Như đã biết, Tử Hải chính là một vùng biển chết tồn tại rất lâu đời, cho đến nay chưa có bất kỳ tin tức nào lan truyền về nguồn gốc hình thành của nó.
Cũng bởi vì hoàn cảnh như thế, Tử Hải không hề có bất cứ sinh linh hay sự sống nào tồn tại theo đúng nghĩa đen.
Nhưng mà mọi chuyện lại có sự thay đổi từ thật nhiều năm về trước.
Long Tộc xa xôi Yêu Vực xảy ra nội đấu binh biến thảm liệt, một vị cao tầng Long Tộc trọng thương đào vong, nhảy vào vòng xoáy hư không, vô tình lạc đến Tử Hải.
Mặc dù thoát khỏi trận chiến, vị Long Tộc cao tầng này sinh cơ đã dần lụi tàn, biết kiếp nạn của mình sắp đến… liền dốc hết sức lực cuối cùng dùng Không Gian Pháp Bảo của mình cải tiến thành một tòa Tử Long Điện ẩn sâu dưới đáy Tử Hải, chờ đợi tìm kiếm truyền nhân thừa kế.
Đáng nói ở chỗ, trong Không Gian Pháp Bảo của vị Long Tộc cao tầng này chứa đựng phần lớn gốc gác của hắn bao gồm cả những thuộc hạ trung thành.
Trong số các thuộc hạ, được sủng ái nhất chính là một nhóm Nhân Ngư Tộc.
Cũng vì thế trước khi tử vong, vị Long Tộc cao tầng này giao lại nhiệm vụ canh giữ và thờ phụng Tử Long Điện cho Nhân Ngư Tộc.
“Nói như vậy các ngươi là được vị cao tầng Long Tộc kia mang từ tận Yêu Vực đến Tử Hải mà không phải xuất thân ở đây.” Thủy Triều Tịch vuốt cằm.
“Không phải chúng ta, mà là tổ tiên của chúng ta.” Ngư Bích đính chính lại:
“Nhóm Nhân Ngư Tộc đầu tiên đến Tử Hải đã cạn kiệt tuổi thọ chết lâu rồi, chúng ta chỉ là thế hệ hậu bối sau này mà thôi.”
“Đúng đó, bằng không một nơi có hoàn cảnh như Tử Hải làm sao sẽ sản sinh ra vật sống?” Ngư Thanh nói thêm:
“Ngay cả tổ tiên của những con Chương Ngư, Hải Sa kia cũng đều từng là thuộc hạ dưới trướng vị cao tầng Long Tộc đó.”
“Theo thời gian dần trôi, qua từng thế hệ… chúng ta cũng từ từ tiến hóa để thích ứng với hoàn cảnh khắc nghiệt ở Tử Hải.”
“Giống Nhân Ngư Tộc chúng ta sẽ tự sản sinh ra Tử Vong thuộc tính vậy.”
Thủy Triều Tịch cùng Phượng Tịch Y âm thầm cảm thán, không ngờ những sinh mệnh sống dưới Tử Hải đều là từ nơi khác mà đến.
Lạc Nam thắc mắc: “Tại sao Nhân Ngư Tộc các nàng linh trí vẫn rất cao, trong khi đám Chương Ngư, Hải Sa kia nhìn dáng vẻ rất ngu độn, mặc dù tu vi cao nhưng linh trí chẳng khác nào dã thú?”
“Là do tổ tiên của chúng ta.” Ngư Bích bất đắc dĩ hồi đáp:
“Hoàn cảnh ở Tử Hải quá mức tàn khốc, chẳng có một chút tài nguyên nào để sinh tồn, sau khi sử dụng sạch sẽ số lượng tài sản ít ỏi mà vị Long Tộc cao tầng lưu lại, chỉ còn cách tự giết lẫn nhau.”
“Nhân Ngư Tộc giành thắng lợi nhờ được vị Long Tộc cao tầng sủng ái ban cho nhiều nội tình hơn, tổ tiên của chúng ta sử dụng Linh Hồn xóa đi linh trí, nhân giống bọn Chương Ngư, Hải Sa và xem như vật nuôi chờ ngày giết thịt, đoạt lấy Yêu Đan để sinh tồn cũng như chờ đợi truyền nhân xuất hiện.”
“Tổ tiên đã không còn linh trí, những thế hệ sau này của bọn chúng ngay cả ánh nắng mặt trời cũng chẳng được tiếp xúc, làm sao có thể thông minh như Yêu Thú bình thường?”
“Thật tàn khốc!” Phượng Tịch Y nhíu mày.
“Hừ, nếu Nhân Ngư Tộc bại trận, bọn chúng cũng sẽ làm thế với chúng ta mà thôi.” Ngư Thanh cười lạnh:
“Đó là quy luật sinh tồn, mạnh được yếu thua, rơi vào đường cùng chỉ có thể làm mọi giá để bảo vệ tộc nhân của mình.”
“Thế con quái vật vừa rồi là sao?” Lạc Nam ngờ vực:
“Nếu Chương Ngư và Hải Sa đều nằm trong sự khống chế của Nhân Ngư Tộc, vì sao các nàng lại để xuất hiện một con quái vật có thực lực sánh ngang Chí Tôn như thế?”
“Đây cũng là điều mà Nhân Ngư chúng ta không lường trước được.” Ngư Bích bất đắc dĩ cười khổ:
“Tử Long Điện được vị Long Tộc cao tầng lưu lại cho truyền nhân, bên trong phong ấn số lượng Long Khí khổng lồ cực kỳ nồng đậm.”
“Vô vàn năm tháng trôi qua, phong ấn cũng bị hao mòn xuất hiện kẻ hở, toàn bộ Long Khí bất ngờ thất thoát ra ngoài mà chúng ta không hề hay biết.”
“Con quái vật kia là Hải Sa bị nuôi nhốt ở phụ cận may mắn hấp thụ toàn bộ Long Khí, từ đó lột xác trở thành tồn tại mạnh nhất như các ngươi đã thấy.”
Lạc Nam khóe miệng co quắp, không biết nên nói cái gì cho phải.
Chẳng trách vừa rồi hắn từ cơ thể quái vật cảm ứng được khí tức quen thuộc, thì ra chính là đến từ căn nguyên Long Tộc.
Lớp vảy giáp trên thân nó chính là Long Lân, trảo nhọn mọc ra chính là Long Trảo.
“Thật uổng phí…” Thủy Triều Tịch cũng tức giận đến dậm chân.
Nàng biết Lạc Nam có huyết mạch Long Tộc, nếu lượng Long Khí khổng lồ kia được hắn hấp thụ thì hay biết mấy, đáng tiếc đều bị con súc sinh kia hấp thụ sạch sẽ rồi.
“Cũng may linh trí của nó không cao, sau khi có được thực lực liền đuổi toàn bộ chúng ta ra khỏi Tử Long Điện, bản thân nó thì chỉ lựa chọn Chương Ngư và đồng loại Hải Sa làm con mồi.” Ngư Thanh âm thầm may mắn nói:
“Bởi vì cơ thể chúng ta quá nhỏ, không đủ để nó nhét kẻ răng.”
Lạc Nam vuốt cằm, chẳng trách vừa rồi nó không thèm đếm xỉa đến Nhân Ngư Tộc mà chỉ đoạt mất cái xác Chương Ngư.
“Phu quân, đồ tốt trong Tử Long Điện đều bị sài hết, mà ngay cả Long Khí lưu lại cũng không còn, vậy nó còn gì giá trị?” Thủy Triều Tịch nhìn Lạc Nam nói:
“Có đáng để chúng ta bỏ công làm thịt quái vật kia hay không?”
“Các vị thật sự đủ khả năng giết nó sao?” Mấy nữ Nhân Ngư nhìn thấy hy vọng cải biến vận mệnh, tràn đầy mong đợi nhìn chằm chằm Lạc Nam.
Nói thật thì xuyên suốt những tháng ngày qua các nàng vẫn luôn sống trong lo sợ bất an.
Bởi lẽ số lượng Chương Ngư và Hải Sa đã ngày càng ít đi, một khi lượng thức ăn to lớn không còn, mục tiêu của con quái vật đó chắc chắn sẽ chuyển sang các nàng, toàn bộ Tử Hải đã không còn thứ gì khác để nó nhấm nháp.
Thậm chí Nhân Ngư Tộc đã nghĩ đến việc rời khỏi Tử Hải chuyển đến nơi khác sinh tồn.
Nhưng các nàng cũng biết hoàn cảnh bên ngoài so với Tử Hải cũng khốc liệt không kém, những Nhân Ngư biến dị như các nàng chính là đối tượng mà vô số tu sĩ muốn săn bắt, vì vậy vẫn luôn lưỡng lự chưa biết phải làm thế nào.
Lạc Nam hứng thú hỏi: “Tử Long Điện chẳng còn thứ gì đáng giá, tại sao ta phải liều lĩnh tiêu diệt con quái vật kia cho các nàng?”
“Không, Tử Long Điện vẫn rất có giá trị.” Ngư Bích vội vàng phủ nhận:
“Chưa nói Tử Long Điện vốn là một kiện Chí Bảo thì bên trong vẫn còn một thứ mà vị Long Tộc cao tầng kia lưu lại cho truyền nhân của hắn.”
“Thứ gì?” Ánh mắt Lạc Nam lóe lên.
“Một đội quân!” Ngư Bích trầm giọng đáp:
“Một đội quân bị phong ấn, đó là quân đội vào sinh ra tử, tinh nhuệ trong tinh nhuệ… chính đội quân cường đại đó đã hộ tống Long Tộc cao tầng thoát khỏi cuộc hỗn chiến năm xưa mà lưu lạc đến Tử Hải.”
Ngư Thanh đánh giá Lạc Nam một vòng, tiếc hận thở dài: “Đáng tiếc các hạ không phải Long Tộc, sợ rằng khó mà được vị cao tầng Long Tộc kia thu làm truyền nhân.”
“Ồ, đội quân có bao nhiêu? Là chủng loại gì?” Lạc Nam vui vẻ hỏi.
“Cái này chúng ta không biết…” Mấy vị Nhân Ngư thành thật đáp:
“Bởi lẽ đội quân đó ở không gian riêng biệt trong Tử Long Điện, chúng ta chỉ được tổ tiên truyền lại từng ấy thông tin mà thôi, cũng chưa từng tận mắt nhìn thấy đội quân trong truyền thuyết đó.”
“Được rồi.” Lạc Nam gật đầu:
“Các vị dẫn đường đi!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 12 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/10/2023 15:39 (GMT+7) |