Thế nhưng nàng là con gái Cổ Thanh Sơn, hơn nữa còn là con gái duy nhất, Cổ Thanh Sơn xảy ra chuyện lớn như vậy, thì buộc phải cho nàng biết rõ, nói cách khác, nếu không về sau thì sẽ oán trách hắn, đương nhiên hiểu về con gái không ai bằng mẹ, đây cũng là do Dương Hiểu cân nhắc không chu toàn, nàng không có cân nhắc đến con gái của mình bị xúc động mạnh như thế.
– Chị Hiểu Manh, em đưa chị về nhà nhé?
Đinh Trường Sinh xoay mặt nhìn Cố Hiểu Manh hỏi.
– Em ở nhà cùng với chị sao?
Cố Hiểu Manh hỏi.
– Em hiện tại không thể đi cùng chị được, để em đưa chị về nhà, em còn phải đến thành ủy ủy báo cáo công tác, hãy nghe em, chị về nhà trước được không?
– Không… em đưa chị đến công ty đi, chị còn có việc cần phải xử lý, cha của chị ở bệnh viện nhờ em chú ý đến giùm.
Cố Hiểu Manh tựa như đã khôi phục lại tâm tình bình thường, nói.
– Chị… chị không sao chứ, chị làm em lo lắng quá, cũng đừng có đến công ty, có gì em ghé qua công ty của chị báo cho mọi người biết là chị bận không đến được.
– Không được, chị không thể hoãn lại công việc này, hiện tại chị có chút việc cần làm gấp, nếu buông tay một cái thì chị lại nhớ đến bệnh tình của cha chị, em nói… vì cái gì mà mọi chuyện xui xẻo đều đổ lên trên đầu chị vậy?
Cố Hiểu Manh như từ trong điên rồ đã tỉnh lại, nói chuyện cũng đã bình tĩnh, nhưng Đinh Trường Sinh vẫn không an tâm lắm.
Dựa theo lời của Cố Hiểu Manh, hắn đưa nàng về công ty, nhưng vẫn không yên lòng, vì vậy gọi điện thoại cho Đỗ Sơn Khôi, nhờ hắn qua tới canh chừng Cố Hiểu Manh, sợ nàng nghĩ không ra làm chuyện quẫn, thời buổi bây giờ đa số là con một, rất khó nắm chắc được tư tưởng ý thức của bọn họ, vạn nhất Cố Hiểu Manh nghĩ không ra tìm đến cái chết, thì chả biết nói sao với cha nuôi, mẹ nuôi đây.
– Chuyện gì xảy ra vậy?
Đỗ Sơn Khôi mười phút sau chạy đến dưới lầu công ty Cố Hiểu Manh, nhìn vẻ mặt buồn rầu của Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ừ… về việc chị nuôi của em, thật sự là em quá lo, cha nuôi bị bệnh, mới vừa vào bệnh viện, nàng bị kích động, anh giúp em để ý coi chừng nàng giùm, ngàn vạn lần đừng để cho có xảy ra chuyện gì, bằng không em không biết phải ăn nói làm sao, giờ em còn còn phải đến thành ủy báo cáo công tác, anh ở đây nhé…
– Được, rồi… tôi cam đoan sẽ không có việc gì đâu, nhưng đây không phải là cách lâu dài, cậu phải nghĩ biện pháp, bệnh tư tưởng thì phải dùng tư tưởng trị liệu mới được.
– Em biết, làm phiền anh nhé.
Đinh Trường Sinh chào Đỗ Sơn Khôi rồi nói ra.
– Ừ… có chút chuyện thôi mà.
Đỗ Sơn Khôi mỉm cười nói.
Đinh Trường Sinh một đường chạy như bay đến thành ủy, cũng không đoái hoài tới chuyện sờ mó Trương Hòa Trần, trực tiếp đẩy cửa bước vào phòng làm việc của Thạch Ái Quốc.
– Bí thư… cháu đến rồi…
– Ngồi đi… lão Cố chuyện gì xảy ra vậy, chú thấy ngày hôm qua đi làm còn rất tốt mà, như thế nào hôm nay lại vào bệnh viện?
Thạch Ái Quốc cau mày hỏi.
– Bí thư… việc này thật nghiêm trọng, ông ấy là cha nuôi của cháu, nhưng cháu phải nói thật, chỉ sợ cha nuôi rất khó quay trở lại làm việc rồi, bí thư phải sớm chuẩn bị sẵn sàng trước đi.
Đinh Trường Sinh nói ra.
Hắn biết rõ tác dụng của Cổ Thanh Sơn đối với Thạch Ái Quốc, có thể nói theo từ thời của Tưởng Văn Sơn, Cổ Thanh Sơn ngoài sáng trong tối luôn đứng ở bên cạnh Thạch Ái Quốc, tuy hai người không có dấu hiệu liên thủ rất rõ ràng, không phải vì Cổ Thanh Sơn không muốn, mà là vì khi đó Thạch Ái Quốc không muốn kích động đến Tưởng Văn Sơn, cho nên không dám cùng Cổ Thanh Sơn liên thủ rõ ràng.
Nhưng từ khi thời đại Tưởng Văn Sơn kết thúc, Thạch Ái Quốc lên tiếp nhận, lúc này Thạch Ái Quốc xem như triệt để đã tiếp nhận hảo ý Cổ Thanh Sơn, hai người liên thủ kết hợp lại…
Lúc này trong tỉnh vẫn luôn muốn lần nữa đối với cấp lãnh đạo Hồ Châu tiến hành điều chỉnh, như vậy thì bắt đầu là cũng từ nơi phòng tổ chức cán bộ điều chỉnh, cho nên khi Đinh Trường Sinh khẳng định Cổ Thanh Sơn rất khó quay trở lại, hắn đầu tiên nghĩ tới là kế tiếp cục diện chính trị Hồ Châu có thể cải biến hay không…
– Nghiêm trọng đến thế sao? Đến cùng là bị bệnh gì?
Thạch Ái Quốc thất kinh hỏi.
– Cha nuôi chưa có nói với bí thư sao?
– Không có… chỉ nói là muốn nằm viện, nhưng cụ thể bệnh tình là gì thì chưa nói.
Thạch Ái Quốc giải thích nói.
Cái này cũng khó trách, trước kia khi Đinh Trường Sinh còn làm thư ký, khi nghe lời đồn đủ loại cục diện chính trị bên ngoài Hồ Châu thì đều nói cho Thạch Ái Quốc nghe, nhưng từ khi Đinh Trường Sinh đi rồi, Trương Hòa Trần tuy cũng gánh là thư ký, nhưng Trương Hòa Trần thì vòng tròn chính trị luẩn quẩn quá nhỏ, hơn nữa vì do là một nữ thư ký, cũng không tiện cả ngày tại trước mặt lãnh đạo trò chuyện, nên nàng không làm được việc nắm những thông tin mới này.
Điều này sẽ dẫn đến bệnh tình Cổ Thanh Sơn có khả năng trong giới chính trị Hồ Châu người có mặt mũi đều biết, nhưng với tư cách người đứng đầu thành ủy thì Thạch Ái Quốc lại không biết, đây đúng là một chuyện lúng túng, làm cho Đinh Trường Sinh có cảm giác mình giống như là đại thái giám Lý Liên Anh, còn Thạch Ái Quốc tựu là Từ Hi thái hậu vậy.
– Cha nuôi bị ung thư tuyến tụy, hy vọng chữa khỏi cực kỳ xa vời, cha nuôi đối với việc này trong lòng cũng biết rõ, cho nên bây giờ nếu bí thư còn có chút ít chuyện gấp gáp, tốt hơn là thừa dịp cha nuôi còn có thể làm việc, mau chóng giải quyết trước đi.
Đinh Trường Sinh khi nói xong lời này, chính hắn cũng cảm thấy trong lòng mình rất là gắng gượng, nếu như là trước kia, thì hắn không có khả năng nói lên lời nói này.
Nhưng sau khi đã trải qua chuyện của Lâm Xuân Hiểu, khiến cho hắn hiểu được, làm chính trị, nếu có lòng dạ đàn bà thì không được, chỉ có vừa hại người, lại vừa hại mình, cho nên khi bệnh tình của Cổ Thanh Sơn đã được xác nhận, tuy hắn rất thương tâm, nhưng đầu tiên là phải nghĩ tới kế tiếp mình nên làm cái gì bây giờ? Mất đi chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố ủng hộ bí thư thành ủy, thì Thạch Ái Quốc làm sao bây giờ?
Thạch Ái Quốc nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, không khỏi liếc nhìn Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh không có lùi bước, mà là đón lấy ánh mắt nhìn của Thạch Ái Quốc lướt qua, hai người nhìn nhau tầm năm giây, cuối cùng vẫn là Thạch Ái Quốc thu hồi ánh mắt, nhìn về phía khác…
Đối với lời nói Đinh Trường Sinh, Thạch Ái Quốc tràn đầy đồng cảm, cũng may Cổ Thanh Sơn hiện giờ vẫn còn trên vị trí chủ nhiệm tổ chức cán bộ, cho nên phải thừa cơ hội này tranh thủ thời gian điều chỉnh một số cán bộ, nhất là cán bộ tại khu Tân Hồ, cho nên đêm nay ông phải đi đến bệnh viện gặp Cổ Thanh Sơn, lắng nghe ý kiến của Cổ Thanh Sơn, tranh thủ thời gian cuối cùng.
– Trường Sinh… cháu an bài một chút, tối muộn hôm nay chú sẽ đi gặp lão Cố.
– Vâng… mấy ngày này buổi tối nào chắc cháu cũng sẽ ở trong bệnh viện.
– Ừ, cố gắng chăm sóc cha nuôi của cháu, lão chỉ có một đứa con gái, đứa con nuôi này phải tận tẫn hiếu nhiều đấy, đừng để cho người ta chế giễu.
Thạch Ái Quốc cuối cùng nói.
Thạch Ái Quốc nói như vậy là có đạo lý, bởi vì lâu nay, trong chính đàn Hồ Châu đều thịnh truyền Đinh Trường Sinh nhận thức Cổ Thanh Sơn làm cha nuôi chính là vì để thăng quan, nếu như đúng lúc này Đinh Trường Sinh buông tay bất kể, thì cái lời đồn đãi kia chính là có thật…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Vâng… cháu biết nên phải làm như thế nào rồi, giờ nếu không còn có chuyện gì, cháu đi trước.
Đinh Trường Sinh gật t đầu nói.
– Ừ, đi đi, đúng rồi… A Trinh có gặp cháu không vậy?
– Không có a… có chuyện gì vậy bí thư?
– Không có việc gì… nếu cháu có thời gian thì đi đến công ty của nó nhìn xem, đừng để cho tiền của Tiêu Hồng quăng ra thì nó làm cho hết sạch, Tiêu Hồng tuy không có nói gì về chuyện này, nhưng xem ra thì vẫn là rất để ý đến chuyện này, cháu cũng biết, hai người khắc khẩu hay đối phó với nhau, cho nên cháu giúp chú khuyên nhủ A Trinh, có việc gì cũng có thể cùng với Tiêu Hồng thương lượng một chút, dù sao cũng là người một nhà mà.
Thạch Ái Quốc nói ra.
Tuy Thạch Ái Quốc nói như vậy, nhưng lại làm cho Đinh Trường Sinh vò đầu, không bởi cái gì khác, bởi vì Thạch Mai Trinh này quá điên cuồng, nhất là lại liên quan đến chuyện của Tiêu Hồng…
Nàng vẫn luôn cho rằng là do có Tiêu Hồng xuất hiện nên mới khiến mẽ của mình không còn hy vọng sống tiếp, cho nên mới lựa chọn tự sát, nhưng ngẫm lại chuyện này tiền căn hậu kiết, chuyện này không có trách nhiệm của Thạch Ái Quốc sao? Lúc đó Tiêu Hồng vẫn còn là một nữ sinh đại học, nếu Thạch Ái Quốc không có để ý đến, chẳng lẽ Tiêu Hồng cứ như vậy mà bước được vào trong nhà sao?
– Vâng…
Đinh Trường Sinh không thể từ chối, chỉ có thể là cứ nhận lời, đến lúc đó rồi nói sau.
Đinh Trường Sinh ra ngoài chào hỏi Trương Hòa Trần rồi đi…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Đinh Trường Sinh đi ra ngoài thì gọi điện thoại cho Hồ Giai Giai, mặc dù bây giờ khu đang phát triển không phải là có nhiều việc bề bộn, nhưng dù sao bây giờ mình cũng là chủ quản khu đang phát triển, có một số việc cũng phải thông báo một chút, bệnh tình Cổ Thanh Sơn nhất định là một quá trình lâu dài…
– Còn chưa có đến đây à… chị đang muốn thương lượng với em thoáng một chút về công tác kế tiếp đây này, bên ủy ban thành phố mới gửi xuống một thông báo, là về việc hiệp đàm hội đầu tư trung bộ ở tỉnh Trung Bắc đấy, em đến để thương lượng một chút a.
Hồ Giai Giai vừa tiếp điện thoại Đinh Trường Sinh liền nói.
– Chị Giai Giai, trong khoảng thời gian này em có việc bề bộn, về vấn đề này chị cứ toàn quyền phụ trách đi, cứ đề ra một phương án, đến lúc đó chúng ta gặp lại sẽ trao đổi lại, mấy ngày này em đúng là đến khu phát triển không được.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Xảy ra chuyện gì vậy?
Hồ Giai Giai biết rõ Đinh Trường Sinh làm việc luôn luôn là tùy tiện, nhưng hôm nay giọng nói của hắn trùng nặng xuống, khiến cho trong nội tâm Hồ Giai Giai có chút lo lắng.
– Không có việc gì đâu, nếu như có chuyện gì không nắm chắc được, hoặc là cần ký tên chịu trách nhiệm, chị cứ gọi điện thoại cho em, để em làm, còn những chuyện khác chị trước cứ phụ trách đi nhé.
Đinh Trường Sinh nói.
– Đinh Trường Sinh, em xác định thật sự không có việc gì chứ, chị làm sao nghe được có cái gì không giống như trước đây, chúng ta đều là người của huyện Hải Dương đi ra ngoài, em nếu có chuyện gì cần chị hỗ trợ, ngàn lần không nên khách sáo, bằng không mà nói chúng ta không phải bằng hữu rồi.
Hồ Giai Giai đã hiểu, chắc chắn là hắn đã xảy ra chuyện rồi, nhưng không muốn nói cho nàng biết mà thôi, điều này làm cho trong nội tâm nàng rất là không thoải mái.
– Cảm ơn chị, nếu như cần giúp đỡ, em nhất định sẽ nói, tạm thời lúc này thì chưa.
Đinh Trường Sinh nói ra.
Hồ Giai Giai cũng chỉ có thể hỏi tới đây, nếu Đinh Trường Sinh không muốn nói, thì nàng cũng hết cách rồi, nói xong liền cúp điện thoại, không biết vì cái gì, trong nội tâm có chút buồn buồn thất lạc, Đinh Trường Sinh sau khi ly khai Hải Dương thì một đường tăng vọt, trước đó chẳng bao lâu, chính mình còn mang hắn đi tìm ký túc xá ở, còn nhớ lúc mình phụ trách căn tin ủy ban huyện phủ lúc hắn còn hướng trưng cầu ý kiến, rồi còn có… còn có… một đêm điên cuồng cùng với hắn, nhưng bây giờ thì sao rồi, hắn lại là lãnh đạo của chính mình, việc này ở đâu lại có lý lẽ này đây chứ?
