– Vậy được rồi… La bí thư, tôi có thể đợi thêm một chút thời gian, nhưng sự kiên nhẫn của tôi cũng là có hạn, cho nên nếu để cho tôi có một con đường, mọi người đều tốt, còn không thì tôi sẽ tìm biện pháp khác.
La Đông Thu nói ra.
– Đông Thu, cậu cần gì phải quá gấp như vậy chứ, gần đây thường ủy hội đã thông qua bản kế hoạch xây dựng kiến thiết thành phố mới, không đơn thuần chỉ là mảnh đất xí nghiệp may kia, mà còn có nhiều miếng đất lớn khác đều cần khai phát, hơn nữa những công trình này cũng không phải là một năm, hai năm là có thể hoàn thành hết, nếu mảnh đất tại xí nghiệp may này có chướng ngại, thì trước tiên có thể làm những mảnh đất khác, cậu nghĩ sao?
La Bàn Hạ đưa ra một phương án dung hòa như vậy.
– La bí thư, muốn nói giải tỏa và di dời đi nơi khác để khai thác, thì mảnh đất xí nghiệp may kia cũng vậy thôi, cũng là thổ địa nhà xưởng của chính phủ, chứ không phải là của cá nhân nào, chỉ cần trong thành phố có thái độ đủ cứng, thì mảnh đất cái xí nghiệp may kia đã sớm giải quyết, tôi thật sự là không rõ ràng, các người đang sợ cái gì, chỉ có một số ít dân chúng liền đem toàn bộ lãnh đạo Hồ Châu bị dọa sợ? Sao lại nhát gan như thế chứ?
– Đông Thu, đây không phải là vấn đề nhát gan hay gan lớn, nếu như không có thể giải quyết tốt vấn đề hậu quả còn đọng lại cho công nhân viên chức xí nghiệp may, như vậy kết quả bọn họ lại nháo đại, nếu như một khi ầm ĩ lên đến tỉnh hoặc là Bắc Kinh, thì ai tới để gánh chịu cái trách nhiệm này?
La Bàn Hạ vẫn là sợ xảy ra vấn đề.
– La bí thư, ông cũng đã có thời gian công tác rất lâu bên dưới địa phương, chắc cũng biết chính thức gây chuyện thì không có mấy người, chúng ta trong tay nắm lấy quyền hành mà, chút chuyện này thì có thể làm ầm ĩ lên đến tỉnh sao? Được, cho dù là ầm ĩ đến tỉnh đi, tôi sẽ gánh chịu trách nhiệm cho ông, sự tình trên tỉnh ông không cần lo đến, điều tôi muốn là lúc nào có thể chính thức nhận được quyền khai phát từ thành phố nhượng lại, bao nhiêu tiền mới có thể nhượng lại? Đây là vấn đề tôi mới suy tính, còn những thứ khác tôi không quan tâm.
La Đông Thu nói đến đây thì đã đứng lên, nhưng chỉ trong chốc lát lại ngồi xuống.
– Chuyện này thường ủy hội vẫn chưa có xếp vào chương trình thảo luận, còn phải nghiên cứu lại.
– Còn nghiên cứu? La bí thư… nói thật đi, tôi không có chờ được nữa, hôm nay là thứ hai, tôi muốn thứ sáu có kết quả, vô luận như thế nào ông hãy cho tôi cái kết quả, nếu như không được, để tôi tính biện pháp khác.
La Đông Thu lần này là đứng dậy đi thật…
Tưởng Hải Dương lúc này ngồi ở trong xe chờ La Đông Thu xuống, khi nhìn thấy La Đông Thu thở phì phò đi ra, thì Tưởng Hải Dương đã biết rõ, lần này chắc chắn là chưa có đàm được, hơn nữa tám phần là đàm phán không thành rồi.
– Như thế nào rồi?
Tưởng Hải Dương nhìn La Đông Thu bước vào xe, hỏi.
– Lão hồ ly này, bây giờ càng ngày càng giảo họa, một câu trả lời thật cũng không có, chỉ có nói gạt chúng ta, đẩy trách nhiệm qua đám công nhân viên chức kia, đám công nhân kia thì dễ gạt gẫm rồi, trong khi mấy lão già này ai cũng là hồ ly già đời, mà làm không được sao?
– Cũng không có nắm chắc đâu, một Hà Đại Khuê đã rất khó làm rồi, huống chi còn có vài người khác đứng sau lưng, nếu không có tiền để giở chút thủ đoạn ra thì cũng không được…
Tưởng Hải Dương nói.
– Hải Dương… tiền của chúng ta chưa đủ, vốn là tiền đặt cọc cũng đều không có, đang tính cách lấy được quyền khai thác mảnh đất, rồi mang thổ địa đi vay lấy tiền, hiện tại xem ra, cách này không thể thực hiện được, cậu còn có chiêu gì để vay tiền trước không? Trước tiên tìm cách vay tiền rồi tính sau.
La Đông Thu nói.
– Đi vay à! Tại Hồ Châu em có quen một giám đốc ngân hàng, nhưng đã lâu không có liên hệ qua, để em hẹn gặp mặt, thử xem như thế nào?
Tưởng Hải Dương hỏi.
– Được, mau liên hệ đi, giờ thì chúng ta phải xuất ra trước một khoản tiền, nếu không thì La Bàn Hạ cũng không tiện làm, lão hồ ly này quá cẩn thận. Không được… tôi phải trở lại tỉnh, tìm người gõ lão một chút, nói cách khác, thì lão ta không biết mình đi lên là nhờ có ai rồi.
La Đông Thu phẫn hận nói.
Hà Hồng An nhận được điện thoại Tưởng Đại Dương lúc đang ở trong bệnh viện cùng với Triệu Khánh Hổ, vô luận như thế nào, kế hoạch của ông còn chưa có hoàn toàn áp dụng xong, tiền còn chưa tới tay, cho nên vẫn là giống như trước đây, ông đến bệnh viện vấn an Triệu Khánh Hổ.
Hà Hồng An rất nhanh chóng cúp điện thoại, tiếp tục ngồi ở trước giường bệnh, nhìn xem Triệu Khánh Hổ trên giường đã gầy trơ xương. Vẫn chưa tìm được người để ghép tế bào máu cho Triệu Khánh Hổ, mà trong bệnh viện bác sĩ đã nói, hiện tại chỉ có thể là trị liệu để kéo dài thời gian thêm chút, mỗi ngày dựa vào truyền máu mà sống, hơn nữa lượng máu càng lúc càng lớn, nhưng thân thể của hắn, lại không có gì chuyển biến tốt hơn…
– Lão Hà… Hà Tình đâu rồi, đang ở nhà phải không?
Triệu Khánh Hổ mệt mỏi hỏi.
– Ừ, ở nhà giữ con…
Hà Hồng An trong nội tâm đang nghĩ tới lần trước lúc gặp Đinh Trường Sinh, khi đó hắn đã nói những sự tình kia, nghĩ tới đây, răng hàm của ông như va vào nhau, hận không thể làm cho Triệu Khánh Hổ lập tức chết ngay, mà hắn có chết cũng phải cắn thêm mấy cái, con gái của mình bị hắn nhốt trong nhà đã gần hai năm, thì bất thình lình sinh ra hai đứa bé, trong lúc con trai của Triệu Khánh Hổ là kẻ khờ ngốc, chuyện như vậy xảy ra, làm gì mà không để cho người ta nghi ngờ.
– Lão Hà… tôi sợ là không được rồi, vốn là tôi muốn để cho Triệu Cương hiệp trợ với Hà Tình quản lý tốt cái công ty của gia tộc, nhưng Triệu Cương tên hỗn đản này, rõ ràng lại gạt tôi đi buôn lậu thuốc phiện, thật sự là làm tức chết tôi rồi, giờ hắn đã chết cũng tốt, Triệu Cương chết đi mới là giải pháp tốt nhất, còn tôi thì mỗi ngày cũng nằm chờ chết ở đây, lão Hà… cái tư vị nằm chờ không dễ chịu ah.
Triệu Khánh Hổ nói tới đây, rõ ràng là nước mắt ứa ra, không biết là đang thật sự khổ sở hay là đang bị cái chết dọa làm cho sợ.
Hà Hồng An không nói gì, bởi vì ông hiểu rõ tính đa nghi của Triệu Khánh Hổ, tuy hắn hiện tại nằm ở trên giường bệnh, nhưng lòng dạ độc ác, Triệu Khánh Hổ vẫn có thể có thể điều động lực lượng gây nên bất lợi cho mình, cho nên bây giờ phương thức tốt nhất tựu là đừng có để hắn chú ý tới, đừng có ngỗ nghịch với ý của hắn, hoặc là căn bản đừng có tiếp cận hắn.
Hà Hồng An hôm nay tới là muốn nhìn qua Triệu Khánh Hổ bệnh tình thế nào rồi, đến cùng còn có thể sống được bao lâu, bởi vì Triệu Cương đã chết đi, lại làm cho trong nội tâm Hà Hồng An dẫn phát lớn hơn sợ hãi, loại sợ hãi này thậm chí còn là vượt qua đối với chuyện ông sợ hãi Triệu Khánh Hổ, loại sợ hãi này phát sinh ra là từ Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh đã từng nói qua, chuyện của Triệu Cương thì hắn phụ trách, chuyện của Triệu Khánh Hổ thì Hà gia phụ trách, hiện tại Triệu Cương chết rồi, đã chết trong khi bí mật buôn lậu thuốc phiện, nhưng đến cùng có phải chết trong lúc kiếm ăn phi pháp hay là không, ngoại trừ cục công an cho kết luận, thì không có người biết chân tướng rõ ràng.
Hà Hồng An đã từng cùng con gái Hà Tình nghiên cứu thảo luận qua vấn đề này, ý tứ của Hà Tình rất rõ ràng, thà rằng không có lấy được tiền của Triệu gia, chứ cũng không nên đắc tội với Đinh Trường Sinh, sự ác độc tâm ngoan thủ lạc của thằng này vượt qua Triệu Khánh Hổ, đây là kết luận của Hà Tình với Đinh Trường Sinh, còn Hà Hồng An đương nhiên phải suy nghĩ thật kỹ lại một chút.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/
Một cái văn phòng tầm 40 – 50 mét vuông, với ba cái bàn làm việc, vậy mà Sở Hạc Hiên nói là thành lập xong phòng làm việc của ủy ban xây dựng kiến thiết thành phố, Đinh Trường Sinh nhìn xem mà muốn chửi má nó, nhưng sau lưng hắn còn có Trương Minh Thụy và Lương Nhất Thương đi theo, mình là lãnh đạo, dù thế nào cũng phải có chút dáng dấp lãnh đạo a, vì vậy phải nín nhịn, không có chửi thề ra.
– Đinh chủ nhiệm, đây chính là cái ổ của chúng ta à?
Lương Nhất Thương hỏi, hắn sở dĩ cùng đi theo, là bởi vì cha của hắn đã từng nói, hãy đi theo chủ nhiệm Đinh Trường Sinh lăn lộn, chủ nhiệm đi nơi nào thì ngươi đi theo đấy, còn chủ nhiệm có muốn ngươi đi theo hay không, thì đó là hết cách rồi, nhưng chính ngươi phải tranh thủ.
Điều này cũng tốt, nhưng mình ở khu đang phát triển, tốt xấu gì thì còn có một văn phòng riêng, còn bây giờ với tình huống này, xem ra chỉ có một cái phòng làm việc chung cho tất cả, mấu chốt là cái phòng làm việc này cũng quá là tệ đi…
– Chứ còn là cái gì nữa, đứng đó làm gì, tranh thủ thời gian quét dọn vệ sinh đi, lau bà, còn có cái ghế kia, còn có thể dùng được không?
Đinh Trường Sinh nhìn thấy một cái ghế nghiêng ngả, tiến lên dùng chân đá một cái, rõ ràng là chân ghế liền gãy…
Đinh Trường Sinh cùng với hai thuộc hạ của mình trợn mắt há hốc mồm nhìn, ngay vào lúc này, ngoài hành lang truyền đến một hồi thanh âm giày cao gót, Đinh Trường Sinh cũng không có chú ý, còn tưởng rằng đó là nữ nhân viên nào ở trong ủy ban thành phố, nhưng tiếng giày cao gót đi đến trước cửa phòng này thì ngừng lại.
– Chủ nhiệm, chủ nhiệm…
Trương Minh Thụy nhỏ giọng kêu Đinh Trường Sinh, sau đó hướng phía cửa ra vào chỉ chỉ.
Đinh Trường Sinh nhìn ra xem xét, đứng ở ngoài cửa là một người đàn bà, Hồ Giai Giai vừa nhìn thấy khuôn mặt Đinh Trường Sinh ngẩn ra, thì đã thấy muốn cười.
– Này… này đến đây, chuyện của chị thì Sở phó chủ tịch đã nói với em, vậy giờ chị xem một chút cái văn phòng này, có thể làm việc sao? Chị đi ngay bây giờ tìm gặp Sở phó chủ tịch, nếu không có tìm ra được một chút đồ dùng tốt trong cái văn phòng này, thì chị cũng khỏi phải đến đây nhập đội nữa…
Đinh Trường Sinh thấy là Hồ Giai Giai, liền chỉ vào vật dụng trong phòng làm việc nói ra.
Hắn đang là tức giận thật, Sở Hạc Hiên nói đã chuẩn bị tốt cái gì cũng đều chuẩn bị xong, nhưng đến nơi đây xem xét thì ra là cái dạng như vậy, các ngươi nếu không muốn giúp cho việc chuẩn bị, như vậy thì cũng dễ, ít nhất chúng ta tự nghĩ biện pháp, nhưng bây giờ tình huống này, nhìn thấy giống như là khỉ làm xiếc vậy…
– Này… cái tính khí của em như chó vậy vừa thấy người đã sủa, không thể để cho người ta có một cơ hội giải thích à, chưa biết gì thì đã bão nổi, không phân ra tốt xấu gì cả, làm vậy thấy thú vị sao?
Hồ Giai Giai lườm Đinh Trường Sinh, theo bên cạnh hắn đi chen qua, nhìn nhìn cái phòng làm việc, sau đó hướng bên ngoài nói:
– Các người đem những thứ rách rưới này mang vứt đi, đem đồ dùng mới mua dọn vào trong…
Đinh Trường Sinh nghe nói Hồ Giai Giai nói như vậy, ngạc nhiên nhìn ra ngoài cửa quả nhiên đang tiến đến nhiều người, Đinh Trường Sinh không có hiểu được chuyện gì xảy ra, thì những người này tay chân lanh lẹ đem mấy cái đồ dùng cũ trong văn phòng mang ra ngoài…
Lúc này Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai cùng đi ra khỏi văn phòng, hắn mới nhìn thấy bên ngoài bãi đất trống ngoài cửa đại sảnh đang có mấy chiếc xe vận tải, đoán chừng là mang đồ dùng tới, lúc này mới cảm thấy chính mình hỏa hầu thật đúng là chưa có tới mức, vì chút chuyện như vậy mà rõ ràng lại thượng hỏa.
Thật ra cũng không trách được hắn, chủ yếu bởi vì hắn lâu nay đối với Sở Hạc Hiên không có cảm tình, chỉ là không ngờ đến Sở Hạc Hiên cũng biết làm người như vậy, hơn nữa đem cái này cơ hội làm người tốt này nhường cho Hồ Giai Giai, nếu như mình đối với chuyện vừa rồi không nóng không vội, như vậy lúc Hồ Giai Giai mang tới cái ngạc nhiên này, thì sức nặng áp lực bực bội giảm bớt đi rất nhiều.
Từ trước đến giờ hết lần này tới lần khác vào lúc đang bực bội, thì Hồ Giai Giai luôn hợp thời xuất hiện, điều này không khỏi để cho Đinh Trường Sinh kiểm nghiệm, so với Sở Hạc Hiên, hỏa hầu của mình quả thật đúng là kém không phải ít…
– Đừng đứng ngẩn ra đó, đi gặp Sở phó chủ tịch đi, ông ấy hình như có việc muốn cùng với em trao đổi đây này.
Hồ Giai Giai biết rõ Đinh Trường Sinh đang vì sĩ diện, cho nên cũng không có nhắc đến chuyện vừa rồi, muốn cười cũng đã có chút không kềm lại được.
– Muốn cười thì cứ việc cười đi, đừng có nhịn lại, coi chừng bị đau bụng.
Đinh Trường Sinh nói ra.
– Ha ha… khoan hãy nói, chuyện chị muốn cười, em làm sao mà biết được?
Hồ Giai Giai hỏi.
– Các người là thân thích với nhau, làm gì mà xài đồ xấu chứ, bất quá lúc này đây, em phục, làm rất cao minh.
Đinh Trường Sinh nói xong đi nhanh về phía trước, bỏ rơi phía sau Hồ Giai Giai đang theo sau, nàng biết rõ Đinh Trường Sinh muốn nói cái gì, sau lưng hắn bĩu môi, nhưng không có truy cứu nữa việc này, có một số việc, nói trắng ra là thì không còn có ý nghĩa.
Sở Hạc Hiên vẫn bề bộn nhiều việc, thư ký văn phòng đang tiếp nhiều người đang đợi để gặp Sở Hạc Hiên, nhưng Hồ Giai Giai là ai, nàng liền tranh thủ thời gian điện thoại thông báo Sở Hạc Hiên, cho nên khi vừa tới cho dù đông người đang chờ, Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai liền cùng nhau đi vào, chuyện xếp hàng rất là bất đắc dĩ, nhưng người đi tìm lãnh đạo có việc thì chính là như vậy, còn nếu lãnh đạo muốn gặp ai, thì chẳng cần chân chính xếp hàng mà nó.
– Sở phó chủ tịch, bề bộn nhiều việc hả?
Đinh Trường Sinh vào cửa, liền đi đến trước bàn, Hồ Giai Giai theo sau lưng.
Sở Hạc Hiên cũng không đứng lên, chỉ chỉ cái ghế trước mặt, ra hiệu Đinh Trường Sinh cùng Hồ Giai Giai ngồi xuống, Đinh Trường Sinh có chút không cam lòng, rõ ràng là thấy Sở Hạc Hiên cũng không để ý tới mình, nhưng rồi suy nghĩ, hiện tại chính mình là người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu ah.
Đinh Trường Sinh sau khi ngồi xuống, cũng không lên tiếng.
– Có biết tôi muốn gặp là nói chuyện gì không?
Sở Hạc Hiên nhấp một ngụm trà hỏi.
Hồ Giai Giai nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, nói ra:
– Không biết.
Đinh Trường Sinh vẫn là không có lên tiếng, chỉ là lắc đầu, thằng này đang sĩ diện…
– Trường Sinh, coi như là thành lập xong ủy ban xây dựng kiến thiết, tôi thông báo cho cậu biết, ngày mai mười giờ sáng, tại phòng họp nhỏ chúng ta sẽ họp, trọng điểm là thương lượng trước một bước về vấn đề mảnh đất xí nghiệp may, có thể cậu chưa biết, ngay vừa mới rồi, chúng ta nhận được điện thoại của bạn làm bên phòng khiếu oan của tỉnh, xí nghiệp may đã có người đi lên tỉnh khiếu oan rồi, hơn nữa còn tại trước cổng tỉnh ủy dán giấy khiếu oan, chuyện này ảnh hưởng rất ác liệt, các người phải chuẩn bị tư tưởng để cái ủy ban xây dựng kiến thiết này sớm tham gia vào đấy…
Sở Hạc Hiên nói ra.
Đinh Trường Sinh sững sờ, người của xí nghiệp may lên tỉnh khiếu oan? Lúc này đây có thật là người của xí nghiệp may hay không?
Theo sự kiện lần trước tìm hiểu, Đinh Trường Sinh luôn có cảm giác hình như là có người ở sau lưng thao túng cái chuyện này, nhưng hắn không thể tưởng nào biết được là ai, duy nhất cái hạng mục này là có chút dính líu với Hoa Cẩm Thành, nhưng nếu Hoa Cẩm Thành muốn làm cái chuyện này, thì không có khả năng không báo trước cho hắn biết, Đinh Trường Sinh nhíu lại suy tư.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Chinh phục gái đẹp - Chương 8 |
Tác giả | Dịch giả Meode |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Dâm thư Trung Quốc |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 01/05/2022 11:39 (GMT+7) |