Hơn nữa, giữa chuyện nam nữ, nếu như là nữ chủ động, việc này là một hành động điên cuồng, vì vậy sau khi Đinh Nhị Cẩu mơ hồ đã đáp ứng cùng Ngô Nhật Lam đi xem phim, cơ hồ là Ngô Nhật Lam bao lấy hết mọi chuyện cần thiết.
Mua vé, lựa chỗ ngồi, mua đồ ăn vặt, hỏi Đinh Nhị Cẩu thích ăn cái gì Đinh Nhị Cẩu mỉm cười đáp lại:
– Ăn cái gì cũng được, cô mua cái gì, tôi ăn cái đó.
Mặc dù nàng có chút mê trai, nhưng cũng may là một cô gái đẹp, hơn nữa Đinh Nhị Cẩu nhớ tới lúc nàng mặc cảnh phục nữ cảnh sát giao thông với cái mông đít cong lên tròn vo, thật đúng là có điểm động tâm rồi.
Đinh Nhị Cẩu phát hiện, Ngô Nhật Lam chọn chỗ ngồi chẳng những là một chiếc ghế đôi dùng cho các cặp đôi, mà còn lựa chọn hàng ghế phía sau cùng, như vậy vừa có thể xem phim, đồng thời còn có thể làm rất nhiều chuyện khác…
Một dấu hỏi tại trong đầu Đinh Nhị Cẩu, gần đây hắn không phản đối cùng các cô gái có mối quan hệ hữu nghị trao đổi, nhưng nếu để cho hắn gánh chịu trách nhiệm, thì hắn phải suy nghĩ lại rồi đấy, đây là chuẩn tắc trước sau như một của hắn, ở trong vạn bụi hoa, không dính cái lá vào người.
– Cô thường xuyên đến đây xem phim sao?
Đinh Nhị Cẩu yếu ớt hỏi.
– Đúng vậy, có gì không? Ngô Nhật Lam vừa ăn bắp rang, vừa nói.
– Không có gì, chỉ là thấy cô đối với nơi này rất quen thuộc.
Đinh Nhị Cẩu cũng lấy bắp rang nhai nuốt lấy.
– Hừ… nói nhảm… nói thật cho anh biết, rạp Cinemax có cổ phần của tôi, do một người bằng hữu của tôi mở ra, trong những lúc rảnh rỗi, tôi đều là ở trong rạp chiếu phim này chơi, tại vì về nhà không có ý nghĩa, chi bằng ở chỗ này nhìn xem người khác hỉ nộ ái ố thì tốt hơn.
– Há, như vậy à… xin lỗi, tôi không nên hỏi nhiều như vậy…
Đinh Nhị Cẩu ngượng ngùng nói ra, xem ra hôm nay chuyện cùng Ngô Nhật Lam, nếu muốn thoát thân, thật sự là có chút khó khăn rồi.
– Tôi biết, người ở bên ngoài nhìn thấy cha tôi là bí thư thành ủy thành phố Giang Đô, vẫn cho là chúng ta muốn gió được gió muốn mưa được mưa, thật ra anh không biết, sinh hoạt của chúng ta không có chút nào thoải mái so với người bình thường, đương nhiên đời sống vật chất rất là đầy đủ, nhưng tinh thần bị giày vò thì không ai biết.
Ngô Nhật Lam chậm rãi nói, lúc này đầu của nàng hạ xuống, dựa vào trên bờ vai Đinh Nhị Cẩu.
Đinh Nhị Cẩu vừa định nói ra cái gì ra nhưng rồi thôi, hắn thấy hôm nay làm một thính giả thì thích hợp hay, bởi vì Ngô Nhật Lam nói rất nhiều.
– Mẹ của tôi cùng cha tôi đã ly dị, lý do ly dị chắc hẳn anh cũng biết, những tin đồn bên ngoài kia không biết là thật hay giả, nhưng là ông ấy là cha của tôi, tôi cũng không biết phải làm sao, chỉ là khổ mẹ của tôi.
Ngô Nhật Lam nói xong, nước mắt liền rớt xuống, Đinh Nhị Cẩu không nhìn thấy, nhưng hắn nghe được tiếng khóc thút thít của Ngô Nhật Lam.
– Ai, mỗi nhà đều có nỗi khó xử riêng, tình cảnh của cô cũng tạm xem như là còn tốt, lúc nào muốn gặp cha mẹ thì còn có thể gặp gỡ được họ, không muốn gặp thì thôi, so sánh với tôi thì thảm rồi, cha mẹ tôi đều mất, nếu tôi gặp được họ, có thể là cả ngày đi tìm mà cũng không gặp đây.
Đinh Nhị Cẩu thở dài nói.
Đối với vết sẹo cũ mỗi lần vạch trần, người nghe rất phiền, nhưng người nói thì là rất đau, huống chi chuyện này hắn cũng đã nói rất nhiều lần với người, hắn không còn thấy cái loại cảm giác đau đớn nữa rồi, đổi lại chỉ là chết lặng.
– Xin lỗi… tôi không biết đến chuyện của anh…
– Không sao, lãnh đạo cũng biết con người của tôi luôn dốc sức liều mạng, gặp chuyện dù đã biết rõ là nguy hiểm nhưng vẫn xông lên, cô biết tại sao không?
Đinh Nhị Cẩu hỏi.
Ngô Nhật Lam ngửa mặt lên, lúc này đôi mắt đã thích ứng với ánh sáng tối của rạp chiếu bóng, mặt đối mặt thấy rất rõ ràng.
– Vì cái gì?
Ngô Nhật Lam hỏi.
– Bởi vì trong cuộc đời này, tôi không còn có ai để lo lắng, sau khi chết đi, ngược lại có thể đó là một sự giải thoát, nói thật đôi khi tôi thật sự rất muốn bị người bắn trúng một phát súng chết đi, như vậy tôi còn được phong làm liệt sĩ, vì tôi không dám tưởng tượng quãng đời còn lại sống trong cô độc sẽ có tư vị như thế nào, nhưng nếu tôi chết đi, thì có thể gặp được cha mẹ mình, họ bất tử, ngược lại tôi còn sống là một loại giày vò.
Đinh Nhị Cẩu nói rất trầm trọng.
– Tại sao anh lại có ý nghĩ như vậy chứ, chẳng lẽ tôi không có thể trở thành người để anh lo lắng sao?
Ngô Nhật Lam vội nói, tay của nàng ôm chặt lấy cánh tay Đinh Nhị Cẩu, tựa như sợ buông lỏng tay hắn thì sẽ bị mất vậy.
– Ngô Nhật Lam, nói thật lúc mới bắt đầu thì rất ghét cô, bởi vì các người là con nhà quan nhị đại, khắp nơi lúc nào cũng tự cho là tài trí hơn người, đối với các người như vậy, tôi chỉ đứng xa mà trông, nhưng về sau thì tôi thấy cô cũng thật là đáng yêu…
– Đó là đương nhiên… Ai… coi như rồi, Đinh Trường Sinh, về sau anh đừng có ý nghĩ như vậy nữa, ít nhất là có tôi lo lắng cho anh.
Ngô Nhật Lam ngửa mặt lên nói ra, hai người đều không có chú ý tới, lúc này đôi môi của bọn họ lại gần đến như vậy…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 7 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-7/
– Con người của tôi tật xấu rất nhiều.
Đinh Nhị Cẩu nói.
– Tôi biết, có người đàn ông nào mà không có tật xấu…
Ngô Nhật Lam nói ra.
– Thế nhưng tật xấu lớn nhất của tôi chính là ưa thích hát hoa ngắt cỏ.
– Hừ… đó là bản lĩnh của anh, chứng minh anh có mị lực, cha của tôi cũng hát hoa ngắt cỏ, trong mắt của tôi, tuy ông ấy có lỗi với mẹ tôi, nhưng ông ấy chính là một người đàn ông có mị lực, tôi đã thấy người đàn bà kia, đoàn trưởng Liễu Sinh Sinh của đoàn ca múa tỉnh, quả thật là rất xinh đẹp.
– Um… cô sáng suốt như vậy, phụ nữ như vậy thật sự tôi không thấy nhiều ah.
Đinh Nhị Cẩu trong nội tâm buông lỏng, tán thán nói.
– Nhưng nếu để cho tôi biết anh hát hoa ngắt cỏ, tôi sẽ thiến anh.
Đinh Nhị Cẩu mừng thầm còn chưa có biến mất, Ngô Nhật Lam một câu đưa ra, trong đũng quần cái vật kia đang muốn dựng đứng, thoáng một phát rụt quay trở về.
– Ai, sớm biết cô sẽ nói như vậy, nhưng cô có biết là trước cô, cũng có một người nói với tôi giống như vậy…
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Ai vậy?
Ngô Nhật Lam sững sờ hỏi, nhưng lập tức liền hiểu ý của Đinh Nhị Cẩu rồi, liền hỏi:
– Có phải là Chu Hồng Kỳ?
– Ừ, cô cũng biết lần trước chúng ta cùng đi qua hội sở của La Đông Thu, tôi cùng anh cô đánh nhau một trận đấy, cô vẫn chưa quên chứ…
Đinh Nhị Cẩu thở dài.
– Ý của anh là không thể để cho Chu Hồng Kỳ biết rõ chuyện tôi và anh?
Ngô Nhật Lam sắc mặt ửng đỏ hỏi.
– Nếu để cho nàng biết rõ, thì cái đồ vật bên trong đũng quần của tôi chắc chắn là cũng bị thiến không còn, như vậy thì chuyện cô cùng với tôi có còn có ý nghĩa gì chứ.
Đinh Nhị Cẩu trêu đùa.
– Nói nhảm, tư tưởng không lành mạnh, chẳng lẽ tôi đến với anh vì cái chuyện này thôi à? Hừ… đầu óc nghĩ gì vậy?