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Đinh Trường Sinh bây giờ thật là không còn có tinh lực để nghĩ đến đến tâm tình của Hồ Giai Giai, bởi vì hắn xác thực đã cảm nhận được mưa gió nổi lên nguy cơ.
Thế nhưng mà làm chính trị là trò chơi cường giả, có người khóc thì có người cười, có người trấn định, đương nhiên cũng có người điên cuồng, trong lúc Đinh Trường Sinh vì chuyện của Cổ Thanh Sơn hao tổn tâm trí, thì Để Khôn Thành và Sở Hạc Hiên lại đang chuyện trò vui vẻ.
– Lão Sở… lão nói chuyện này là thật hay giả?
Để Khôn Thành hỏi.
– Cái này khó mà nói a, chỉ cần Cổ Thanh Sơn một ngày còn chưa rời khỏi cương vị, thì ông ta vẫn còn là chủ nhiệm của phòng tổ chức cán bộ thành phố Hồ Châu, cho nên có một số việc chúng ta cũng phải sớm làm chuẩn bị, nhưng đáng tiếc là An bí thư đã đi rồi, nếu không lần này đây là một cơ hội tốt, cái chức vụ chủ nhiệm tổ chức cán bộ đối với bất kỳ người nào mà nói đều quá trọng yếu, đối với Thạch Ái Quốc cũng thế, đối với La Bàn Hạ cũng thế.
Sở Hạc Hiên niên kỷ so Để Khôn Thành lớn không ít, cho nên tại những sự tình bên trên so với Để Khôn Thành thì nhìn thấu hơn nhiều lắm.
– Ông nói đúng a, nếu như còn An bí thư ở đây, La Bàn Hạ cũng sẽ không làm được gì, tôi thấy nếu như Thạch Ái Quốc đi rồi, La Bàn Hạ rất có thể là người đón nhận, La Bàn Hạ người này rất ẩn nhẫn, hơn nữa có thể ngụy trang, An bí thư xem như đã nhìn lầm người rồi…
– Ừ, có câu nói là quan huyện thì không bằng hiện quản, hiện tại An bí thư cũng là ngoài tầm tay với rồi, cho nên chỉ còn cách tự chúng ta phải đứng vững gót chân của mình.
– Lão Sở, chuyện kêu gọi đầu tư còn phải dựa vào lão, tuy cái hạng mục PX này có thể không thành, nhưng trách nhiệm này không phải là của lão, Đinh Trường Sinh tiểu tử này nổi lên làm phí hoài tác dụng, chuyện này Thạch Ái Quốc nếu không có lời giải thích, tôi sẽ tìm đến hắn, Đinh Trường Sinh đã là một con khỉ làm hư chuyện, hắn cứ trên nhảy dưới tránh né đòn, tôi cảm thấy hắn đã không còn thích hợp cái vị trí chủ nhiệm khu đang phát triển này nữa.
– Ừ, đoán chừng bây giờ lòng của hắn cũng không còn tập trung ở khu đang phát triển nữa đâu, còn không phải bận cả ngày lẫn đêm tại trong bệnh viện hay sao?
– Vậy là tốt rồi, thừa cơ hội này, nắm lấy cái thóp của hắn, tôi trực tiếp đi gặp Thạch Ái Quốc, để xem ông ta đến lúc đó còn thế nào che chở hắn được nữa, tiểu tử Đinh Trường Sinh này, thật sự là làm cho tôi tức chết rồi.
Để Khôn Thành nói xong hỏa khí liền kéo lên.
Hiện tại ấn tượng Để Khôn Thành đối với Đinh Trường Sinh là ác cảm tới cực điểm, ông và Sở Hạc Hiên vốn trông cậy vào hạng mục PX một lần là được nổi tiếng trên chính đàn ở Hồ Châu, nào ngờ đối phương cũng chỉ đến xem sơ qua rồi bỏ đi, làm cho dã tràng xe cát biển đông, tuy biết rõ việc này cùng Đinh Trường Sinh quan hệ cũng không có lớn, nhưng người mất lý trí thường đều đem tất cả trách nhiệm đẩy cho người khác, phần còn lại của mình thì tiếc nuối.
– Được rồi, tôi sẽ đi gặp con khỉ này, đúng rồi… bên tỉnh Trung Bắc tổ chức hiệp đàm địa khu trung bộ đầu tư hội chẳng mấy chốc sẽ khai mạc rồi, chúng ta bên này ai nắm giữ ấn soái, có lẽ cũng cần xác định một chút đi.
Sở Hạc Hiên hỏi.
– Ừ, trong khoảng thời gian này đều là do lão làm phó chủ tịch thu xếp đi, hơn nữa về kinh tế cũng đều đã phân công cho lão quản lý rồi, lão cứ đón lấy làm đi, lần này tôi không đi đến đó, lão cứ đi đi.
Để Khôn Thành nói.
– Vậy được rồi, để tôi khởi thảo bản kế hoạch, đến lúc đó báo cho ông phê ký qua là được.
– Tốt… quan tâm kỹ càng đến Đinh Trường Sinh, tiểu tử này tại trước mắt tôi lắc lư làm tôi chóng mặt, tranh thủ hắn chuyển sang nơi khác đi.
Để Khôn Thành còn không hết hận dặn dò nói.
Sở Hạc Hiên ra khỏi văn phòng liền gọi điện thoại Hồ Giai Giai, hiện tại việc Lâm Xuân Hiểu điều đến bị gác lại, còn Đinh Trường Sinh thằng này nhất thời trong thời gian này khả năng cũng không đoái hoài gì tới chuyện của khu khai phát rồi, cho nên Hồ Giai Giai ngược lại trở trở thành lãnh đạo chủ yếu khu đang phát triển.
Sở Hạc Hiên là được phân trông coi về mặt kinh tế, mà khu đang phát triển chính là cái chong chóng đo chiều của sự phát triển kinh tế thành phố, Sở Hạc Hiên hao tâm tốn lực sắp xếp đem Hồ Giai Giai đến khu đang phát triển, vấn đề này đương nhiên là muốn có tác dụng, nói cách khác từ thật xa Hải Dương được điều tới nơi đây, chẳng lẽ là để ngắm phong cảnh hay sao?
– Anh rể… anh tìm em có việc à?
Hồ Giai Giai nhìn thấy là điện thoại của Sở Hạc Hiên, tiếp nhận.
– Cũng không có việc gì, chỉ là hỏi một chút tình hình công tác của en như thế nào rồi?
– Được, rất tốt a, không có việc gì.
– Đinh Trường Sinh hắn không có làm khó em chứ?
Sở Hạc Hiên lại hỏi.
– Không có, chúng ta trước kia đã nhận biết, hơn nữa mấy ngày nay hắn giống như bề bộn nhiều việc, từ lúc đến đây mới gặp mặt một lần, từ đó về sau hắn cũng không có tới đây nữa.
Hồ Giai Giai giống như rất rõ ràng Sở Hạc Hiên muốn biết chuyện gì, tựa như vô tâm, liền đem tất cả trạng thái mấy ngày này của Đinh Trường Sinh tiết lộ cho Sở Hạc Hiên biết.
– Tiểu tử này, càng ngày càng hư không tưởng nổi rồi, nói như thế nào lại không đến làm việc, việc chiêu thương đầu tư của khu khai phát lúc này rất trọng yếu, đến bây giờ cũng chưa làm ra một cái báo cáo nào cả, có còn muốn làm việc nữa hay không đây?
Sở Hạc Hiên mặc dù là nói như vậy, nhưng tuyệt không có ý phê bình Hồ Giai Giai, mà là lại muốn cho Hồ Giai Giai nhắn lại cho Đinh Trường Sinh, đừng tưởng rằng thành phố hết cách bắt ngươi Đinh Trường Sinh rồi, ngươi nghĩ muốn làm gì thì làm à…
– Anh rể… em biết tiểu tử này mà, hắn có bí quyết lười biếng lắm, về việc kế hoạch đầu tư cùng việc chuẩn bị công tác hãy giao cho em, để em làm báo cáo đến cho anh a.
Hồ Giai Giai biết mình tới nơi này để làm cái gì, cho nên đối với Sở Hạc Hiên nói ra.
Ăn ngay nói thật, lúc Hồ Giai Giai nhận được điện thoại của Sở Hạc Hiên muốn đem nàng điều đến nơi đây, nàng cũng đã do dự, nếu làm được việc, việc này không phản đối, nhưng nếu làm không xong, muốn quay trở về lại Hải Dương, thì không dễ dàng.
Hơn nữa nàng cũng nghe qua, chủ nhiệm khu khai phát là Đinh Trường Sinh, nhưng Đinh Trường Sinh lại cùng anh rể mình lại không cùng một vòng tròn, mình nếu tới đây, nếu như cùng Đinh Trường Sinh thân cận quá, rất hiển nhiên là không phù hợp với mục đích mà Sở Hạc Hiên điều mình tới Hồ Châu, nhưng nếu như mình cùng Đinh Trường Sinh thẳng thắn quá mức, thì quan hệ bằng hữu của mình và Đinh Trường Sinh sợ là phải chấm dứt.
– Ai, Giai Giai… anh nhắc nhở em, Đinh Trường Sinh tiểu tử này quỷ kế đa đoan vô cùng, em phải cẩn thận, tại Hồ Châu trong thời gian ngắn như vậy mà đã tạo ra ầm ỉ bao chuyện rồi, không phải người nào cũng có thể làm được như vậy đấy, cho nên có chuyện gì thì phải kịp thời thông báo cho anh… anh sẽ giúp em làm quyết sách, biết không?
– Anh rể… em hiểu rồi, cảm ơn anh.
Hồ Giai Giai lễ phép đáp lại nói.
Để điện thoại xuống, Hồ Giai Giai cảm thấy buồn phiền, nàng bắt đầu hối hận tự mình đã tới Hồ Châu rồi, thoạt nhìn qua cũng thấy mình đã bất giác lâm vào giữa cuộc tranh đấu chính trị, đây là chuyện nàng am hiểu, cũng rất phản cảm, đấu từ huyện từ Hải Dương đấu đến tận nơi đây, trong lòng đã sớm cũng mệt mỏi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
Đồng dạng cảm thấy rất mệt mỏi còn có Đinh Trường Sinh, nhưng ngoại trừ mỏi mệt bên ngoài thể xác, trong lòng hắn đang còn có một tầng nghi hoặc, bởi vì hắn vừa mới nhận được một cuộc gọi điện thoại, không phải là ai khác, mà chính là Tần Chấn Bang gọi tới, mục đích chỉ có một, đó chính là muốn cùng hắn gặp mặt, nói về cái hạng mục PX.
Nhưng để cho Đinh Trường Sinh cảm thấy kỳ quái, chính là mình đối với cái hạng mục PX kia có thể nói là không có nóng lòng, với lại mình cũng không phải là người trực tiếp chiêu thương kia, việc này Tần Chấn Bang có lẽ phải tìm Sở Hạc Hiên mới là đúng, tại sao lại tìm đến trên đầu của mình, mình chẳng qua chỉ là một chủ nhiệm khu khai phát, không làm ra được quyết sách, nhiều lắm là cũng chính là một người thừa hành làm việc, cho nên Đinh Trường Sinh thấy rất kỳ quái.
Nhưng người tới là khách, Đinh Trường Sinh quyết định trước cứ gặp mặt Tần Chấn Bang rồi tính sau.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |