Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Chuyến xe bus số 13 » Phần 12

Chuyến xe bus số 13


Truyện đã hoàn thành

Phần 12: ÁN MẠNG Ở TẦNG 1

Thấy tôi biến sắc, Lục Nhất Hoành hỏi: “Sao thế người anh em?”

Tôi căng thẳng: “Bà lão lấy sọt xong có nói gì với anh không?”

“Có nói mấy câu, tôi thấy bà ta đi lại vất vả, nên đỡ xuống xe, bà liền khen câu biết điều!”

Tiểu Lục nói xong còn cười ngượng. Tôi khinh thường nhìn hắn một cái, anh đắc ý cái rắm, bà lão này là người hay quỷ anh không biết đâu.

Tiểu Lục này tuy đầu óc đần độn nhưng bản chất rất lương thiện, trong cái xã hội đầy bụi bặm này, người tốt như vậy thật hiếm.

Bây giờ anh ta lái xe, cũng gặp bà lão, giống như tôi, vận mệnh đã buộc chặt vào với chiếc xe cuối ngày số 13. Tôi nghĩ, sẽ tìm cơ hội để nói rõ cho anh ta…

Sáng sớm hôm sau, lão Vũ ra thông báo trong group đội. Chúng tôi qua đợt đánh giá hoạt động toàn thành phố, được bầu là tập thể tiên tiến, có nhiều tài xế cũng được bình chọn là cá nhân tiên tiến, mỗi người được thưởng 500 tệ.

Xem cái tin này tôi chẳng có hứng thú, không phải tôi không có tinh thần tập thể, mà là những thành viên được bình chọn toàn là mấy tai to mặt lớn, chọn việc nhẹ nhàng.

Tôi chạy chuyến đêm hàng ngày, mang sinh mệnh ra đặt cược, chỉ vì không nói mấy câu xu nịnh ngu ngốc, mà ngay cả khen thưởng bằng miệng cũng chẳng có.

Đây là thực trạng xã hội đối với những người trung thực, hiền lành.

Đám tài xế được thưởng đương nhiên là rất vui, bắt đầu tâng bốc trong đội.

“Vẫn là do Vũ ca dẫn dắt tốt, vinh dự này của tôi có một nửa, còn một nửa là của Vũ ca.”

“Bình chọn tập thể tiên tiến một quý mới có một lần, tài lãnh đạo của Vũ ca đúng là sánh ngang với Jack Ma.”

Bạn đang đọc truyện Chuyến xe bus số 13 tại nguồn: http://truyensex.moe/chuyen-xe-bus-so-13/

Sánh ngang với Jack Ma? Tôi nghe mấy câu nịnh hót này mà suýt bật cười. Một lãnh đạo cả ngày chỉ ngồi chơi xơi nước, nghe radio, lại được tung lên mây xanh.

Có vẻ lão Vũ cũng hơi xấu hổ, trả lời một câu: “Ai da Lưu Thắng, tôi làm sao so sánh được với Jack Ma.”

Vừa mới cảm thấy ít ra lão Vũ cũng có chút sĩ diện, thì không ngờ câu tiếp theo của lão là: “Nhưng so với Lưu Cường Đông thì cũng ngang cơ.”

Tôi cũng mất hết hứng thú, thôi thì tắt cái group không biết xấu hổ này đi. Vừa mới định ném điện thoại qua một bên thì có người đề nghị tổ chức một bữa liên hoan chúc mừng.

Lão Vũ cũng là tay ham ăn uống, lập tức đồng ý, cuối cùng hẹn nhau, tối nay tổ chức tiệc bò nướng BBQ ở sân công ty. Tôi chẳng có hứng thú tiệc tùng với đám người này, nếu lão Đường không phải là ma, bầu bạn với tôi thì tốt biết mấy.

Hiện giờ thì phóng tầm mắt ra toàn công ty, đông người như thế nhưng chẳng có ai gọi là bằng hữu của tôi.

Lục Nhất Hoành vừa tới hôm qua, thấy công ty được khen thưởng, còn tổ chức liên hoan thì ngây ngô nói với tôi: “Người anh em, đơn vị mình là tập thể tiên tiến, tối nay liên hoan, đúng dịp tộ có thể làm quen với từng người.”

Tôi cười lạnh: “Lục lão đệ, nhắc anh một câu, trong công ty đều là lão bánh quẩy dai nhách, cho dù bọn họ bán anh thì cũng khiến anh thấy vui.”

Hắn lại càng ngây ngô: “Người anh em, tôi cũng không phải là heo, bán tôi làm gì?”

Vừa nghe câu này, tôi đi đến kết luận la tiểu tử này thiển cận nên chẳng muốn dài dòng, cúi đầu sắp xếp chăn gối.