Ngô Nhật Lam mặt trở nên càng thêm đỏ lên.
– Ha ha… thôi không nói nữa, cái gì cần tôi cũng đã nói rồi, chúng ta vẫn là bằng hữu, ngoài ra… thôi được rồi.
Đinh Nhị Cẩu lạt mềm buộc chặt nói.
– Hừ, ý của anh là muốn cho tôi chỉ làm kẻ đến sau?
Ngô Nhật Lam vừa thốt lên xong, Đinh Nhị Cẩu vừa mới uống một ngụm nước trái cây, toàn bộ phun ra ngoài.
– Khục… nói gì vậy… tôi chỉ nói về sau chúng ta chỉ là bạn bè không hơn không kém, cái gì mà người tới trước, cái gì mà là người tới sau?
Đinh Nhị Cẩu cố nín cười hỏi.
– Vậy anh có ý tứ gì? Nhưng mà… suy nghĩ một chút cũng phải, Chu Hồng Kỳ kia tâm cao khí ngạo, bình thường cũng không thèm liếc nhìn anh của tôi, con mắt để cao hơn trên đầu, vậy nếu tôi đến cùng với anh, coi như là cho Chu Hồng Kỳ đội nón xanh?
Ngô Nhật Lam phân tích logic quả thực là không ai có thể sánh kịp, nghe được Đinh Nhị Cẩu sửng sốt, hắn trước giờ chỉ nghe nói cho nam nhân đội nón xanh, thật đúng là chưa từng nghe nói qua nói cho nữ nhân mang nón xanh đấy.
– Tính toán… tuyệt đối tính toán hay, bất quá muôn ngàn lần không thể để cho Chu Hồng Kỳ biết rõ, bằng không mà nói, cô cứ đợi đến khi nhặt xác tôi đi, cha của Chu Hồng Kỳ nếu giận dữ, may lắm thì tôi cũng được ngồi xổm trong ngục giam suốt đời.
Đinh Nhị Cẩu nói ra.
– Thôi đi… cha của tôi cũng là phó bí thư Tỉnh ủy, việc gì mà sợ Chu Hồng Kỳ?
Ngô Nhật Lam khinh thường nói.
– Được… được, các người ai cũng lợi hại, đến lúc đó hai nhà đấu với nhau thì không có việc gì, chỉ có tôi là dính vào tai ương, đến lúc đó nhất định là tôi sẽ bị đẩy ra làm vật hy sinh bị. Al chà… chuyện đấu tranh chính trị, cô không hiểu đâu, cửa nát nhà tan tôi đã thấy rất nhiều.
– Hừ… hừ… xem phim đi… anh cứ nói lung tung nhiều như vậy ah.
Ngô Nhật Lam nhìn thoáng qua Đinh Nhị Cẩu nói, ngay mới vừa rồi lúc trong xe, Ngô Nhật Lam đã từ lâu mới nếm lại được mùi vị của một người đàn ông, cái loại cảm giác này thật sự là khó có thể dùng từ gì có thể hình dung, chỉ thấy đúng là mỹ diệu.
Nhất là lúc hai tay Đinh Nhị Cẩu đụng phải bộ ngực của mình, chỗ đó lập tức là một hồi hơi tê tê, lập tức liền truyền khắp toàn thân, rồi cái tay của hắn để trên cái âm hộ của mình, lúc ấy sẽ làm cho Ngô Nhật Lam suýt chút nữa ngã vào trong ngực Đinh Nhị Cẩu, như một khi đã trải qua mà tạm thời chưa chiếm được sự thỏa mãn, trong nội tâm giống như là mèo quào gãi ngứa vậy, làm cho người ta khó có thể nhẫn nại.
– Chỉ cần anh tốt với tôi, còn những chuyện khác tôi cũng không quan tâm, mặc kệ anh có mấy người đàn bà, chỉ cần trong lòng anh lúc nào cũng nhớ tôi là được… cứ vậy đi… tôi…
Ngô Nhật Lam nói ra lời này, thì thân thể của nàng đã hoàn toàn dựa vào trong ngực của Đinh Nhị Cẩu, ánh mắt mê ly, hai tay ôm cổ của lấy Đinh Nhị Cẩu, Đinh Nhị Cẩu thấy rõ nàng có chút nhắm hai mắt, đôi lông mi không ngừng lay động, đó là nàng muốn nhìn, nhưng lại không dám mở mắt ra…
Nhàn nhạt cặp môi đỏ mọng, trong ấn tượng của Đinh Nhị Cẩu, Ngô Nhật Lam trước giờ không son phấn trang điểm, không biết nàng đã thoa son từ lúc nào…
Đinh Nhị Cẩu nhịn không được thè lưỡi ra liếm lấy môi của nàng, còn chưa kịp thu hồi thì đã đã bị Ngô Nhật Lam ngậm vào đầu lưỡi của hắn, cứ thế mà đem đầu lưỡi Đinh Nhị Cẩu lôi vào bên trong miệng của mình.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 7 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 14/04/2020 11:29 (GMT+7) |