Lạc Nam mỉm cười hài lòng, thân ảnh hắn hiện ra trên đỉnh Tuyết Kiếm Sơn, nhìn thấy một chiếc Rương Đặc Biệt cũng lấp lánh bạch ngân đang nằm gọn giữa một màu tuyết trắng.
Vừa ngắm hoa tuyết bay lượn, vừa ung dung nhặt lấy Rương Đặc Biệt, trong lòng thích thú.
“Ưm…”
Đột ngột có tiếng rên rỉ truyền vào trong tai.
Lạc Nam giật bắn mình, trong lòng thầm mắng lại là tiếng rên của nữ nhân, chẳng lẽ kịch bản cũ lặp lại?
OÀNH…
Có một cổ lực lượng hỗn loạn bắn lên không trung, hai luồng khí tức dao động mãnh liệt, đan xen dữ dội.
“Thánh Đế Hậu Kỳ, Thánh Đế Viên Mãn?” Lạc Nam nhíu mày, ngay lập tức liền nhận ra chuyện gì đang xảy ra.
Hai cổ khí tức này đều cực kỳ quen thuộc đối với hắn, đó là khí tức của Tuyết Tuyền, vị mỹ nhân Tuyết Kiếm Sơn Chủ.
“Đột phá khi tâm cảnh còn chưa đủ, nàng quá mức nóng vội…” Lạc Nam lẩm bẩm nói.
Quả nhiên hắn vừa dứt lời, một đám trưởng lão Tuyết Kiếm Sơn cũng đã phát giác được tình huống, vội vàng ngự không bay lên, sắc mặt đầy vẻ hoảng hốt:
“Không xong, Sơn Chủ đột phá xảy ra vấn đề.”
Bọn hắn lao đến mật thất nơi Sơn Chủ bế quan muốn ra tay hỗ trợ.
PHỐC!
Nhưng vừa mới tiếp cận đã bị khí thế đang bùng nổ của nàng chấn đến bay ngược trở về, cả đám sắc mặt trắng bệch.
Tuyết Kiếm Sơn sau khi xảy ra biến cố đại trưởng lão phản bội, một số trưởng lão có thực lực hàng đầu đều bị Tuyết Tuyền trừng phạt giam cầm, những trưởng lão còn lại người mạnh nhất cũng chỉ là Thánh Đế Trung Kỳ, hoàn toàn không đủ khả năng tiếp cận khí thế của một người đang đột phá Thánh Đế Viên Mãn nổ ra.
ĐÙNG.
Mật thất rung động kịch liệt, khí tức của Tuyết Tuyền ngày càng loạn, có cả Sát Khí và Chiến Ý ngổn ngang.
Trận Pháp kiên cố bảo vệ mật thất lúc này lại vô tình trở thành lồng giam, ngăn ngừa những người khác muốn lên hỗ trợ Tuyết Tuyền.
“Cứ tiếp tục như vậy, nhẹ thì căn cơ tổn thất, nặng thì tẩu hỏa nhập ma.” Một vị trưởng lão sắc mặt trắng bệch:
“Mau tìm người hỗ trợ đi!”
“Để lão phu nhờ đến Nhị Hộ Pháp.” Một vị trưởng lão tự tin vào tốc độ của mình lập tức lao vọt đi.
Chỉ là vừa mới vận chuyển thân pháp, thân ảnh Lạc Nam đã hiện ra đem hắn đẩy ngược trở về.
“Đại Hộ Pháp!?” Chứng kiến Lạc Nam lù lù ở trong tuyết xuất hiện, cả đám trưởng lão nhao nhao kinh hãi, vừa mừng vừa sợ.
Bọn hắn vẫn còn ám ảnh cảnh tượng Lạc Nam ngự trên Bá Vũ Điện oanh tạc Tuyết Kiếm Sơn, ngày hôm đó chẳng khác nào tận thế.
Nhưng Lạc Nam có mặt lúc này chẳng khác nào cứu tinh hàng thế, chúng trưởng lão vội vàng lên tiếng:
“Đại Hộ Pháp, sơn chủ tu luyện đột phá không thành, kính xin trợ giúp!”
“Ừm, bổn Hộ Pháp đang thưởng thức phong cảnh hữu tình, vừa lúc đã chứng kiến tất cả, các ngươi không cần lo lắng.” Lạc Nam gật đầu nói.
Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lòng oán thần, Đại Hộ Pháp ngươi là chân long, lại ghé hang tôm nhỏ chúng ta ngắm cảnh, nghe qua đã thấy hư cấu rồi.
Bất quá lúc này cả bọn không dám suy nghĩ nhiều, liền vội vàng tránh đường để hắn hành động.
“Các ngươi giải tán đi, tụ tập đông đúc cũng chẳng để làm gì, cách xa vạn dặm tọa trấn, không để bất kỳ ai tiếp cận.” Lạc Nam nhàn nhạt hạ lệnh.
“Tuân mệnh.” Chư vị trưởng lão ngoan ngoãn làm theo, ở trong lòng bọn họ thì lời nói của Lạc Nam chẳng khác nào thánh chỉ.
Nhìn các vị trưởng lão rời xa, Lạc Nam lúc này mới trịnh trọng bước đến gần mật thất.
Ngay cả khí tức của Chí Tôn cũng không thể nghiền ép Lạc Nam, huống hồ chỉ là khí thế của một Thánh Đế đang bất ổn?
Cảm nhận khí tức bên trong ngày càng rối loạn, khóe môi hắn bất giác mỉm cười ôn nhu.
Tình cảnh đột phá thất bại do tâm cảnh chưa theo kịp tu vi này khiến hắn vô thức nhớ lại ký ức quý giá, lần đầu gặp gỡ bà cả của mình.
Năm đó Yên Nhược Tuyết từ Kim Đan Viên Mãn đột phá Nguyên Anh không thành, thực lực mất hết, tâm cảnh rạn vỡ, cả người lâm vào hôn mê bất tỉnh, linh hồn trọng thương, chỉ còn một hơi thở yếu ớt.
Cũng may hắn thông qua Truyền Tống Phù vô tình mà đến, song tu cứu nàng trong gang tấc.
Lạc Nam hít sâu một hơi, Dịch Chuyển Tức Thời triển khai, dễ dàng xuyên qua Trận Pháp bảo hộ, xuất hiện bên trong kết giới.
Chỉ thấy một vị mỹ nhân khoanh chân ngồi xếp bằng trên giường, khuôn mặt xinh đẹp cao quý tràn ngập thống khổ, mày liễu nhíu chặt, bờ môi trắng bệch rỉ ra máu đỏ, chính là Tuyết Tuyền.
“Tình hình này còn nhẹ hơn so với Nhược Tuyết, vẫn đang kháng cự với tâm cảnh quấy phá.” Lạc Nam gật gật đầu.
Năm đó Yên Nhược Tuyết đã thất bại, còn Tuyết Tuyền hiện tại vẫn đang cố gắng chèo chống.
Nhưng mà nhìn tình huống rõ ràng là dữ nhiều lành ít nếu không có ai giúp đỡ, Hồn Lực của nàng đang rất bất ổn, Linh Hồn đã suy yếu đi rất nhiều, cứ tiếp tục như vậy thì kết cục của Tuyết Tuyền sẽ giống với Yên Nhược Tuyết.
Cách đơn giản và trực tiếp nhất để khắc chế tâm cảnh tổn thương chính là ổn định Linh Hồn ở trạng thái vững vàng nhất, mạnh mẽ nhất để vượt qua ảo giác gặp phải trong quá trình đột phá.
Năm đó Lạc Nam thiếu thốn tài nguyên nên mới dùng đến biện pháp song tu để cứu mạng Yên Nhược Tuyết.
Còn hiện tại thì không cần…
Ý niệm vừa động, Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ phiêu phù trước mặt, 69 vị Tuyệt Sắc Hồn Cơ bao quanh cung cấp Hồn Lực, Hồn Thạch Nhũ liên tục rót vào.
Hồn Đỉnh xoay tròn, Hồn Nguyệt Ánh vận dụng Ôn Hồn Liên cuồn cuộn tiến vào cơ thể mỹ nhân như ngọc.
Rất nhanh, biểu hiện của Tuyến Tuyền đã khá hơn, chân mày chậm rãi giãn ra, khí tức cũng đã ổn định trở lại, nàng đã vượt qua cửa ải khó nhất.
Lạc Nam hài lòng gật đầu, tựa lưng vào vách đá chờ đợi…
Hắn biết, Tuyết Tuyền sắp thành công.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 12 tại nguồn: http://truyensex.moe/con-duong-ba-chu-quyen-12/
Khí thế tăng cao, một cổ lực lượng khủng bố quét ngang toàn bộ bầu trời Tuyết Kiếm Sơn, kinh động đến cả những thế lực lân cận.
Nói gì thì nói, dưới Chí Tôn thì Thánh Đế Viên Mãn chính là tồn tại độc bá thiên hạ, ngay cả tại những Chí Tôn Thế Lực như Nam Thiên Môn thì nhân vật cấp độ Thánh Đế Viên Mãn cũng có vai trò rất quan trọng, là lực lượng nồng cốt, chủ chốt của thế lực…
Tuyết Tuyền đột phá Thánh Đế Viên Mãn, khí chất, vẻ đẹp, thực lực đều đề thăng, như một đóa hoa mai trắng trong bầu trời đầy tuyết, mê người vô cùng.
“Là ai trợ giúp ta?”
Đây là ý niệm đầu tiên của nàng sau khi thoát khỏi trạng thái tu luyện.
Nàng nóng lòng đột phá dẫn đến tâm cảnh gặp phải vấn đề, bị tâm ma sinh ra vô số loại ảo giác quấy nhiễu, linh hồn đã đạt đến giới hạn như nỏ mạnh hết đà.
Nàng chỉ cố gắng chống cự để kéo dài thời gian, hy vọng các vị trưởng lão kịp thời tìm đến người giúp đỡ.
Chỉ bất quá người đến giúp đỡ thật sự quá nhanh… điều này làm trong lòng nàng thật sự cảm kích.
Lông mi rung động, một đôi mắt đẹp trong suốt như pha lê mở ra.
Ngay lập tức, ánh mắt đã hướng về phía đối diện.
Ở tại nơi đó, tên nam nhân thân mình cao thẳng, uy vũ kết hợp tà mị đang dùng đôi mắt yêu dị xem lấy nàng.
“Là hắn…” Tuyết Tuyền trong lòng rung lên, một cảm giác nói không nên lời lan tràn trong nội tâm.
Hai lần nàng gặp nguy hiểm, người xuất hiện đều là nam nhân này.
Lần trước nàng bị cô cô của mình truy sát, đụng độ cường địch đến từ Nam Vực được hắn cứu mạng.
Lần này nàng rơi vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, hắn lại có mặt ở đây.
Thế gian này thật sự tồn tại cái gọi là duyên phận sao?
“Tuyết Kiếm Sơn Chủ, chúc mừng nàng bước vào hàng ngũ Thánh Đế Viên Mãn.” Lạc Nam nở nụ cười phá tan sự yên tĩnh.
Tuyết Tuyền hít một hơi, nâng tà váy trắng, xoay người đứng lên hành lễ:
“Gặp qua Đại Hộ Pháp.”
“Ừm, con đường tu luyện dục tốc bất đạt, nếu không trải qua đủ trải nghiệm làm sao tâm cảnh đủ để thích ứng cảnh giới cao hơn?” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Nàng lại không nhờ người khác hỗ trợ quá trình đột phá, đúng là tự đùa giỡn với tính mạng của mình.”
“Hộ Pháp dạy phải, là Tuyết Tuyền chủ quan.” Tuyết Tuyền cắn cắn cánh môi.
Một vị Thánh Đế Viên Mãn nghe tên nhóc Thánh Tướng giáo huấn, cảnh tượng thấy thế nào cũng là vô cùng quỷ dị.
Nhưng Tuyết Tuyền biết rằng lời của hắn nói là đúng.
Sau chuyện của cô cô nàng, thực lực tổng thể của Tuyết Kiếm Sơn yếu đi không ít, Tuyết Tuyền phải gánh vác áp lực phát triển tông môn trước tình cảnh toàn bộ Thanh Long Thánh Địa đều đang tiến bộ, vì vậy mới nóng lòng đột phá, cuối cùng ăn phải quả đắng.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, phải biết rằng thiên phú của Tuyết Tuyền còn kém hơn Tô Minh Châu một chút, trước đó thực lực của cả hai nàng đều là Thánh Đế Hậu Kỳ.
Ngay cả Tô Minh Châu căn cơ vững hơn còn chưa vội vàng đột phá Thánh Đế Viên Mãn, hành vi của Tuyết Tuyền thật sự rất nguy hiểm.
Cũng may trong tay hắn có Chí Bảo như Bách Mỹ Phiêu Hồn Đồ, có được Dị Hồn như Ôn Hồn Liên, càng có được tài nguyên cao cấp như Hồn Thạch Nhũ nên mới có thể giúp nàng thành công.
Đổi lại người khác, giúp Tuyết Tuyền không bị tẩu hỏa nhập ma, bảo trì được tu vi như cũ đã là lợi hại lắm rồi.
Nhưng điều này cũng chứng minh ánh mắt của lão bà Nam Thiên Tố chuẩn xác đến chừng nào, vì sao lại tuyển chọn Tô Minh Châu thay vì Tuyết Tuyền đảm nhiệm vị trí Hộ Pháp.
Tuyết Tuyền chỉ gánh áp lực của Tuyết Kiếm Sơn mà thôi, trong khi Tô Minh Châu đã gánh áp lực của toàn bộ Chu Tước Khu trước đó rồi.
Rõ ràng Tô Minh Châu trầm ổn hơn, gánh vác áp lực tốt hơn, lý trí và bản lĩnh hơn.
Tuyết Tuyền từng muốn cạnh tranh vị trí Hộ Pháp, thua cuộc là điều dễ hiểu.
“Được rồi, lần này xem như bài học giành cho nàng.” Lạc Nam mỉm cười ôn hòa:
“Vừa mới đột phá, căn cơ còn bất ổn, cần lập tức bế quan củng cố căn cơ, hai thứ này sẽ giúp được nàng.”
Hắn đưa đến Bàn Đào Quả và Thăng Hoa Đan, chúng nó sẽ cho Tuyết Tuyền hơn vạn năm đạo hạnh, đủ để bù đắp tất cả.
Tuyết Tuyền toàn thân chấn động nhìn lấy nam nhân, hắn giúp nàng giải quyết hỗn loạn tại Tuyết Kiếm Sơn nàng đã rất cảm kích, vì vậy không dám đòi hỏi gì hơn, nào ngờ hiện tại Bàn Đào Quả đã đặt trước mặt, còn có cả Thăng Hoa Đan.
Nghĩ đến đây, nàng liền lắc đầu, u thanh nói:
“Đại Hộ Pháp, tiểu nữ đã nợ ngươi quá nhiều… lại không dám…”
“Nợ nhiều thì trả nhiều, ta đâu có nói là miễn phí?” Lạc Nam cắt đứt lời nàng:
“Thanh Long Thánh Địa đang trên đà phát triển, ta cần càng nhiều cường giả làm việc cho ta càng tốt, bồi dưỡng nàng cũng đang là bồi dưỡng thế lực của ta.”
Tuyết Tuyền ánh mắt lấp lóe, nhìn thật kỹ hắn, trịnh trọng nói: “Nếu đã như thế, tiểu nữ cung kính không bằng tuân mệnh, sẽ không để Đại Hộ Pháp thất vọng.”
“Tốt.” Lạc Nam cười nói:
“Sắp tới Thanh Long Học Cung sẽ tổ chức Ngư Vượt Long Môn tuyển chọn đệ tử, nàng cũng cân nhắc chọn ra một vài người trẻ tuổi có triển vọng của Tuyết Kiếm Sơn đến tham gia náo nhiệt đi.”
“Chắc chắn rồi.” Tuyết Tuyền hứa hẹn.
“Không làm phiền nàng củng cố tu vi, bổn Hộ Pháp đi đây.” Lạc Nam gật đầu, xoay người muốn rời khỏi.
“Đại Hộ Pháp!” Tuyết Tuyền nỉ non gọi nhỏ.
“Có chuyện?” Lạc Nam quay lại nhìn nàng.
Chụt!
Như chuồn chuồn lướt nước, Lạc Nam chỉ cảm thấy vừa có một làn môi mềm, ướt át và thơm ngát như hoa lan chạm qua miệng mình, nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 12 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/10/2023 15:39 (GMT+7) |