắc Để Khôn Thành nghiêm túc, Chân Lục Trúc tin hắn nói đúng thật.
– Làm người thì phải có khuyết điểm, hắn không thể nào là người toàn vẹn được, dù sao hắn cũng phải có thứ mà hắn ưa thích a, chỉ cần là hắn có thứ gì ưa thích, vì bảo trụ sự an toàn của anh, em tin rằng Hứa Gia Minh và An gia đều có khả năng làm hết sức để thỏa mãn cho hắn, anh thấy có phải không?
Chân Lục Trúc nói.
Để Khôn Thành lúc này đầu óc vẫn luôn đang bay nhanh tính toán, bỗng nhiên hắn nghe Chân Lục Trúc nói:
– Tôi nghĩ đến một người, tuy rằng việc này đều là lời đồn, rốt cuộc có phải hay không thì anh cũng không biết chắc, chính là việc này, không có khả năng tin đồn vô căn cứ, nếu như nàng chịu ra mặt, có lẽ việc này sẽ có chuyển cơ.
– Ai vậy?
Chân Lục Trúc hỏi.
– Chu Hồng Kỳ, ngoại giới đồn rằng Đinh Trường Sinh cùng Chu Hồng Kỳ có một chân, nhưng có một chân đúng thật sự hay không, thì không ai biết, cho nên, nếu em rảnh thì đi đến nhà hàng khách sạn Hồ Châu gặp nàng một chút, sẵn dịp tìm hiểu xem, xem Chu Hồng Kỳ phản ứng như thế nào, nếu như nàng không chịu ra mặt, thì anh sẽ đến gặp An công tử.
Để Khôn Thành nói.
– Tốt, ngày mai em sẽ đi gặp nàng, nếu không anh cùng đi với em, dù sao hai chúng ta cũng dễ nói chuyện với nàng hơn?
Chân Lục Trúc hỏi.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 10 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 17/12/2023 12:59 (GMT+7) |