Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 4 » Phần 84

Chinh phục gái đẹp - Chương 4 - Dịch giả Meode

Phần 84

– Ngày đó đến cùng là chuyện gì xảy ra vậy?

Vừa ngồi xuống, Đường Tình Tình không kịp đợi hỏi ngay.

– Ngày đó? Chuyện gì?

Đinh Nhị Cẩu tựa như nghe không hiểu lời nàng nói.

– Đinh Trường Sinh, anh nói thật đi, anh biết em nói là ý gì, dựa theo lý bình thường, anh cứu được Hiểu Manh, nàng mặc dù không lấy thân báo đáp, nhưng cũng không thể nói những lời ác độc như vậy, chuyện này không phù hợp với tấm tính của một người thông thường, trừ phi..

Đường Tình Tình cũng học được thừa nước đục thả câu, chỉ nói ra một nửa câu, rồi cố ý dừng lại không nói tiếp, nhưng lại dùng dáng vẻ nghiền ngẫm nhìn Đinh Nhị Cẩu, giống như Đinh Nhị Cẩu đã thật sự làm nên cái trò gì, mà không nên làm rồi vậy.

– Trừ phi cái gì? Nói mau đi, không nói anh đi bây giờ đấy.

Đinh Nhị Cẩu vốn cũng không muốn ở chỗ này nói chuyện tào lao với nàng, công tác động viên giải tỏa ở khu vực Cổ La đang tiến hành, tuy là đã thông qua, tiến được một bước làm lại thỏa thuận những vấn đề trong công tác trước đó tồn tại, nhưng vẫn còn còn có một nửa hộ bất mãn về tiêu chuẩn chuyện đền bù tổn thất, kiên quyết không chịu ký tên thỏa thuận, cho nên Đinh Nhị Cẩu cũng đang sứt đầu mẻ trán, không có thời gian cùng Đường Tình Tình nói chuyện phiếm, với lại chỉ số thông minh của nàng so với các thiếu nữ mới lớn không có hơn bao nhiêu.

– Đợi một chút, để em nói, vậy lúc đó anh cứu được Cổ Hiểu Manh dù chỉ là đơn giản như vậy không có chuyện gì xảy ra?

Đường Tình Tình liếc mắt, một bộ rất nghi ngờ hắn.

– Ai … trong cái đầu của em chứa chấp cái gì vậy, đậu hủ não hay là bã đậu đây, dưới tình huống như vậy, anh có thể làm được cái gì? Hơn nữa anh cũng không có thú tính mạnh như vậy, một cô gái không quen biết, cùng anh làm cái chuyện kia? Thật sự là chuyện như vậy mà em cũng nghĩ ra được.

Đinh Nhị Cẩu nhún vai nhìn Đường Tình Tình, mới vừa rồi bị Cổ Hiểu Manh nói lời ác độc một hơi, hiện giờ lại bị cô bé này vu hãm, hắn đột nhiên cảm giác mình làm người thật sự là thất bại a, mình giống một tên sắc lang như vậy sao?

– Ừ, anh nói cũng đúng, nhưng em không thể nào nghĩ ra, anh không có làm qua cái gì đối với Cổ Hiểu Manh, vì cái gì nàng lại hận anh như vậy, anh có phát hiện không, từ lúc buổi ăn cơm tối qua, Cổ Hiểu Manh giống như đối với anh không hề quan tâm đến, còn vừa rồi thì càng thêm ngoại hạng.

– Đường Tình Tình, anh cảnh cáo em, nếu em đối với nhân cách của anh mà còn dám tiến hành lăng nhục, anh đối với em sẽ không khách sáo nữa, thuận tiện nói luôn một câu, từ trước đến giờ anh còn chưa có chơi gái qua đường đấy, em nghĩ xem anh đối với một cô gái xa lạ có hứng thú sao? Bái bai, anh cũng không bao giờ muốn gặp lại em nữa.

Nói xong, Đinh Nhị Cẩu đẩy cửa bước ra khỏi quán cà phê, lên xe lái rời đi, trên đường đi bị tức nhất là đến thì một Phật xuất thế, hai Phật thăng thiên, thật sự là không biết vì cái gì hôm nay xui xẻo quá như vậy chứ.

Bất giác lái xe vậy mà đi tới bờ hồ công viên, hồ công viên ở đây lại khác với những ước công viên của các thành thị khác, đa số là hồ công viên ở trong nội thành, còn hồ công viên thành phố Hồ Châu là kiến thiết bao quanh thành phố, toàn bộ đất nước có lẽ chỉ có Hàng Châu và cùng Hồ Châu là có chung một dạng kiến thiết hồ công viên như vậy, nhưng sự phát triển của thành phố Hồ Châu so với thành phố Hàng Châu thì kém hơn không cùng đẳng cấp

Tuy đã là cuối mùa thu, nhưng tại bờ hồ vẫn có rất đông khách du ngoạn thắng cảnh, có không ít hoạ sĩ hoặc là người sưu tầm dân ca từ nơi khác đến, còn có rất nhiều người già đang tiến hành nhiều loại rèn luyện dưỡng sinh.

Đinh Nhị Cẩu dừng xe ở vòng hồ trên con đường lớn, hắn đi đến bên hồ, dựa vào lan can nhìn về phía xa xa, hắn đi qua bên phía kia, từ góc độ này đứng nhìn ngắm, thật là cũng có chút hương vị của Tây Hồ, nhưng về trình độ sầm uất náo nhiệt không thể so sánh nổi cùng Tây Hồ của Hàng Châu.

– Đinh thư ký, là anh sao?

Đúng lúc này từ phía sau lưng có một đoàn người du lịch có hướng dẫn du lịch dẫn dắt đi qua, bất chợt trong đoàn người có tiếng kêu.

Đinh Nhị Cẩu nghe tiếng nên quay nhìn lại, loang thoáng nhìn thấy một cô gái giống như đã từng quen biết, nhưng trong lúc bất chợt, hắn nhớ không nổi là đã từng gặp nhau ở nơi nào.

– Đinh thư ký, thật là anh… anh không nhớ em sao ? Em là Tào Băng, bạn học của Lăng Sam, anh nhớ chưa?

Tào Băng vẻ mặt kỳ vọng nhìn Đinh Nhị Cẩu, lúc này hắn đã nhớ lại, cũng bởi vì lúc trước Tào Băng còn nằm trong bệnh viện, sắc mặt thì tái nhợt nằm ở trên giường bệnh, tuy dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, nhưng hoàn toàn không phải lột xác diễm lệ như bây giờ, không thể không nói, cô gái nhỏ này, hai năm trời trôi qua qua thân thể đã phát ra ký hiệu thành thục nẩy nở khác hẳn ngày trước thanh mảnh..

– À.. nhớ rồi… bất quá trong lúc nhất thời thật đúng là không có nhận ra em, em thay đổi khá nhiều, em đi… ?

Nhìn phía xa đoàn đang du lịch chờ nàng, Đinh Nhị Cẩu hỏi.

– Đinh thư ký, em cùng bạn bè trong trường cùng đi tham quan, anh cho em xin số điện thoại được không ? Em bây giờ còn phải đi theo mọi người, và còn ở lại thành phố Hồ Châu ở vài ngày, đến lúc đó em sẽ liên hệ với anh, em vẫn chưa có cơ hội cảm tạ anh, không ngờ đến ở nơi này lại gặp được anh, em rất là thật vui mừng.

Nói xong Tào Băng lấy ra điện thoại di động của mình, chờ Đinh Nhị Cẩu đọc cho dãy số.

Bèo nước gặp nhau, hơn nữa chuyện này đã trôi qua lâu rồi, hắn lúc ấy chỉ là thuần túy giúp đỡ cho Lăng Sam, chẳng qua lúc nhìn đến gương mặt Lăng Sam kỳ vọng, đối với Tào Băng bạn của Lăng Sam, hắn không có ấn tượng bao nhiêu, nhưng hắn không đành lòng cự tuyệt, nên đành phải ra tay, Lăng Sam thì giờ đã không biết đang ở phương nào.

Hắn đem số điện thoại của mình đưa cho nàng.

– Được rồi… Đinh thư ký, em sẽ liên hệ với anh.

Nói xong, Tào Băng liền chạy đến không kịp thở đuổi theo đoàn tham quan.

– Tào Băng, anh ấy là ai vậy, bạn trai của bà à? Hay là tình nhân cũ?

Bạn đồng học của nàng hỏi.

– Nằm mơ đi, anh ấy không là người thế nào với tui, cũng không phải là bằng hữu, nhưng anh ấy đã cứu mạng của tui, nếu là không có anh ấy, có thể là tui đã chết rồi, có thể nói đáo là là ân nhân của tui đây.

Tào Băng trầm giọng nói, cũng không có quanh co tránh né.

Dưới sự trợ giúp của Đinh Nhị Cẩu, Tào Băng thoát khỏi bàn tay anh em họ Dương khống chế, nàng khi ấy cũng không còn là đồ chơi của bí thư Trịnh Minh Đường đương thời của huyện Hải Dương, cố gắng bỏ qua quá khứ cố gắng học hành, nhưng nàng không có thi đậu vào khoa chính quy, cho nên ở lại thành phố Bạch Sơn theo học một trường dạy nghề ngành y, sau này ra trường làm là y tá, bản thân bây giờ nàng là hoa khôi của trường, nhưng nàng không có đối với bất kỳ nam nhân nào động lòng, bởi vì đối với nam nhân, lòng của nàng đã chết, cũng bởi vì nam nhân, nàng không còn tin tưởng trên đời còn có tình yêu loại xa xỉ tồn tại nữa.

Tình cảm loại dạng này rất là huyền diệu, khoa học giải thích khi tình cảm xuất hiện, đem cái loại dạng này quy kết là do nội tiết, nên sẽ có cảm xúc ấn tượng tốt hoặc là chán ghét, kỳ thật đến cùng nội tiết là cái vật gì, khoa học cũng không biết, bất quá nếu nói cụ thể đến tình yêu nam nữ, cái nội tiết này thì lý giải cho đó là một loại kích thích hoóc-môn, kích thích tố sinh dục con cái hoặc là kích thích tố sinh dục giống đực.

Cái kích thích tố này không chú trọng đến lý trí, có đôi khi biết rất rõ ràng chỉ cần bước ra khỏi một bước, có khả năng mang tới tai họạ ngập đầu, nhưng vì trong thế giới tình cảm ở bên trong lúc ẩn lúc hiện lên cái cảm giác tuyệt vời kia, cho nên nguyện ý liều mạng mạo hiểm thử một lần…

Trịnh Hiểu Ngãi hiện tại cảm xúc chính là như vậy, khi rãnh rỗi không có công tác quấn quanh, nàng cứ nhớ tới vào cái đêm hôm đó phát sinh ra chuyện, trong một đêm điên cuồng, đã đem nàng mang vào một thế giới khác, cái thế giới đó mới chính là thế giới của đàn bà cần có, đó là một loại lưỡng tình tương duyệt, mang tới cảm giác vui thích, không có nịnh nọt, không có nhân nhượng, chỉ đúng là ngươi chết ta sống triền miên khoái hoạt.

Trịnh Hiểu Ngãi biết rõ, nếu như Tương Văn Sơn biết mình rõ nàng ở sau lưng ông ta, ở bên ngoài tìm nam nhân, không đơn thuần là nguy hiểm đối với bản thân mình, đối Với Đinh Trường Sinh cũng sẽ không có quả ngon để mà ăn, ông ta là một bí thư thành ủy, là cán bộ cấp sở, còn Đinh Trường Sinh bất quá chỉ là một cán bộ cấp khoa, ông ta chỉ cần tùy tiện tìm cái lý do gì đó, đều có thể bóp chết Đinh Trường Sinh, đủ loại nguy hiểm đang cảnh cáo lấy nàng không nên đi một bước này.

Nhưng lúc này nàng lại đang nhớ đến Đinh Nhị Cẩu, làm cho Trịnh Hiểu Ngãi không khỏi có chút miệng khô lưỡi nóng, một loại không nói ra được cảm giác tê dại dần dần hiện đầy toàn thân của mình, nhất là giữa hai chân cảm giác tê dại càng rõ ràng hơn, nàng đem hai chân dùng sức kẹp chặt, nhưng nàng càng giáp lại càng ngứa, vì thế nàng vươn cái tay nhỏ bé đưa vào dưới đáy quần lót, cách làn vải quần lót nhẹ nhàng xoa, một lúc nàng cảm giác được một dòng nước ấm theo từ phía trong âm đạo của mình dâng lên, loại cảm giác này, khiến cho nàng dạng cặp đùi ra, đem cái quần lót cởi tới đầu gối, bên dưới đáy cái quần lót đã có một đốm loang trăng trắng dịch nhờn, mở ra hai cặp xinh đẹp đùi, lộ ra giữa hai chân cái nơi riêng tư thánh khiết thần bí, dưới rốn hiện lên ngược lại hình tam giác mọc lên một thảm lông nồng đậm quăn xoắn đen kịt trên gò mu âm hộ, hai mảnh màu đỏ sậm bên trong mép lớn với khe thịt nho nhỏ giống như trương khẻ nhếch…

Bàn tay nàng không tự chủ được, tại trên cái gò mu đầy lông đen phiêu lãng, có thể cảm thấy từ chính giữa hai bên mép nhỏ âm hộ đang rỉ ra dịch nhờn, nàng cảm nhận được trên người mình phát sinh biến hóa vi diệu, không cách nào khống chế được sự biến hóa này, chính điều này làm cho nàng e sợ, đầu núm vú cao nhọn đã sưng cứng hơi đau đau, bụng dưới của nàng nóng bỏng ngứa ngáy một chút, giống như bệnh nhân mắc chứng sốt phát ban vậy.

Bỏ vào một ngón tay, một trận sung sướng khoái cảm từ từ lan tràn toàn thân, ảo tưởng giống như đang được cây dương vật to hùng tráng của Đinh Nhị Cẩu đang cường đại thôi động bên trong, sinh ra quán tính vĩnh cửu, nàng rốt cuộc không ngừng được, trừu động ngón tay, nhưng là khoái hoạt càng ngày càng giảm đi, mà đến lúc này, nàng lại lo lắng, tựa hồ mất đi vật gì trọng yếu, bất cứ giá nào cũng phải đem nó tìm đường trở về…

Trịnh Hiểu Ngãi với tay lấy cái điện thoại di động, đây là điện thoại nàng mới mua, ngay cả sim điện thoại cũng đều là mua tại chợ đen, không cần CMND đăng kí, đã phải đi một bước này, nhất định phải không để một sơ hở nào xảy ra, nàng sợ điện thoại của mình bị nghe lén, nếu như Tưởng Văn Sơn thật sự muốn nắm giữ nàng, nghe lén điện thoại di động của nàng, hoặc là lấy nàng thông tin ghi chép, quả thực là dễ như trở bàn tay, cho nên nàng không thể để cho bất luận kẻ nào biết được.

Tay run run bấm số điện thoại của Đinh Nhị Cẩu, nàng suy nghĩ chần chờ một lúc với một xúc cảm kỳ lạ, rồi kiên trì nhấc máy lên…

Tào Băng biến mất ở trong tầm mắt Đinh Nhị Cẩu, hắn cũng leo lên ngồi lên xe của mình, dự định buổi chiều lại đi đến khu vực Cổ La nhìn xem tình huống đến đâu rồi, nhưng đúng lúc này điện thoại di động reo vang, xem ra là đầu số của thành phố Hồ Châu, với dãy số xa lạ, không biết là ai tìm hắn, vì vậy bấm nghe.

– Xin lỗi là ai vậy?

Đinh Nhị Cẩu hỏi, bởi vì vừa về cơ quan mới, có một ít đồng sự còn chưa lưu số điện thoại…

Nhưng rồi trong điện thoại không có tiếng trả lời, đối phương cũng không nói chuyện, trong xe so đóng kín cửa nên an tĩnh hơn bên ngoài nhiều, Đinh Nhị Cẩu chu ý nghe ngóng, có thể nghe được hơi thở nặng nề của đối phương.

– Xin lỗi là ai? Nếu không nói, tôi sẽ cúp máy đấy.

– Là chị… đã nhận ra là ai chưa?

Trịnh Hiểu Ngãi suy nghĩ, nếu như mình không nói, có lẽ hắn thật sự tắt máy, nếu là như vậy, nàng cũng không có dũng khí lại đi gọi điện thoại cho hắn lần thứ hai.

– Trịnh trưởng phòng, chị đổi số điện thoại à?

– Ừ, tại cơ quan mới, em đã quen thuộc chưa?

Trịnh Hiểu Ngãi hỏi một câu bâng quơ..

– Trịnh cục trưởng, chị tìm em có việc gì không?

Với kinh nghiệm tình trường với những người đàn bà mà hắn đã trãi qua, khi nghe một câu hỏi không có mục đích rỏ ràng gì của nàng, Đinh Nhị Cẩu có một loại dự cảm bất tường, lẽ nào người đàn bà này đã là ỷ lại vào hắn ? Tuy hắn không hề tự ngăn cản bản thân mình quan hệ với đàn bà đã lập gia đình, giống như là Dương Phụng Tê vậy, nhưng hắn biết rõ Trịnh Hiểu Ngãi là tình nhân của bí thư thành ủy Tưởng Văn Sơn, nếu như mình vẫn là không biết sống chết, cứ gom góp vào, sắc đảm của hắn còn không có càn rỡ đến mức như vậy.

– Đêm nay em có rãnh không? Chị muốn mời em ăn cơm, để cảm tạ em ngày đó chuyển lời nhắn báo tin.

Như là đã hạ quyết tâm rất lớn, Trịnh Hiểu Ngãi khó khăn nói ra, câu nói của nàng làm cho Đinh Nhị Cẩu nghe xong, cũng thấy được trong lời nói của nàng có bao nhiêu là mối suy nghĩ đan chéo với nhau, hắn nghĩ một đằng, lại nói một nẻo, vốn muốn từ chối, nhưng lời nói đến bên miệng thốt ra lại trở thành:

– Bây giờ em vẫn chưa có sắp xếp công việc nhiều lắm, đương nhiên là có thời gian rãnh rồi.

– Vậy thì tốt, đến lúc đó chị sẽ cho em biết địa chỉ.

Trịnh Hiểu Ngãi trong lòng mừng rỡ thốt ra, sau khi nói xong nàng mới cảm giác mình có chút thất thố, sắc mặt ửng đỏ, nếu vừa rồi có người tiến vào nhìn thấy, nhất định có thể nhìn ra vị Trịnh trưởng phòng này, ngay trong lúc gọi điện thoại nàng cảm thấy thân thể mình một mực ở vào trạng thái căng thẳng, với một dạng giống như là hẹn hò ngoại tình, khiến nàng ở bên trong lòng lâm vào cực độ hứng khởi, khi được Đinh Nhị Cẩu trả lời chuẩn xác chắc chắn, nàng thoáng cái buông lỏng chính mình…

Lúc này nàng cảm thấy phía dưới cái âm hộ mát lạnh, rõ ràng vừa rồi do khẩn trương không để ý đến bên bên dưới bàng quang chứa đựng đã lâu nên hơi mắc tiểu, loại tư thế hai chân đang dạng mở rộng ra này, Trịnh Hiểu Ngãi nhìn thấy âm hạch mình càng thêm ra bên ngoài nhô lên, càng mẫn cảm, không muốn ngưng lại nữa vời, nàng lại tiếp tục một bên dùng ngón tay đè lại lên lối vào làn da che đậy âm hạch về xê dịch lui xuống chút, khiến cho âm hạch trồi hẳn lên, nhẹ nhàng ma sát âm hạch, khẽ vuốt theo chu vi hình tròn, âm hạch rất mẫn cảm khiến dễ dàng cảm nhận được sự kích thích…

Không đến 5 phút đồng hồ, Trịnh Hiểu Ngãi bỗng nhiên lập tức cảm thụ bên trong âm đạo cơ bắp một hồi co rút, khoái cảm bộc phát tựa như núi lửa phun trào, chỉ thấy Trịnh Hiểu Ngãi với ánh mắt mờ sương, ngón chân căng cứng, toàn thân run rẩy, âm hạch bởi vì bị ngoại giới kích thích đã sung huyết cao cao đứng vững, nổi địa căng đại biến lớn lên to hơn hạt bắp mọng nước, sáng lóng lánh…

Trịnh Hiểu Ngãi trong miệng khàn khàn rên nhỏ:

– Ui.. ui… a… a

Cùng lúc đó, bàng quang của Trịnh Hiểu Ngãi đang bị căng cứng, bị cơn khoái cảm xiết chặt lại, lổ tiểu nhỏ hơi nở ra, phun lên trên không trung, trượt ra một tia nước tiểu thành đường hình cung, rải rác rơi tại trên chiếc giường, lúc bắn ra nước tiểu, theo phần bụng cơ bắp co rút tần suất, âm tinh từ trong miệng cổ tử cung của nàng hướng ra phía ngoài cửa miệng âm đạo, trào xủi ra hàng loạt bọt nước màu trắng.

Đinh Nhị Cẩu vừa lái xe vừa nghĩ đêm nay sẽ phát sinh ra chuyện gì, từ trong khẩu khí vừa rồi của Trịnh Hiểu Ngãi, suy nghĩ đến thân thể của người đàn bà này, hắn thật có chút xuân tâm nhộn nhạo, đến với nàng thì điều này có thể mang đến cho hắn cái gì, ngoại trừ nguy hiểm đến từ Tưởng Văn Sơn, có thể nói chỉ là thân thể vui thích khoái hoạt bên ngoài, hình như là không có những điều gì tốt cả.

Đúng lúc này điện thoại lại reo vang, hắn còn tưởng rằng là Trịnh Hiểu Ngãi lại gọi tới, cầm điện thoại lên xem xét mới biết là của Dương Phụng Tê, đúng lúc này nàng gọi điện thoại sẽ có chuyện gì đây?

– Chị Dương… chuyện gì vậy?

– Công ty chị xảy ra chút chuyện, cần chị lập tức trở về xử lý, cho nên chị đi trước, qua một thời gian ngắn, chị sẽ mang đến một đoàn khảo sát ghé trao đổi thử xem về hạng mục bất động sản kia, nếu quả thật là đầu tư có tiền đồ, đến lúc đó công ty của chị sẽ đầu tư đấy, cũng xem như là ủng hộ công tác làm việc của em.

– Chị đang ở đâu, em đến đón chị, tiễn đưa ra sân bay?

– Không cần, em cũng bận rộn mà, chị ngồi xe lửa đi Giang Đô, sau đó bay ngược về.

– Vậy không tốt lắm đâu, chậm chạm lắm, để em đưa chị đi, vị trí ở đâu, em chạy qua liền.

– Thật sự không cần, chị cũng đã đến trạm xe lửa, chờ chị trở lại, tiểu tử.. hiện tại càng ngày càng lợi hại, mấy ngày nay chị không có ở đây, dạy dỗ cho tốt chị Hạ nhé, chị phát hiện ra là nàng rất có tiềm lực để khai phát cái núi lửa hừng hực này đó.

Dương Phụng Tê ở trong điện thoại trêu đùa hắn.

– Không có chị thì không có nhiều ý nghĩa, chờ chị quay lại, chúng ta 3 người cùng một chỗ lại chơi đùa.

Đinh Nhị Cẩu cũng không chịu yếu thế, hai nguời lại ở trong điện thoại nỉ non dung tục một lúc lâu mới cúp điện thoại.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 4
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/04/2018 08:36 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba