Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensex.moe (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensac.net...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Con đường bá chủ – Quyển 12 » Phần 104

Con đường bá chủ - Quyển 12 - Tác giả Akay Hau

Phần 104

Lời của Trương tiểu thư vừa dứt, một vị nam tử trung niên đã vô thanh vô thức hiện ra phía sau lưng nàng, thần thái không giận tự uy, ánh mắt như điện đảo quanh hiện trường.

“Chí Tôn!”

Toàn trường âm thầm rùng mình, Trương tiểu thư thân phận quá mức bất phàm, vừa mới đề cập đến Chí Tôn liền đã có Chí Tôn tự thân xuất hiện, còn cam tâm tình nguyện đứng ở sau lưng.

“Nữ nhân họ Trương này rốt cuộc có thân phận gì?” Lạc Nam cũng nhịn không được hỏi thăm Nhàn Kiên.

Hắn từng đụng độ Triệu Lăng Tà hay những thiên tài hàng đầu của các Chí Tôn Thế Lực, chưa từng thấy ai được đích thân Chí Tôn hộ tống sau lưng như Trương tiểu thư.

Rõ ràng thân phận của nàng phải cao quý hơn đám người Triệu Lăng Tà vài bậc.

“Không rõ ràng lắm.” Nhàn Kiên chép miệng đáp:

“Chỉ biết rằng Trương tiểu thư từng là người đứng ra chủ trì những cuộc đấu giá hội quy mô lớn nhất do Trân Bảo Lâu từng tổ chức, các sự kiện lớn của những thế lực cũng thường do nàng đại diện Trân Bảo Lâu tham dự, thân phận của nàng còn là một bí ẩn, bất quá có không ít suy đoán cho rằng nàng là nữ nhi của Lâu Chủ.”

“Cũng có khả năng…” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, nếu là nữ nhi của Lâu Chủ, có khả năng điều động Chí Tôn cũng là điều dễ hiểu.

Mà lúc này, Trương Tiểu Thư cũng đã mở miệng giới thiệu:

“Đây là một vị Trưởng Lão của Trân Bảo Lâu chúng ta, danh xưng Thiên Nhãn Chí Tôn, hắn sẽ đích thân kiểm tra tình huống của các vị, xem thử đâu mới là kẻ trộm.”

Lạc Nam âm thầm chú ý biểu hiện của tên thanh niên mặc áo xám tro, chỉ thấy tròng mắt đối phương hơi co lại, bất quá sau đó lại trở nên bình thường.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn vẫn luôn vận động, xuyên thấu qua lớp sương mờ che đậy quan sát, Lạc Nam nhịn không được xém chút nôn ra trước cảnh tượng ly kỳ.

Chỉ thấy con hàng này vốn kẹp chặt Không Gian Pháp Bảo có hình dạng một chiếc Nhẫn ở giữa khe mông, sau khi Thiên Nhãn Chí Tôn xuất hiện, giữa mông của hắn liền phát ra một cổ hấp lực rất nhỏ, đem kiện Không Gian Pháp Bảo theo con đường đáng ghê tởm đó hút vào trong bụng.

Lạc Nam vô thức kẹp chặt hai chân, bờ mông phát rét, thầm chửi móa nó, đúng là mù cả mắt.

“Thần Thông – Thiên Nhãn Thấu Thị!”

Mà lúc này Thiên Nhãn Chí Tôn cũng đã làm ra hành động.

Chỉ thấy hắn ta thi triển thần thông, giữa trán liền mở ra một con mắt nằm dọc trong suốt, vô tình và hờ hững, quét mắt nhìn qua tất cả mọi người.

Bị con mắt này quét trúng, tất cả thiên tài đều có cảm giác mọi bí mật trên cơ thể mình đều bị đối phương nắm giữ, ngay cả tất cả đồ vật trong Nhẫn Trữ Vật, hay các Không Gian Pháp Bảo thu nhỏ như tế bào ẩn bên trên người cũng không thoát khỏi tầm quan sát.

Lạc Nam âm thầm cảm thấy may mắn, Linh Giới Châu của hắn đã ở trong đan điền như một hành tinh, bằng không nếu tồn tại ở ngoài như một Pháp Bảo, e rằng tất cả bí mật ẩn chứa trong đó đều bị Thiên Nhãn Chí Tôn xem thấu.

“Phù…” Thần thông triển khai hoàn tất, Thiên Nhãn Chí Tôn thở ra một hơi, con mắt giữa trán hoàn toàn tan biến.

“Kết quả thế nào?” Trương tiểu thư khẽ hỏi.

“Có hai kẻ đáng ngờ thưa tiểu thư.” Thiên Nhãn Chí Tôn vuốt cằm.

“Là ai?” Trương tiểu thư híp mắt lại.

“Là hai kẻ này.” Thiên Nhãn Chí Tôn chỉ tay vào hai người, nói rằng:

“Thanh Long Hộ Pháp của Nam Thiên Môn!”

“Sương Ảnh Thiếu Chủ của Sương Hàn Chí Tông!”

Lời vừa nói ra, ánh mắt tất cả đồng loạt tập trung vào Lạc Nam và thanh niên áo màu xám.

“Thấy chưa? Bổn Thiếu Chủ có nói sai à?” Vạn Ứng Khang hưng phấn cực độ, liếm liếm môi nhìn Lạc Nam cười gằn:

“Ngươi còn chối nữa sao? Loại thủ đoạn căn cướp như thế chỉ có ngươi làm được.”

“Ngươi câm miệng lại!” Nhàn Kiên phẫn nộ quát: “Còn một người nữa bị tình nghi, ngươi vì sao cứ nhắm vào lão đại của ta, muốn chết sao?”

Mặc kệ thủ phạm là ai, đám đông đã chậm rãi bao vây Lạc Nam và tên thanh niên áo xám tro vào trung tâm, hiển nhiên đề phòng thủ phạm đào tẩu.

“Trưởng lão, ngươi nói rõ tình huống hơn được không?” Trương tiểu thư đề nghị.

“Được.” Thiên Nhãn Chí Tôn khẽ gật đầu, chỉ tay vào Lạc Nam nói:

“Chẳng biết vì nguyên nhân gì, ta không thể xem thấu bên trong cơ thể của Thanh Long Hộ Pháp, vì vậy không xác định được hắn có ẩn giấu thứ gì hay không, đành phải xếp hắn vào dạng đối tượng tình nghi.”

Lạc Nam cười nhạt, ta có Cấm Kỵ hộ thân, Thiên Nhãn của ngươi xem được mới là vấn đề.

Ngoài vị sư bá khủng bố kia ra, Lạc Nam chưa từng thấy vị cường giả nào xem thấu đan điền của mình.

Thiên Nhãn Chí Tôn lại chỉ tay vào tên thanh niên áo xám tro, nghiêm nghị nói:

“Kẻ này đáng nghi ở chỗ hắn chỉ là kẻ giả mạo Sương Ảnh Thiếu Chủ của Sương Hàn Chí Tông, lớp vỏ bọc ngụy trang bên ngoài cực kỳ cao cấp khiến ta khó mà nhìn thấu bên trong.”

Trương tiểu thư híp mắt lại, nhếch môi gật gù: “Nói tóm lại thủ phạm chắc chắn là một trong hai người này?”

“Không sai.” Thiên Nhãn Chí Tôn khẳng định: “Những người khác đều bị ta nhìn thấu tất cả, không thể qua mặt được.”

“Là ngươi!” Thanh niên áo xám tro, hay nói đúng hơn là kẻ giả dạng Sương Ảnh Thiếu Chủ chỉ tay vào Lạc Nam rống giận:

“Có Vạn Thiếu Chủ làm chứng, ngươi chắc chắn là thủ phạm, ta chỉ ngụy trang một phen để tham gia Yến Hội mà thôi, kẻ trộm không phải ta.”

“Hừ, nếu ngươi quang minh chính đại làm sao phải giả mạo thành người khác?” Nhàn Kiên cười lạnh:

“Khôi phục chân thân đi mới đủ tư cách nói chuyện.”

Đám người âm thầm gật đầu, mặc dù bọn hắn cũng nghi ngờ Lạc Nam, nhưng ít ra Lạc Nam dùng thân phận thật, diện mạo thật để hành sự.

Còn tên đáng ngờ này lại giả dạng thành một người khác, hắn còn đáng tình nghi hơn cả Lạc Nam.

Lúc này ngay cả Vạn Ứng Khang cũng là không hoàn toàn nhắm vào Lạc Nam, bởi lẽ hắn cũng bị mất trộm.

Trương tiểu thư không nhanh không chậm lên tiếng:

“Mặc kệ các hạ là ai, ngươi không phải đối tượng được mời, lại thông qua thủ đoạn giả mạo khách mời trà trộn vào đây, tội đáng xử lý!”

“Khôi phục chân thân, khai ra ý đồ, Trân Bảo Lâu sẽ xem xét khoan hồng.” Thiên Nhãn Chí Tôn trầm giọng nói.

“Hừ, ta chỉ đến tham gia náo nhiệt mà thôi, các ngươi không chào đón thì ta rời khỏi, làm gì dữ vậy?” Thanh niên áo xám bĩu môi.

“Nhiều lời quá, bắt ngươi trước tính sao!” Thiên Nhãn Chí Tôn mất kiên nhẫn.

Chí Tôn Lực bao phủ lòng bàn tay, một cái đại thủ khổng lồ hình thành, như thái sơn áp đỉnh chụp xuống.

Thanh niên áo xám đứng im bất động, mặc cho Đại Thủ của Chí Tôn phủ lên cơ thể mình.

BÙM!

Bỗng nhiên toàn thân hắn nổ tung, một đám khói xám với mùi vị kinh tởm bạo phát bao phủ tất cả mọi người.

Trương tiểu thư nhíu mày, cơ thể lập tức đã xuất hiện ở một nơi khác, tránh né hoàn toàn làn khói.

“Tốc độ của tiểu thư không tệ.” Lạc Nam có chút kinh ngạc nhìn sang nàng.

Vừa rồi hắn vẫn luôn âm thầm Dò Thám Tương Lai, vì vậy đã sớm thi triển Dịch Chuyển Tức Thời khi vụ nổ vừa phát, nào ngờ Trương tiểu thư còn nhanh hơn hắn một bước.

“Thanh Long Hộ Pháp thật sự là Thánh Tướng sao?” Trương tiểu thư thật sâu nhìn kỹ hắn.

“Khụ… khụ… khụ…”

Tiếng ho sặc sụa vang lên, đám đông nôn ra tại chỗ, mùi vị ô uế quá mức kinh khủng, bọn hắn xin thề ngay cả hố phân cũng không thể hôi thối như thế này.

Nhàn Kiên sắc mặt trắng bệch, sùi cả bọt mép, vội vàng dùng Kiếm Thế bảo vệ toàn thân.

“Chạy đi đâu!”

Đám đông đang chật vật, lại nghe Thiên Nhãn Chí Tôn quát lên.

Chí Tôn Lực quét ngang hiện trường, lớp khói đáng ghét toàn bộ bị xua tan.

VÈO!

Có tiếng vỗ cánh cực mạnh như xé rách cả không khí lao vọt, nhưng chẳng ai phát hiện ra thứ gì đang di chuyển.

“Thủ phạm ở đâu?” Những người khác mơ mơ màng màng, hoàn toàn không hiểu tình huống đang phát sinh.

Thiên Nhãn Chí Tôn mở ra Thiên Nhãn giữa trán, thành công khóa chặt mục tiêu, Chí Tôn Lực hình thành một tầng kết giới phong tỏa một vùng không gian cố định.

Lạc Nam híp mắt, cũng dùng Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát thật kỹ vùng không gian mà Thiên Nhãn Chí Tôn đang phong tỏa, cuối cùng cũng nhìn thấy mục tiêu, khóe miệng co giật:

“Sao lại là con hàng này này?”

Đập vào tầm quan sát của hắn là một sinh vật đang biến nhỏ thân mình đến cực hạn, nhỏ hơn cả một hạt bụi mà mắt thường không thể nhìn thấy, ngay cả Thánh Hoàng cũng đừng mong phát hiện tung tích của nó.

Cũng may có Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát, Lạc Nam nhìn thấy đó là một con Bọ Hung toàn thân đen đúa, thần sắc đê tện, đang cố gắng vỗ cánh để thoát khỏi kết giới mà Thiên Nhãn Chí Tôn lập ra.

Ký ức ùa về, Lạc Nam nhận ra nó chính là con Bọ Hung mà lần trước hắn nhìn thấy khi đang trên đường hành tẩu đến Kiếm Châu, cố gắng bắt giữ nhưng để nó chạy mất.

“Mẹ kiếp, tin tức về con bọ này mà tốn đến trăm vạn Điểm Danh Vọng à?” Lạc Nam thầm mắng một tiếng.

“Đó là Khát Lang Tộc sao? Bọ Hung từ bao giờ trở nên kỳ quái như vậy?” Trương tiểu thư có chút hứng thú đánh giá nói.

“Ồ, tiểu thư nhìn thấy được nó sao?” Lạc Nam kinh ngạc nhìn nàng, phải biết rằng Trương tiểu thư đang không thi triển bất cứ Nhãn Thuật nào, nhưng nàng lại nhìn thấy hình thù của con Bọ Hung.

“Thanh Long Hộ Pháp chẳng lẽ cho rằng tiểu nữ không đủ bản lĩnh thấy nó?” Trương tiểu thư hài hước nhìn hắn.

Lạc Nam âm thầm nghiêm nghị, nữ nhân này thật sự khó lường.

“Đừng tưởng biến nhỏ là có thể qua mặt bổn tọa, ngươi có tật giật mình như vậy, xem ra cũng là thủ phạm trộm vặt rồi.” Thiên Nhãn Chí Tôn cười lạnh một tiếng.

CHIẾU!

Tữ giữa con mắt, một tia sáng chuẩn xác bắn ra.

Tia sáng chiếu đến đâu, con Bọ Hung đã thu nhỏ liền bị cưỡng chế biến lớn trở lại.

“Sinh vật gì đây?”

Mà lúc này toàn trường rốt cuộc cũng đã chứng kiến hình thù thật sự của thủ phạm, nhất thời trợn mắt há hốc mồm, hiển nhiên chưa từng nghĩ đến giống loài đặc biệt như vậy đã lẫn vào bọn hắn.

“Hừ, các ngươi đã được chứng kiến chân thân của Đấng tối cao, còn không mau quỳ xuống cảm tạ?”

Thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ, vừa rồi còn muốn chật vật bỏ trốn, hiện tại Bọ Hung liền hung hăng lắc mông, hai càng chống nạnh, ánh mắt khinh bỉ nhìn khắp toàn trường quát lớn:

“Có thể cúng bái vật phẩm cho Đấng tối cao chính là vinh hạnh tám đời, mồ mã tổ tiên bóc khói xanh, còn dám vô lễ?”

Đám người giận tím mặt, chưa từng thấy con côn trùng nào phách lối như vậy.

“Chết đi cho ta!” Một vị thiên tài nhịn không nổi, rút ra Đại Đao, Đao Thế bùng phát, Hỏa Diễm ngập trời, hung hăng lao đến trảm xuống đầu Bọ Hung.

Đối mặt thế công như vậy, Bọ Hung chỉ xoay người chổng đít lên lắc lư liên tục, có thanh âm rột rột bắn ra ngoài.

Lại một đám khói xám nhơ nhớp kinh dị được bắn ra.

XÈO XÈO XÈO…

Khói xám ăn mòn cả Đao Thế, làm tan chảy cả Đại Đao của vị thiên tài, sau đó bao vây lấy hắn.

“PHỐC!”

Thiên tài toàn thân rỉ máu, Linh Hồn như trúng phải kịch độc, đau đớn gầm thét lăn lộn như phát điên.

“Thủ đoạn gì thế này?” Toàn trường rùng mình, chưa từng nhìn thấy phương thức chiến đấu xấu xí và kinh tởm như vậy.

Lạc Nam mí mắt giật giật, chẳng trách con hàng này có thể nghĩ ra phương thức nhét Pháp Bảo Không Gian vào khe mông, sau đó thông qua lỗ hậu tiến vào trong bụng.

Với phong cách dựa vào mông để chiến đấu như nó, còn có gì không dám làm?

Trương tiểu thư đã sớm nhịn không được nhắm mắt lại, làn da như ngọc nổi một tầng da gà, hướng Thiên Nhãn Chí Tôn phân phó:

“Giao cho trưởng lão bắt nó, đừng để nó xuất hiện trước mặt ta!”

Thiên Nhãn Chí Tôn gật đầu, thần sắc tự tin vô cùng, Chí Tôn Lực đã bao phủ toàn thân, ngăn cản làn khói mù của Bọ Hung xâm nhập.

Hai tay kết ấn, tầng tầng lớp lớp Chí Tôn Mộc Lực được điều động, vô số Mộc Thuộc Tính ngưng tụ thành một tấm lưới trời, phong thiên tỏa địa trùm xuống đầu Bọ Hung.

Nhưng điều khiến tất cả không thể tin nổi chính là dù Thiên Nhãn Chí Tôn đã sử dụng Chí Tôn Lực, nhưng khi chạm vào làn khói từ mông Bọ Hung bắn ra, Chí Tôn Lực vẫn bị xói mòn và tan rã, mảnh lưới xuất hiện lít nha lít nhít các lỗ thủng.

Kết giới ban đầu được tạo ra cũng đã bị ăn mòn.

Thậm chí làn khói đó còn ăn mòn cả không gian, tạo thành một cái lỗ hổng đen kịch để Bọ Hung đào tẩu.

“Đấng đi trước đây, hữu duyên gặp lại cho các ngươi ngửi rắm, hahaha…” Bọ Hung khoái chí cười lớn, muốn chui vào không gian.

“Thiên Nhãn Pháp Tướng, hiện thân đi!”

Thiên Nhãn Chí Tôn chính thức mất kiên nhẫn.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Uy áp ngập trời, Chí Tôn Uy giáng thế, một cổ sức mạnh kinh thiên động địa giáng lâm, vô vàn lực lượng ngưng kết.

Chí Tôn Pháp Tướng khổng lồ đã hình thành sau lưng Thiên Nhãn Chí Tôn, đó là một vị cự nhân hình thể như núi, thân mặc chiến giáp oai hùng, khuôn mặt chỉ có duy nhất một con mắt lớn ngự trị, ngoài ra chẳng có miệng hay mũi.

“Đây chính là Thiên Nhãn Pháp Tướng, xếp hạng thứ 80 trên Chí Tôn Bảng!” Không ít người nhận ra lai lịch của Chí Tôn Pháp Tướng này, nhất thời hưng phấn kinh hô.

“Nghe đồn Thiên Nhãn Pháp Tướng có thể thấu thị tinh không, nhìn trước tương lai, soi rọi quá khứ, phát động công kích vượt qua thời không vô tận.” Một vị thiên tài cũng tu luyện Nhãn Thuật nén không nỗi ao ước, sùng bái nói.

“Có Thiên Nhãn Pháp Tướng, con bọ kia chạy đằng trời.” Đám đông vui sướng trong lòng, cơ hội lấy lại vật phẩm đã mất là đây chứ đâu.

“Chết!”

Bất chấp Bọ Hung đã chui vào không gian, con mắt giữa trán Thiên Nhãn Chí Tôn và con mắt trên mặt Thiên Nhãn Pháp Tướng đồng loạt sáng lên, chiếu ra một luồng sáng thẳng vào hư không vô tận.

Phát hiện con Bọ Hung đang trơn trượt như cá trạch, luồn lách giữa không gian quái dị vô cùng.

“Thiên Nhãn Xung Kích!”

Thiên Nhãn Chí Tôn uy nghiêm gầm thét, một luồng sóng xung kích cực đại mang theo uy thế đủ nghiền nát bất cứ Thánh Đế Viên Mãn nào thành cặn bã xuyên phá mà ra, bắn thẳng vào thân ảnh Bọ Hung đang điên cuồng đào tẩu.

“Đừng tưởng mình ngươi mới có Thần Thông!” Bọ Hung quay đầu hung tợn gầm thét:

“Cự Đại Rắm Thối Siêu Cấp Vô Địch Thủ!”

Trong ánh mắt kinh hãi của đám người, chỉ thấy cơ thể của nó điên cuồng biến lớn, cái bụng phình to như khinh khí cầu, ngày càng lớn, ngày càng lớn…

Chỉ thoáng chốc, kích thước của Bọ Hung đã to như cả một hành tinh, tròn vo lơ lửng ở giữa hư không.

Sau đó nó lắc lư bờ mông khổng lồ của mình hướng về phía Thiên Nhãn Xung Kích đang bắn đến, hung hăng phọt ra.

BỦM BỦM BỦM BỦM…

Từng đợt âm thanh tê tái cõi lòng, khói đen ngưng tụ cuồn cuộn như vũ bão, xoáy mạnh như vòi rồng từ lỗ hậu Bọ Hung phọt ra chẳng khác nào bom mù liên tục oanh tạc.

XÈO XÈO XÈO XÈO…

Thanh âm sói mòn đến đỉnh điểm vang lên, toàn bộ Thiên Nhãn Xung Kích của Thiên Nhãn Pháp Tướng bị ăn mòn, tiêu tán thành hư vô trước cảm giác hư cấu của toàn trường.

Hỗn hợp này giống như Hư Vô Lực kết hợp Độc Lực lợi hại nhất thiên hạ, ăn mòn và phá hoại tất cả.

Mà khi bắn ra từng ấy rắm thối, cơ thể khổng lồ của Bọ Hung cũng điên cuồng xì hơi và teo nhỏ, như bóng xì hơi giữa hư không, mất phương hướng bay tán loạn…

Chỉ thoáng chốc đã thành công biến mất dạng.

Toàn trường lâm vào tĩnh lặng…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Danh sách truyện cùng bộ:
Con đường bá chủ
Con đường bá chủ – Quyển 2
Con đường bá chủ – Quyển 3
Con đường bá chủ – Quyển 4
Con đường bá chủ – Quyển 5
Con đường bá chủ – Quyển 6
Con đường bá chủ – Quyển 7
Con đường bá chủ – Quyển 8
Con đường bá chủ – Quyển 9
Con đường bá chủ – Quyển 10
Con đường bá chủ – Quyển 11
Con đường bá chủ – Quyển 12
Con đường bá chủ – Quyển 13
Con đường bá chủ – Quyển 14 (Update Phần 240)
Con đường bá chủ – Quyển 15 (Update Phần 210)
Thông tin truyện
Tên truyện Con đường bá chủ - Quyển 12
Tác giả Akay Hau
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 27/10/2023 15:39 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Akay Hau

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - https://go88apk.app/ - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba