Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chinh phục gái đẹp – Chương 8 » Phần 75

Chinh phục gái đẹp - Chương 8 - Dịch giả Meode

Phần 75

– Không… không… con không nên nói như vậy, mẹ nuôi biết việc này nên không có trách con, ai cũng là muốn tốt hơn kia mà, nhưng chẳng qua là ai biết được xảy ra chuyện như vậy, đúng không… con đừng bao giờ có suy nghĩ như vậy…

Dương Hiểu nghe Đinh Trường Sinh nói thế, nàng cũng rất áy náy, việc này làm sao có thể trách được Đinh Trường Sinh chứ.

– Mẹ nuôi… hãy bảo trọng thân thể, con vào xem cha nuôi.

Đinh Trường Sinh nói xong lau nước mắt, xoay người đi xuống nhà xác.

Tuy không muốn xốc lên tầng vải trắng phủ trên người Cổ Thanh Sơn, thì sẽ không được nhìn qua một chút cha nuôi, cũng là người thầy dạy bảo mình, nhất là trong những ngày tháng cuối của sinh mệnh, ông tiếc hận không thể đem toàn bộ kinh nghiệm quan trường của mình giáo huấn dạy hết cho Đinh Trường Sinh.

Nhưng dù thời gian không kịp, thì Đinh Trường Sinh vẫn học được rải rác ít nhiều.

Khuôn mặt tái nhợt gầy nhom, tuy nhiên lại bình thản như lúc ngủ, Đinh Trường Sinh đã thấy qua vô số lần, nhưng lúc này đây lại làm cho Đinh Trường Sinh cả đời khó mà quên được, hắn nằm ở nơi đó, không cam tâm…

Trên cái thế giới này tính mạng nhiều không kể xiết, nhưng là từng cái mạng lúc kết thúc lại sai lệch quá nhiều, thỏa mãn có, không cam lòng có, tịch mịch có, huyên náo có, đáng giá có, không đáng giá cũng có, tất cả đều là một hơi đứt rời thì đã xong.

Cố Thanh Sơn là một chính trị gia, kiên trì nguyên tắc làm quan thanh liêm, ông ta xứng đáng được đánh giá là một chính trị gia như vậy, Đinh Trường Sinh quỳ trên mặt đất, đỡ lấy cái cáng cứu thương, thấp giọng nức nở, đây là tiếng khóc phát ra từ nội tâm thống khổ và ủy khuất, hắn thật sự không có muốn hại chết Cố Thanh Sơn, hắn thật sự muốn cho Cố Thanh Sơn tốt hơn, nhưng lại không được như mong muốn, chuyện này hắn không thể khống chế được.

Dương Hiểu đi tới, muốn nâng Đinh Trường Sinh dậy, nhưng Đinh Trường Sinh quỳ trên mặt đất một mực cứ như vậy ưu phiền khóc, Dương Hiểu cũng chỉ có thể là nhìn xem, bởi vì nàng nhìn ra được, Đinh Trường Sinh thật sự là khó chịu chứ không hề là giả bộ.

– Trường Sinh… đừng khóc nữa, tang sự của cha nuôi còn phải xử lý, con còn phải giúp tiến hành, Cổ Hiểu Manh thì không hiểu chuyện, con không cần chấp nhặt với nó, người chết không thể sống lại, người sống thì còn phải còn sống, mẹ nuôi cũng sớm biết sẽ có một ngày như thế này, nhưng chỉ là mẹ nuôi không nghĩ tới ngày đó lại sẽ đến nhanh như vậy.

Dương Hiểu tuy khóc, nhưng cũng may coi như còn lý trí, vẫn biết khuyên bảo Đinh Trường Sinh.

– Mẹ nuôi… con thật sự không phải cố ý, con thật không có muốn hại chết cha nuôi…

– Mẹ nuôi biết, biết con có lòng tốt, mẹ nuôi không trách con, thật sự là không trách con…

Dương Hiểu vừa nói vừa đi đến kéo Đinh Trường Sinh đứng dậy.

Dương Hiểu nói không sai, người chết không thể sống lại, hơn nữa Cố Thanh Sơn vẫn còn là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ thành phố vì chưa có từ nhiệm, cho nên phòng ủy viên hội phòng tổ chức cán bộ nhất định là phải thành lập ban tang lễ lo việc tang ma…

Trời lúc này cũng đã khuya lắm rồi, lúc này mà thông báo cho người thì cũng không tiện, vì vậy Đinh Trường Sinh đem Dương Hiểu đưa về nhà, sau đó chính mình lại quay trở lại trong bệnh viện trông coi Cố Thanh Sơn, trong nhà xác vắng lặng, chỉ có Đinh Trường Sinh ngồi ở bên cạnh Cố Thanh Sơn, vừa nhìn Cố Thanh Sơn, một bên hắn nghĩ, mình rốt cuộc là làm đúng hay là làm sai rồi?

Bất tri bất giác trời đã sáng, người đầu tiên chạy tới bệnh viện chính phó phòng tổ chức cán bộ Đường Linh Linh, nàng được y tá trưởng Chu Hồng Diễm mang tới, tối hôm qua còn có một người chưa có về nhà, đó là Chu Hồng Diễm, mặc dù nàng có lá gan không nhỏ, nhưng nếu phải đến nhà xác, Chu Hồng Diễm vẫn không có đủ can đảm kia, tuy vậy cách một đoạn thời gian ngắn lại tạt qua nhà xác xem chừng Đinh Trường Sinh.

Cho nên khi Đường Linh Linh sáng sớm đến bệnh viện, thì nàng liền dẫn Đường Linh Linh đến nhà xác, khi vừa đến nhà xác, cảnh tượng trước mắt làm nàng giật mình.

Đinh Trường Sinh vẫn còn rơi lệ, cứ như vậy dựa vào cái cáng cứu thương, không nói một lời, hai mắt đỏ bừng, nhưng giống như vô hồn.

– Cả đêm, cứ ngồi như vậy trên đất, chị đến khuyên hắn một chút, tiếp tục như vậy không được đâu, sẽ ngã bệnh đấy.

Chu Hồng Diễm đối với Đường Linh Linh nói ra.

– Được, chị biết rồi, để chị khuyên hắn một chút.

Đường Linh Linh quay đầu lại nhìn thoáng qua Chu Hồng Diễm, sau đó đi về phía Đinh Trường Sin.

Nhìn xem bộ dáng Đinh Trường Sinh tiều tụy, Đường Linh Linh đau lòng, dù nói thế nào, mình và thằng trai trẻ này đã có qua tình một đêm, mà lần tình một đêm đó lại để cho Đường Linh Linh nhớ mãi không quên, nhưng từ đó về sau không biết Đinh Trường Sinh đã quên đi, hay là bởi vì nguyên nhân khác, hai người không còn gặp nhau nữa.

– Trường Sinh, đứng lên đi, sự tình đã là như vậy, chúng ta trước phải lo chôn cất Cố chủ nhiệm trước rồi tính sau, em nói có đúng hay không? Trời đất bao la, người chết dù thế nào cũng đã mất, em không thể không chú ý đến đại cục được à…

Đường Linh Linh nhẹ lời khuyên.

– Em biết, việc này đều tại em, nếu cha nuôi không phẫu thuật, có thể sẽ sống thêm một đoạn thời gian nữa, em hiện tại rất hối hận ah.

Đinh Trường Sinh thở dài nói.

– Trường Sinh, làm sao em lại nghĩ như thế nhỉ, cũng là em có ý tốt, ai không muốn làm giải phẫu thì sẽ tốt hơn, nhưng chuyện chữa bệnh thì điều kiện có hạn, đây cũng không phải là lỗi của em, chuyện này đâu có quan hệ gì với em đâu?

Đường Linh Linh đương nhiên không biết Cố Hiểu Manh đã nói như vậy, nàng còn tưởng rằng chính Đinh Trường Sinh tự mình nghĩ như vậy, cho nên cực lực khuyên bảo Đinh Trường Sinh…

Ban tang lễ cho Cố Thanh Sơn rất nhanh thành lập, La Bàn Hạ tự mình đảm nhiệm việc lo tang ma, kể cả Để Khôn Thành cùng rất nhiều quan viên đều là thành viên trong ban tang lễ, bao gồm cũng có cả Thạch Ái Quốc.

Thạch Ái Quốc tuy không còn làm bí thư thành ủy Hồ Châu, nhưng về phần điều chuyển đi nơi nào vẫn chưa có tin tức, điều này làm cho tất cả mọi người cảm thấy, thượng cấp đã là không cần ông ta nữa nên đã quên.

Cố Thanh Sơn chết rồi, không để tại bệnh viện bao lâu, rất nhanh chuyển dời đến nhà tang lễ, chuẩn bị nghi thức từ giả di thể rồi liền hỏa táng, trước hỏa táng, đều là có Đinh Trường Sinh ở bên cạnh túc trực bên linh cữu, điểm này mọi người đều biết, bởi vì Cố Gia không có con trai, Đinh Trường Sinh là con nuôi Cố Thanh Sơn, theo lý thì phải là như thế.

Ở bên trong nhà tang lễ, nghi thức từ giả di thể bắt đầu, lục tục có người đến phúng viếng, Dương Hiểu ngồi trên ghế dựa, chỉ có Đinh Trường Sinh cùng Cổ Hiểu Manh quỳ trên mặt đất, nhưng Cổ Hiểu Manh rõ ràng giống như là một tượng gỗ vậy, không nói lời nào, điều này làm cho Đinh Trường Sinh rất là lo lắng.

Mỗi lần đến một vị khách, Đinh Trường Sinh cùng Cổ Hiểu Manh đều dập đầu, thẳng đến khi tất cả mọi người đã viếng xong, nhà quàn sắp mang quan tài Cố Thanh Sơn mang đi, đúng lúc này Cổ Hiểu Manh như là như là phát điên chạy tới, ngăn lại di thể Cố Thanh Sơn, không cho nhà quàn chở đi.

Đinh Trường Sinh ôm lấy Cổ Hiểu Manh, hai người cùng Dương Hiểu đều ôm nhau khóc ròng, nhưng việc đã đến nước này, có khóc thì có ích lợi gì đâu, nhưng Cổ Hiểu Manh chẳng những là kêu khóc, còn đánh lấy Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh cứ đứng như vậy, một bên ôm giữ lấy nàng, một bên mặc kệ cho nàng tại trên người mình đánh xuống, hắn biết rõ, Cổ Hiểu Manh trong lòng nhất định rất khó chịu, mình là con nuôi mà còn khó chịu như vậy, huống chi Cổ Hiểu Manh chính là con gái ruột.

Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 8 tại nguồn: http://truyensex.moe/chinh-phuc-gai-dep-chuong-8/

Bởi vì Cố Thanh Sơn ra đi quá đột ngột, cho nên chưa có chuẩn bị kịp mộ địa, tro cốt của ông cũng là tạm thời gửi ở bên trong nhà tang lễ, đợi đến khi nào làm xong mộ địa thì sẽ đem chôn đến trong nghĩa trang…

Tất cả mọi việc xong xuôi, Đinh Trường Sinh đem Dương Hiểu cùng Cổ Hiểu Manh đưa về nhà mấy ngày nay Cổ Hiểu Manh một câu không nói, nhìn cũng không nhìn Đinh Trường Sinh một cái.

Dương Hiểu đều thấy hết tất cả ở trong mắt, vào đến ở bên trong nhà về sau, Cổ Hiểu Manh liền trực tiếp đi đến gian phòng của mình, nhìn xem bóng lưng Cổ Hiểu Manh, Đinh Trường Sinh cảm thấy rất là bất đắc dĩ.

– Trường Sinh, còn đừng tức giận, cũng không nên trách Hiểu Manh, chuyện của cha nuôi đối với nó thật là đả kích rất lớn, từ nhỏ nó đã có mối quan hệ rất tốt với cha của nó, bây giờ Thanh Sơn qua đời, nó có thể không khó chịu sao? Con hãy bỏ qua cho nó…

Dương Hiểu an ủi.

– Mẹ nuôi, con không có trách nàng.

– Ừ, qua một thời gian ngắn thì tốt rồi, mấy ngày nay con không có nghỉ ngơi, con đi về nghỉ ngơi trước đi.

Dương Hiểu nói ra.

– Vậy được rồi, nếu có chuyện gì, thì mẹ nuôi cứ gọi điện thoại cho con, vô luận như thế nào, mẹ vẫn là mẹ nuôi của con, con sẽ một mực chiếu cố mẹ nuôi, còn có cả Hiểu Manh nữa.

Đinh Trường Sinh nói xong, xoay người liền rời đi, hắn sợ mình sẽ nhịn không được lại khóc lên, không biết vì cái gì, hắn vốn tưởng rằng sau khi cha mẹ của mình sau khi qua đời, thì mình sẽ không có chảy nước mắt nữa, nhưng không nghĩ đến mấy ngày qua thì mình vẫn là rất bi thương, cái loại bi thương này không phải có thể dùng từ để miêu tả, nhưng lại có thật tổn thương tại trong lòng của mình.

Trở lại trong nhà mình, đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon, rồi lại nằm trên ghế salon, cứ như vậy ngủ quên tự lúc nào.

Giấc ngủ này đến vào lúc tầm mười giờ, thẳng đến khi hắn gặp cơn ác mộng làm bừng tỉnh, hắn mơ tới Cổ Hiểu Manh cầm một con dao phay chém hắn, nàng cứ nói Cố Thanh Sơn là do hắn hại chết, muốn Đinh Trường Sinh phải chết theo cha của nàng, Đinh Trường Sinh muốn chạy, nhưng là không chạy nổi, rồi giật mình liền tỉnh.

Sau khi tỉnh lại thì thấy mình còn ngủ trên ghế salon, nhưng trên người lại đang đắp cái chăn, lúc mở mắt ra, thấy là Triệu Hinh Nhã đàng ngồi ở một bên ghế sa lon, xem bộ dáng của nàng cũng là ngủ rồi, mà lúc này đây, nhìn trong phòng khách thì đèn đang sáng tỏ, mình trở về nhà ban ngày, bây giờ trời rõ ràng đã tối mình đã ngủ một giấc lâu như vậy.

– Cháu đã tỉnh? Không có sao chứ, uống nước không?

Đinh Trường Sinh trên ghế salon gây ra động tĩnh đánh thức Triệu Hinh Nhã, nàng vội vàng ngồi dậy hỏi.

– Mấy giờ rồi thím?

Đinh Trường Sinh uống một ngụm nước Triệu Hinh Nhã đưa tới, hỏi.

– Sắp mười hai giờ khuya rồi, cháu muốn ăn gì không, để thím làm cho…

Triệu Hinh Nhã đứng lên nói ra.

– Không ăn… không đói bụng, cái gì cũng không muốn ăn.

Đinh Trường Sinh thở dài nói.

Nhìn xem Đinh Trường Sinh tiều tụy, Triệu Hinh Nhã phỏng đoán, Đinh Trường Sinh nhất định là có chuyện gì xảy ra, bằng không sẽ không thành cái dạng này, lúc mình mở cửa đi vậy mà hắn vẫn không tỉnh ngủ, xem ra là quá mệt mỏi thật sự.

– Trường Sinh, có phải là đã xảy ra chuyện gì?

Triệu Hinh Nhã theo trong toilet dùng nước nóng giặt sạch cái khăn lông, lấy ra đưa cho Đinh Trường Sinh, để cho hắn lau lau mặt.

– Cha nuôi của cháu chết rồi, mấy ngày nay xử lý tang sự, nên mệt mỏi một chút.

Đinh Trường Sinh quấn lấy cái chăn, hình như là rất lạnh, nhưng trên mặt của hắn rõ ràng là lại đổ mồ hôi.

– A… chuyện khi nào mà thím lại không biết? Sao cháu không nói cho thím biết chứ, để thím đi viếng ông ấy một chút.

Triệu Hinh Nhã nhỏ giọng nói…

– Um… người chết không thể sống lại, đi cũng khó chịu đau buồn, còn chi bằng không đi thì hay hơn.

Đinh Trường Sinh cuộn người ở trên ghế sa lon, quấn lấy cái chăn, nhưng vẫn là lạnh run.

– Có phải là cháu bị bệnh rồi phải không?

Triệu Hinh Nhã nói xong cũng đi tới, sau đó vươn tay ra sờ trên trán Đinh Trường Sinh, nóng đến lợi hại, xem ra hắn thật sự là bị bệnh rồi.