Lục Nhất Hoành thấy tôi không nói gì, đến bên giường giúp tôi dọn dẹp cái bàn, nói: “Lão ca, mặc kệ, dù sao thì tôi thấy anh là người tốt.”

Thấy tôi không có phản ứng, hắn nói tiếp: “Cha tôi có mình tôi là con trai, trên tôi có 5 tỷ tỷ, ở nhà tôi là thứ 6, từ nhỏ đến lớn đều gọi là tiểu Lục, sau này anh gọi tôi tiểu Lục là được rồi.”

Nói xong lại cười ha hả.

Tôi ừ một tiếng, không nói. Trong lòng thầm nghĩ: Số cha ngươi cũng thật khổ, đẻ 5 vịt giời, cuối cùng mới được thằng con trai thì lại có chỉ số thông minh như này.

Sắp xếp xong, chúng tôi đi xuống nhà ăn. Đi qua khoảng sân công ty, trông thấy hai đồng nghiệp đang bê một chiếc đồng hồ lớn vào tòa nhà văn phòng, lão Vũ đứng cạnh liên tục chỉ tay: “Đặt nó ở sảnh tầng 1, cẩn thận cẩn thận, cái đồng hồ này đắt tiền lắm đấy.”

Lúc đi ngang qua người lão Vũ, tôi hỏi: “Vũ ca, ở đâu ra cái đồng hồ lớn thế?”

Lão Vũ cười tít mắt, đắc ý nói: “Chẳng phải vừa được bầu là tập thể tiên tiến sao, cái đồng hồ là do đích thân sếp tổng của tập đoàn giao thông công cộng tặng.”

Tôi nhìn kỹ cái đồng hồ này, đây là một cái đồng hồ quả lắc bằng đồng, kiểu dáng giống thời dân quốc, nhìn qua cũng thấy đã cũ rồi.

Không nghĩ nhiều, tôi liền nói: “Vũ ca, cái đồng hồ cũ như thế rồi mà còn mang tặng, hơn nữa tặng đồng hồ là không may mắn, sếp tổng nghĩ gì vậy?”

Lão Vũ nghe thế liền biến sắc, nghiêng con mắt nhìn tôi một cái: “Cậu con mẹ nó lông còn mọc chưa dài, biết cái gì mà nói!”

Sau đó giải thích bằng giọng kích động: “Chữ chung (trong tiếng Hán thì chung là thời gian, là đồng hồ, mà từ tặng đồng hồ nó đồng âm với từ tang lễ, cho nên người Trung Quốc rất kiêng kỵ việc tặng nhau đồng hồ) có thể hiểu là chung cuộc, là rốt cuộc, ý của sếp tổng là rốt cuộc chúng ta đã là tập thể tiên tiến, ông ấy rất hài lòng!”

Lời này của lão Vũ đúng là cả vú lấp miệng em, lạnh đạo ư, phần lớn đều đi lên bằng mồm mép. Tôi chẳng buồn tranh cãi với lão, liền gật đầu rồi cùng tiểu Lục tới nhà ăn.

Buổi tiệc BBQ thịt bò đang được chuẩn bị nhộn nhịp, rất nhiều nhân viên nhà ăn đang ngồi xiên thịt bò, tiểu Lục trông thấy mà cứ nuốt nước bọt ừng ực, đẩy tay tôi, nói: “Người anh em có thể uống mấy chai bia?”

Tôi vừa nhai cơm vừa nói: “Hai chai là vừa, ba chai là say, bốn chai thì phun.”

Tiểu Lục nghe vậy thì cười ngặt nghẽo, nói: “Anh là người Đông Bắc sao? Trong phòng tôi thấy rất nhiều vỏ chai, còn tưởng anh là ma men chứ.”

Tôi lấy chiếc đũa chỉ chỉ ra hiệu hắn bé mồm, rồi nhỏ giọng nói: “Tiểu Lục, hiện giờ ta là bạn cùng phòng, lại cùng lái một chuyến xe, có chuyện này tôi phải công bằng với anh.”

Tiểu Lục ngừng cười, nghiêm túc: “Anh nói đi.”

“Chuyến xe 13 cuối ngày mà hai ta lái, không phải người thường có thể lái được. Nó đã từng xảy ra chuyện, những hành khách trên xe lúc nửa đêm đó, nếu có thể không nói chuyện thì đừng nói, nhất là bà lão để quên sọt rau kia.”

Nói xong những câu này, sợ hắn không hiểu, lại nhỏ giọng gằn từng chữ: “Đã từng xảy ra chuyện!”

Tiểu Lục gắp một miếng thịt mỡ, nghiêm túc gật gật đầu: “Người anh em, chúng ta đều là người lớn, anh không cần phải nói quá chi tiết, ý của anh tôi hiểu. Ca đêm đường không dễ nhìn, nói chuyện với khách sẽ gây phân tâm mất an toàn, có điều anh yên tâm, tôi lái xe lâu năm, kỹ thuật phải nói là chuẩn cmn chỉnh!”

Nghe hắn nói vậy, tôi đã hoàn toàn bất lực với tên Tiểu Lục mập trước mắt. Sống ba mươi mấy năm, ngu như vậy chỉ có hắn là số một.

Ăn cơm trưa xong, tiểu Lục và mấy tài xế không có chuyến bị gọi đi chuẩn bị cho buổi liên hoan.

Mấy ngày liền chưa gặp Lưu Vân Ba đại sư, trong lòng tôi không yên ổn, đặc biệt là chiếc lắc mà đại sư đưa cho tôi đã bắt đầu thối rữa.

Mặt trời vừa lặn, tôi lại chạy đến 2386 đường Hoài Viễn, dọc đường đi chỉ thầm cầu nguyện cho Lưu Vân Ba ở nhà.

Cụ ông lòa vẫn như cũ ngồi ở cổng tiểu khu, chỉ có tỷ tỷ kia là không thấy xuất hiện. Tôi vội vàng đi vào lên lầu 3, không ngờ Lưu Vân Ba lại đang đứng ngoài cửa.

Thấy tôi đi lên, Lưu đại sư cười hiền hòa, giác quan thứ sáu nới tôi, mình được cứu rồi!

Vào trong nhà, tôi thuật lại buổi tối quỷ dị hôm 15 cho đại sư nghe. Lưu Vân Ba chậm rãi rảo bước trong phòng, nghe tôi kể xong thì cười nói: “Chuyện này của cậu đã rất nghiêm trọng, xe không trục trặc gì là điều tất nhiên. Mà là cái đập nước tà ám muốn thế mạng!”

Tôi gật đầu thật mạnh: “Đại sư, cầu xin đại sư đừng chỉ nói vậy, nhất định phải nghĩ cách để tôi không phải lái chuyến xe này nữa. Lần trước chỉ xém chút là tôi biến thành cái xác lên báo rồi!”

Lưu Vân Ba khoát tay: “Đã sớm nói với cậu, chuyến xe này một khi đã gặp thì khó mà dứt ra được. Tôi cho cậu cái lắc tay này chính là để chắn tai họa, tôi đoán sau tai họa lớn như vậy, nó đã bị tà ám ăn mòn mất rồi.”

Tôi lại gật đầu, thì ra là có chuyện như vậy, chẳng trách chuỗi hạt châu này bắt đầu hư, thì ra là nó cứu tôi một mạng mà đã hấp thu tà ám.

Tôi đưa cái lắc cho Lưu đại sư, lo lắng nói: “Cái lắc này đã phế, sau này tôi phải làm sao bây giờ?”

Lưu đại sư nghe xong thì giống như lần trước, xoay người đi vào phòng ngủ, chỉ lát sau lấy ra một tấm vải trắng đầy vết máu, đưa cho tôi nói: “Cậu buộc tấm vải này vào cửa nhà Lưu Khánh Chúc trên lầu 8.”

Tôi vừa nghe 3 chữ Lưu Khánh Chúc thì đầu ong lên một tiếng: “Cái gì? Buộc vào cửa nhà Lưu Khánh Chúc?”

“Ừ, không sao đâu, hắn không ở nhà, cậu dính vào quỷ chết đuối 10 năm trước, trùng hợp là lão đông tây này 10 năm trước cũng chết cháy, ta nghĩ lại biện pháp dùng hai bên đối nghịch một chút, sau này cậu lái xe sẽ không xảy ra chuyện nữa!”

Tôi lập tức hiểu ra, gật gật đầu, cắn răng nhận tấm vải dính máu đi lên trên lầu. Nhà Lưu Khánh Chúc tôi đã lên một lần, là ở giữa tầng 8.

Đứng ở trước cửa nửa ngày không dám động thủ, tôi sợ lại giống lần trước, đột nhiên có cánh tay vươn ra túm lấy mình.

Tôi căng thẳng nuốt nước bọt, run run buộc tấm vải vào then cửa, rồi chạy thật nhanh.

Đã gặp được Lưu Đại Sư, mảnh vải máu cũng đã buộc chặt, trong lòng tôi rốt cuộc cũng khá hơn, chẳng quan tâm đến lão Vũ can ngăn, tôi vẫn đàng hoàng đánh xe ra khỏi bến.

Tuy rằng lúc đi ngang đập chứa nước, tim vẫn đập thình thịch, nhưng còn tốt là cả một đường bình an vô sự. Đêm trước tôi suýt xảy ra chuyện, đã nhiều ngày chẳng ai dám ngồi xe từ thành phố, trên đường lái chiếc xe trống qua xưởng giấy còn thấy mấy đám thôn dân đánh xe bò về nhà.

Nghĩ lại cũng đúng, suýt nữa thì mất mạng, tôi thật đã khiến cho họ bị bóng ma trong lòng.

Quay về công ty, trong sân đèn đuốc sáng trưng, hẳn là đã uống được ba tuần bia. Ngoài những gì còn lại trên bàn tiệc, nhiều người đã đứng ngả đứng nghiêng, thậm chí có người còn chui vào gầm bàn mà ngủ khò khò.

Tiểu Lục thấy tôi về thì chạy ra túm lấy: “Đã về rồi à, nào nào nào, hai anh em ta cạn ly.”

Tôi bị hắn kéo vào bàn lão Vũ, lão Vũ giờ đã say đến ăn nói lộn xộn, lúc thì gọi người này là lão đệ, lúc sau lại gọi là lão ca, rồi lát nữa lại gọi là lão thúc.

Lại uống hết một tuần bia, tiểu Lục đứng dậy đi toilet trong tòa nhà văn phòng, quay về cười hì hì nói với lão Vũ: “Vũ ca, cái đồng hồ hôm nay mang tới không ổn, chết rồi, quả lắc cũng chẳng chạy.”

Lão Vũ trừng mắt, tay chỉ về hướng văn phòng, nói: “Không có khả năng, đây là chính sếp tổng tập đoàn tặng cho ta, cậu uống nhiều mắt quáng gà rồi.”

Tên Mập nghe vậy thì lảo đảo đứng lên, nhìn lão Vũ rồi lại nhìn văn phòng: “Vũ ca, bụng tôi cũng căng cứng rồi, nhân tiện đi toilet, để tôi xem xem.”

Nói xong tất cả cười ầm lên.

Việc xấu hổ khi đi tiểu của tên mập nổi tiếng cả công ty, thường ngày ban đêm ven đường không có toilet, ai mắc tiểu sẽ chọn đại gốc cây hay góc tường, riêng hắn sợ bị nhìn thấy kể cả toilet ở xa cũng cố nhịn.

Tên mập rời đi, chúng tôi tiếp tục uống.

Không bao lâu, đột nhiên nghe Á một tiếng, giọng kêu thảm này khiến đám tửu quỷ trong sân đều tỉnh người.

Chúng tôi vội vàng chạy vào tòa nhà văn phòng, nơi tiếng hét phát ra. Chỉ thấy Lưu Thắng đang run rẩy co người một góc trong đại sảnh, tay chỉ vào cái đồng hồ.

Thuận theo hướng đó nhìn lại, trên mặt đồng hồ có một vệt máu lớn, phía trước có người quỳ gục đầu, máu me be bét, hiển nhiên là không sống nổi.

Nhìn cái dáng dấp này, thì đúng là tên mập vừa đi wc.

Đúng lúc tất cả đang kinh hãi không nói nên ời thì từ chỗ ngoặt ở đại sảnh có một người đi ra, mồm mắng một câu: “Đã nửa đêm nửa hôm, con mẹ nó ai còn kêu la?”

Chúng tôi quay lại, trông thấy rõ người này thì ai nấy càng thêm kinh hoàng tột độ, đây không phải ai khác mà chính là tên mập, có hai tên mập???

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Chuyến xe bus số 13
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dịch
Tình trạng Truyện đã hoàn thành
Ngày cập nhật 27/03/2022 03:33 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Chuyện tình buồn
Phương khựng lại. Mình xấu hổ, Phương cũng xấu hổ nốt. Mình rút tay lại ngay trước khi Phương la lên cho cả làng biết thằng biến thái. Nhưng không, Phương quờ tay ra sau, cầm lấy tay mình, quàng quang người em, tất nhiên là không phải để ở ngực . Cứ đứng thế một lúc thật lâu trong những lời...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Bạn gái làm Sugar baby - Tác giả Lưu Manh
Tay tôi bắt đầu không thành thật, nó chạm vào chân em rồi vuốt ve trên đấy. Tuy cách một lớp vải, nhưng cảm giác cũng tuyệt vời lắm. “Chồng, em lại muốn”. Hơi thở em rất nóng bỏng, em lại thỏ thẻ với tôi, giọng em làm tôi muốn điên lên được. “Em muốn tay, hay lưỡi?”...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Truyện bú vú
Con đường quan lộ
ÔNG CỤ Cuối cùng Vương Văn Diệc không đi khỏi nhà nhưng gã đã đem gối ngủ ở một phòng khác. Đứa con trai Hạo Hạo buổi chiều sẽ được mẹ vợ đưa về. Cho nên gã tạm thời không suy nghĩ gì cả để không ảnh hưởng đến con. Thế nhưng tâm trạng của gã lúc này rất phẫn uất nên kéo Lương...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Truyện dịch Tuyển tập Con đường quan lộ
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba