– Khi tròng cái bao cao su thứ nhất vào, tôi bôi ớt sa tế lên, rồi mới đeo cái bao cao su thứ hai lên, nếu như dương vật của tôi bị xót cay thì chứng tỏ là cái bao cao su thứ nhất bị rách, nếu như bên trong âm đạo của cô bé kia bị xót rát, thì chứng minh là cái bao cao su bên ngoài đã bị vỡ, thì sẽ nhanh chóng phát hiện ra là không an toàn, tôi rất cẩn thận đấy, dù sao hiện tại bao cao su giả cũng nhiều lắm, tôi cũng chỉ là cùng các cô bé chơi đùa, chứ không muốn làm cho bọn họ mang thai, do đó tôi có thể khẳng định chuyện mang thai là không phải do tôi làm.
Thạch Lỗi rất oan ức nói, và đặc biệt là tả chi tiết vì tình tiết này rất quan trọng ảnh hưởng đến tội trạng của hắn.
Câu trả lời này lại khiến cho nữ cảnh sát phụ trách ghi chép trợn mắt há hốc mồm, trời ạ … người đàn ông này thực là một thiên tài, phương pháp như vậy mà cũng nghĩ ra, còn Tào Bạch Phượng dù sao vẫn là con chim non chưa hiểu nhiều, cho nên vốn không muốn cùng hắn kéo vào những chuyện xấu này, nhưng vừa nghe qua, khuôn mặt cô cũng phải ửng đỏ, bên dưới cái âm hộ của mình cũng cảm thấy hơi nong nóng như là chính mình bị xoa ớt sa tế vậy…
– Vậy là ai làm cho cô bé ấy mang thai? Cô bé ấy nói, anh còn đưa các cô đến giới thiệu cho một đại nhân vật, có phải cái thai kia là do đại nhân vật là tác giả?
Tào Bạch Phượng lộ ra ánh mắt bén nhọn, Thạch Lỗi không dám cùng đôi mắt của cô đối mặt.
– Cũng có thể … thật ra tôi cũng chỉ là người bắt mối qua cầu, phần còn lại phía sau thì tôi không rõ lắm, với lại là do các cô bé tự nguyện, lúc trước các cô bé khi nhận tiền thì không nói gì, bây giờ lỡ mang thai rồi, lại làm cho um sùm lên, dù sao đối với các cô bé ấy cũng không phải là lần đầu tiên.
Thạch Lỗi nhỏ giọng rít lên nói ra.
– Anh nói cái gì? Không phải là lần thứ nhất? Hỗn đãn.. Thạch Lỗi, tôi nói cho anh biết, bên ngoài bây giờ lan truyền chuyện này sôi sùng sục, cả nước ai cũng biết đến cái tên của anh, đoán chừng cái tên người đại nhân vật kia mà anh nhắc đến trước sau gì cũng sẽ bị lộ diện mà thôi, sự việc tiếp theo đó sẽ như thế nào thì chính anh cũng biết, bây giờ nếu anh không nói cho rõ ràng, cái tên đại nhân vật đó ở bên ngoài sẽ tiêu trừ tất cả chứng cớ, như vậy thì về sau, tất cả trách nhiệm lớn nhỏ gì cũng đều đổ lên trên đầu của anh, anh cảm thấy cái đầu của anh bao lớn? Có thể gánh nổi trách nhiệm này sao?
Tào Bạch Phượng ngữ khí rất nặng, hơn nữa sự uy hiếp nồng nặc, không cần phải nói, cô hiện tại rất tức giận, nếu không phải chính giữa còn cách một hàng song sắt, cô nhất định sẽ đi qua cho Thạch Lỗi mấy cái bạt tai.
– Tôi biết, trách nhiệm của tôi chắc chắn là trốn không thoát, nhưng tôi cũng sẽ không nhận tội thay cho người khác, kỳ thật..kỳ thật người đại nhân vật đó.. chính là chủ tịch trấn cùng với bí thư..trấn Độc Sơn.
Thạch Lỗi cuối cùng cũng khai thật, nhưng lời khai của hắn làm cho Tào Bạch Phượng giật mình, chủ tịch cùng bí thư trấn Độc Sơn, chủ tịch trấn chính là Đinh Trường Sinh? Chắc có lẽ là không phải, hắn mới đến nhậm chức chưa bao lâu thời gian.
– Khai tên cho rõ ràng, rốt cuộc là ai? Trên trấn thì có chủ tịch và phó chủ tịch, bí thư và phó bí thư cũng có nhiều người, là người nào? Anh dắt mối qua cầu, mà đến ngay cái tên người cũng không biết à.
Tào Bạch Phượng kiềm chế lại nội tâm đang khẩn trương hỏi, bên cạnh nữ cảnh sát ghi chép có cảm giác là đang i moi ra cá lớn, nên rất hưng phấn, vụ án này có thể lập công, vụ án lớn như vậy, hơn nữa còn là án chồng trong án, chuyện này thật sự là càng ngày càng đặc sắc biến hóa.
– Chủ tịch Tôn Quốc Cường đã chết, chỉ còn lại có bí thư Trương Nguyên Phòng, nếu cô bé kia mang thai, có thể là do Trương Nguyên Phòng đấy, chi tiết bên trong thì tôi thật sự không biết, chủ tịch Tôn Quốc Cường và bí thư Trương Nguyên Phòng bọn họ thường xuyên trao đổi các cô bé để chơi bời, tôi còn nghe nói bọn họ còn mang những cô bé này đi lên trên huyện, nhưng cũng không biết là đưa cho ai làm….
Thạch Lỗi thở dài một hơi, hôm nay tạo phản, suốt ba năm qua, những chuyện này nghẹn trong lòng hắn như một tảng đá lớn, hôm nay rốt cục cũng đã đem tảng đá kia dời ra, cho nên cả người đều thả lỏng xuống, như là một đống thịt nhão ngồi liệt tại bên trên cái ghế sắt.
“Xoảng…”
Tào Bạch Phượng đem cái ly nước thủy tinh trước mặt đập xuống sàn nhà, làm Thạch Lỗi cùng nữ cảnh sát ghi chép hoảng sợ giật mình, lại nhìn đến đồn trưởng Tào Tào Bạch Phượng của chúng ta, bộ đồng phục màu xám xanh cảnh sát bao quanh trước bộ ngực đầy đặn căng phồng, bởi vì tức giận mà nhấp nhô lấy, đôi bầu vú đẩy lên nhô cao, thậm chí cái nút áo trước ngực như là muốn bị phá ra, đừng nhìn dáng người Tào Bạch Phượng dù không phải là đẫy đà, nhưng bộ ngực tiền vốn ngược lại rất là thực tế, cho dù có bộ cảnh phục bên ngoài che kín, vẫn mà khó giấu được thân hình khêu gợi tràn đầy sức sống thanh xuân.
– Đồng chí cứ ghi chép cho xong, tôi đi gọi điện thoại báo cáo một chút.
Tào Bạch Phượng lạnh lùng nói.
– Vâng.
Nữ cảnh sát ghi chép đáp ứng, không dám hỏi chuyện khác.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 3 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 05/08/2017 23:36 (GMT+7) |