– Ai ui, nóng đến như vậy, nhanh đi bệnh viện chích thuốc đi, tiếp tục như vậy có thể không được…

Triệu Hinh Nhã nói xong muốn đứng dậy chuẩn bị tiễn đưa Đinh Trường Sinh đến bệnh viện.

– Không cần, trong ngăn kéo có thuốc uống, lấy giùm cháu chút thuốc cảm mạo, uống xong ngủ một giấc thì ổn thôi.

Đinh Trường Sinh cắn răng nói ra.

Triệu Hinh Nhã lấy thuốc cho Đinh Trường Sinh uống, rồi đỡ hắn lên trên giường nằm xuống.

– Thím à… thím về đi, cháu không sao, Oánh Oánh tự mình một mình ở trong nhà sẽ sợ đấy, thím nhanh về đi a.

Đinh Trường Sinh nắm thật chặt chăn mền của mình, nói ra.

– Cháu cứ ngủ đi, lát nữa thím sẽ về.

Triệu Hinh Nhã cười cười nói, mở đèn ngủ, nhưng không có đóng cửa phòng ngủ, nàng ra ngồi ở trên ghế salon uống một hớp nước, mắt vẫn nhìn vào trong phòng ngủ Đinh Trường Sinh, tuy nhiên Đinh Trường Sinh bảo nàng đi về, nhưng hắn đang trong dạng này, nàng như thế nào yên tâm mà đi cho được.

Nhìn xem bên trong gian phòng kia, nàng lại nghĩ đến những chuyện đã phát sinh ra…

Ngày đó từ khi nàng tự sát, Đinh Trường Sinh đã đưa nàng điều đến Hồ Châu, chính nàng lại lần nữa được lên bục giảng, học sinh đây mới là đúng là nghề nghiệp của nàng, nhưng không biết vì cái gì, từ đó về sau nàng đối với Đinh Trường Sinh tựa như là đứng từ xa mà nhìn, nhưng từ khi đã xảy ra cái chuyện không nên phát sinh về sau, chính mình rõ ràng là rất khát vọng chuyện này lần nữa phát sinh.

Mỗi lần nghĩ đến chuyện này thì trên mặt của nàng liền phát sốt lợi hại, trong nội tâm của nàng tựu là nhịn không được, nhất là mỗi lúc buổi tối ngủ không được, nàng lại nghĩ đến Đinh Trường Sinh hiện tại đang làm gì đó, hắn bây giờ đang ở…

Nàng mới hơn vẫn chưa tới bốn mươi tuổi, cái tuổi này là tuổi dục vọng mãnh liệt của một người đàn bà, nàng hiện tại đã không có nam nhân, cho nên Triệu Hinh Nhã càng thêm triệt để, rồi cũng chính là Đinh Trường Sinh đã làm cho nàng biết được làm đàn bà khoái hoạt đến mức nào…

Có lúc những lúc Đinh Trường Sinh không ở nhà, nàng có cái chìa khóa nhà hắn, thường lấy danh nghĩa dọn dẹp phòng ở của Đinh Trường Sinh, len lén tiếp xúc với quần áo của Đinh Trường Sinh đã dùng qua, nhất là cái quần lót của hắn, mỗi lần nàng đều len lén ngửi lấy cái mùi của hắn rất lâu, cái mùi của đàn ông, rồi một tay tự thủ dâm đến khi cả thân người run rẩy mới thôi, cái chuyện như vậy chỉ có nàng tự mình biết mà thôi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Chinh phục gái đẹp – Chương 1
Chinh phục gái đẹp – Chương 2
Chinh phục gái đẹp – Chương 3
Chinh phục gái đẹp – Chương 4
Chinh phục gái đẹp – Chương 5
Chinh phục gái đẹp – Chương 6
Chinh phục gái đẹp – Chương 7
Chinh phục gái đẹp – Chương 8
Chinh phục gái đẹp – Chương 9
Chinh phục gái đẹp – Chương 10
Chinh phục gái đẹp – Chương 11 (Update Phần 61)
Thông tin truyện
Tên truyện Chinh phục gái đẹp - Chương 8
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/05/2022 11:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba